Xế độp và gia đình tôi

yukikuni

Xe máy
Biển số
OF-152630
Ngày cấp bằng
13/8/12
Số km
81
Động cơ
356,010 Mã lực
Nơi ở
X2, Linh Đàm
Sáng Chủ Nhật, lần đầu tiên sau gần 20 năm, tôi cùng vợ chồng Xe Bò, đạp một vòng quanh Hồ Tây. Dừng chân quán trà đá ven hồ, xem các cụ khoe xe cổ. Chợt nhìn thấy một chiếc Peuget mầu xanh ngọc. Ký ức tuổi thơ lại ùa về. Sao mình không viết ra nhỉ. Viết cho các bạn đọc, để gọi nhớ lại một thời xe đạp đã qua, và hiện tại.

Tôi lớn lên trong một gia đình công chức. Những năm 70, xe đạp là một gia tài của người Hà Nội. Nhớ mãi câu "Một yêu anh có Pơ Giô, hai yêu anh có cá khô ăn dần". Ngày tôi sinh, Hà nội thời chiến với tiếng còi hụ báo động chói tai và loa phóng thanh ọ ẹ "Đồng bào chú ý! Đồng bào chú ý!!! Máy bay định cách Hà nội 20km về hướng Đông!!!". Người Hà Nội đi sơ tán. Tất cả bằng xe đạp. Bố vừa về nước, tất cả những gì còn lại sau cuộc đời sinh viên tại Hugary, nơi mà người Việt coi là thiên đường ngày đó, là chiếc dài radio 2 pin và 1 chiếc xe Simson con thỏ. Bố biếu ông tôi cái đài và bán Simson để mua 2 xe đạp. Chẳng có gì khác, và cũng chẳng cần gì khác. Người Hà nội sống bằng tem, phiếu. Bao cấp . Trong căn phòng 16m2, tầng 2, tại 33 Hàng Vải, hai chiếc xe đạp long lanh, được dựng trang trọng cạnh chiếc gường đôi 1,6m ọp ẹp và một cái thùng phuy đựng gạo 100l. Đó là tất cả những gì mà gia đình tôi có. Mẹ tôi kể, thời đó hai con xế độp, chồng 1 cái vợ 1 cái là niềm tự hào có thể so sánh với Mec S500 và Lexus bây giờ. Bố mẹ tôi dùng xe đạp đèo hai anh em tôi sơ tán. Có lần đang đi giữa đường có báo động phòng không, người ta thì vội vàng nhảy xuống hầm, mẹ tôi vì sợ hỏng xe đạp, nên chỉ nhảy xuống hố cá nhân ven đường, một tay vẫn nắm chặt ghi đông ...

FONT="Arial"(Còn tiếp, xin các cụ một ly nhá).
 
Chỉnh sửa cuối:

Jim74

Xe tăng
Biển số
OF-13136
Ngày cấp bằng
13/2/08
Số km
1,385
Động cơ
533,330 Mã lực
Tuổi
50
Tiếp đê bác Tuti ơi, tuổi thơ của em cũng na ná giống. Em sinh ra lớn lên ở khu mả TT Nguyễn Công Trứ, chuyên nhẩy tầu điện lên chợ Đồng Xuân mua cá chọi
 

nhq73

Xe tải
Biển số
OF-36719
Ngày cấp bằng
1/6/09
Số km
216
Động cơ
474,260 Mã lực
Tiếp đi bác. Em cũng cùng thời với bác, sinh ra và lớn lên ở phố cổ. Muốn được ôn lại một thời đã qua. Mời bác một ly
 

