[Funland] Vừa trẻ, vừa đẹp mà làm thơ hay quá

hoasauhanoi

Xe tải
Biển số
OF-427177
Ngày cấp bằng
3/6/16
Số km
218
Động cơ
217,600 Mã lực
Tuổi
44
Nữ sinh Sư phạm làm thơ về phi công hy sinh lay động cộng đồng
"Anh Khải về rồi, anh ấy bảo: Mấy hôm/ Trời biển động, anh em tìm vất vả/ Thương đồng đội trên CASA mệt lả/ Giữa sóng bạc đầu, nên anh tự về thôi...", những câu thơ của nữ sinh Đại học Sư phạm viết được chia sẻ nhiều trên mạng xã hội.
Vũ Phương Trang (18 tuổi) hiện học Đại học Sư phạm Hà Nội. Ảnh: NVCC.

Được chia sẻ nhiều trên Facebook, những bài thơ của Vũ Phương Trang (18 tuổi), sinh viên năm nhất khoa Lý luận Chính trị, Đại học Sư phạm Hà Nội, viết về người lính phi công trong vụ tai nạn kép Su-30MK2 và CASA-212 khiến nhiều người xúc động.

Nữ sinh quê Thái Bình viết bài thơ đầu tiên vào ngày 17/6, khi phi công Trần Quang Khải trên chiếc Su-30 và tổ bay 9 người trên chiếc CASA mất tích chưa được tìm thấy, trong khi lực lượng cứu hộ vớt được mảnh vỡ máy bay cùng nhiều vật dụng của phi hành đoàn. Bài thơ được viết trong 15 phút, không có tiêu đề và chia sẻ trên trang cá nhân.

"Con xin mẹ an ủi sóng đừng tràn/ Giông đừng tới, bão mưa đừng lớn/ Chỉ một chút êm đềm biển gợn/ Giúp các anh con cập bến đất liền. Một nỗi đau chưa định nghĩa được tên/ Mẹ nỡ lòng khiến con đau lần nữa/ Hai phi cơ, mười bông hoa đang nở.../ Mẹ đừng đùa... Mẹ giấu các anh đâu?", Trang viết.

Chia sẻ về tâm trạng khi viết bài thơ này, Trang cho biết, các anh, các chú đều là những tài sản quý của đất nước. Lúc đó tâm trạng em rối bời, vô cùng lo lắng, lo sợ phép màu sẽ không đến khi thời gian tìm kiếm kéo dài. Báo đài lại báo biển động, thời tiết gây khó khăn cho việc tìm kiếm, nhiều người cùng lo lắng.

Bài thơ thứ hai nữ sinh viết trong nước mắt lúc gần 1h ngày 18/6. Trước đó tối 17/6, cô nghe tin ngư dân Nghệ An phát hiện thi thể phi công Trần Quang Khải quấn trong dù, cách đảo Hòn Mê (Thanh Hóa) khoảng 33 hải lý. "Chú ấy về rồi, nhưng là về với cát bụi", Trang nghẹn ngào.

"Anh Khải về rồi, các anh biết tin chưa?/ Anh còn mải kiếm tìm chi nữa/ Anh Khải về, lặng im nghe đất thở/ Ngóng các anh sao mãi chẳng về?", Trang viết. Đoạn cuối bài thơ gây xúc động cho người đọc: "Các anh về đi... Tổ quốc mình vỗ về/ Dạo biển khơi... Đêm lạnh... Để làm gì?/ Về đi anh... Đất nước lệ đẫm mi/ Mong các anh từng giây, từng phút đó!/ Về đi nhé, tiếng dân mình đang ngỏ/ Đây là mệnh lệnh... Các anh có nghe không?".

Một ngày sau khi tìm thấy thi thể đại tá Khải, đơn vị và gia đình chuẩn bị làm lễ an táng cho anh. Hôm đó cũng là Ngày của cha (19/6). Hình ảnh bé Khánh Vân - con gái hơn 3 tuổi của đại tá phi công, khiến Trang xúc động và viết tiếp bài thơ thứ ba. Cô chia sẻ trong nhà có người cậu mất sớm, để lại con trai mới 4 tuổi như bé Vân. Những đứa trẻ còn quá nhỏ để hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Bố Khải ơi... con hỏi bố chuyện này/ Sao bố cứ nằm im mãi thế?/ Xong chuyến bay lần nào bố cũng kể/ Sao hôm nay bố chẳng nói câu gì?/ Bố Khải ơi... Bố mở mắt ra đi.../ Bố đã ngủ mấy ngày rồi đó!/ Bố kể rằng kỷ cương quân đội khó.../ Ăn ngủ, nghỉ ngơi, phải đúng giờ mà?", Trang viết.

