- Biển số
- OF-37899
- Ngày cấp bằng
- 10/6/09
- Số km
- 912
- Động cơ
- 478,433 Mã lực
- Tuổi
- 44
Nếu kiện thì đã kiện rồi... Thấy mở cả năm nay rồi à...
Em chờ kiện nhau vậy
Em chờ kiện nhau vậy
Cụ ơi, đợi lớn và to hẳn nó mới thịt, mới sướng.Nếu kiện thì đã kiện rồi... Thấy mở cả năm nay rồi à...
Giải thích làm gì cho mệt cụ ơi!!! Xã hội bây giờ nó vậy mà...kiểu Gió thổi thì lá bay ý mà cụ... Toàn thánh chém vỉa hè ý mà!!!Các cụ cứ chửi người ta này nọ nhưng em nhìn kịch bản theo hướng khác vì nhà em ở Phan đình phùng gần cửa hàng bánh Thu Hương nên em biết khởi nghiệp bánh Thu Hương ntn. Cách nhìn của em như sau:
Bánh ngọt Thu Hương trước đây phải nói là ngon theo phương trâm: chất lượng khách sạn 5 sao nhưng giá bình dân. Điều đặc biệt là dù có đông khách bao nhiêu đi nữa nhưng chị Hương không có ý định mở thêm bất kỳ cửa hàng nào ngoài Phan đình Phùng vì không kiểm soát được chất lượng. Nhưng khi cổ phần hoá, quyền quyết định không phải chỉ mình chị. Cái này đúng chuẩn các cty nước ngoài đầu tư vào Việt Nam và điển hình là các liên doanh nước uống, khách sạn...khi bên ta chỉ có đất còn bên họ có tiền. Ở đây chị Hương có thương hiệu và tay nghề còn cổ đông có tiền. Cổ đông thì luôn cần có lợi nhuận nên việc mở rộng các cưởng hàng là điều họ muốn, và giờ cuộc chơi bắt đầu. Cổ đông sẽ nâng vốn điều lệ, nâng vốn đầu tư....nếu chị Hương theo được thì phải đóng góp thêm, nếu không theo được hoặc chịu giảm % cổ phần hoặc phải bán lại cổ phần. Đây là bài toán điển hình như khách sạn Fortuna hà nội. Và chị Hương bán lại mọi thứ, nếu là em thì cũng như vậy và chịu " bật bãi khỏi chính cty mình gây dựng" chấp nhận xoá ván này làm lại từ đầu vì ít nhất chị cũng có tiền và có thương hiệu, tay nghề. Điều các cổ đông chính không có và không mua được chính là tay nghề của chị Hương, cái này không giống như mua các cty sản xuất,...và giờ sau khi sang Pháp học làm bánh, chị lại quay lại và lợi hại hơn xưa....vẫn bài cũ là của hàng bánh Madame Hương, tên rất Pháp. Thấy sức ép bắt đầu khi mà có thêm thương hiệu của người xưa cộng với việc giờ đây Thương hiệu và chất lượng Thu Hương không còn hót như trước, khi mà mọi thứ đã bị công nghiệp hoá như Phở 24. Việc thuê viết bài báo dìm hàng Madame Hương là việc rất đơn giản với người trong nghề....thưa các cụ, ở đây không có cái gì sai vì thực sự đây là Kinh Doanh, đây là Cạnh Tranh và người hưởng lợi là khách hàng, là chúng ta. Có rất nhiều lời trách cứ nhưng Kinh Doanh không dựa vào "tình cảm". Giờ đây với thế giới công nghệ thông tin mở rộng, việc thuê các member, facebooker, fan ảo dư luận viên,,,,,,làm chim mồi rất đỗi bình thường. Còn cái điều khoản sau khi bán chị Hương không được mở cửa hàng bánh thì cụ nào nói thì cho em xin 500đ tiền ảnh điều khoản hợp đồng. Hay lại tự suy diễn định hướng dư luận.
Em chỉ hỏi. Nếu các cụ là chị Hương thì các cụ có bán cổ phần khi được giá, có mở cửa hàng bánh khi mình có tay nghề, có sử dụng tên mình làm thương hiệu.....để đem lại lợi nhuận cho chính mình?
