[Funland] Vợ dạo này cứ gạ ở riêng cccm ạ

Nick mới

Xe đạp
Biển số
OF-127285
Ngày cấp bằng
11/1/12
Số km
21
Động cơ
376,579 Mã lực
Nơi ở
Đâu đó...
Nếu ngay từ khi cưới các cụ ra ở riêng để có sự riêng tư và thỏa mái cho vợ cụ, giờ bà có tuổi rồi ở chung chăm bà thì thì quá ok. Giờ mới tính đường ở riêng thì hơi khó. Ở riêng thì cụ không yên tâm về bà, mà ở chung thì tội cho vợ cụ quá. Giờ chỉ còn cách cố cải thiện chỗ ở rộng hơn thôi, lấy không gian cho vợ cụ thở với chứ. Hy vọng cụ giải quyết ổn thỏa.
 

landaumuaxe

Xì hơi lốp
Biển số
OF-201728
Ngày cấp bằng
12/7/13
Số km
2,266
Động cơ
349,377 Mã lực
Nơi ở
Đội Cấn
Khổ thân mợ hongnhungdo. Cứ có ý kiến trái chiều là auto bị các cụ mợ khác hội đồng ném đá.
Hoàn cảnh của mợ, bức xúc của mợ có ai ở trong cảnh mới hiểu và có cái nhìn thông cảm hơn. Tuy nhiên mợ cũng nên chậm lại để thông suốt rằng trên đời này ai ai cũng có vấn đề của riêng mình, không có gia đình nào perfect cả. Cứ được cái lọ lại mất cái chai.
Vì vậy để có thể làm hài lòng bản thân mình thì mợ chỉ có cách thích nghi và thay đổi tư tưởng để hoàn cảnh nó không bi ai dưới cái nhìn một chiều của mình. Mợ phải xác định được rằng nếu mình không thay đổi được hoàn cảnh thì chi bằng mình nương theo hoàn cảnh. Lâu dần mợ sẽ đạt được cảnh giới và tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn. Cái này không dễ thực hiện đâu. Mợ phải luyện hàng ngày đó.
chuẩn rồi , k ai có thể hiểu được hoàn cảnh của ai cả, chỉ có cách là tự
Vâng, ở góc độ của cụ thì đương nhiên thích rồi, vì đó là quyền lợi của cụ và nhà cụ. CÒn ở góc độ vợ cụ, thì .. cũng phải thế vì mẹ còn có một mình , không nỡ để bà ở riêng. Em nói góc độ muốn ở riêng đây là khi người già vẫn tự chủ được, chứ mẹ chồng em mà ốm đau già yếu có cho tiền em không dám ở riêng ạ. Điều mình muốn và điều mình nên làm nhiều khi nó khác nhau, nhưng về tâm lý em khẳng định ai cũng thích cuộc sống riêng, ví dụ như cụ có thích ở với bố mẹ vợ không? Chắc chắn là được chọn thì không.
Khác nhau lắm mự
Nếu ngay từ khi cưới các cụ ra ở riêng để có sự riêng tư và thỏa mái cho vợ cụ, giờ bà có tuổi rồi ở chung chăm bà thì thì quá ok. Giờ mới tính đường ở riêng thì hơi khó. Ở riêng thì cụ không yên tâm về bà, mà ở chung thì tội cho vợ cụ quá. Giờ chỉ còn cách cố cải thiện chỗ ở rộng hơn thôi, lấy không gian cho vợ cụ thở với chứ. Hy vọng cụ giải quyết ổn thỏa.
E giải quyết xong lâu ròi cụ ạ.
 

