- Biển số
- OF-532172
- Ngày cấp bằng
- 13/9/17
- Số km
- 1,582
- Động cơ
- 180,360 Mã lực
Thế nào nhà 2 thằng rể kia chẳng có người vào đọc. Lại càng rầy rà với chúng nó đây.
Em hoàn toàn đôngnf ý với cụĐọc bài cụ chủ mà nghẹn lòng! Thôi thì nếu như không màng đến vật chất sau này... thì vợ chồng cụ cho cậu em út số tiền đó để cậu út lấy danh nghĩa xây nhà cho ông bà. Còn mấy nhà kia thì... coi như không để ý đến. Tính toán với cậu út dự trù kinh phí sao cho vợ chồng cụ và cậu út xoay sở được.
Đúng là phải nhìn từ nhiều góc độ. Mới đầu em cũng auto chửi hai bà chị. Ừ thì công nhận cụ chủ thớt có tấm lòng thật. Nhưng như cụ phân tích sâu xa, chắc gì vợ chủ thớt đã đối đãi tốt với mấy bà chị kia. Ở xa chắc gì đã quan tâm bố mẹ nhiều hơn mấy chị kia. Thế nên mới có câu : chắc mình thế nào thì người ta mới thế. Nếu biết ăn ở vẹn toàn với các anh chị có lẽ không xảy ra chuyện.Những thớt như này là ví dụ rất rõ cho thấy tại sao dân tộc VN nó trải qua hàng nghìn năm chiến tranh liên miên, đa số đều sẵn sàng chơi các chị mình, cho nên tại sao nó dễ đánh nhau là vì thế, có tham có dở vẫn là chị mình. Lấy lý do xây nhà báo hiếu cha mẹ xong anh chị em mâu thuẫn cãi chửi nhau thậm chí bỏ nhau thì cha mẹ có vui không? cố xây để oai với làng xóm chứ báo hiếu éo gì.
Vợ thớt học ở quê như thế là nổi tiếng cả vùng, chắc từ bé ko phải làm gì chỉ có học, các chị cũng phải gánh đỡ công việc, BM vất vả các chị cũng vất vả theo, nhiều khi các chị bị khinh thường còn cô em lại được chiều chuộng, các chị vất vả không khá giả gì có thể tính cũng xấu ghen ghét với em thì cũng nên bỏ qua, những gì mà chị mình hy sinh thì cho các chị vay chẳng đáng gì đâu. Mặt khác cho các chị vay coi như mua công các chị thay mình chăm sóc BM khi đau ốm, thế cũng là báo hiếu hiểu chưa.( tất nhiên phải phòng trường hợp các chị bùng ko trả thì cho vay trong số 400 ấy thôi, phần còn lại xây nhà nhỏ cho BM, xây cái cốt lõi là vệ sinh khép kín để khỏi phải ra ngoài ko cần xây to)
Thằng con trai cũng là thằng bố láo, nó làm công nhân chứ làm thánh tướng gì mà vào tận BD, con trai duy nhất BM 70 tuổi không làm ở gần nhà lo cho BM để các chị lo thế mà các cụ cố vấn là hỏi ý kiến nó rồi cho nó tất, éo hiểu nổi. Chắc anh chị chửi cho nó đi nói xấu anh chị chứ gì.
Ông già làm ctx vs bí thư bn năm ông hiểu lắm, mà bọn e để í j, cụ cho thì biết thế, ko thôi. Con gái ông cũng chia cho 1 phần theo í của ông, cấm đứa nào cãi, cứ kk ông cho chỗ đẹp, có đk hơn thì ông cho chỗ kém hơn chút.Cụ ông hiền quá nên chúng nó được đằng chân lân đằng đầu. Tuyên bố đất này của nhà thằng trai trưởng, gái lấy chồng về nhà chồng, ngoài ra gái trai chia đều hàng tháng chu cấp công nuôi dưỡng x đồng, cứ sang là nhắc cho chúng nó thấy trách nhiệm chứ toàn định xúm vào chia chác.