Còn em, em sẽ làm ngay và luôn. Tóm lại, đó chỉ là vấn đề Kinh Doanh và không ảnh hưởng đến em và các cụ.
Các cụ cứ chửi người ta này nọ nhưng em nhìn kịch bản theo hướng khác vì nhà em ở Phan đình phùng gần cửa hàng bánh Thu Hương nên em biết khởi nghiệp bánh Thu Hương ntn. Cách nhìn của em như sau:
Bánh ngọt Thu Hương trước đây phải nói là ngon theo phương trâm: chất lượng khách sạn 5 sao nhưng giá bình dân. Điều đặc biệt là dù có đông khách bao nhiêu đi nữa nhưng chị Hương không có ý định mở thêm bất kỳ cửa hàng nào ngoài Phan đình Phùng vì không kiểm soát được chất lượng. Nhưng khi cổ phần hoá, quyền quyết định không phải chỉ mình chị. Cái này đúng chuẩn các cty nước ngoài đầu tư vào Việt Nam và điển hình là các liên doanh nước uống, khách sạn...khi bên ta chỉ có đất còn bên họ có tiền. Ở đây chị Hương có thương hiệu và tay nghề còn cổ đông có tiền. Cổ đông thì luôn cần có lợi nhuận nên việc mở rộng các cưởng hàng là điều họ muốn, và giờ cuộc chơi bắt đầu. Cổ đông sẽ nâng vốn điều lệ, nâng vốn đầu tư....nếu chị Hương theo được thì phải đóng góp thêm, nếu không theo được hoặc chịu giảm % cổ phần hoặc phải bán lại cổ phần. Đây là bài toán điển hình như khách sạn Fortuna hà nội. Và chị Hương bán lại mọi thứ, nếu là em thì cũng như vậy và chịu " bật bãi khỏi chính cty mình gây dựng" chấp nhận xoá ván này làm lại từ đầu vì ít nhất chị cũng có tiền và có thương hiệu, tay nghề. Điều các cổ đông chính không có và không mua được chính là tay nghề của chị Hương, cái này không giống như mua các cty sản xuất,...và giờ sau khi sang Pháp học làm bánh, chị lại quay lại và lợi hại hơn xưa....vẫn bài cũ là của hàng bánh Madame Hương, tên rất Pháp. Thấy sức ép bắt đầu khi mà có thêm thương hiệu của người xưa cộng với việc giờ đây Thương hiệu và chất lượng Thu Hương không còn hót như trước, khi mà mọi thứ đã bị công nghiệp hoá như Phở 24. Việc thuê viết bài báo dìm hàng Madame Hương là việc rất đơn giản với người trong nghề....thưa các cụ, ở đây không có cái gì sai vì thực sự đây là Kinh Doanh, đây là Cạnh Tranh và người hưởng lợi là khách hàng, là chúng ta. Có rất nhiều lời trách cứ nhưng Kinh Doanh không dựa vào "tình cảm". Giờ đây với thế giới công nghệ thông tin mở rộng, việc thuê các member, facebooker, fan ảo dư luận viên,,,,,,làm chim mồi rất đỗi bình thường. Còn cái điều khoản sau khi bán chị Hương không được mở cửa hàng bánh thì cụ nào nói thì cho em xin 500đ tiền ảnh điều khoản hợp đồng. Hay lại tự suy diễn định hướng dư luận.
Em chỉ hỏi. Nếu các cụ là chị Hương thì các cụ có bán cổ phần khi được giá, có mở cửa hàng bánh khi mình có tay nghề, có sử dụng tên mình làm thương hiệu.....để đem lại lợi nhuận cho chính mình?
Còn em, em sẽ làm ngay và luôn. Tóm lại, đó chỉ là vấn đề Kinh Doanh và không ảnh hưởng đến em và các cụ.