hongnhungdo

Xe buýt
Biển số
OF-819756
Ngày cấp bằng
26/9/22
Số km
578
Động cơ
10,355 Mã lực
Khổ thân mợ hongnhungdo. Cứ có ý kiến trái chiều là auto bị các cụ mợ khác hội đồng ném đá.
Hoàn cảnh của mợ, bức xúc của mợ có ai ở trong cảnh mới hiểu và có cái nhìn thông cảm hơn. Tuy nhiên mợ cũng nên chậm lại để thông suốt rằng trên đời này ai ai cũng có vấn đề của riêng mình, không có gia đình nào perfect cả. Cứ được cái lọ lại mất cái chai.
Vì vậy để có thể làm hài lòng bản thân mình thì mợ chỉ có cách thích nghi và thay đổi tư tưởng để hoàn cảnh nó không bi ai dưới cái nhìn một chiều của mình. Mợ phải xác định được rằng nếu mình không thay đổi được hoàn cảnh thì chi bằng mình nương theo hoàn cảnh. Lâu dần mợ sẽ đạt được cảnh giới và tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn. Cái này không dễ thực hiện đâu. Mợ phải luyện hàng ngày đó.
Hihihi em khổ sở bức xúc gì đâu, em biết sẽ có cụ phản ứng như thế. Tính em ít đức hy sinh, em hay quan tâm niềm vui và hạnh phúc của bản thân em trước của người khác. Nhưng em cũng không thích nhờ vả, em 3 đứa con mà chưa bao giờ em nhờ bố mẹ chồng 1 ngày trông con em, chưa từng chìa tay nhận 1 đồng nào , các cụ có cho em tìm cách báo đáp lại , mua nọ kia biếu lại ngay chứ không bao giờ để mình nhiều quyền lợi hơn. Cuộc sống của em tàm tạm, em chỉ không vui về vấn đề phải ở chung thôi chứ các vấn đề khác em bằng lòng. Khác một số cụ mợ , ngay từ khi cưới nhau chồng em đã vẽ ra cuộc sống hạnh phúc cho em và đồng ý việc ở riêng, vì vậy em hơi kỳ vọng vào hôn nhân, hình dung mình sẽ tự tay chăm bón cái cây hạnh phúc này , em nghĩ với người chồng học vị cao, tư duy hiện đại, toàn làm việc với Tây thì... nó tư tưởng phải khác mấy ông gia trưởng truyền thống . Em yêu và chọn chồng em là vì lý do đó là chính chứ hồi xưa ông nào mà em thấy yêu mẹ quá, nghe lời mẹ quá , thích ở chung em chạy mất dép luôn. Em không thích mà em vẫn ở chung, vẫn phục vụ bố mẹ chồng , tự lập mọi việc đến mức mẹ chồng em đi đâu cũng phải khen con dâu thì cụ hiểu em cũng đã nương theo hoàn cảnh đấy thôi. Có lẽ lên đây không cần giữ hình ảnh nên em mới thoải mái thể hiện tâm tư thôi ạ, khi em tỏ ra bức xúc thì em đang nó hộ nỗi lòng của mọi phụ nữ phải làm dâu chứ em không hẳn chỉ nói hoàn cảnh của em đâu. Em làm dâu nhưng chủ động cuộc sống chứ không phụ thuộc, các cụ không bao giờ động vào việc riêng của gia đình em cả. Thực sự em thấy từ xung quanh em, ngay trong gia đình em, chả mấy ai làm dâu mà sướng vì bị can thiệp mất tự do nhiều lắm, và em cũng chả hiểu sao người ta cứ muốn ở chung với nhau khi đã trưởng thành , gây bao mệt mỏi và nỗi lòng chán nản cho người làm vợ? Sao không sống riêng cho vui vẻ thoải mái nhỉ, rõ ràng phần lớn mẹ chồng cũng có thích nàng dâu đâu ( không thích mới gây khó) vậy mà cứ muốn ở chung làm gì cho khổ tất cả, ở riêng chỉ lúc đầu hụt hẫng thôi chứ em đảm bảo một thời gian tất cả đều hạnh phúc hơn rất rất nhiều luôn . Vì em đã từng ở riêng em biết nó tuyệt vời như thế nào. Cái cảm giác tự do nó ko đo được bằng tiền mà bằng sự sung sướng về tinh thần cơ ạ. Chồng thì chăm chỉ cực kỳ, đi đâu về chỉ tíu tít đỡ vợ việc nhà, ăn uống nhẹ nhõm đơn giản, thích ăn lúc nào thì ăn, nấu cơm rồi mà thèm bún đi ăn bún luôn, đi sớm về muộn vô tư. Còn như em bây giờ, chả hiểu tự lúc nào chồng em mặc định luôn nấu cơm là việc của vợ, có lúc ngày nghỉ em đi chơi mà còn hốt hoảng hỏi "em đi cả ngày à, thế nấu cơm trưa cho ông bà chưa" , sững người luôn ấy ạ, chả hiểu mình là cái con gì trong nhà. Bố mẹ chồng em thì khỏe mạnh đi chơi suốt, chồng em cũng ở nhà chơi, quanh khu nhà em thì hàng ăn vô số luôn, nhà cách chợ 3 bước chân, từng ấy con người mà không tự làm thế nào để có bữa ăn cho được ? Việc này siêu nhỏ nhặt chứ ko phải em lười , nhưng nó cho thấy vị trí của mình trong gia đình chồng. Em thực sự muốn phụ nữ VN được tôn trọng hơn và được chủ động tạo dựng hạnh phúc với chồng, được làm chủ cuộc sống của mình chứ không phải lấy chồng lấy cả mẹ chồng, đó là văn hóa Trung Quốc nó nhổ sang VN chứ truyền thống nỗi gì. Mình ghét TQ mà cứ theo truyền thống của nó là sao.
 