hưng115

Xe hơi
Biển số
OF-142321
Ngày cấp bằng
17/5/12
Số km
198
Động cơ
365,915 Mã lực
E sinh ra vào năm 1985 nên ko biết cảnh bao cấp như các cụ, nhưng trong ký ức tuổi thơ em vẫn còn nhớ hình ảnh của tàu điện leng keng hình như ngày đó tuyến tàu chạy qua cửa nhà em là tuyến cuối cùng còn sót lại. Đầu những năm 90 em học cấp 1 bố em cũng có 1 em mô kích để đưa e đi học nhưng thích nhất vẫn là những buổi tối đạp xe đạp 4 bánh đi bên cạnh mẹ từ cửa hàng ở Hai Bà Trưng về Lãn Ông. Có những hôm trời mưa ko tự đạp được xe bố thì đi công tác nước ngoài là 2 mẹ con lại đèo nhau trên chiếc xe phượng hoàng về nhà, mẹ ngồi trước đạp em ngồi sau cầm ô che mỏi tay lắm nhưng vẫn phải cố để 2 mẹ con ko bị ướt, nói là che thôi chứ hôm nào về nhà mẹ cũng ướt hết cả người. Thấm thoát đã 20 năm, ôi nhớ quá.....
 

yukikuni

Xe máy
Biển số
OF-152630
Ngày cấp bằng
13/8/12
Số km
81
Động cơ
356,010 Mã lực
Nơi ở
X2, Linh Đàm
(Tiếp theo)
Bố đi làm xa, mãi tận Đông Anh. Ông đi làm bằng xe bus, xe đạp của ông để ở nhà. Hà Nội an ninh tốt lắm. Xe đạp phải đăng ký và đeo biển. Nhà tôi đi vắng cả ngày, xe đạp ở nhà một mình. Chủ Nhật đươc nghỉ, nhà tôi ngủ nướng tới trưa rồi lại đèo nhau lên nhà Bà Ngoại ở phố Quan Thánh. Bố đềo tôi, mẹ đèo em. Đấy là phút giây chúng tôi thật hạnh phúc. Cửa Đông, rẽ vào Lý Nam Đế, qua dốc Hàng Đậu, là đến. Ngày ấy, trong con mắt tôi, bố siêu như chú bộ đội. Chúng tôi chưa biết siêu nhân như trẻ con bây giờ. Tất cả những cái gì đẹp đẽ nhất chúng tôi đều để dành cho chú bộ đội và chú công an. Một lý do nữa, Lý Nam Đế là phố nhà binh. Các chú bộ đội đứng gác cổng thành chỗ cửa Đông, nhìn oai lắm. Bố là thần tượng của tôi vì ông có thể đạp xe rất nhanh, vèo qua cái vọng gác ấy, vì vậy bố hiển nhiên phải siêu như chú bộ đội.
(Con tiếp)
 
Chỉnh sửa cuối:

yukikuni

Xe máy
Biển số
OF-152630
Ngày cấp bằng
13/8/12
Số km
81
Động cơ
356,010 Mã lực
Nơi ở
X2, Linh Đàm
(Tiếp theo)
Ngày đó, người Hà nội đèo con bằng ghế mây, buộc ở dóng trước như kiểu ghế trẻ con trên xe máy bây giờ. Ghế mây thoáng, có tay cầm đằng trước. Có người còn làm mái che bàng vải màn tuyn, chông như chiếc lọng. Con em tôi luôn được ngồi ghế VIP. Mỗi lần lên ngoại, nó còn được chùm một chiếc khan voan Bom bay Ấn độ. Ai cũng bảo nó như công chúa. Ở Tour De Linh Đàm bây giờ, có đôi vợ chồng nhà Win 100, cũng một trai, một gái. Chồng đèo thằng Cua, Vợ đèo con Cáy. Họ đạp cùng tôi tối tối. Mỗi lần đi sau họ, tôi thấy rất giống nhà tôi hồi đó. Đơn sơ, thanh bình, đầy hạnh phúc.
(Còn tiếp)
 
Chỉnh sửa cuối:

Okane

Xe container
Biển số
OF-15066
Ngày cấp bằng
24/4/08
Số km
6,377
Động cơ
572,092 Mã lực
Tiếp đi cụ ơi....
 