Cùng với bài thơ là những lời chia sẻ chân thành của cô sinh viên 18 tuổi: "Chú Khải, trước kia con không biết chú là ai và có lẽ nhiều người cũng vậy. Nhưng giờ này cả Tổ quốc hướng đến chú và đồng đội - những con người đã cống hiến cả đời cho sự bình yên của dân tộc... Em còn nhỏ, 3 tuổi vẫn còn bé bỏng lắm, làm sao hiểu được hết nỗi đau này. Hôm nay là ngày của cha, con nói yêu bố con. Bố bảo chẳng ai ở với bố mẹ mà sướng như mày, được chiều chuộng chẳng phải lo nghĩ gì, từ bé đến lớn chưa bị bố mắng câu nào. Con bỗng nhiên nghĩ đến em nhà chú...".

Khi những bài thơ được cộng đồng chia sẻ, Phương Trang nhận được nhiều tin nhắn, trong đó có cả đồng đội của phi công Trần Quang Khải và tổ bay 9 người trên chiếc CASA-212. "Nghĩ về sự hy sinh của người lính thời bình, mới thấy những vun vén, lăn tăn thường ngày, những than thở của tuổi trẻ mới bé mọn làm sao", cô nói.

Mong muốn của nữ sinh năm nhất Sư phạm là niềm thương tiếc ấy không phải chỉ là cảm xúc của mọi người dừng lại ở những giọt lệ nơi khóe mắt, tiếng nấc trên môi và sự xót thương trong lòng, mà là hiểu, trân trọng những hy sinh của người lính thời bình và của cả gia đình họ.

Link: http://vnexpress.net/tin-tuc/giao-duc/nu-sinh-su-pham-lam-tho-ve-phi-cong-hy-sinh-lay-dong-cong-dong-3423641.html

Nữ sinh Sư phạm làm thơ về phi công hy sinh lay động cộng đồng

Mẹ biển ơi chúng con cạn lệ rồi
Xin trả lại những người anh ưu tú
Chúng con sai gì... khiến mẹ buồn, giận dữ
Cho con xin.... xin mẹ biển nhân từ

Đã bao người thức trắng mấy đêm mưa
Ngày nắng gắt kiếm tìm người anh cả
Đất nước con đã ngàn năm vất vả
Có gì sai... con xin mẹ nhẹ nhàng

Con xin mẹ an ủi sóng đừng tràn
Giông đừng tới, bão mưa đừng lớn
Chỉ một chút êm đềm biển gợn
Giúp các anh con cập bến đất liền

Một nỗi đau chưa định nghĩa được tên
Mẹ nỡ lòng khiến con đau lần nữa
Hai phi cơ, mười bông hoa đang nở...
Mẹ đừng đùa... Mẹ giấu các anh đâu?

Mẹ biết không? Mắt bọng đỏ đêm thâu
Đau triệu triệu trái tim đang nức nở
Của mẹ già ngóng con... chẳng thốt lời nào nữa
Của vợ hiền gào khóc giữa canh khuya

Mẹ biết không? Cháu nhỏ quá thơ ngây
Chưa biết bố hôm nay đi lâu thế
Vẫn hồn nhiên ôm mẹ cười rồi kể:
"Bố của con đang bay giữ bầu trời!"

Mẹ biển ơi... Con quỳ lạy xin người
Hãy một lần nghe tiếng con ước nguyện
Trả lại Việt Nam những con người nguyên vẹn
Vẹn cả nụ cười, cả ý chí, niềm tin...

Mẹ biển ơi xin mẹ chớ lặng im
Đau xót lắm... tiếng lòng ai hiểu được
Mẹ nhắc anh con: "Mau về giữ Nước"
Giữ bầu trời, giữ màu áo thiên thanh
Cả Tổ quốc đang ngóng đợi các anh

Về đi thôi! Bình an... gia đình, đồng đội gọi!

Vũ Phương Trang

Anh Khải về rồi, các anh biết tin chưa?
Anh còn mải kiếm tìm chi nữa
Anh Khải về, lặng im nghe đất thở
Ngóng các anh sao mãi chẳng về?