Chỉnh sửa cuối:

hongnhungdo

Xe buýt
Biển số
OF-819756
Ngày cấp bằng
26/9/22
Số km
578
Động cơ
10,355 Mã lực
Nếu ngay từ khi cưới các cụ ra ở riêng để có sự riêng tư và thỏa mái cho vợ cụ, giờ bà có tuổi rồi ở chung chăm bà thì thì quá ok. Giờ mới tính đường ở riêng thì hơi khó. Ở riêng thì cụ không yên tâm về bà, mà ở chung thì tội cho vợ cụ quá. Giờ chỉ còn cách cố cải thiện chỗ ở rộng hơn thôi, lấy không gian cho vợ cụ thở với chứ. Hy vọng cụ giải quyết ổn thỏa.
Cụ ấy đã hiểu ra vấn đề, hiểu lòng vợ muốn gì và giải quyết được rồi cụ ạ, vợ cụ ấy cũng không tới nỗi thiệt thòi đâu. Nội dung này vẫn tiếp tục vì nó là vấn đề mệt mỏi của phần lớn các gia đình hiện nay, chúng ta mạn đàm cho hiểu nhau hơn thôi. Thực ra có hiểu mới có thông cảm và thương nhau. Em chả dấu gì những suy nghĩ của mình với chồng em về việc không thích ở riêng. Chồng em hẳn có lúc buồn vì vợ không muốn, nhưng rồi sau đó lại rất thông cảm vì những gì em muốn là rất chính đáng không sai, cũng chả hại đến ai. Chính chồng em cũng phải công nhận ở riêng sướng hơn, cụ ấy cũng không thích làm rể, và cũng nhận ra một thực tế : ngay chị gái và các em gái trong họ hàng nhà cụ ấy đều có chung đặc điểm: không ai thích làm dâu, nhà nào có điều kiện đều cho con gái nhà cửa từ sớm để chúng không phải ở chung mẹ chồng. Mẹ chồng em cũng không phải ở chung với mẹ chồng của cụ đâu dù là con trưởng... Cuộc sống luôn là đấu tranh, hạnh phúc cũng phải đấu tranh, chẳng qua phụ nữ yếu thế thì thua cuộc trong ngay trong gia đình mình thôi.
 
Chỉnh sửa cuối:

