Thưa các cụ,
Chuyện gia đình không ai muốn vạch áo cho người xem lưng cả, nhưng quả thực vì chuyện này mà vợ chồng em suy nghĩ rất nhiều trong thời gian vừa qua. Em xin phép được trả lời các cụ những vấn đề sau đây:
1. Em chưa bao giờ trực tiếp can thiệp vào việc nhà vợ. Chỉ có vợ em trực tiếp đứng ra nói chuyện với bố mẹ và các chị thôi.
2. Về việc đón bố mẹ vợ lên ở: Thứ nhất là bố mẹ vợ em đã quen ở quê rồi ạ. Các cụ thỉnh thoảng cũng lên nhà em chơi , nhưng chỉ ở được 2-3 ngày là về thôi, vì không quen với cuộc sống trên này. Hơn nữa, chắc các cụ cũng ngại bố mẹ em ( thỉnh thoảng vẫn lên chơi ) nên cũng không muốn ở cùng nhà con rể.
3. Về việc khuyên cậu út về quê: Cậu em này vào đó cũng mấy năm rồi , nói chung là còn trẻ và chưa có nhiều kinh nghiệm sống. Bây giờ cũng có một số lý do tế nhị ( trong đó có cả chuyện tình cảm) nên chưa thể về quê được. Cậu ấy cũng thương bố mẹ ở nhà, cũng định làm một thời gian trong đó để kiếm tiền rồi sau này bố mẹ về già yếu rồi thì về phụng dưỡng ông bà. Việc cậu ấy ở quê mà phải vào tận BD làm cũng khá phức tạp. Lúc đầu là do một người bạn cùng quê có anh trai mở công ty trong đó nên rủ rê vào đó, làm được 2 năm thì công ty phá sản nên mất việc, đành xin vào làm công nhân ở nhà máy trong đó. Quê vợ em thì nghèo, ngoài làm nông ra thì cũng không có nhiều việc cho đàn ông làm. Vợ chồng em cũng đang thuyết phục và tìm phương án để cậu ấy về quê ở cùng bố mẹ trong thời gian tới.
4. Việc có cần thiết phải xây nhà không. Theo em là cần thiết ạ. Vì nhà em xưa cũng ở quê, cũng nhà cấp 4 như vậy nên em hiểu lắm chứ. Nhà xây 40 năm rồi ẩm mốc, xuống cấp rất nhiều rồi. Vợ chồng em cũng đã sửa sang lại như lát lại nền gạch thay lại nền xi măng trước, quét vôi ve lại nhà, lợp lại ngói, thay thế đồ đạc đã cũ...Vấn đề là cái WC nằm cách xa nhà chính. Nên mỗi lần đi vệ sinh đêm hôm mưa gió hay mùa đông thì cực kỳ bất tiện, nhất là các cụ già yếu. Nhà tắm thì lộ thiên nằm cạnh WC, mùa đông tắm vẫn phải đun nước nóng. Bọn em muốn xây lại nhà chủ yếu là đưa công trình phụ vào trong nhà để ông bà sinh hoạt cho đỡ khổ.
Còn vấn đề tài chính cho việc chăm sóc ông bà, vợ em vẫn gửi tiền về cho ông bà sinh hoạt, bọn em cũng có khoản riêng dự phòng khi ông bà ốm đau rồi.
5. Về vấn đề quan hệ với 2 vợ chồng anh chị kia. Từ ngày bé thì không vấn đề gì. Lúc hai chị kia đi lấy chồng và ở riêng thì vợ em mới vào cấp 2, lúc đó còn bé lắm. Nhưng đã ở nhà giúp đỡ bố mẹ việc nhà này kia. Bố mẹ vợ em lúc đó vẫn còn khỏe nên vẫn lao động và kiếm được tiền, nuôi vợ em ăn học. Thực ra trong 3 chị em thì ai cũng được bố mẹ cho học hành đầy đủ cả. Nhưng chị đầu học hết lớp 11 thì bỏ, chị thứ 2 học hết lớp 12 thì theo bạn đi học may ở trên thành phố. Vợ em học hành chăm chỉ nên cấp 3 thì đỗ vào trường chuyên của tỉnh , cách nhà 60km ,nên phải ở trọ ở gần trường, cuối tuần mới về. Thời gian này bố mẹ em nuôi vợ em hết. Gia đình hai chị cũng khó khăn nên cũng không giúp gì. Vì hai chị lớn hơn nhiều tuổi nên vợ em lúc nào cũng lễ phép và ngoan, không bao giờ cãi hay hỗn hào với 2 chị bao giờ. Khi lên đại học, vợ em vừa học vừa làm thêm gia sư tiếng anh và toán lý hóa ôn thi đại học, nên cũng kiếm được tiền trang trải sinh hoạt , bố mẹ chỉ hỗ trợ học phí thôi. Trong thời gian này thì anh chị cũng không hài lòng về việc này, nhiều lúc ngồi ăn cơm cũng bảo là con gái học làm gì nhiều, sau này cũng chả có ích gì đâu ( vẫn nghĩ vợ em học xong thì lại về quê thôi, mà về quê thì bằng đại học cũng chả làm được gì). Vâng các cụ ạ, không bao giờ có lời động viên hỏi han em học hành thế nào, có vất vả không. Chỉ có ngồi cạnh khóe chọc ngoáy là nhiều, nhất là mấy ông anh rể.