yukikuni

Xe máy
Biển số
OF-152630
Ngày cấp bằng
13/8/12
Số km
81
Động cơ
356,010 Mã lực
Nơi ở
X2, Linh Đàm
(Tiếp theo)
Hà Nội đổi tiền. Nhà chống hoác. Không có gì để bán. Bố ngậm ngùi dắt xe ra chợ giời. Ông về đưa cho mẹ tôi một nắm tiền để ra đình Hàng Gà đổi mấy tiền mới. Hình như 10 ăn 1. Tôi còn quá bé, chưa hiểu gì, chỉ thấy mẹ nói đùa với bố “Cả cái xe đạp chỉ được mấy tờ giấy”. Từ ngày ông bán xe, ba mẹ con tôi vẫn đến lớp bằng một chiếc xe còn lại. Nhưng cả nhà không còn được lên ngoại cùng nhau nữa. Bố tôi, thỉnh thoảng nhìn buồn buồn. Thiếu xế độp, đồng nghĩa là hết vi vu và phong lưu. Hà Nội thời bao cấp, không có xế độp, là không được gắp thăm mua lốp Cao Su Sao Vàng mỗi quý. Không có xế độp, đi bộ, có nghĩa là công dân xuống hạng. Nhưng chúng tôi đang tuổi lớn, cần mua thêm mỗi tháng vài lạng thịt mỡ, rán lấy tóp, xào rau. Xế độp yêu phải ra đi.
(Còn tiếp)
 
Chỉnh sửa cuối:

giangsuki

Xe ngựa
Biển số
OF-5616
Ngày cấp bằng
14/6/07
Số km
27,717
Động cơ
1,114,147 Mã lực
Tiếp đi cụ chủ ơi, tuy nhiên cụ nên đổi fonts chữ đi nhá, để fonts này đọc tức mắt quá
 

yukikuni

Xe máy
Biển số
OF-152630
Ngày cấp bằng
13/8/12
Số km
81
Động cơ
356,010 Mã lực
Nơi ở
X2, Linh Đàm
Nhà cháu đang ở xa và Post bằng IPhone. Fonts chữ bé các Cụ thông cảm. Khi nào trở lại Kinh Kỳ cháu sẽ chỉnh sửa để các cụ đọc dễ dàng hơn.
 
Chỉnh sửa cuối:
Biển số
OF-22
Ngày cấp bằng
22/5/06
Số km
7,667
Động cơ
645,392 Mã lực
Bài của cụ hay quá. Em cũng sống đc dăm năm thời bao cấp, đổi tiền. Em cảm thấy thời ấy trẻ con vui hơn bây giờ ... Vô tư trong sáng vì ko bao giờ có tiền or đòi bố mẹ mua quà ...

Bác tiếp đi ạ
 

yukikuni

Xe máy
Biển số
OF-152630
Ngày cấp bằng
13/8/12
Số km
81
Động cơ
356,010 Mã lực
Nơi ở
X2, Linh Đàm
(Tiếp theo)
Năm tôi lên lớp 2, nhà tôi chuyển nhà về ở cùng Bà Ngoại ở Quan Thánh. Chúng tôi chuyển nhà bằng chiếc xe đạp duy nhất còn lại. Chẳng có nhiều đồ nên chỉ cần 3 hay 4 chuyến gì đó. Tôi chẳng nhớ nữa. Một chuyến toàn nồi niêu xong chảo, bếp dầu và thùng gạo. Mấy ông cậu tôi đã tháo gường, tủ và thuê bác hàng xóm chở bằng xe ba gác từ đêm trước. Me đèo chúng tôi cùng với hai túi quần áo to đùng trong chuyến cuối cùng. Bố đi bộ lên sau.
Tôi tập xe đạo bằng chiếc xe của mẹ tôi. Không có khiếu giữ thăng bằng, tôi tập xe đạp rất vất vả. Xe mẹ cao, tôi không ngồi được lên yên, mà ngồi bẹp xuống dóng khung. So với các bạn tôi vẫn còn may chán. Vì xe của mẹ là xe đạp Peugot nữ, dóng khung đôi, nên có thể ngồi được. Khối đứa bạn, còn phải tập bằng xe đạp nam, dóng cao, vẹo người, lồng chân sang bên kia để đạp. Sau không biết bao lần, dập “cà” vào dóng, và đổ xe, tôi cũng giữ được cân bằng và di chuyển được trên vỉa hè. Không ngồi được lên yên, tôi đứng đạp. Được đạp xe trên vỉa hè đường Phan Đình Phùng ở tư thế ấy, như đang được bay vậy. Vìa hè thẳng tắp, vắng lặng, lá sấu vàng, rụng xuống, trài dài theo vòm lá. Nắng xuyên qua tán xanh rì trên đầu, những không chạm được đển nền đường. Le lói vạt nắng mỗi ngã tư, sáng bừng lên cuối phố,. Thằng bé cứ đạp, bồng bềnh và hăm hở.
Ngày ấy, tôi mong mẹ về mỗi chiều để mượn xe. Chiếc xe Peugot mầu xanh ngọc ấy, như là báu vật của tôi. Nó là chiến mã, là máy bay là con thuyền mơ và xyz … chở cả đầy tuổi thơ đầy kỷ niệm ngọt ngào. Chúng tôi có cả một phi đội gà bay, tung hoanh ngang dọc Phan Đình Phùng, đường Thanh Niên, Cửa Bắc. Thằng bạn cách nhà tôi 3 số, nó đi xe của bố nó, một con Phượng Hoàng nam, gióng ngang. Nó phải đạp lệch người, nghiêng xe, xiêu xiêu, vẹo vẹo vào cua. Nó đạp nhanh nhất bọn và chúng tôi tôn sùng nó như thủ lĩnh. Mỗi kỳ nghỉ hè, chúng tôi được đạp xe nhiều hơn. Tối nào cũng đạp, lên vườn Hồng rồi vòng về Nguyễn Cảnh Chân. Một con phố vắng, đèn đường vàng khè, như thế là tốt lắm rồi. Mấy đứa con gái thường mang theo vợt cầu lông để vụt. Bọn con trai thì đua xe ăn con giống in (con giống được khắc trên gỗ mít, rồi nhúng phẩm in lên giấy vở đã viết). Về nhất ôm hết. Cả mùa hè tôi toàn thua, thằng nhà bên cạnh thì có hàng trăm con. Không sao cả. Tôi có khuôn in, vấn đề là giấy vở để in. Cái đấy thì nhà tôi hơi sẵn. Bà dì ruột của tôi làm giáo viên dạy văn mà.
(Còn nữa)
 