landaumuaxe

Xì hơi lốp
Biển số
OF-201728
Ngày cấp bằng
12/7/13
Số km
2,266
Động cơ
349,377 Mã lực
Nơi ở
Đội Cấn
Hihihi em khổ sở bức xúc gì đâu, em biết sẽ có cụ phản ứng như thế. Tính em ít đức hy sinh, em hay quan tâm niềm vui và hạnh phúc của bản thân em trước của người khác. Nhưng em cũng không thích nhờ vả, em 3 đứa con mà chưa bao giờ em nhờ bố mẹ chồng 1 ngày trông con em, chưa từng chìa tay nhận 1 đồng nào , các cụ có cho em tìm cách báo đáp lại , mua nọ kia biếu lại ngay chứ không bao giờ để mình nhiều quyền lợi hơn. Cuộc sống của em tàm tạm, em chỉ không vui về vấn đề phải ở chung thôi chứ các vấn đề khác em bằng lòng. Khác một số cụ mợ , ngay từ khi cưới nhau chồng em đã vẽ ra cuộc sống hạnh phúc cho em và đồng ý việc ở riêng, vì vậy em hơi kỳ vọng vào hôn nhân, hình dung mình sẽ tự tay chăm bón cái cây hạnh phúc này , em nghĩ với người chồng học vị cao, tư duy hiện đại, toàn làm việc với Tây thì... nó tư tưởng phải khác mấy ông gia trưởng truyền thống . Em yêu và chọn chồng em là vì lý do đó là chính chứ hồi xưa ông nào mà em thấy yêu mẹ quá, nghe lời mẹ quá , thích ở chung em chạy mất dép luôn. Em không thích mà em vẫn ở chung, vẫn phục vụ bố mẹ chồng , tự lập mọi việc đến mức mẹ chồng em đi đâu cũng phải khen con dâu thì cụ hiểu em cũng đã nương theo hoàn cảnh đấy thôi. Có lẽ lên đây không cần giữ hình ảnh nên em mới thoải mái thể hiện tâm tư thôi ạ, khi em tỏ ra bức xúc thì em đang nó hộ nỗi lòng của mọi phụ nữ phải làm dâu chứ em không hẳn chỉ nói hoàn cảnh của em đâu. Em làm dâu nhưng chủ động cuộc sống chứ không phụ thuộc, các cụ không bao giờ động vào việc riêng của gia đình em cả. Thực sự em thấy từ xung quanh em, ngay trong gia đình em, chả mấy ai làm dâu mà sướng vì bị can thiệp mất tự do nhiều lắm, và em cũng chả hiểu sao người ta cứ muốn ở chung với nhau khi đã trưởng thành , gây bao mệt mỏi và nỗi lòng chán nản cho người làm vợ? Sao không sống riêng cho vui vẻ thoải mái nhỉ, rõ ràng phần lớn mẹ chồng cũng có thích nàng dâu đâu ( không thích mới gây khó) vậy mà cứ muốn ở chung làm gì cho khổ tất cả, ở riêng chỉ lúc đầu hụt hẫng thôi chứ em đảm bảo một thời gian tất cả đều hạnh phúc hơn rất rất nhiều luôn . Vì em đã từng ở riêng em biết nó tuyệt vời như thế nào. Cái cảm giác tự do nó ko đo được bằng tiền mà bằng sự sung sướng về tinh thần cơ ạ. Chồng thì chăm chỉ cực kỳ, đi đâu về chỉ tíu tít đỡ vợ việc nhà, ăn uống nhẹ nhõm đơn giản, thích ăn lúc nào thì ăn, nấu cơm rồi mà thèm bún đi ăn bún luôn, đi sớm về muộn vô tư. Còn như em bây giờ, chả hiểu tự lúc nào chồng em mặc định luôn nấu cơm là việc của vợ, có lúc ngày nghỉ em đi chơi mà còn hốt hoảng hỏi "em đi cả ngày à, thế nấu cơm trưa cho ông bà chưa" , sững người luôn ấy ạ, chả hiểu mình là cái con gì trong nhà. Bố mẹ chồng em thì khỏe mạnh đi chơi suốt, chồng em cũng ở nhà chơi, quanh khu nhà em thì hàng ăn vô số luôn, nhà cách chợ 3 bước chân, từng ấy con người mà không tự làm thế nào để có bữa ăn cho được ? Việc này siêu nhỏ nhặt chứ ko phải em lười , nhưng nó cho thấy vị trí của mình trong gia đình chồng. Em thực sự muốn phụ nữ VN được tôn trọng hơn và được chủ động tạo dựng hạnh phúc với chồng, được làm chủ cuộc sống của mình chứ không phải lấy chồng lấy cả mẹ chồng, đó là văn hóa Trung Quốc nó nhổ sang VN chứ truyền thống nỗi gì. Mình ghét TQ mà cứ theo truyền thống của nó là sao.
ngày xưa vc e lấy nhau, lúc đó e mới 27 còn vợ mới 22 ( cả tuổi mụ thôi), chả biết gì nhiều đâu, chả có hứa hẹn gì với vợ, chỉ đơn giản cảm thấy đây là người m yêu, và có những điểm m thấy phù hợp , còn vợ thì mối tình đầu, mới đi làm, tối còn đi học liên thông, "yêu nhau chỉ vì yêu nhau", e không có khái niệm gì ở riêng luôn, chả nghĩ gì luôn, thấy 2 chị gái lấy chồng cũng về ở chung, vợ cũng vậy mà mợ, ở cũng quen, chả thấy phàn nàn, vc vui vẻ, 3 đứa con nhưng hầu như suốt thời gian dài, vc cuối tuần là đi cafe, trà đá tâm sự con cái, công việc.... chỉ đến khi 14 năm, khi có bạn 4 mới thấy phòng không đủ, bừa bộn quá, nên mới nghĩ là sửa nhà, mà thủ tục thì nhiều, nên e rủ vợ là mua nhà khác ở, thế là vc đi tìm thôi, chủ trương tìm gần nhà cũ để mẹ chồng còn sang ở cùng, cũng may là tìm cái được ngay hiii.
Chắc do ban đầu vc đến với nhau, đều chả tính toán, chả đòi hỏi, chả hứa hẹn gì, ....thế nên cs nó cũng thoải mái hơn, kiểu nông dân quen rồi, chỉ mới khác tí hơn là thấy sướng lắm rồi :))
 
Chỉnh sửa cuối:

Anhkien1421

Xe tải
Biển số
OF-186551
Ngày cấp bằng
22/3/13
Số km
262
Động cơ
335,423 Mã lực
Nên ra ở riêng, sau đón mẹ về nuôi cụ nhé!
Nói vậy chứ mẹ cụ gần 80t rồi mà để cụ ở 1 mình thì thật đáng trách!
 

