Chắc cụ chủ ko tin bạn nên bắt viết giấy, mà tờ giấy viết nếu nó ko có uy tín cũng chỉ để chùi đít.
Tôi tin bạn nó mượn 100tr mua đất, tôi ko bảo viết giấy tờ gì vì nghĩ bạn mình còn nghèo, nó là thầy giáo quê, mình có điều kiện nên giúp bạn để bớt khó khăn. Tôi chuyển cho nó 100 triệu nó hẹn cuối năm trả, từ đó đến nay 4 cái cuối năm tôi chưa thấy nó có ý định trả.
Tôi cũng ko bao giờ hỏi nó vì tính tôi rất ngại đòi tiền nhất là bạn mình. Nhưng cách đây 1 năm, nó nhắn tin là thiếu tiền mua xe, định mua xe Vin và cần gấp để mua cái vốt chơ giảm giá. Nó nhờ tôi chuyển cho nó vay 100 triệu, trong khi ko nhắc gì khoản nợ cũ(như kiểu nó nghĩ tôi thừa tiền). Tôi đọc xong tin nhắn rồi để đó, xem như chưa đọc vì trong suy nghĩ của tôi rất đơn giản: Bạn mình nó nghèo cả kinh tế lẫn uy tín... thôi 100tr kia coi như đã mất.
Ở đời có những người họ đặt uy tín lên rất cao, mượn tiền ai đến ngày ko trả thì rất bứt rứt. Tôi cho bạn bè nợ nhiều, người vài chục, vài trăm. Có người 1,2 tỷ... có 1 khoản mất hơn 500tr và tôi cũng chỉ đòi 1 lần nhưng bạn nó có tiền ko trả, mà nó ko trả thì tôi cũng ko đòi vì tính mình rất ngại phải gọi điện đòi ai.
Tiền ai cũng quý và xã hội này ko có ai ngu. Nhưng tính mình rất hay nể nang, có đứa bạn cùng lớp, nó vay tôi 50 triệu nó trả sòng phẳng, rồi 100, 200...lần nào cũng đúng hẹn. Nó nghèo lắm nhưng đã có nhà cửa xe cộ đầy đủ, hôm nó mời tân gia uống nhiều nó cứ nhắc đi nhắc lại: Nhờ mày mà tao có được ngày hôm nay... tôi vui lắm.
Đời tôi ko ngu bởi từ hồi sinh viên cho thằng bạn vay 50k, khi đó 50k bằng khoảng 6 triệu bây giờ. Vay xong nó ko bao giờ có ý định trả vì nó ko khất nợ bao giờ... sau này họp lớp nó nghĩ tôi quên nên gọi vay 50 triệu. Tôi bảo: Bạn thông cảm từ 20 năm nay tôi ko thừa tiền.
Hồi 2008 có thằng bạn làm bác sỹ đa khoa, nó vay cả lớp, mỗi người 2-5 triệu... mình đang bận đi làm đường tắc, lúc đó bản thân nghèo chạy con Jupiter đường thì tắc... nghĩ bạn có việc gấp, bác sỹ bệnh viện đ.éo ai đi vay 3 triệu. Chắc bạn mình khó quá mới gọi vay, nghe nó gọi vội quay đầu tìm ngân hàng chuyển cho nó. Và từ hôm đó đến giờ ko bao giờ nó còn gọi cho tôi.
Đi họp lớp thì vẫn nhơn nhơn tán gái, ae bạn bè nó khinh cho như ch.ó vì đứa nào cũng bị nó quỵt nợ.
...v.v.. chuyện mất tiền vì bạn bè có kể hết đêm ko kể hết. Cũng tùy người, có người rất uy tín, ko bao giờ sai hẹn hoặc nếu có sai họ gọi nói chuyện khất đàng hoàng và tiền về họ sẽ trả. Nhưng xã hội biến chất này hãy xác định: Cho vay thì xem như số tiền đó sẽ mất, người ta ko trả là bình thường. Mất tiền nhưng hiểu được bạn để ko bị nó lừa đau thì cũng tốt