Khi vợ em tốt nghiệp đi làm, có được công việc ổn định thu nhập cũng ổn. Một năm sau bọn em cưới nhau, 2 đứa vẫn ở trọ vì chưa có tiền mua nhà. Lúc đó cũng khó khăn lắm ạ, em nghĩ cũng nhiều cụ trên này đã từng trải qua hoàn cảnh đó rồi nên sẽ hiểu. Rồi dần dần cuộc sống cũng tạm ổn, bọn em cũng dành dụm và vay mượn đủ đường cộng thêm hỗ trợ từ phía bố mẹ em từ tiền bán đất ở quê của ông bà, cũng mua được căn chung cư nho nhỏ. Khi đó vợ em cũng đã có ý thức thỉnh thoảng về quê biếu bố mẹ tiền hoặc quà cáp cho các cháu nhà 2 chị...
Về phía anh chị thì khi vợ em đi làm kiếm được tiền thì cũng năng gọi điện hỏi thăm và nhất là hay vay mượn tiền, lúc thì vay mua xe máy, lúc sửa nhà, lúc làm ăn cần tiền...Ít thì 2-3 triệu, nhiều thì 15-20 tr. Vợ chồng em đều vui vẻ giúp đỡ. Con chị lớn lên HN ôn thi ĐH ở nhà em cả năm trời, tiền học bọn em đóng, ăn ở nhà em lo, không phải đóng bất cứ đồng nào, mà vợ chồng em cũng không ý kiến gì. Coi như nuôi cháu giúp anh chị. Còn anh chị chuyện vay mượn thì lúc trả lúc không, cũng không sòng phẳng lắm nên sau này bọn em cũng hạn chế cho vay, chỉ cho vay khi nào thấy thật cần thiết, nên điều tiếng cũng ra vào từ đó. Nhất là khi giai đoạn khó khăn vợ chồng em cần làm ăn, có hỏi lại khoản vay chỗ chị thứ 2 xem chị nếu chị có thì gửi lại, nhưng chị nói không có ( vay hơn 2 năm rồi ạ), bọn em cũng không ý kiến gì hay nói câu gì động chạm. Vậy mà chị nói thế nào với chị cả để chị điện lên mắng vợ em là sao chị em với nhau lại hẹp hòi đến thế, chúng mày thì thiếu gì tiền đâu (?!), có cho chị vay mấy đồng bạc thôi ( hơn 30tr) mà cũng đòi, ý tứ là để khi nào chị ấy có tiền thì sẽ chủ động trả, không phải đòi. Rồi vợ chồng mày giờ làm ăn được rồi, phải có trách nhiệm với anh chị chứ, anh chị khó khăn phải giúp đỡ..v...v...Vợ chồng em nghe xong thấy rất buồn ,không biết giúp đỡ anh chị như thế nào là " đủ" đây...
Kể từ lúc đó vợ chồng em cũng đóng băng các khoản vay kia lại, vợ chồng em thống nhất khi nào anh chị thanh toán hết thì bọn em sẽ cho vay tiếp. Bọn em cũng có gia đình, con cái, công việc, nhà nội em ... phải lo nữa chứ. Em xin kể thêm về hoàn cảnh nhà em. Nhà em có 2 anh em trai. Bố mẹ em trước kia ở riêng, nhưng khi anh trai em chuyển về tỉnh làm việc nên đón bố mẹ về ở cùng vì bố em sức khỏe cũng yếu. Bô mẹ cũng bán đất ở quê chia cho em một phần để mua nhà trên này. Ông anh em làm ăn mấy năm nay cũng khá nên đỡ cho em được bên nội, vợ chồng em thỉnh thoảng về thăm nom và quà cáp cho ông bà thôi). Vợ em mỗi lần về thăm bố mẹ mua sắm hay sửa sang nhà cửa cho bố mẹ thì anh chị có vẻ không hài lòng, trong bữa cơm hay nói bóng gió rất khó chịu.