Anh Khải về rồi, các anh thấy tin chưa?
Trên truyền hình... người ta đưa nhiều lắm
Anh Khải về... Giữa trùng khơi muôn dặm
Ngủ giấc dài... Sau mệt mỏi bão giông

Anh Khải về rồi... anh đừng cố ngóng trông
Đừng kiếm tìm... đừng lo đồng đội nữa
Anh ấy về rồi... trái tim còn ấm lửa
Đợi các anh về... siết thật chặt chiếc ôm...

Anh Khải về rồi... Anh ấy bảo: "Mấy hôm,
Trời biển động... Anh em tìm vất vả...
Thương đồng đội trên CASA mệt lả
Giữa sóng bạc đầu... Nên anh tự về thôi!"

Anh Khải về rồi... Nụ cười vẫn trên môi...
Dù cuốn chặt... Làm chăn... Anh đỡ lạnh...
Không đói đâu... Lương khô còn nguyên mảnh...
Anh Khải về rồi... Về thật đó! Anh ơi!

Anh Khải về rồi... Sao anh vẫn chưa thôi?
Về đi chứ? Đất nước mình đang gọi...
Đồng đội chờ anh... Sợ anh bay mệt mỏi...
Cứ về đi... Anh Khải ổn rồi mà!

Anh về đi... Hỡi cánh sắt CASA
Thương đồng đội... Nhưng đủ rồi anh ạ!

Kìa anh Chính, anh Chu, anh Đình, rồi anh Mạnh
Cả anh Toàn, anh Hảo, anh Thế, với anh Lam
Anh Thái nữa... về đi... Chớ bi quan!
Anh Khải về rồi... Không phải lo nữa nhé!

Các anh về đi... Tổ quốc mình vỗ về
Dạo biển khơi... Đêm lạnh... Để làm gì?
Về đi anh... Đất nước lệ đẫm mi
Mong các anh từng giây, từng phút đó!
Về đi nhé, tiếng dân mình đang ngỏ
Đây là mệnh lệnh... Các anh có nghe không?

Vũ Phương Trang

Bố Khải ơi... con hỏi bố chuyện này
Sao bố cứ nằm im mãi thế?
Xong chuyến bay lần nào bố cũng kể
Sao hôm nay bố chẳng nói câu gì?

Bố Khải ơi... Bố mở mắt ra đi...
Bố đã ngủ mấy ngày rồi đó!
Bố kể rằng kỷ cương quân đội khó...
Ăn ngủ, nghỉ ngơi, phải đúng giờ mà?

Bố Khải ơi... Nhà mình có ít người
Bố bảo con sẽ có thêm em bé...
Bố con mình sẽ cùng thương yêu mẹ
Và cả em con... em sắp chào đời!

Bố bảo rằng mẹ đã quá thiệt thòi
Bố con mình phải chở che cho mẹ,
Vợ bộ đội, mẹ can trường mạnh mẽ
Gánh vác việc nhà mẹ chẳng được nghỉ ngơi,

Bố Khải ơi... Qua nay rất nhiều người
Đến nhà chơi... Sao lạ lùng đến thế?
Toàn hỏi bố thôi... con tự hào khoe, kể
Bố của con tung cánh sắt giữ trời...

Họ nhìn con... ôm ấp... rồi cười
Xong lại khóc... Nói thương con bé bỏng
Con chẳng hiểu sao họ nói: chờ, trông, ngóng?
Bố bay bao lần... Họ có đến thế đâu?

Bố Khải ơi... vải chưa hái hết đâu,
Ông bảo rằng chờ bố về thu hoạch
Bắc Giang mình vải ngọt thơm chín mọng
Ông chẳng thu... nhất quyết đợi bố về

Bố Khải ơi... bố công tác xa quê
Nhiều chuyện quá chừng... chắc rằng bố muốn kể
Ông với mẹ và con chỉ mong có thế
Bố về, ăn cơm, kể chuyện bầu trời

Bố Khải ơi... mọi người đến đủ rồi
Hay nhà mình hôm nay mở tiệc?
Chắc bố khoe con, chăm ngoan, đoàn kết,
Nên các cô, các chú đến chúc mừng

Nhưng bố ơi con thấy lạ quá chừng
"Hoa họ tặng"... sao to đùng thế nhỉ?
Rồi mắt ai cũng đỏ nhoè, đẫm lệ
Con thưa, bố Khải ngủ rồi, con gọi mẹ tiếp thay!