Dream Thai

Xe điện
Biển số
OF-70813
Ngày cấp bằng
16/8/10
Số km
4,211
Động cơ
480,575 Mã lực
Hihihi em khổ sở bức xúc gì đâu, em biết sẽ có cụ phản ứng như thế. Tính em ít đức hy sinh, em hay quan tâm niềm vui và hạnh phúc của bản thân em trước của người khác. Nhưng em cũng không thích nhờ vả, em 3 đứa con mà chưa bao giờ em nhờ bố mẹ chồng 1 ngày trông con em, chưa từng chìa tay nhận 1 đồng nào , các cụ có cho em tìm cách báo đáp lại , mua nọ kia biếu lại ngay chứ không bao giờ để mình nhiều quyền lợi hơn. Cuộc sống của em tàm tạm, em chỉ không vui về vấn đề phải ở chung thôi chứ các vấn đề khác em bằng lòng. Khác một số cụ mợ , ngay từ khi cưới nhau chồng em đã vẽ ra cuộc sống hạnh phúc cho em và đồng ý việc ở riêng, vì vậy em hơi kỳ vọng vào hôn nhân, hình dung mình sẽ tự tay chăm bón cái cây hạnh phúc này , em nghĩ với người chồng học vị cao, tư duy hiện đại, toàn làm việc với Tây thì... nó tư tưởng phải khác mấy ông gia trưởng truyền thống . Em yêu và chọn chồng em là vì lý do đó là chính chứ hồi xưa ông nào mà em thấy yêu mẹ quá, nghe lời mẹ quá , thích ở chung em chạy mất dép luôn. Em không thích mà em vẫn ở chung, vẫn phục vụ bố mẹ chồng , tự lập mọi việc đến mức mẹ chồng em đi đâu cũng phải khen con dâu thì cụ hiểu em cũng đã nương theo hoàn cảnh đấy thôi. Có lẽ lên đây không cần giữ hình ảnh nên em mới thoải mái thể hiện tâm tư thôi ạ, khi em tỏ ra bức xúc thì em đang nó hộ nỗi lòng của mọi phụ nữ phải làm dâu chứ em không hẳn chỉ nói hoàn cảnh của em đâu. Em làm dâu nhưng chủ động cuộc sống chứ không phụ thuộc, các cụ không bao giờ động vào việc riêng của gia đình em cả. Thực sự em thấy từ xung quanh em, ngay trong gia đình em, chả mấy ai làm dâu mà sướng vì bị can thiệp mất tự do nhiều lắm, và em cũng chả hiểu sao người ta cứ muốn ở chung với nhau khi đã trưởng thành , gây bao mệt mỏi và nỗi lòng chán nản cho người làm vợ? Sao không sống riêng cho vui vẻ thoải mái nhỉ, rõ ràng phần lớn mẹ chồng cũng có thích nàng dâu đâu ( không thích mới gây khó) vậy mà cứ muốn ở chung làm gì cho khổ tất cả, ở riêng chỉ lúc đầu hụt hẫng thôi chứ em đảm bảo một thời gian tất cả đều hạnh phúc hơn rất rất nhiều luôn . Vì em đã từng ở riêng em biết nó tuyệt vời như thế nào. Cái cảm giác tự do nó ko đo được bằng tiền mà bằng sự sung sướng về tinh thần cơ ạ. Chồng thì chăm chỉ cực kỳ, đi đâu về chỉ tíu tít đỡ vợ việc nhà, ăn uống nhẹ nhõm đơn giản, thích ăn lúc nào thì ăn, nấu cơm rồi mà thèm bún đi ăn bún luôn, đi sớm về muộn vô tư. Còn như em bây giờ, chả hiểu tự lúc nào chồng em mặc định luôn nấu cơm là việc của vợ, có lúc ngày nghỉ em đi chơi mà còn hốt hoảng hỏi "em đi cả ngày à, thế nấu cơm trưa cho ông bà chưa" , sững người luôn ấy ạ, chả hiểu mình là cái con gì trong nhà. Bố mẹ chồng em thì khỏe mạnh đi chơi suốt, chồng em cũng ở nhà chơi, quanh khu nhà em thì hàng ăn vô số luôn, nhà cách chợ 3 bước chân, từng ấy con người mà không tự làm thế nào để có bữa ăn cho được ? Việc này siêu nhỏ nhặt chứ ko phải em lười , nhưng nó cho thấy vị trí của mình trong gia đình chồng. Em thực sự muốn phụ nữ VN được tôn trọng hơn và được chủ động tạo dựng hạnh phúc với chồng, được làm chủ cuộc sống của mình chứ không phải lấy chồng lấy cả mẹ chồng, đó là văn hóa Trung Quốc nó nhổ sang VN chứ truyền thống nỗi gì. Mình ghét TQ mà cứ theo truyền thống của nó là sao.
E thấy mợ ko happy với việc ở chung, vậy mợ đã làm gì tác động gì để ra ở riêng chưa, nếu gặp 1 vde thì e có 2 cách. 1 là giải quyết nó 2 là chấp nhận
Qua cách nc thì mợ chưa chấp nhận chuyện ở chung :(
 