Có thể em sẽ tin như cụ nói, thông tin báo chí giờ hỗn loạn quá, không biết đâu là thật, đâu là giảCác cụ cứ chửi người ta này nọ nhưng em nhìn kịch bản theo hướng khác vì nhà em ở Phan đình phùng gần cửa hàng bánh Thu Hương nên em biết khởi nghiệp bánh Thu Hương ntn. Cách nhìn của em như sau:
Bánh ngọt Thu Hương trước đây phải nói là ngon theo phương trâm: chất lượng khách sạn 5 sao nhưng giá bình dân. Điều đặc biệt là dù có đông khách bao nhiêu đi nữa nhưng chị Hương không có ý định mở thêm bất kỳ cửa hàng nào ngoài Phan đình Phùng vì không kiểm soát được chất lượng. Nhưng khi cổ phần hoá, quyền quyết định không phải chỉ mình chị. Cái này đúng chuẩn các cty nước ngoài đầu tư vào Việt Nam và điển hình là các liên doanh nước uống, khách sạn...khi bên ta chỉ có đất còn bên họ có tiền. Ở đây chị Hương có thương hiệu và tay nghề còn cổ đông có tiền. Cổ đông thì luôn cần có lợi nhuận nên việc mở rộng các cưởng hàng là điều họ muốn, và giờ cuộc chơi bắt đầu. Cổ đông sẽ nâng vốn điều lệ, nâng vốn đầu tư....nếu chị Hương theo được thì phải đóng góp thêm, nếu không theo được hoặc chịu giảm % cổ phần hoặc phải bán lại cổ phần. Đây là bài toán điển hình như khách sạn Fortuna hà nội. Và chị Hương bán lại mọi thứ, nếu là em thì cũng như vậy và chịu " bật bãi khỏi chính cty mình gây dựng" chấp nhận xoá ván này làm lại từ đầu vì ít nhất chị cũng có tiền và có thương hiệu, tay nghề. Điều các cổ đông chính không có và không mua được chính là tay nghề của chị Hương, cái này không giống như mua các cty sản xuất,...và giờ sau khi sang Pháp học làm bánh, chị lại quay lại và lợi hại hơn xưa....vẫn bài cũ là của hàng bánh Madame Hương, tên rất Pháp. Thấy sức ép bắt đầu khi mà có thêm thương hiệu của người xưa cộng với việc giờ đây Thương hiệu và chất lượng Thu Hương không còn hót như trước, khi mà mọi thứ đã bị công nghiệp hoá như Phở 24. Việc thuê viết bài báo dìm hàng Madame Hương là việc rất đơn giản với người trong nghề....thưa các cụ, ở đây không có cái gì sai vì thực sự đây là Kinh Doanh, đây là Cạnh Tranh và người hưởng lợi là khách hàng, là chúng ta. Có rất nhiều lời trách cứ nhưng Kinh Doanh không dựa vào "tình cảm". Giờ đây với thế giới công nghệ thông tin mở rộng, việc thuê các member, facebooker, fan ảo dư luận viên,,,,,,làm chim mồi rất đỗi bình thường. Còn cái điều khoản sau khi bán chị Hương không được mở cửa hàng bánh thì cụ nào nói thì cho em xin 500đ tiền ảnh điều khoản hợp đồng. Hay lại tự suy diễn định hướng dư luận.
Em chỉ hỏi. Nếu các cụ là chị Hương thì các cụ có bán cổ phần khi được giá, có mở cửa hàng bánh khi mình có tay nghề, có sử dụng tên mình làm thương hiệu.....để đem lại lợi nhuận cho chính mình?
Còn em, em sẽ làm ngay và luôn. Tóm lại, đó chỉ là vấn đề Kinh Doanh và không ảnh hưởng đến em và các cụ.
cụ nói chí phải. Em cũng đồng tình với cụ. Hồi xưa em ăn thử bánh Bảo Phương 1 lần, sau không quay lại lần 2.Chả quan tâm thương hiệu lắm. Em cứ thấy ngon mà giá hợp lý là mua chứ quan trọng khỉ gì cái thương hiệu. Chúng ta vẫn còn nặng nề cái hiệu ứng đám đông lắm. Giống như cái bánh trung thu Bảo Phương, em ăn thử rồi, cũng chả có gì khác biệt, sạch sẽ thì ko kiểm chứng được, thế mà ng ta cứ nô nức xếp hàng mua, lại còn bị chửi bới nữa. Em là em ghét những ng bán hàng ko có tâm, chảnh chọe, khinh thường khách hàng. Cũng ăn thử 1 lần và mãi mãi chẳng quay lại nữa vì Gấu nhà cũng mày mò tự làm được, ngon mà sạch đáo để. Năm nào cũng làm dư mang đi biếu họ hàng ai cũng khen ngon. Tóm lại các cụ hãy tỉnh táo để là những người tiêu dùng thông thái đôi khi đắt rẻ 1 vài đồng ko thành vấn đề, mua hàng cũng chỉ vì khoái người chủ thật thà và có tâm thôi.