Vì anh chị lớn tuổi hơn bọn em nhiều nên từ bé đến giờ trong nhà bọn em luôn lễ phép, quen với việc anh chị là người lớn tuổi. Đặc biệt việc trong nhà anh chị quyết hết, nhiều khi còn chẳng bàn bạc với vợ chồng em, lấy lý do bọn em ở xa ít khi về . Nếu có bàn thì cũng là kiểu thông báo, còn đâu là áp đặt hết, thậm chí có những việc mà bố mẹ vợ em cũng không can thiệp được. Điều này nếu cụ nào có anh em cọc chèo lớn tuổi hơn mình nhiều sẽ hiểu được. Từ trước tới giờ, bố mẹ vợ em thì hiền lành, bọn em với thằng em em đều còn nhỏ, nên vô hình chung việc nhà bên vợ coi như là anh chị gần như là trụ cột. Thế nên việc xây nhà mà bọn em không xin ý kiến anh chị mà dấu dấu diếm diếm thì có khi ăn chửi cho nát mặt. Thằng em út thì nó còn sợ hai ông anh này hơn sợ cọp, hồi nó bé thì hai ông anh lớn tuổi giống như bố nó rồi, nên chưa bao giờ nó dám hỗn hay bật lại hai ông này một câu, ăn bạt tai ngay. Huống chi bảo nó đứng lên xây nhà bất chấp ý kiến của hai ông này là điều không thể.
Việc anh chị ở gần bố mẹ thì chạy qua chạy lại cũng là điều bình thường. Tất nhiên ở cạnh con cái cũng có nhiều thuận lợi, tuy nhiên bố mẹ em chưa đến mức già yếu đến nỗi không thể chăm sóc nổi bản thân nên vẫn tự lực được trong cuộc sống. Ông ốm thì bà chăm, bà ốm thì ông chăm, cũng không phải nhờ vả nhiều gì con gái. Còn anh chị lúc con bé thì vất sang cho ông bà chăm hộ, bố mẹ em cũng vất vả mấy năm trời vì chuyện trông và chăm con cái cho anh chị...
Nhiều người khuyên đưa tiền cậu út xây nhà theo tôi là hoàn toàn chưa suy nghĩ thấu đáo, mang nặng cảm tính bột phát.
Vợ chồng chủ thớt học 5 năm đại học, ra trường 10 năm, trong khi bố mẹ vợ hơn 70 tuổi, nhà nghèo. Vì vậy giai đoạn vợ chủ thớt học đại học thì bố mẹ vợ cũng gần 60 tuổi, lại còn nuôi cậu út ăn học thì chắc hẳn 2 bà chị cũng có giúp đỡ tài chính vợ chủ thớt, giúp đỡ bố mẹ nuôi cậu út.
Vợ chồng chủ thớt 2 tháng mới về thăm bố mẹ 1 lần, cậu út đi làm xa. Thời gian còn lại thì ai chăm nom bố mẹ vợ? Người lớn hơn 70 tuổi có ai đảm bảo không ốm đau, không cần con cái chăm? Con nào làm? Người lớn tuổi ai không cần tình cảm, trong khi con trai đi xa, con gái đi lấy chồng hết? Con, cháu ai hay về chơi với các cụ cho bớt trống vắng? Tôi nghĩ vợ chồng, con cái các chị đã làm các công tác này thường xuyên.
Rất dễ hiểu cho tâm lý của gia đình 2 bà chị có suy nghĩ tiêu cực. Họ chỉ đơn giản nghĩ vợ chồng chủ thớt giỏi, có tiền, trong khi ngày xưa họ đã từng chăm chút cho các em (theo tôi đoán cả hỗ trợ tài chính cho vợ thớt khi học đại học), bây giờ thì lại chăm nom thường xuyên cho bố mẹ khi các em ở xa thì việc các em có điều kiện hỗ trợ lại họ là chuyện đương nhiên.
Chỉ có bố mẹ hy sinh cho con cái, con cái thường lo cho gia đình riêng, và chỉ quan tâm đến bố mẹ khi có đầy đủ vật chất. 2 bà chị không có điều kiện nên họ trước tiên lo toan cho gia đình bản thân cũng là điều bình thường. Tôi nghĩ nhiều cụ, mợ trong đây cũng vậy.