beo1011

Xe tải
Biển số
OF-370093
Ngày cấp bằng
11/6/15
Số km
339
Động cơ
255,501 Mã lực
Còn một mình mẹ ck mà ra ở riêng thì ai chăm sóc bà, giờ tuổi già mà lủi thủi một mình thì tội cụ. Quan điểm của 1 người cũng làm dâu
 

starsn

Xe điện
Biển số
OF-742409
Ngày cấp bằng
9/9/20
Số km
3,668
Động cơ
114,553 Mã lực
Hihihi em khổ sở bức xúc gì đâu, em biết sẽ có cụ phản ứng như thế. Tính em ít đức hy sinh, em hay quan tâm niềm vui và hạnh phúc của bản thân em trước của người khác. Nhưng em cũng không thích nhờ vả, em 3 đứa con mà chưa bao giờ em nhờ bố mẹ chồng 1 ngày trông con em, chưa từng chìa tay nhận 1 đồng nào , các cụ có cho em tìm cách báo đáp lại , mua nọ kia biếu lại ngay chứ không bao giờ để mình nhiều quyền lợi hơn. Cuộc sống của em tàm tạm, em chỉ không vui về vấn đề phải ở chung thôi chứ các vấn đề khác em bằng lòng. Khác một số cụ mợ , ngay từ khi cưới nhau chồng em đã vẽ ra cuộc sống hạnh phúc cho em và đồng ý việc ở riêng, vì vậy em hơi kỳ vọng vào hôn nhân, hình dung mình sẽ tự tay chăm bón cái cây hạnh phúc này , em nghĩ với người chồng học vị cao, tư duy hiện đại, toàn làm việc với Tây thì... nó tư tưởng phải khác mấy ông gia trưởng truyền thống . Em yêu và chọn chồng em là vì lý do đó là chính chứ hồi xưa ông nào mà em thấy yêu mẹ quá, nghe lời mẹ quá , thích ở chung em chạy mất dép luôn. Em không thích mà em vẫn ở chung, vẫn phục vụ bố mẹ chồng , tự lập mọi việc đến mức mẹ chồng em đi đâu cũng phải khen con dâu thì cụ hiểu em cũng đã nương theo hoàn cảnh đấy thôi. Có lẽ lên đây không cần giữ hình ảnh nên em mới thoải mái thể hiện tâm tư thôi ạ, khi em tỏ ra bức xúc thì em đang nó hộ nỗi lòng của mọi phụ nữ phải làm dâu chứ em không hẳn chỉ nói hoàn cảnh của em đâu. Em làm dâu nhưng chủ động cuộc sống chứ không phụ thuộc, các cụ không bao giờ động vào việc riêng của gia đình em cả. Thực sự em thấy từ xung quanh em, ngay trong gia đình em, chả mấy ai làm dâu mà sướng vì bị can thiệp mất tự do nhiều lắm, và em cũng chả hiểu sao người ta cứ muốn ở chung với nhau khi đã trưởng thành , gây bao mệt mỏi và nỗi lòng chán nản cho người làm vợ? Sao không sống riêng cho vui vẻ thoải mái nhỉ, rõ ràng phần lớn mẹ chồng cũng có thích nàng dâu đâu ( không thích mới gây khó) vậy mà cứ muốn ở chung làm gì cho khổ tất cả, ở riêng chỉ lúc đầu hụt hẫng thôi chứ em đảm bảo một thời gian tất cả đều hạnh phúc hơn rất rất nhiều luôn . Vì em đã từng ở riêng em biết nó tuyệt vời như thế nào. Cái cảm giác tự do nó ko đo được bằng tiền mà bằng sự sung sướng về tinh thần cơ ạ. Chồng thì chăm chỉ cực kỳ, đi đâu về chỉ tíu tít đỡ vợ việc nhà, ăn uống nhẹ nhõm đơn giản, thích ăn lúc nào thì ăn, nấu cơm rồi mà thèm bún đi ăn bún luôn, đi sớm về muộn vô tư. Còn như em bây giờ, chả hiểu tự lúc nào chồng em mặc định luôn nấu cơm là việc của vợ, có lúc ngày nghỉ em đi chơi mà còn hốt hoảng hỏi "em đi cả ngày à, thế nấu cơm trưa cho ông bà chưa" , sững người luôn ấy ạ, chả hiểu mình là cái con gì trong nhà. Bố mẹ chồng em thì khỏe mạnh đi chơi suốt, chồng em cũng ở nhà chơi, quanh khu nhà em thì hàng ăn vô số luôn, nhà cách chợ 3 bước chân, từng ấy con người mà không tự làm thế nào để có bữa ăn cho được ? Việc này siêu nhỏ nhặt chứ ko phải em lười , nhưng nó cho thấy vị trí của mình trong gia đình chồng. Em thực sự muốn phụ nữ VN được tôn trọng hơn và được chủ động tạo dựng hạnh phúc với chồng, được làm chủ cuộc sống của mình chứ không phải lấy chồng lấy cả mẹ chồng, đó là văn hóa Trung Quốc nó nhổ sang VN chứ truyền thống nỗi gì. Mình ghét TQ mà cứ theo truyền thống của nó là sao.
Mợ kể nhiều mới biết tại sao mợ bức xúc chuyện ở chung đấy ạ. Nói chung chồng nể vừa vừa thôi, nể quá không tốt đâu. Bản thân mình phải rõ ràng mình muốn gì (rõ đủ đến mức để lên tiếng) thì mới mong người khác rõ ràng được.