Bố Khải ơi... trời nóng có lạnh đâu
Sao bố cứ đắp chăn, trùm kín mặt?
Bố kéo xuống đi, rồi nằm nghiêng cho dễ thở,
Con dễ ôm hôn, dễ ngắm bố cười

Bố Khải ơi... hôm nay chủ nhật rồi
Bố có biết hôm này ngày của bố?
Bố hứa con ngoan, bố về cho đi phố
Con ngoan mà... bố dậy cõng con đi

Bố Khải ơi... Sao bố chẳng nói gì?
Con đã nói ngàn lời: "Con yêu Bố!"
Bố không nghe thấy, hay giận con gì vậy?
Sao bố lặng im... Sao bố chẳng nói gì?

Vũ Phương Trang
 

hoasauhanoi

Xe tải
Biển số
OF-427177
Ngày cấp bằng
3/6/16
Số km
218
Động cơ
217,600 Mã lực
Tuổi
44
Những vần thơ trong sáng quá, đọc xong rất cảm động nên post cho các Cụ cùng xem. Làm bao người đọc cảm hứng cùng thơ EM:

Con còn trẻ mà sao thơ hay quá vậy
Ba bài thơ đọc không sót lấy một dòng
Tình nước, tình người mênh mông như biển rộng
Chất chứa yêu thương bay bổng thật diệu kỳ
Hóa thân mình thành người đã ra đi
Đọc được hết những gì em thơ muốn nói
Chạm đến trái tim của những người đang chờ đợi
Nước mắt rơi không nói được nên lời
Ba bài thơ lan tỏa giữa dòng đời
Ba điểm sáng ấm tim người dân Việt
Cảm ơn con cho mọi người được biết
Tình cảm quân dân tha thiết chân thành
Ngày mai đây trong nhịp bước quân hành
Tuổi trẻ hôm nay vững niềm tin tiến tới...!

--------------------------------

Đọc thư Trang Giang ngậm ngùi đến khóc
ôi cuộc đời sao quá đổi chua cay
Em ra đi dân cảm xúc dường này
Thay hồn trẻ Trang giải bày tâm sự
Em đã về,tất không còn đó nữa
Mà đồng đội vẫn cương quyết đi tìm
Về đi thôi sao cứ mãi lặng im?
Nơi quê mẹ Khải im lìm không nói
Về đi thôi có gì mà giận dỗi
Nhân dân đang chờ đang ngóng các anh
Về đi thôi dù lá phải xa cành
Các anh không thể ở hoài nơi biển lạnh!

------------------------------------

KÍNH TẶNG NGƯỜI CHA ANH HÙNG

Bố biết rồi đừng hỏi nữa con ơi,
Đời lính mà – xưa nay vẫn thế,
Chẳng mấy khi người lính rơi giọt lệ,
Nước mắt để dành cho nỗi nhớ khôn nguôi…

Ngày mai đây khi bố đã đi rồi,
Dù bé nhỏ nhưng lòng con hãy nhớ:
Những đêm đông Mẹ và con trăn trở
Bố sẽ về xua hết mọi giá băng,
Khi bầu trời thu rạng rỡ ánh trăng,
Bố sẽ mang quà cho con chơi cùng bạn,
Bố sẽ bên con những khi hoạn nạn,
Che chở cho con đi suốt cuộc đời.
Và cứ thế cho lòng thêm rắn rỏi,
Chẳng có khi nào Bố không ở bên con.

Dù hôm nay thân thể Bố không còn,
Nhưng lòng Bố yêu con nhiều, nhiều nữa…
Mỗi buổi sớm khi bình minh gọi cửa
Bố sẽ là tia nắng vỗ về con…
 

hoasauhanoi

Xe tải
Biển số
OF-427177
Ngày cấp bằng
3/6/16
Số km
218
Động cơ
217,600 Mã lực
Tuổi
44
Một đọc giả đã viết tôi thấy rất đúng: "Đừng nhìn những tệ nạn để đánh giá lớp trẻ. Mặc dù xã hội đang có nhiều điều bức xúc, vẫn luôn còn có hàng triệu thanh niên chân chính với lòng yêu nước tràn đầy. Lòng yêu nước này thường ngày không ai thấy, mà chỉ lộ diện và bùng cháy khi đất nước bị tổn thương. Người VN là vậy đấy. Vì vậy đất nước này mới tồn tại cả nghìn năm".
 

