Hải không đủ thời gian để có mặt tại bưu điện lúc “khoảng 19h30”
Anh Bình là người đã đến bưu điện trước, lúc này anh Thường chưa đến. Sau khi anh Bình qua nhà anh Mẫn “độ 10 phút” quay lại, anh Thường vẫn chưa đến. Vì hai anh Bình và Thường không gặp nhau, đều chỉ thấy có 1 chiếc xe (của người thanh niên) dựng trước cửa, phía bên phải.
Anh Thường đã có cuộc gọi từ máy của bưu điện lúc 19h39. Như vậy, anh Thường phải đến bưu điện sớm hơn ít nhất 1 phút (để dựng xe, đi vào bên trong và gọi điện thoại). Tức lúc 19h38. Trước đó anh Bình đã đến gửi xe, rồi sau đó quay lại lấy xe của mình ra về. Như vậy, anh Bình phải rời khỏi bưu điện trễ nhất lúc 19h37 phút ( với giả sử ngay sau khi anh Bình ra khỏi cổng là anh Thường vào). Trước đó khoảng 10 phút, anh Bình đã thấy “người thanh niên” ngồi trong bưu điện – lúc này là 19h27 phút.
Hồ Duy Hải khai đã chạy chiếc xe Wave BKS 62K8-3040 đến Bưu điện Cầu Voi, sau đó lại khai đã chạy xe Dream Trung Quốc BKS 62F5-0842
Với tình tiết như vậy, Hải phải có mặt tại bưu cục trễ nhất vào lúc 19h26 phút (có 1 phút để dựng xe, cởi áo khoác, vào bên trong ngồi xuống ghế nói chuyện với Hồng) và anh Bình nhìn thấy.
Trong khi đó, lúc 19h13 phút Hải còn đang nghe điện thoại của anh Đang ở tiệm cầm đồ cách bưu điện 7,5km. Như vậy, thời gian “còn lại” để Hải đi từ tiệm cầm đồ đến bưu điện là 13 phút. (Từ 19h13 đến 19h26)
Theo Cáo trạng, Hải chạy xe với vận tốc khoảng 40km/h, có khoảng 15 phút để đi từ tiệm cầm đồ đến bưu điện trên quãng đường 7,5km. Và cơ quan điều tra đã “kiểm tra thực tế” vào ngày 14-7-2008.
Kết luận trên thoạt nghe có vẻ hợp lý. Nhưng nếu đối chiếu kỹ với chính kết quả điều tra có trong hồ sơ, có thể khẳng định Hải không thể nào thực hiện được hành trình như vậy trong khoảng thời gian 13 phút. Vì trong 13 phút đó, Hải đang trong trạng thái tâm lý bình thường, không có gì gấp gáp và còn phải trải qua/thực hiện ít nhất 3 việc sau:
1. Làm thủ tục cầm đồ, nhận tiền: Lời khai của bà Nguyễn Thị Tuyết Trinh (chủ tiệm cầm đồ) (BL 275, 276) : “Theo quy trình cầm điện thoại di động, tôi lấy điện thoại di động của người cầm gọi vào máy điện thoại bàn nhà tôi kiểm tra xem có hoạt động không (chỉ nhá máy). Sau đó tôi lấy điện thoại bàn của tôi gọi lại vào máy di động của khách”. Như vậy, sau khi Hải nhận điện thoại của Đang, còn phải đợi bà Trinh gọi điện kiểm tra máy 2 lần. Rồi gói điện thoại vào bao, viết phiếu cầm đồ, đếm/giao tiền. Quy trình này phải mất ít nhất 5 phút.
2. Về nhà đổi xe khác: đoạn đường từ đường lộ vào nhà Hải dài khoảng 350m, đường bờ ruộng nhấp nhô và không có đèn. Từ ngoài đường vào trong sân nhà khoảng 30m nữa. Hải sẽ phải vào nhà dựng chiếc xe đang chạy, rồi lấy chiếc xe khác và quay ra. Giả sử Hải không làm bất kỳ việc nào khác mà đi ngay, thì thời gian này ít nhất cũng là 2 phút.
3. Đến quán cà phê Thanh đón anh Đang, đưa tiền. Sau đó tiếp tục chở Đang qua quán cà phê Hai Thượng, thả Đang xuống: dừng và khởi động xe 2 lần, đưa tiền cho Đang, Đang vào quán trả tiền, đi ra rồi chở đi: ít nhất 2 phút.
Tổng thời gian cho 3 việc trên ít nhất là 9 phút. Như vậy Hải sẽ chỉ có khoảng 4 phút còn lại – thời gian này quá nhỏ và chắc chắn không đủ để Hải chạy một quãng đường trên 7,5km, trong hoàn cảnh trời tối, nhiều đoạn không có đèn đường, đường xấu, rất nhiều ngã rẽ, qua cầu … (chưa kể đây là chiếc xe TQ, đã hỏng bộ phận đề máy) để đến bưu điện lúc “khoảng 19h30” được.