Bia thì không phải nghề của em, nhưng được tham quan nơi họ sx. Còn mấy cái bia tươi thì mấy đứa bạn cùng học chúng kinh doanh.
Nhưng đúng là ngồi vào bàn thì em muốn uống rượu hơn, bia nặng bụng lắm, uống rượu lượng cồn vào nhanh hơn!
Nói đến bia thì bia hơi HN, có lẽ chỉ ngon thời bao cấp và lúc mới mở cửa. Có lẽ lúc đó cầu nhiều nhưng nhiều ng k có tiền để uống. Từ nhậu chỉ du nhập HN thời mở cửa, 123 zô thì mãi sau này, bởi cả xã hội nghèo, ăn mặc thiếu thốn nên con người cũng co lại, kín tiếng khi có miếng ăn.
Em nhớ mãi hình ảnh thời đó, cùng mấy thằng ra bánh tôm Hồ Tây uống bia, cốc bia sánh, vàng và thơm nức, khiến ruồi cũng lao vào say mà chết. Bọn e vớt ra gạt tí tàn thuốc, tỉnh lại, nó lại loạng choạng bay đi
Lúc đó bia vẫn đóng trong bom nhôm kiểu cũ có 2 đai caosu giảm chấn. Bia đc rỏt vào cốc qua vòi rồi nút lại bằng nút gỗ vót nhọn. Giọt bia vàng óng, rỉ ra từ vòi sánh và kéo dài như mật ong các cụ ạ
Còn bây giờ nếu tìm lại vị thơm ngon, sánh dậm đà như ngày đó, có bới khắp đất Việt này lên cũng không đâu có.
Đi cũng nhiều nơi, uống cũng nhiều loại, e chỉ thấy ấn tượng về bia Tiệp, dù 1 quán ăn vớ vẩn, bia cũng rất ngon, k phải lựa chọn gì nhiều.
Ấy e quên mất là thời bao cấp chưa dùng ống nhựa hút mà là bom bia nắp vặn, hì hục vặn ra bọt văng toé đầy mẹt, phải dùng cái nắp khác chụp lên xoáy lại, đầu nắp có robinet như vòi nước công cộng. Chắc lâu ngày nên robinet bị hỏng zoăng caosu bên trong nên bí cứ ri rỉ chảy ra thành dòng sánh vàng, giống như cảnh quảng cáo Sun Light vàng óng trên TV các cụ xem hàng ngày, cộng thêm gió hồ Tây nên càng quyến rũ lũ ong, ruồi. Mấy chị Mậu dịch viên hứng dưới đó cái cốc vại, loại to hơn cốc các cụ uống bây giờ.