Nhà có 3 chị em gái, hai chị ghét 1 em còn lại (học giỏi đạt giải quốc gia, nhà ở thủ đô) thì em còn lại có cư xử với 2 chị có chột có què gì không ? làm rõ ra đi,... nhểEm lạy các cụ auto chửi vợ chồng 2 ng chị gái. Các cụ phải đọc hết các comment trong thớt, nghe ng này ng kia phân tích rồi hãy mở lời. Cái gì nó cũng có nguyên nhân sâu xa, không bỗng dưng mà 2 chị gái lại như thế với cụ chủ thớt đâu. Em thấy có mấy cụ đặt vào địa vị của 2 bà chị kia mơi thấy chắc vợ chồng chủ thớt cũng phải ntn đấy thì họ mới thế.
Cuộc đời nó không đơn giản và công bằng thế đâu. Thế thì đã chả nên chuyện. Không cùng nhận thức, lệch pha khó lắmĐúng là phải nhìn từ nhiều góc độ. Mới đầu em cũng auto chửi hai bà chị. Ừ thì công nhận cụ chủ thớt có tấm lòng thật. Nhưng như cụ phân tích sâu xa, chắc gì vợ chủ thớt đã đối đãi tốt với mấy bà chị kia. Ở xa chắc gì đã quan tâm bố mẹ nhiều hơn mấy chị kia. Thế nên mới có câu : chắc mình thế nào thì người ta mới thế. Nếu biết ăn ở vẹn toàn với các anh chị có lẽ không xảy ra chuyện.
Em dân quê, có chén rượu nhạt mà éo rót được cho cụ nữa, rót uống bằng hô hào trên này vậy, kính cụ cạn li,...Những thớt như này là ví dụ rất rõ cho thấy tại sao dân tộc VN nó trải qua hàng nghìn năm chiến tranh liên miên, đa số đều sẵn sàng chơi các chị mình, cho nên tại sao nó dễ đánh nhau là vì thế, có tham có dở vẫn là chị mình. Lấy lý do xây nhà báo hiếu cha mẹ xong anh chị em mâu thuẫn cãi chửi nhau thậm chí bỏ nhau thì cha mẹ có vui không? cố xây để oai với làng xóm chứ báo hiếu éo gì.
Vợ thớt học ở quê như thế là nổi tiếng cả vùng, chắc từ bé ko phải làm gì chỉ có học, các chị cũng phải gánh đỡ công việc, BM vất vả các chị cũng vất vả theo, nhiều khi các chị bị khinh thường còn cô em lại được chiều chuộng, các chị vất vả không khá giả gì có thể tính cũng xấu ghen ghét với em thì cũng nên bỏ qua, những gì mà chị mình hy sinh thì cho các chị vay chẳng đáng gì đâu. Mặt khác cho các chị vay coi như mua công các chị thay mình chăm sóc BM khi đau ốm, thế cũng là báo hiếu hiểu chưa.( tất nhiên phải phòng trường hợp các chị bùng ko trả thì cho vay trong số 400 ấy thôi, phần còn lại xây nhà nhỏ cho BM, xây cái cốt lõi là vệ sinh khép kín để khỏi phải ra ngoài ko cần xây to)
Thằng con trai cũng là thằng bố láo, nó làm công nhân chứ làm thánh tướng gì mà vào tận BD, con trai duy nhất BM 70 tuổi không làm ở gần nhà lo cho BM để các chị lo thế mà các cụ cố vấn là hỏi ý kiến nó rồi cho nó tất, éo hiểu nổi. Chắc anh chị chửi cho nó đi nói xấu anh chị chứ gì.
Bề trên cứ phải quân phiệt tí đỡ loạnÔng già làm ctx vs bí thư bn năm ông hiểu lắm, mà bọn e để í j, cụ cho thì biết thế, ko thôi. Con gái ông cũng chia cho 1 phần theo í của ông, cấm đứa nào cãi, cứ kk ông cho chỗ đẹp, có đk hơn thì ông cho chỗ kém hơn chút.
Lúc mình đông tiền bên ngoài nó tỏ ra coi trọng, giúp đỡ nó nhiều nó cũng vui vẻ, nhưng động tí lợi ích của nó là bo bo ngay, mà chả may lúc nào đó nhất thời mình khó khăn cái là nó coi thường ra mặt ngay.giờ ở quê cũng có thói như cụ chủ nói. Nghèo hơn ko sao nhưng có tiền hơn họ cái là bị bẻ cong câu chuyện ngay. Chán lắm.