Chúng ta khoan hãy vội lên án gia đình 2 bà chị. Vợ chồng chủ thớt có hiếu với bố mẹ. Nhưng còn quá thiếu kinh nghiệm ứng xử trong gia đình. Cách nhìn nhận vấn đề của chủ thớt cũng chưa thấu đáo, hơi cảm tính, phiến diện.
Với suy nghĩ của vợ chồng 2 chị hiện tại, nếu cứ cố xây nhà thì tình cảm chị em sẽ đổ vỡ. Bố mẹ vợ sẽ là những người chịu hậu quả nhiều nhất. Gia đình 2 chị sẽ có tâm lý là vợ chồng chủ thớt, cậu út xây nhà thì sau này công chuyện gì của ông bà, vợ chồng chủ thớt, cậu út lo hết. Công tác chăm nom thường xuyên ông bà cũng sẽ không như trước. Gia đình chủ thớt, cậu út là người ít hậu quả nhất vì ở xa, có nghe, có thấy thường xuyên đâu.
Chúng ta không thể thay đổi được thói quen, hành xử, suy nghĩ của vợ chồng 2 chị. Vì vậy, chúng ta biết và có ứng xử phù hợp để đạt được mục tiêu. Như vậy mới là khôn khéo. Phê phán, chỉ trích không giải quyết được vấn đề mà chỉ làm tăng thêm mâu thuẫn, tăng khoảng cách.
Theo tôi, ta tạm hoãn việc xây nhà lại. Tăng tần suất về thăm quê. Tăng số lần tiếp xúc, tâm sự với gia đình 2 chị để hiểu nhau hơn, để cởi mở với nhau hơn. Cho 2 chị vay tiền trong phạm vi mình thấy an toàn, trong phạm vi mình chấp nhận được. Sau đó một thời gian, để mọi việc lắng xuống. Rồi hãy để cậu út là người chủ trì đặt vấn đề xây lại nhà. Rõ ràng kinh phí bao nhiêu, cậu út đóng chính (với sự hỗ trợ ngầm của vợ chồng chủ thớt), các chị đóng góp thêm nếm theo khả năng. Và nhớ là vợ chồng chủ thớt đứng đóng quá nhiều để vợ chồng các chị cảm thấy khó xử (vì kinh tế họ cũng không khá), từ đó hiểu nhầm là mình chơi trội. Mục tiêu là xây nhà cho bố mẹ, chứ không phải mục tiêu là đánh giá, phê phán các chị.
Tôi nói thật cụ éo phải quan tâm 2 thằng kia làm gì, một là tiền của vc cụ chẳng liên quan éo gì chúng nó nên cho ai là quyền vc cụ với lại việc xây nhà cho bố mẹ thì lại càng ko phải phải hỏi bọn chúng. Thứ hai là người ta thường nói nghèo đi đôi với hèn nên cũng ko sai, và hai nhà kia đang hèn
Em cảm thấy cụ là người hiền lành và có vẻ yếu đuối. Cứ như em cọc chèo không hợp là biến. ĐM con trai nó không ý kiến gì thì con dê có quyền éo gì. Việc mình thì mình cứ làm hơi đâu đi để ý mấy thằng giẻ rách ấy
Nếu là tôi thì tạm thời
tôi không xây nhà nữa. Bí mật
Biếu bố mẹ thêm tiền tiêu hàng tháng, mua đồ ngon mời các cụ ăn, nhân Sâm cho các cụ uống... Nhà cứ cố xây rồi các cụ có ở cũng chả vui đâu. Mà ở lâu cũng quen rồi. Người xưa bảo ăn hết nhiều chứ ở hết bao nhiêu? Cụ với vợ cứ đánh vào đường ăn uống là có hiếu rồi. Ngoài 70 rồi thì cần tiền ốm đau lắm. Xây nhà để sau. Cụ là con rể thì không cần thiết phải tôn trọng những người kia làm gì nếu họ xấu như cụ kể. Máu mủ ruột già éo gì với cụ đâu. Kệ mẹ đi
Văn hóa làng quê Việt vãi loằn nhỉ. Quá ư là phức tạp. Nếu là em thì em sẽ để vợ và chị em vợ ra quyết định. Rể là khách thì cứ là khách thôi. Bảo cả hai thằng đồng hao thế.