Chỉnh sửa cuối:

thieutuan

Xe hơi
Biển số
OF-6561
Ngày cấp bằng
1/7/07
Số km
108
Động cơ
543,380 Mã lực
Bài của cụ rất hay! Ngày đó nhà em ở 16 Trần Hưng Đạo gần nơi mẹ cụ làm việc (thông tấn xã Vệt Nam - 14 THĐ). Thời kỳ đó rất khó khăn nhưng đầy ắp kỷ niệm đến nỗi bây giờ cứ mỗi khi em bắt gặp một chiếc đài truyền thanh hỏng để trong góc nhà hay chiếc cặp lồng nhôm méo mó ngày xưa lòng lại thấy nao nao kỷ niệm, hoài niệm về thời kỳ đó. Nên khi đọc bài của cụ lại thấy cái cảm giác đó quay về. Cảm ơn cụ nhiều! (gia đình của cụ thời đó như vậy là cũng khá giả rồi đấy. Chính phủ còn ra nghị quyết phấn đấu mỗi nhà có một TV [đen trắng], một máy khâu và một xe đạp hay tủ lạnh gì đó)
 

chuot ton

Xe tải
Biển số
OF-81957
Ngày cấp bằng
4/1/11
Số km
273
Động cơ
416,630 Mã lực
Tiếp đê bác Tuti ơi, tuổi thơ của em cũng na ná giống. Em sinh ra lớn lên ở khu mả TT Nguyễn Công Trứ, chuyên nhẩy tầu điện lên chợ Đồng Xuân mua cá chọi
bác lên chợ Đồng Xuân mua cá chọi về chơi,bác đã từng bị "trấn" lần nào chwa? nếu bác đã từng bị,thì có thể trong lần đó có em,hihihihihi
 

benq

Xe điện
Biển số
OF-40087
Ngày cấp bằng
7/7/09
Số km
3,721
Động cơ
515,938 Mã lực
Nhà cụ thời đó là có điều kiện lắm rồi, ông bà cụ nhà e ở cơ quan sau bao năm bốc thăm không ghép nổi con xe đạp, sau đó phải đi mua khung về gióng, được cái xe đạp thống nhất là nâng niu lắm. Mà tai nạn xe đạp phổ biến nhất là gót chân bị cuốn vào nan hoa, e vẫn nhớ cảm giác đó...Lớn hơn nữa vẫn cái xe dạp đó được bọn e tập xe, mà bé quá toàn ngồi chỗ võng (kê thêm cái gối rồi ngồi trên dốc phi xuống)...nhiều lắm, mà cụ kể tiếp đi
 

