Nếu bàn về chuyện này thì có mà nói mãi ko hết vì nhiều quá nên em chỉ chọn 1 sở thích nhẹ nhàng, đơn giản theo em. Đó là hút xì gà.
Em có hút thuốc từ khi đi học ĐH, ko nghiện, hút loại gì cũng được trừ thuốc lào (vì bị nước điếu đổ ra người hồi bé nên không thích mùi đó lắm, nhưng ngồi cạnh ngửi khói thì cũng ko sao). Bạn bè trong lớp ĐH thì nhiều đứa cùng lứa, hoặc các anh nhiều tuổi cũng có nhiều người ko hút tý thuốc nào. Đó cũng là lẽ bình thường. Cho đến khi ra trường, đi công tác gặp rất nhiều anh/em ko bao giờ đụng đến điếu thuốc, dù trong bữa nhậu. Thế rồi các bác ấy cũng làm đến chức lãnh đạo cấp trưởng phó phòng ... cũng vẫn thấy ko hút thuốc gì, vào phòng làm việc bói ko ra cái gạn tàn nào. Ông nào định hút là lập tức xin lỗi ko cho ngay. Đi họp lớp ĐH là thoải mái nhất rồi: Ông nào thích hút, uống chẳng có chị em hay con cháu nào ngăn cản cả. Thế nhưng khi lên cấp cao hơn 1 chút như Phó GĐ hay GĐ Sở ngành, rồi cao nữa em thấy thay đổi hẳn. Vào phòng là thấy ngay mùi xì gà. Cứ tưởng chỉ là đi theo mode thời thượng hút cho có hoặc tiếp khách khi cần, nhưng hóa ra ko phải. Ăn nhậu ở nhà hay CQ là phải có điếu cắm môi. Đi cà phê cũng có bộ đồ nghề đi theo và phải làm vài hơi. Lúc đầu em hơi ngạc nhiên, mình học cùng với họ bao năm, rồi ra công tác cũng hay gặp nhau khi tụ vạ ăn nhậu, đến nhà chơi tết nhất có thấy các ông ấy hút điếu thuốc lá nào đâu mà khi lên VIP/Quan là bập ngay món xì gà này. Tiền thì thôi ko kể vì họ có và có thể do người khác biếu ... Nhưng tự nhiên thấy phì phèo điếu xì gà khi ăn nhậu, cà phê thường xuyên... quả thật ngạc nhiên thật. Một sự thay đổi chóng mặt. Và khi đã hút rồi thì về hưu, ròi khỏi vũ đài thì việc tiếp tục xài vẫn tiếp tục. Đâm ra nghĩ các anh ngày xưa khi chưa thành VIP ai cũng chân chất, nhưng khi VIP rồi gặp hoàn cảnh phải đi chăn kiến, rồi kêu oan, chưa nhận thức đầy đủ cũng thấy tương tự như hơn nửa cuộc đời ko động đến điếu thuốc lá nào, nhưng về sau lại bập xì gà thường xuyên. Chắc cũng chưa nhận thức "đầy đủ" các cụ nhỉ ?
Em có hút thuốc từ khi đi học ĐH, ko nghiện, hút loại gì cũng được trừ thuốc lào (vì bị nước điếu đổ ra người hồi bé nên không thích mùi đó lắm, nhưng ngồi cạnh ngửi khói thì cũng ko sao). Bạn bè trong lớp ĐH thì nhiều đứa cùng lứa, hoặc các anh nhiều tuổi cũng có nhiều người ko hút tý thuốc nào. Đó cũng là lẽ bình thường. Cho đến khi ra trường, đi công tác gặp rất nhiều anh/em ko bao giờ đụng đến điếu thuốc, dù trong bữa nhậu. Thế rồi các bác ấy cũng làm đến chức lãnh đạo cấp trưởng phó phòng ... cũng vẫn thấy ko hút thuốc gì, vào phòng làm việc bói ko ra cái gạn tàn nào. Ông nào định hút là lập tức xin lỗi ko cho ngay. Đi họp lớp ĐH là thoải mái nhất rồi: Ông nào thích hút, uống chẳng có chị em hay con cháu nào ngăn cản cả. Thế nhưng khi lên cấp cao hơn 1 chút như Phó GĐ hay GĐ Sở ngành, rồi cao nữa em thấy thay đổi hẳn. Vào phòng là thấy ngay mùi xì gà. Cứ tưởng chỉ là đi theo mode thời thượng hút cho có hoặc tiếp khách khi cần, nhưng hóa ra ko phải. Ăn nhậu ở nhà hay CQ là phải có điếu cắm môi. Đi cà phê cũng có bộ đồ nghề đi theo và phải làm vài hơi. Lúc đầu em hơi ngạc nhiên, mình học cùng với họ bao năm, rồi ra công tác cũng hay gặp nhau khi tụ vạ ăn nhậu, đến nhà chơi tết nhất có thấy các ông ấy hút điếu thuốc lá nào đâu mà khi lên VIP/Quan là bập ngay món xì gà này. Tiền thì thôi ko kể vì họ có và có thể do người khác biếu ... Nhưng tự nhiên thấy phì phèo điếu xì gà khi ăn nhậu, cà phê thường xuyên... quả thật ngạc nhiên thật. Một sự thay đổi chóng mặt. Và khi đã hút rồi thì về hưu, ròi khỏi vũ đài thì việc tiếp tục xài vẫn tiếp tục. Đâm ra nghĩ các anh ngày xưa khi chưa thành VIP ai cũng chân chất, nhưng khi VIP rồi gặp hoàn cảnh phải đi chăn kiến, rồi kêu oan, chưa nhận thức đầy đủ cũng thấy tương tự như hơn nửa cuộc đời ko động đến điếu thuốc lá nào, nhưng về sau lại bập xì gà thường xuyên. Chắc cũng chưa nhận thức "đầy đủ" các cụ nhỉ ?