nhân chuyện buồn của cụ chủ, em cũng mượn thớt để kể cái việc nhà em. Ông bà nhà em năm nay hơn 80 tuổi rồi, cũng không hẳn là lẫn nhưng không còn minh mẫn cho lắm. vừa rồi nhà em có giỗ em thấy ông đưa cho cái thằng chắt ngoại (nó mới sinh được 5 tháng) 500k (chắt ngoại =cháu ngoại của ông anh cả nhà em). chuyện rằng chỉ có thế, té ra trước đó mấy hôm ông cho thằng cháu ngoại (con bà chị thứ 3, nó đang học ở HV AN) 50k. thấy chắt được cho 500k nên bà chị này tị nạnh, nói là ông không coi chị ấy là con à, phân biệt đối xử. em nghe mà buồn quá thể. chị này là giáo viên
Cụ nói đúng. Nếu hai chị quan tâm đến em gái, lo được cho em học hành đầy đủ, thì đã không có câu chuyện không muốn bố mẹ sung sướng, ở nhà đẹp... Nhà em mà ai lo được cho bố mẹ em, bất kể ruột thịt hay dâu rể, thì em cảm động mừng rơi nước mắt ấy chứ.
Hơn nữa em cũng thấy vợ chồng cụ thớt sống biết điều với anh chị, cũng giúp đỡ nhiều mà?
Trong quan hệ anh chị em, em sợ nhất tư tưởng " nó giàu có nhiều tiền nó phải giúp mình". Thật ra anh em nhất giả kiến phận, ai có phúc người đó hưởng. Còn tất nhiên nghĩa vụ với anh chị em trong nhà thì mình vẫn phải có, nhưng có mức độ thôi. Chỉ sợ những người tham lam không biết đâu là đủ nên mới có tư tưởng lệch lạc.
Em mà thế, em táng cho 2 thằng anh vỡ mồm.
Em không biết quê vợ cụ ở đâu, ở chỗ đó nếu kinh doanh hoặc mở cửa hàng thì loại hình nào hợp lý nhất? Nếu tìm ra được phương án thì 2 vc cụ góp chút ít cho đứa em trai vợ về gần nhà tiện bề chăm sóc bố mẹ lúc già yếu, còn đến lúc cậu nó về thì chuyện nhà cửa đương nhiên phải lo và lúc đó 2 thằng anh rể kia cũng éo dám mở mồm này nọ. Đôi lời giãi bày cùng cụ chủ và em cũng kính phục cách sống của 2 vc cụ.
Dâu con - rể khách. Cụ nên nhớ kỹ đạo lý này. Nghe thì tàn nhẫn nhưng không khác được cụ ạ. Đặc biệt là với những hoàn cảnh gia đình có họ hàng/ anh chị em phức tạp.
Cụ có yêu bố mẹ vợ thì cũng lấy góc độ của một người "khách" mà yêu. Việc mới chỉ phát sinh bên ngoại, nếu bên nội biết chuyện thì sao?
Em thấy cụ chủ có ý tốt với tấm lòng thành như thế thật đáng quý. Hai cụ có con gái gả cho cụ cũng mát lòng mát dạ. Nhưng vụ bỏ ra 400tr sửa nhà cho Bố Mẹ vk em thấy chưa thỏa lắm, đây chỉ là quan điểm cá nhân của riêng em. Vì Bố Mẹ vk cụ còn cậu út, cậu út đi làm rồi thì nên để cậu út đứng ra lo liệu. Ví dụ cụ bảo cả nhà là cậu út vay để sửa nhà, sau trả dần. Mỗi năm cụ trừ đi ít, 100tr chẳng hạn.
Có lòng, có đk đón 2 cụ lên ở cùng, vừa có đk chăm con, vừa gần gũi khi trái nắng trở trời, mảnh đất dưới quê giao cho cậu út tự xử
Cụ là rể hiếm
Rất đơn giản, không xây thì cụ sửa lại là xong. Cái nhà chỉ cần sửa là lại như mới thôi cụ, không mang tiếng chơi trội mà ông bà vẫn được sống thoải mái.
Đúng là xã hội phức tạp, đáng lẽ ra là 1 đại gia đình đầm ấm, vui vẻ rồi, giờ trở nên nặng nề cũng vì sự đố kỵ, lòng tham và sự ích kỷ của VC 2 bà chị.
Anh em mình bên ngoài nhiều khi nói mạnh được chứ bên trong lắm thứ ràng buộc lắm các cụ. Em thật, em cũng được con là con dê tốt cả vùng đều khen
nhưng có những chuyện nhỏ nhặt trong sinh hoạt gia đình bên vợ mình cũng phải ba ngơ bỏ qua hết. Em được cái nhà vợ cũng thuần tính, tốt tính, kinh tế cũng tốt nên chả phải lo gì, lâu lâu đưa hai cụ đi du lịch, chăm sóc, bảo ban tư vấn cho tụi nhỏ và trách nhiệm với các công việc chung bên nhà vợ
Cụ chủ dân ở đâu lấy vợ xứ Thanh à?
cụ dại bỏ mie đi được.
cái ông bà cụ cần éo phải cái nhà mới, cụ xây chẳng giải quyết gì mà lại mang thêm tiếng xấu khi mấy đồng chí ở nhà thêu dệt đủ chuyện.