Kính các cụ,
Em có chuyện này mà mấy hôm nay trong lòng rối bời quá.Muốn có đôi dòng tâm sự để trước hết là giải tỏa nỗi lòng và sau là nhờ các cụ tư vấn xem em nên làm thế nào để giải quyết vấn đề này một cách hợp lý nhất.
Nhà vợ em ở quê nghèo, cách HN tầm 200km. Bố mẹ vợ em có 4 người con, 3 gái 1 trai út. Vợ em là con thứ 3. Em lấy vợ cũng được 10 năm rồi , 2 mặt con. Hiện tại 2 vợ chồng sống và làm việc tại HN. Em cũng là dân tỉnh lẻ, lên HN học ĐH và làm việc tại đây. Kinh tế hai nhà nội ngoại cũng không khá giả gì,ông bà nội ngoại đều hoàn cảnh như nhau. Em với vợ em bằng tuổi, hai đứa yêu nhau từ thời sinh viên năm nhất đến khi cưới là 5 năm nên cũng hiểu nhau khá nhiều. HAi đứa tự lực bươm chải ở trên HN mười mấy năm trời cũng có chút vốn mua được cái nhà chung cư nho nhỏ, hiện nay bọn em cũng có nguồn thu nhập ổn định, tiết kiệm được chút tiền để lo cho con cái ăn học sau này.
Về hoàn cảnh nhà vợ em như sau: Hai ông bà cũng cao tuổi rồi, đều ngoài 70 rồi ạ. Trong 4 chị em thì vợ em từ bé đến lớn học hành khá nhất, cũng có thể nói là niềm tự hào của cả họ ở quê ( Lúc học phổ thông vợ em được giải quốc gia, tuyển thẳng vào đại học) Ra trường lại đi làm ở công ty nước ngoài nên giờ thu nhập cũng khá tốt. Hai chị ở trên thì người làm công nhân, người làm thợ may..cả hai đều đã lập gia đình và sống ở gần bố mẹ vợ em ở quê. Cậu em út thì đang làm công nhân trong tận Bình Dương,năm về nhà được đôi lần. Vợ em tính hiền lành, khiêm tốn nên cũng nhiều người quý. Nhưng từ hồi mới quen vợ, về nhà vợ chơi em đã cảm nhận được sự khác biệt giữa vợ em và các anh chị em trong nhà, khác biệt về tính tình, quan điểm sống, về nhận thức.. Mặc dù vợ em rất quý và sống rất hòa đồng với anh chị em trong nhà. Bố mẹ vợ em thì hiền lành chất phác, yêu thương con cái. Nói chung là không có va chạm gì cả..
Nhưng từ khi vợ em đi làm, lấy chồng và ổn định cuộc sống trên này,thì em thấy có điều gì đó không ổn về thái độ giữa hai vợ chồng chị gái với vợ chồng em, có chút gì đó ganh ghét theo nghĩa tiêu cực. Vợ em thì vô tư nên không để ý lắm. Mặc dù xa nhưng vợ chồng em vẫn cố gắng thu xếp thời gian 2 tháng 1 lần về thăm nhà ngoại. Mỗi lần về là em cảm nhận được thái độ của hai ông anh kia, bằng mặt mà không bằng lòng. Em cũng quý và hay ngồi nhậu với mấy anh em họ ở quê vợ, thì họ đều nói với em rằng hai vợ chồng kia hay nói xấu vợ chồng em thế này thế nọ...Mặc dù vợ chồng em cư xử không hề tệ với hai vợ chồng kia. Xây nhà, làm ăn...gì đó vợ chồng em đều giúp đỡ nhiệt tình, con cái thi đại học lên nhà em ở hàng năm trời vợ chồng em đều vui vẻ chăm sóc các cháu...Mỗi khi nghe mấy ông em kia nói em đều buồn, nhưng nghĩ thôi thông tin vẫn chưa xác thực nên em đều để ngoài tai hết. Thằng em út nó rất quý vợ chồng em. Mỗi khi ra HN chơi nó đều ghé qua nhà em chơi một hai hôm rồi mới vào Bình Dương. Có lần 2 anh em ngồi nhậu nó khóc, bảo thương bố mẹ ở nhà, có 2 ông anh nhưng hỗn hào , coi thường bố mẹ vợ và nhiều khi nói trước mặt ông bà không ra gì. Ông bà thì hiền lành và thương con nên cũng chỉ biết im lặng, không nói được gì, chỉ dám tâm sự với con trai mà thôi.