Chồng mợ dù tốt đến đâu cũng không phải thánh. Những thứ cư xử chưa hợp lý với nhau thì phải trao đổi.

Em kể với mợ bài trước rồi, bố mẹ cô dì chú bác em lúc ông bà 8 mấy 90 cũng thuê người, rồi thường xuyên về thăm thôi. Không ai ở chung đâu ạ. Mà bm em cũng 7x rồi ấy, chính ra còn hiện đại hơn chồng mợ.
 

Mytv

Xe điện
Biển số
OF-825578
Ngày cấp bằng
29/1/23
Số km
3,965
Động cơ
152,918 Mã lực
Hihihi em khổ sở bức xúc gì đâu, em biết sẽ có cụ phản ứng như thế. Tính em ít đức hy sinh, em hay quan tâm niềm vui và hạnh phúc của bản thân em trước của người khác. Nhưng em cũng không thích nhờ vả, em 3 đứa con mà chưa bao giờ em nhờ bố mẹ chồng 1 ngày trông con em, chưa từng chìa tay nhận 1 đồng nào , các cụ có cho em tìm cách báo đáp lại , mua nọ kia biếu lại ngay chứ không bao giờ để mình nhiều quyền lợi hơn. Cuộc sống của em tàm tạm, em chỉ không vui về vấn đề phải ở chung thôi chứ các vấn đề khác em bằng lòng. Khác một số cụ mợ , ngay từ khi cưới nhau chồng em đã vẽ ra cuộc sống hạnh phúc cho em và đồng ý việc ở riêng, vì vậy em hơi kỳ vọng vào hôn nhân, hình dung mình sẽ tự tay chăm bón cái cây hạnh phúc này , em nghĩ với người chồng học vị cao, tư duy hiện đại, toàn làm việc với Tây thì... nó tư tưởng phải khác mấy ông gia trưởng truyền thống . Em yêu và chọn chồng em là vì lý do đó là chính chứ hồi xưa ông nào mà em thấy yêu mẹ quá, nghe lời mẹ quá , thích ở chung em chạy mất dép luôn. Em không thích mà em vẫn ở chung, vẫn phục vụ bố mẹ chồng , tự lập mọi việc đến mức mẹ chồng em đi đâu cũng phải khen con dâu thì cụ hiểu em cũng đã nương theo hoàn cảnh đấy thôi. Có lẽ lên đây không cần giữ hình ảnh nên em mới thoải mái thể hiện tâm tư thôi ạ, khi em tỏ ra bức xúc thì em đang nó hộ nỗi lòng của mọi phụ nữ phải làm dâu chứ em không hẳn chỉ nói hoàn cảnh của em đâu. Em làm dâu nhưng chủ động cuộc sống chứ không phụ thuộc, các cụ không bao giờ động vào việc riêng của gia đình em cả. Thực sự em thấy từ xung quanh em, ngay trong gia đình em, chả mấy ai làm dâu mà sướng vì bị can thiệp mất tự do nhiều lắm, và em cũng chả hiểu sao người ta cứ muốn ở chung với nhau khi đã trưởng thành , gây bao mệt mỏi và nỗi lòng chán nản cho người làm vợ? Sao không sống riêng cho vui vẻ thoải mái nhỉ, rõ ràng phần lớn mẹ chồng cũng có thích nàng dâu đâu ( không thích mới gây khó) vậy mà cứ muốn ở chung làm gì cho khổ tất cả, ở riêng chỉ lúc đầu hụt hẫng thôi chứ em đảm bảo một thời gian tất cả đều hạnh phúc hơn rất rất nhiều luôn . Vì em đã từng ở riêng em biết nó tuyệt vời như thế nào. Cái cảm giác tự do nó ko đo được bằng tiền mà bằng sự sung sướng về tinh thần cơ ạ. Chồng thì chăm chỉ cực kỳ, đi đâu về chỉ tíu tít đỡ vợ việc nhà, ăn uống nhẹ nhõm đơn giản, thích ăn lúc nào thì ăn, nấu cơm rồi mà thèm bún đi ăn bún luôn, đi sớm về muộn vô tư. Còn như em bây giờ, chả hiểu tự lúc nào chồng em mặc định luôn nấu cơm là việc của vợ, có lúc ngày nghỉ em đi chơi mà còn hốt hoảng hỏi "em đi cả ngày à, thế nấu cơm trưa cho ông bà chưa" , sững người luôn ấy ạ, chả hiểu mình là cái con gì trong nhà. Bố mẹ chồng em thì khỏe mạnh đi chơi suốt, chồng em cũng ở nhà chơi, quanh khu nhà em thì hàng ăn vô số luôn, nhà cách chợ 3 bước chân, từng ấy con người mà không tự làm thế nào để có bữa ăn cho được ? Việc này siêu nhỏ nhặt chứ ko phải em lười , nhưng nó cho thấy vị trí của mình trong gia đình chồng. Em thực sự muốn phụ nữ VN được tôn trọng hơn và được chủ động tạo dựng hạnh phúc với chồng, được làm chủ cuộc sống của mình chứ không phải lấy chồng lấy cả mẹ chồng, đó là văn hóa Trung Quốc nó nhổ sang VN chứ truyền thống nỗi gì. Mình ghét TQ mà cứ theo truyền thống của nó là sao.
Thế ông bà ko tự nấu dc à? Mợ nói ck mợ chăm chỉ biết làm việc nhà, vậy sao ck ko nấu cho ông bà ăn? Tất cả đều khoẻ mạnh bt hết mà? Nếu ko nấu dc thì ra ngoài ăn 1 bữa có sao.
đọc đến đây thì hiểu sự bức xúc của mợ rồi. Ck mợ có vẻ hơi gia trưởng, cổ 1 chút. Theo e mợ nên nói chuyện thẳng thắn với ck. Đừng để ấm ức kéo dài ko tốt ạ