Nếu có đk, có thể thì hai vc năng về quê hơn, là hai cụ vui rồi, kệ cm thiên hạ nói gì mình éo quan tâm
cái quan trọng hơn cả là nên nói chuyện với thằng em, xem ở trong BD tương lai gì không? không có tương lai thì nên về quê, làm gì thì làm, 400 cụ định bỏ xây nhà thì chỉ cần cho nó 100 - 200 làm vốn làm ăn, còn nhà cửa thì tính sau không quan trọng đâu. Nếu nó về nhà sống với ông bà, thì đấy mới là cái ông bà vui nhất. vào tận BD cũng chỉ làm công nhân thì vào làm gì, ở nhà có khoảng trăm củ đầu tư VAC cũng đủ sống, sao phải khổ?
Ở đời lắm chuyện thị phi thật. Cụ chủ thớt có lòng tốt thì nhân dịp gì đó làm bữa cỗ, họp gia đình luôn, mời thêm các cụ bô lão trong họ, trong làng đến, nói thẳng ý định ra là sửa nhà cho bố mẹ ở cho tiện nghi, sau này là nơi thờ cúng các cụ. Cụ xin ý kiến các cụ bô lão trong họ, trong làng được thì triển, như vậy ko sợ mang tiếng.
Muốn giúp thì thiếu gì cách. Đâu cứ phải xây nhà.
Nói thật là nhà ông bà nội em cũng có những thằng Rể đểu mà em gọi bằng Chú, khốn nạn tột cùng với mẹ vợ đến lúc chết, lúc bà sống thì bòn rút, ăn cắp tiền của các ace biếu bà mua xe sửa nhà, mọi người biết thì thái độ. Sau gặp em ngứa mồm là em chửi, láo toét thái độ em táng bỏ mẹ. Bản chất vô học, mất dậy em cảm nhận là xuất thân, là lối sống của rất nhiều người ở quê mà em gặp, từ đánh đập vợ con, tranh giành tài sản, ghen ăn tức ở với họ hàng anh em... vô cùng xấu. Những người thoát ly đi được nhìn nhận xã hội theo nhiều chiều họ sống tử tế đàng hoàng hơn, buồn với rất rất nhiều hoàn cảnh giống gia đình nhà vợ cụ chủ thớt!
Mong cụ bình tâm để xử lý gọn gàng cho các cụ đỡ khổ, còn anh em thì anh em, không còn thì thôi, các cụ sống ngày nào thì đối xử và phục vụ được các cụ hay ngày đó, lũ anh chị kia thì cho lượn luôn khuất mắt. lũ mất dậy
Nỗi lòng của cụ còn chưa bằng của em, em con 1 (duy nhất), lần này là lần thứ 2 có tiền muốn xây cho bố mẹ cái nhà tử tế để ông bà ở (e đã có 2 cái nhà ở chỗ khác không ở cùng ông bà vì không hợp. Trong 2 nhà của em thì 1 cái có thể gọi là đẹp, cái còn lại là 1 dãy nhà trọ) mà bà thì nhất quyết không đồng ý (lý do sợ xây nhà xảy ra chuyện chết người do Kim lâu...), ông thì trước mặt 2 vc em thì đồng ý, sau lưng thì đi nói với mọi người là em về cướp nhà ông bà.
Lần trước e nhiều tiền do làm ăn định xây ông bà ko cho xây sau đó tiền cuốn theo chiều gió hết.
Làm việc tốt đôi lúc phải âm mưu tý cụ à, và đôi lúc không cần lý do. Cụ mợ có tiền cứ thẳng thắn về biếu bố mẹ để bố mẹ làm nhà. Việc ghen ăn tức ở là luôn có ở xã hội này. Việc cứ phải cân đối vừa lòng các bên thì không bao giờ có.
Đúng là cảm phục dâu hiền rể thảo của cụ, với tinh thần của cụ thì cứ cây ngay không sợ chết đứng...Chứ còn kiểu như 2 gia đình anh chị kia thì cũng qua cầu rút ván thôi chứ k nhờ vả gì, nước mắt chảy xuôi ít khi chảy ngược như cụ...Cụ đã bàn bạc với 2 anh chị rồi thì để ông bà quyết định, chứ mấy người anh cọc chèo mình cũng đã thông báo rồi.