Escobar

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-300664
Ngày cấp bằng
4/12/13
Số km
2,424
Động cơ
330,875 Mã lực
hay ho gì mấy cái văn thơ ẽo ợt.
Làm sao để cá không chết, biển không ô nhiễm, máy bay không rơi, xăng máy bay đừng bị bán trộm ra ngoài.....chứ cứ để xảy ra rồi thơ ca nhăng nhít.
 

hoasauhanoi

Xe tải
Biển số
OF-427177
Ngày cấp bằng
3/6/16
Số km
218
Động cơ
217,600 Mã lực
Tuổi
44
hay ho gì mấy cái văn thơ ẽo ợt.
Làm sao để cá không chết, biển không ô nhiễm, máy bay không rơi, xăng máy bay đừng bị bán trộm ra ngoài.....chứ cứ để xảy ra rồi thơ ca nhăng nhít.
Cụ cứ đòi hỏi những vấn đề cấp CHIẾN LƯỢC, cái đó để các anh ở TRỂN giải quyết. Tôi chỉ đau xót những người đồng đội mình đã hy sinh Cụ ah, còn nguyên nhân Tôi không bàn ở đây. Tôi thấy bạn ý trẻ mà đã có tấm lòng như vậy thì thấy rất đáng khen, nhiều người sống bạc đầu vẫn không có được những cảm xúc như vậy. Nếu Cụ coi là ẽo ợt thì Cụ đừng nên vào Cụ ah. Em thật
 
Chỉnh sửa cuối:

tranmanhha

Xe điện
Biển số
OF-105945
Ngày cấp bằng
16/7/11
Số km
4,066
Động cơ
454,814 Mã lực
Đúng, món này phải để cụ Tố Hữu.
Chả đọc, dưng lướt mấy dòng, thấy giống giống bài khóc cụ Xờ ta lin.
 

luugutv1

Xe tăng
Biển số
OF-61813
Ngày cấp bằng
14/4/10
Số km
1,172
Động cơ
452,270 Mã lực
hay ho gì mấy cái văn thơ ẽo ợt.
Làm sao để cá không chết, biển không ô nhiễm, máy bay không rơi, xăng máy bay đừng bị bán trộm ra ngoài.....chứ cứ để xảy ra rồi thơ ca nhăng nhít.
Cháu đó có ẽo ọt thì cũng xuất phát từ xúc cảm trước nỗi đau của Gia đình 10 quân nhân, sự mất mát lớn của Quân đội và sự đồng cảm của những con Người.
 

NNS

Xe trâu
Biển số
OF-4688
Ngày cấp bằng
12/5/07
Số km
34,535
Động cơ
520,367 Mã lực
hay ho gì mấy cái văn thơ ẽo ợt.
Làm sao để cá không chết, biển không ô nhiễm, máy bay không rơi, xăng máy bay đừng bị bán trộm ra ngoài.....chứ cứ để xảy ra rồi thơ ca nhăng nhít.
Gắng mà "ẽo ợt" đc như cháu nó, mình thương cho bạn, 1 tâm hồn cằn cỗi, đơn điệu. Chắc ngòi đời bạn ít người chơi với, cũng buồn
 

hoasauhanoi

Xe tải
Biển số
OF-427177
Ngày cấp bằng
3/6/16
Số km
218
Động cơ
217,600 Mã lực
Tuổi
44
Cháu đó có ẽo ọt thì cũng xuất phát từ xúc cảm trước nỗi đau của Gia đình 10 quân nhân, sự mất mát lớn của Quân đội và sự đồng cảm của những con Người.
Gắng mà "ẽo ợt" đc như cháu nó, mình thương cho bạn, 1 tâm hồn cằn cỗi, đơn điệu. Chắc ngòi đời bạn ít người chơi với, cũng buồn
Mấy cái vụ thơ thẩn này em thích lắm ạ
Rất cám ơn Các Cụ, Chúng ta cùng đọc từ từ những vẫn thơ về sự chia ly của người lính được viết bởi một sinh viên còn rất trẻ nhưng lời thơ tha thiết, sâu lắng vô cùng. Thật là cảm động, người lính luôn đi cùng sự chia ly, mất mát và hy sinh nên cần lắm những tấm lòng thông cảm, sự chia sẻ và những sự động viên nhỏ nhỏ.
 

