Giờ em có tý bình loạn:
a) Án ngoài quán đêm trừ tịch,đã mang tâm lý trả giá cao - OK;
b) Hỏi tính tiến, hô cái giá phi lý, nhưng lại không hét lên như anh trai dẫm phải gai, có vẻ người hướng nội, ngại va cham ngày đầu năm - thông cảm được nếu là Trương Mỹ Lan;
c) Thu ngân hội tụ ba tiêu chí tối kỵ với người làm dịch vụ là vô duyên+gian+tham. Vô duyên mình bán hàng, khách hàng - Thượng đế ko phải để trêu, gian là vì sao không hô của anh hết đồng hai mà lại là triệu hai, tham là vì giá muốn bán là 40k (thực ra là 60k vào thời điểm đó) thấy người ta trả gấp mười lần lại lờ đi ăn cả, liệu khách chuyển 1.200 vnđ thì có cho khách đi không?Trên FB người nghe thấy loa cũng báo lại là sợ quá cứ trả 120 ngàn rồi âm thầm té;
d) Đến khi ầm ĩ trên FB thì quán dừng dich vụ rồi, thôi thì cũng hạn năm Tỵ, "tiền có đồng, cá có con", chắc sẽ có bài học cho những ai thích dùng tiếng lóng, "củ", "chai" cho người làm dịch vụ.