Tháng 7/2019 đứa em gái con ông chú ruột làm du lịch gọi điện bảo: em có đoàn khách đang ở khách sạn, hiện tại em đang thiếu hơn 60 tr để chi phí trong những ngày lưu trú. Khách về họ thanh toán em trả anh ngay, quá lắm là 5 ngày.
Em lúc đó không có sẵn tiền, nên bảo là không có. Hôm sau nó sang tận nhà năn nỉ, cuối cùng em cũng đồng ý giúp. Tuy nhiên lúc đó chỉ còn có cái thẻ tín dụng, đành rút cho vay 60 tr, cả phí rút dịch vụ là 61tr.
Chuyển tiền xong thấy mặt nó khác hẳn, tự nhiên thấy chột dạ. Năm hôm sau, chưa thấy trả, em đến nhà ở Phạm Văn Đồng gặp cả hai vợ chồng và yêu cầu làm giấy vay.
Đến tết 2020, đòi mãi nó cũng không trả mà còn tuyên bố: bây giờ em chẳng có gì, anh muốn làm gì thì làm.
Sau đó thì covid, du lịch tèo, nên em cũng chả thèm đòi.
Ở quê có công việc, nó thấy em về là tìm cách tránh mặt. Tết 2022 mang quà tết để cho bà thím thắp hương ông chú mới mất trong năm. Nó đang gói bánh chưng, chỉ ngẩng mặt lên rồi cắm đầu làm tiếp, không chào hỏi một câu.
Nghĩ cũng chán cảnh, kể ra nó mà còn trẻ, đẹp em mang mie bán sang TQ may ra gỡ gạc chút đỉnh.
Các cụ có cao kiến gì để đòi được món nợ này không?