NNS

Xe trâu
Biển số
OF-4688
Ngày cấp bằng
12/5/07
Số km
34,535
Động cơ
520,367 Mã lực
Rất cám ơn Các Cụ, Chúng ta cùng đọc từ từ những vẫn thơ về sự chia ly của người lính được viết bởi một sinh viên còn rất trẻ nhưng lời thơ tha thiết, sâu lắng vô cùng. Thật là cảm động, người lính luôn đi cùng sự chia ly, mất mát và hy sinh nên cần lắm những tấm lòng thông cảm, sự chia sẻ và những sự động viên nhỏ nhỏ.
Hay vì nó là tình cảm chân thật của cô bé
 

sunrise8x

Xe tăng
Biển số
OF-140217
Ngày cấp bằng
1/5/12
Số km
1,334
Động cơ
376,020 Mã lực
hay ho gì mấy cái văn thơ ẽo ợt.
Làm sao để cá không chết, biển không ô nhiễm, máy bay không rơi, xăng máy bay đừng bị bán trộm ra ngoài.....chứ cứ để xảy ra rồi thơ ca nhăng nhít.
cụ nói thế ko dc, mỗi người mỗi nghề , nó ko giải quyết trực tiếp thì cũng gián tiếp cụ a.
 

khoinguyen

Xe điện
Biển số
OF-11230
Ngày cấp bằng
24/10/07
Số km
3,583
Động cơ
560,730 Mã lực
Hay và cảm động thì rõ rồi, nhưng Đẹp đâu?
 

Lambatda

Xe điện
Biển số
OF-136583
Ngày cấp bằng
30/3/12
Số km
4,825
Động cơ
412,243 Mã lực
Em thì thấy như kiểu ăn theo, giống hồi thằng ku Toàn Sinoda có bao nhiêu cái mồm vào thưa thớt ''anh ơi, dậy đi anh'' như kiểu trào lưu để câu view. Nếu ai cho là độc mồm cứ phang gạch thoải mái. Văn thơ chả giải quyết đc gì trong những vấn đề ntn. Tháng sau là mọi người sẽ quên thôi, tên a.Khải chắc tầm này năm sau cũng chỉ có ng thân gđ, bạn bè là còn nhớ.
 
Biển số
OF-68052
Ngày cấp bằng
10/7/10
Số km
11,791
Động cơ
538,237 Mã lực
Nơi ở
Loanh quanh
Em thì thấy như kiểu ăn theo, giống hồi thằng ku Toàn Sinoda có bao nhiêu cái mồm vào thưa thớt ''anh ơi, dậy đi anh'' như kiểu trào lưu để câu view. Nếu ai cho là độc mồm cứ phang gạch thoải mái. Văn thơ chả giải quyết đc gì trong những vấn đề ntn. Tháng sau là mọi người sẽ quên thôi, tên a.Khải chắc tầm này năm sau cũng chỉ có ng thân gđ, bạn bè là còn nhớ.
Cụ so sánh cái chết của cái cậu có tên nửa đực nửa cái với sự ngã xuống của 10 người lính khi đang làm nhiệm vụ cho tổ quốc thì tập tễnh quá
 

Escobar

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-300664
Ngày cấp bằng
4/12/13
Số km
2,424
Động cơ
330,875 Mã lực
Rất cám ơn Các Cụ, Chúng ta cùng đọc từ từ những vẫn thơ về sự chia ly của người lính được viết bởi một sinh viên còn rất trẻ nhưng lời thơ tha thiết, sâu lắng vô cùng. Thật là cảm động, người lính luôn đi cùng sự chia ly, mất mát và hy sinh nên cần lắm những tấm lòng thông cảm, sự chia sẻ và những sự động viên nhỏ nhỏ.
Rởm, cảm động gì đâu.
Cái xứ mình, chuyện gì ồn ào mà chả phòi ra thơ thơ thẩn thẩn, ăn mày vần điệu mãi thế thôi.
Cá chết trương bụng lên, mấy bộ soi mấy tháng k ra nguyên nhân, thì cô giáo làm thơ "xứ mình ngộ quá phải không em", thế là chủ tịch nước mới ngồi vừa ấm chỗ cũng lại nổi hứng họa lại một bài chấn chỉnh.
Quá ư là nản!
 
Chỉnh sửa cuối:
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top