yukikuni

Xe máy
Biển số
OF-152630
Ngày cấp bằng
13/8/12
Số km
81
Động cơ
356,010 Mã lực
Nơi ở
X2, Linh Đàm
(Tiếp theo)
Sinh Nhật năm tôi 11 tuổi, mẹ cho tôi mượn xe như là một món quà sinh nhật. Lần đầu tiên trong đời tôi đi chơi riêng với cô bạn cùng lớp. Chúng tôi đạp chung với cả bọn nhiều rồi. Cùng phi đội gà bay, ở gần nhà và cô ấy là lớp phó, có trách nhiệm giáp sát thằng hay hay mất trật tự nhất lớp là tôi. Hè hè. Hết học kỳ 1, cả hai chúng tôi đều có tên trong sổ ghi đầu bài nhiều nhất lớp về tội nói chuyện riêng. Và chúng tôi thân nhau từ đấy. Nghĩ lại cũng buồn cười. Hà Nội hồi đó đang có mốt quân khu, quần dõng, áo bay, mũ dạ tá đội lệch và đi dép cao su đúc. Tôi chưa đủ lớn để diện mấy thứ ấy. Nhưng thấy mấy anh hàng xóm diện, tôi cung ước ao. Mẹ giữ lại cho tôi một chiếc áo bay số nhỏ nhất trong lô hàng bố gửi từ Liên Xô về bán. Tôi còm nhom, gày tép, bơi trong chiếc áo rộng quá khổ. Tay áo được vén lên 2 gấu mà vẫn dài ngoãng. Tức mình tôi quấn đến 5 gấu gần đến tận nách. Mượn thằng anh hàng xóm đôi dép đúc, thiếu 1 quai sau. Àh, không có quan dõng, nhưng tôi được ông cậu kỷ niệm một chiếc quần xanh công nhân (Thủy điện Sông Đà), cùng form. Thế là oách rồi đấy. Đúng 7 giờ tối, thằng bé hăm hở lao ra khỏi nhà, đến điểm hẹn là cái bốt điện sau trường Việt Nam-Cu Ba. Cô bạn đến từ khi nào, cũng mượn xe của chị. Nàng đang gác chân lên cột điện chờ rất ra dáng dân anh chị Bến Nứa. Chúng tôi, ngày thường thì lắm chuyện thế, hôm ấy chẳng đứa nào nói gì. Đạp cạnh nhau, xong xong, thong thả vòng lên đê Yên Phụ, để xuôi về đường Thanh Niên. Đi đường, mắt tôi đảo như rang lạc, chỉ muốn phóng thật nhanh, sợ đứa nào cùng lớp nhìn thấy. Chúng nó chế cho thì toi. Xoạt, xong, chiếc lốp trước xe của nàng đã chửa, nhưng vẫn cố đi. Nó cọ vào chắn bùn, một vết rách dài, cứa sâu vào săm. Xịt lốp rồi. Về thôi.
Cô bạn leo phắt lên boopaga đằng sau xe tôi. Như một người hùng Deanop (trong phim Trên từng cây số), tôi vừa đi xe một tay, đèo theo cô bạn vừa dắt xe cái xe hỏng. Dốc Yên Phụ Cửa Bắc. Nó dài phết đấy, nhất là cùng lúc phải đi hai xe đạp, một cái xịt hơi bánh trước, đằng sau, một cô bé nặng gấp rưỡì tôi. Đở xuôi đến cuối dốc, tay tôi dại đi, chẳng còn lái và phanh được nữa. Ổ gà! Và một vũng nước to tướng. Chúng tôi ngã dúi dụi đầu Phó Đức Chính. Hai xe đạp móc ghi đông vào nhau, cùng đổ khi đang xuống dốc. Tốc độ lúc đó tầm 20km/giờ, nhưng tôi thấy như tên lửa. Hai chúng tôi văng ra, lăn lông lốc đến gận miệng cống. Hai xế độp cũng quấn vào nhau. Kết quả là, cô bạn tôi chầy hai đầu gối, thủng