Mãi mới có người hiểu chuyện nhiều cụ bên trên chửi kinh quáCác cụ cứ chửi người ta này nọ nhưng em nhìn kịch bản theo hướng khác vì nhà em ở Phan đình phùng gần cửa hàng bánh Thu Hương nên em biết khởi nghiệp bánh Thu Hương ntn. Cách nhìn của em như sau:
Bánh ngọt Thu Hương trước đây phải nói là ngon theo phương trâm: chất lượng khách sạn 5 sao nhưng giá bình dân. Điều đặc biệt là dù có đông khách bao nhiêu đi nữa nhưng chị Hương không có ý định mở thêm bất kỳ cửa hàng nào ngoài Phan đình Phùng vì không kiểm soát được chất lượng. Nhưng khi cổ phần hoá, quyền quyết định không phải chỉ mình chị. Cái này đúng chuẩn các cty nước ngoài đầu tư vào Việt Nam và điển hình là các liên doanh nước uống, khách sạn...khi bên ta chỉ có đất còn bên họ có tiền. Ở đây chị Hương có thương hiệu và tay nghề còn cổ đông có tiền. Cổ đông thì luôn cần có lợi nhuận nên việc mở rộng các cưởng hàng là điều họ muốn, và giờ cuộc chơi bắt đầu. Cổ đông sẽ nâng vốn điều lệ, nâng vốn đầu tư....nếu chị Hương theo được thì phải đóng góp thêm, nếu không theo được hoặc chịu giảm % cổ phần hoặc phải bán lại cổ phần. Đây là bài toán điển hình như khách sạn Fortuna hà nội. Và chị Hương bán lại mọi thứ, nếu là em thì cũng như vậy và chịu " bật bãi khỏi chính cty mình gây dựng" chấp nhận xoá ván này làm lại từ đầu vì ít nhất chị cũng có tiền và có thương hiệu, tay nghề. Điều các cổ đông chính không có và không mua được chính là tay nghề của chị Hương, cái này không giống như mua các cty sản xuất,...và giờ sau khi sang Pháp học làm bánh, chị lại quay lại và lợi hại hơn xưa....vẫn bài cũ là của hàng bánh Madame Hương, tên rất Pháp. Thấy sức ép bắt đầu khi mà có thêm thương hiệu của người xưa cộng với việc giờ đây Thương hiệu và chất lượng Thu Hương không còn hót như trước, khi mà mọi thứ đã bị công nghiệp hoá như Phở 24. Việc thuê viết bài báo dìm hàng Madame Hương là việc rất đơn giản với người trong nghề....thưa các cụ, ở đây không có cái gì sai vì thực sự đây là Kinh Doanh, đây là Cạnh Tranh và người hưởng lợi là khách hàng, là chúng ta. Có rất nhiều lời trách cứ nhưng Kinh Doanh không dựa vào "tình cảm". Giờ đây với thế giới công nghệ thông tin mở rộng, việc thuê các member, facebooker, fan ảo dư luận viên,,,,,,làm chim mồi rất đỗi bình thường. Còn cái điều khoản sau khi bán chị Hương không được mở cửa hàng bánh thì cụ nào nói thì cho em xin 500đ tiền ảnh điều khoản hợp đồng. Hay lại tự suy diễn định hướng dư luận.
Em chỉ hỏi. Nếu các cụ là chị Hương thì các cụ có bán cổ phần khi được giá, có mở cửa hàng bánh khi mình có tay nghề, có sử dụng tên mình làm thương hiệu.....để đem lại lợi nhuận cho chính mình?
Còn em, em sẽ làm ngay và luôn. Tóm lại, đó chỉ là vấn đề Kinh Doanh và không ảnh hưởng đến em và các cụ.
http://www.nguoiduatin.vn/dien-dan-otofunnet-hay-dien-dan-ong-gioi-a257606.htmlVăn hóa of chúng mình báy giờ là cái gì cũng chửi
Chửi cho vui cửa vui nhà
He he
Làm hẳn quả Thụ Hưởng đi cụ...Mai em cũng đi làm bánh Thu Hường