Kinh tế hai vợ chồng kia cũng không khá giả, nhưng nhờ bên nội hỗ trợ nên cũng đều có nhà cửa đàng hoàng. Bố mẹ vợ em thì vẫn ở cái nhà cấp 4 cũ đã xây cách đây 40 năm rồi, nhà xuống cấp hỏng hóc nhiều chỗ mặc dù vợ chồng em cũng về hỗ trợ ông bà sửa sang trước đó. Nhiều đêm vợ em nằm thương bố mẹ mà chảy nước mắt...Em liền bàn với vợ là có 400tr tiền tiết kiệm, hay là bỏ ra để xây cho bố mẹ cái nhà mới. Đấy là việc cần thiết trước mắt nên làm. Tiền còn kiếm ra được, chứ sau này một hai chục năm nữa bố mẹ mất đi rồi muốn xây cho ông bà cũng chẳng được nữa rồi. Vợ em cũng đồng ý. Em bàn vợ về trao đổi với bố mẹ trước, nếu ông bà đồng ý thì trao đổi với các anh chị em trong nhà sau. Về cơ bản bố mẹ vợ em và thằng em trai thì đồng ý, nhưng còn e ngại hai vợ chồng kia. Em nói vợ trao đổi riêng với 2 chị gái trước xem ý tứ thế nào, nếu ok thì sẽ họp mấy anh em lại thống nhất ý kiến...Cuối cùng em nghe được thông tin thế này: Hai bà chị thì bảo giờ xây nhà cho bố mẹ chưa cần thiết lắm, nếu có tiền thì cho hai chị vay để làm ăn, chị cả thì muốn xây nhà cho thằng con cả để nó lấy vợ, chị hai thì muốn góp vốn mua cái xe tải nhỏ để chạy hàng cùng người bạn. Ý là ông bà giờ già rồi, ở các nhà đó mấy chục năm rồi có sao đâu (?!). Nói thật em nghe xong rất thất vọng , nhưng chưa đau đớn bằng câu chuyện hai ông anh kia thêu dệt, bảo là vợ chồng em chơi trội, có tí tiền mà vượt mặt hai anh, anh em trong nhà khó khăn thì không giúp ( ??????!!!!!), rồi nói ý tứ bóng gió là vợ chồng em muốn cướp mảnh đất đó của bố mẹ nên mới bày ra trò xây nhà này, sau này ông bà mất chắc chắn sẽ di chúc lại mảnh đất cho vợ chồng em..v..v...Em nghe xong thì uất hận cùng cực không nói nên lời. Bố mẹ vợ thì bảo thôi các con ạ, bố mẹ sống thế này cũng được rồi,giờ các anh chị con không đồng ý thì bố mẹ cũng không dám làm, sợ anh em trong nhà bất hòa lại hiểu nhầm về nhau thì bố mẹ có ở nhà đẹp hơn cũng không thấy vui vẻ gì.
Giờ ý bố mẹ vợ đã vậy, hai vợ chồng kia thì nhất quyết ngăn cản không cho ông bà xây nhà. Vợ em nó buồn từ hôm đó đến giờ. Em thì là áp út nên cũng không dám lớn tiếng ( hai ông anh kia thì cũng đều 44,45 tuổi rồi ). Chuyện anh chị em nghĩ gì về vợ chồng em thì em cũng không quan tâm nữa rồi, mình sống với nhà vợ 10 năm rồi bố mẹ vợ và vợ , các anh em họ nội ngoại hiểu cho mình là được. Chỉ thương vợ, thương bố mẹ vợ đến tuổi này rồi vẫn không được an hưởng tuổi già, con cái thì xa xôi không giúp đỡ được nhiều về mặt tinh thần...