quần. Chiếc áo bay quí giá của tôi bị rách toang vạt trước. Đôi dép đúc đi mượn bay nốt quai sau còn lại. Đau nhất là xế độp nhà tôi bị cong vành. Bánh trước xoắn lại hình số 8. Tôi luýnh quýnh, đỡ cô bạn gái dậy, và hỏi mấy câu chắc là rất ngớ ngẩn. Đến giờ tôi chẳng nhớ là hỏi câu gì, chỉ nhớ là nàng bỏ cả tôi và xe ở lại, lẳng lặng, lếch thếch, khập khiễng đi bộ về nhà. Tôi thì tẽn tò, vừa đau, vừa sợ, đứng nhìn hai chiếc xe đạp hỏng, chẳng biết làm gì. May mà Cửa Bắc cũng gần nhà. Một thằng bạn đi ngang qua đó, nó chạy về báo mẹ tôi “Cháu thấy con bác bị tai nạn cuối đốc Cửa Bắc, “đứng ngất” ở gần nhà máy điện Yên Phụ. Chảy máu đầu như suối. Bác phải ra ngay … ”. Tôi vốn ngỗ nghịch, không phải lần đầu tiên có người báo về nhà rằng tôi đang làm gì ngu ngốc ở quanh đâu đó. Nhưng lần này, mẹ tôi được phen hoảng loạn, mẹ tôi vừa khóc, chạy bộ như điên dại ra hiện trường. Đêm đó, hai mẹ con tôi phải nhờ bác xiclo ở Nguyễn Trường Tộ, chở cả hai xe về hiệu sửa xe gần Chợ Châu Long, rồi ra đồn Công An trình báo về tai nạn. Tôi không hiểu tại sao phải trình báo. Hình như là mẹ tôi đề nghị sửa ngay cái ổ gà và mắc đèn để mọi người đỡ bị ngã chỗ ngã tư ấy. Trong khi mẹ tôi đang trình bày với chú Công An trực ban, tôi lẩn ra ngoài khi thấy bóng Bố của cô bạn gái thấp ngoài cửa. Hôm đó, quả là ngày sinh nhật dài và tâm điểm là con xế độp. Cho đến giờ, tôi cũng không hiểu tại sao, tất cả mọi người đều cho rằng tôi có lỗi trong tai nạn đó. Bố cô bạn tôi có vẻ rất gay gắt, cấm không cho cô nàng chơi với tôi nữa. Năm học đấy qua đi cũng nhanh, chúng tôi vẫn đạp xe quanh phố, nhưng không còn đạp thành từng tốp như xưa. Xe đạp cũng nhiều lên, toàn Thống Nhất, nhưng hiếm Phượng Hoàng, Kim Cương vì vẫn còn dư âm của chiến tranh chống Tàu năm 1979.
(Còn nữa)
 
Chỉnh sửa cuối:

Kenket

Xe điện
Biển số
OF-1955
Ngày cấp bằng
15/10/06
Số km
4,164
Động cơ
612,056 Mã lực
Nơi ở
Vỉa hè lê la
Ôi, cái thời xếp gạch mua gạo, ôi cái thời MDQD...!!!8-x
 

Jim74

Xe tăng
Biển số
OF-13136
Ngày cấp bằng
13/2/08
Số km
1,385
Động cơ
533,330 Mã lực
Tuổi
50
bác lên chợ Đồng Xuân mua cá chọi về chơi,bác đã từng bị "trấn" lần nào chwa? nếu bác đã từng bị,thì có thể trong lần đó có em,hihihihihi
Hê hê...thảo nào khi gặp lại bác em cứ ngờ ngợ. Ngày xưa em bị trấn nhiều lắm :))
 

xeleonui

Xe máy
Biển số
OF-18114
Ngày cấp bằng
1/7/08
Số km
71
Động cơ
506,310 Mã lực
Hà nội khổ quá, cũng may giải phóng, nếu không thì bây giờ miền Bắc như Bắc Hàn, miền Nam tất nhiên hơn Nam Hàn xa
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top