Em đọc gần hết Comment của các cụ các mợ trên này,
em thấy phần nhiều các cụ khuyên cụ chủ là cứ làm nhà cho bố mẹ vợ đi,
tâm của mình nó sáng là được.....không cần để ý lung tung.
Cái ý đó tốt, các cụ các mợ đó tốt.
nhưng em có ông bạn thân cũng từng ở hoàn cảnh gần giống cụ chủ,
và ông ý đã xây cho bố mẹ vợ cái nhà,
kết quả là sau đó,
những ngày giỗ, không còn đông
những ngày tết, không còn vui
những ngày vui, không còn tiếng cười
những ngày cần con, con không tới
những ngày nhớ cháu, cháu không qua
.....
Chuyện 2 vc bà chị kia đi bơm đặt, thêu dệt,
các cụ cho rằng nó không quá ghê gớm, nhưng đó là vì các cụ ở xa bố mẹ, ít phải nghe
bố mẹ cũng già rồi, không chịu đựng hơn được.
rồi họ nhồi nhét vào đầu con cái họ, những suy nghĩ .....
thế là hai ông bà, còn duy nhất 4 bức tường vững trãi....
Cụ bà đi rồi, một phần vì buồn đau,
cụ ông lên ở với VC thằng bạn em rồi,
cụ chẳng trách ai,
cụ chẳng buồn,
nhưng mà vô hồn, xót xa lắm....
Mà nhà nó còn đi tư vấn các kiểu đấy ạ, qua cả luật sư chuyên nghiệp,...
Cái tình, dù tốt, dù xấu thì sức mạnh của nó là kinh hoàng...
em nghĩ cụ chủ dừng lại thì hơn,
năng nổ về thăm ông bà hơn
đi du lịch gì đó kéo ông bà đi cùng,
.....
cccm nhà ta thông minh quá ..cứ bảo chú út xây nhà thì bố mấy thằng rể ho he gì ?? mẹ ..ở vn nó thế đấy kể cả anh em trong nhà ..nghèo thì nó gét ..giầu nó khinh ..thông minh nó tìm cách tiêu diệt ..quác.......
Em đọc hết 16 trang mà lắm bác mạnh miệng ghê.
Thứ 1: bác chủ thớt tự nhiên muốn xây cho ông bà bên vợ cái nhà là ý tốt, cơ mà tự ý xây là ko thể được. Thế nên mới hỏi ý kiến 2 cụ và hỏi thêm ý kiến 3 chị em trong nhà.
Thứ 2: Nếu 2 vợ chồng bác tôn trọng ý kiến của người được hỏi thì nên suy xét lại xem ý tốt của mình thực sự nó đúng chưa, có thực sự cần thiết ko? nếu nó chưa đúng thì thôi ta tìm hướng khác, nếu đúng thì tại sao nó ko được chấp nhận. Hoặc tìm câu trả lời cho câu hỏi: tại sao cứ phải là xây nhà mới cho ông bà? Người ta nói mình có tí tiền nên muốn thể hiện liệu có đúng hay ko? Tiền này mình làm được nhiều việc khác giúp ông bà có hay hơn ko?
xin khuyên cụ như sau:
bản chất của hội kia là *** muốn bố mẹ mình có nhà cao cửa rộng cuộc sống sung túc mà chỉ muốn tham lam ôm của vào thân --> những kẻ đó là loại tham lam và ích kỷ, cho dù cụ có họp gia đình cũng chẳng giải quyết được việc gì cả mà thậm chí ae còn cãi chửi nhau nữa kìa. Vậy hãy bỏ qua những ông anh bà chị này đi và hãy nghĩ cho bố mẹ vợ của cụ.
Giải pháp: nhà vợ có duy nhất cậu con trai út mà có vẻ biết sống thương bố mẹ thì cụ hãy bàn riêng với cậu út và làm như sau:
1. Bảo bố mẹ vợ sang tên nhà và đất cho cậu út --> một mũi tên trúng hai đích: nhứ nhất, tránh việc sau này bố mẹ vợ cụ sau khi mất (các cụ đã ngoài 70 rùi thì như chuối chín cây rụng lúc nào ko bít nữa) rất dễ xảy ra tranh chấp (có các ông anh bà chị kiểu như kia thì rất dễ xảy ra); thứ hai, khi đã sang tên rồi thì cậu út muốn làm gì thì làm đội kia cấm ý kiến (cụ nên khuyên cậu út phải thật cứng rắn mới đe được hội vớ vấn kia, bằng ko loạn nhà ngay)
2. Sau khi làm xong bước 1, cụ cứ âm thâm phối hợp với cậu út tiến hành xây nhà, cụ đừng ra mặt vấn đề gì cả, cần làm gì, như thế nào hai ae bàn bạc riêng và để cậu út ra mặt là được.
3. Cụ hãy hành động vì vợ cụ, bố mẹ vợ cụ và cậu út
quan trọng ở bước 1 phải tiến hành một cách rất bí mật và nhanh chóng, tránh việc đêm dài lắm mộng và có kẻ phá bĩnh --> một khi xong bước 1 đội kia ko dám có ý kiến gì hết (vì nhà vợ cụ chỉ có 1 ông con trai). Cụ nên nhớ "mềm nắn, rắn buông"
Chúc cụ thành công!
ae kiến gỉ nhất phận, cái ngữ đấy có giúp bao nhiêu cũng chả ăn thua, ko khéo còn mang tiếng, đói xử với bố mẹ không cứ giầu hay nghèo mới biết đối xử tốt.
Đưa tiền cho cậu em bảo sửa nhà cho bố mẹ, đôi kia chịu chả làm gì đc đâu.
cụ chủ là con rể tốt em. Nhưng nếu là em em sẽ lo cho bố mẹ đẻ em trước đã.
Em ủng hộ phương án này, chứ đưa tiền cậu út xây mà cậu út không ở nhà thì với tính cách 2 đôi anh chị kia thì có mà nát nhà, tính cách của những kẻ nhỏ nhen của cả 2 cô con gái và 2 ông rể thì không sửa được rồi.
Cũng không đọc hết 16 page đâu nhưng thấy còm này của cụ tả rất đúng chất quê.
Dù rằng nhiều cụ, cả em, đều cho rằng cứ đúng mà làm, cách này hay cách khác, cơ mà đọc còm này mới thấy ĐÚNG chưa chắc đã ĐÚNG.
Haizz
Nhà cấp 4, 40 năm rồi sửa chữa lại cũng khó, xây mới 400tr chắc chỉ vừa đủ.
Thôi thì, nại ra việc ông bà cũng không muốn xây, đằng nào cũng có ít tiền dành dụm, cho hai chị mượn mỗi người 50tr, dành 100tr sửa chữa (nói vậy nhưng có thể chi nhiều hơn), nâng cấp nhà cửa cho ông bà, dù sao thì nhà cửa cũng xuống cấp quá rồi, nhờ hai chị trông nom, chỗ còn lại tiết kiệm lo cho con với lại sử dụng khi cần. Khéo léo thì sửa được cái nhà mà vẫn giữ tình cảm hòa hiếu các bên.
Rồi lại còn bên nội, bên ngoại. Lại phải kín tiếng chứ chả dễ. Không có tiền thì khổ mà có chút tiền vẫn khổ. Haizz
Con nào cũng là con, nhưng dù sao là con rể mà làm gì nhau ghê vậy. Con rể mà cũng có ý nghĩ tranh đất chứ? Bựa hết thể.
Thằng con trai chắc cũng hiền. Vớ vẩn thật. Bố mẹ vk c cũng hiền quá. C có thể làm việc với câu e rẻ thì hay.
Theo em nếu cụ có điều kiện có thể đón ông bà lên ở cùng, còn cái nhà ở quê thì mấy ông kia muốn làm gì thì làm.
Cụ nặng bên ngoại quá. Nói qua hoàn cảnh bên nội xem nào
Đồng ý với cụ về nội dung. Còn việc cho nên bí mật.
Với hai rể phải đấm thì nên kiếm thêm cao nhân quanh nhà nhờ trị hộ.
Ơ hơ, cụ có $ và thành tâm thì cứ thế mà làm, sao pải cấn cá nhỉ, sống được lòng hết thiên hạ thì có mà thành tiên rồi. Mịa đúng là ở quê, người ta suy nghĩ hẹp hòi lắm, cuộc sống có vẻ sạch sẽ về môi trường (mà nhiều quê cũng bửn bỏi mịa) nhưng trong tư tưởng thì nặng nề k tả đc. Đó là lý do ai ra ngoài ăn học thì ít muốn về quê... đúng là vàng vẩu
Em nghĩ chuyện của cụ nghe thì xúc động nhưng cũng có lý do để cả hai người kia nghĩ đấy. Cụ thử hỏi lại vợ xe trong đầu vợ có ý định gì không?