Nhà e thì e động viên, thoái mái cho vk đi vào ngày nghỉ. Cơm nc nếu mẹ e ở nhà thì ko bao h phải động tay vào. Mẹ e ko vừa ý nếu ngừoi khác nấu. Vk e chỉ rửa bát thôi. Mà thường thì nấu xong mẹ e rửa luôn. Còn nếu bà ko có nhà thì e là ngừoi hay nấu (tay nghề cao hơn vk). Nói chung nhà e ko câu nệ chuyện con dâu phải làm thế này thế kia.
 

hongnhungdo

Xe buýt
Biển số
OF-819756
Ngày cấp bằng
26/9/22
Số km
578
Động cơ
10,355 Mã lực
E thấy mợ ko happy với việc ở chung, vậy mợ đã làm gì tác động gì để ra ở riêng chưa, nếu gặp 1 vde thì e có 2 cách. 1 là giải quyết nó 2 là chấp nhận
Qua cách nc thì mợ chưa chấp nhận chuyện ở chung :(
Biết nói thế nào ạ, cuộc đời có phải điều mình muốn là mình làm được đâu. Cái sự gọi là 'chấp nhận" nó cũng đã cho thấy sự nương theo nhưng trong bất lực bát mãn chứ không phải hoan hỉ mãn nguyện. Một ông chồng giỏi lắm thì ép người vợ yếu thế hơn phải ở chung và hoàn thành mọi nghĩa vụ không kêu than, nhưng không thể ép được cô vợ yêu cái cuộc sống ấy nếu nó không phải mơ ước của cô ấy mà chỉ là mong muốn của anh chồng. Em đang rơi cảnh đó, vẫn đang sống bình thường, về nhà là nở nụ cười chứ không phải nấu cơm trong bực dọc như một số cụ mợ hình dung. Giải quyết thì không có cách ạ, vì như em đã phân trần, vợ chồng em đều sợ tai tiếng, sợ cái y án ngộ nhỡ ở riêng ông bà ốm mà ngã ra tai biến hoặc không qua khỏi thì tự nhiên thành lỗi của mình , dù ở chung có thể cũng có thể ốm đau nhưng không ai bảo lỗi của mình cả. Rồi áp lực của bố mẹ chồng nữa ạ, cụ hình dung khi người già mang tuổi già , sức khỏe, mang chữ Hiếu ra... để yêu cầu con phải ở chung chưa a? Nó kinh khủng lắm, tưởng nhẹ mà nặng đá tảng với tâm tư những đứa con. Nhà đẻ em thôi - cứ không vừa ý cái gì nhỏ nhất là bà nội em quy tội bất hiếu, kể lể công nuôi dưỡng con cái, kể thiệt thòi hy sinh của bà từ xưa như thế nào, bà nằm bệt cả ngày bảo tao ốm vì suy nghĩ con bất hiếu, rồi bảo muốn chết luôn cho đỡ khổ .... Khi người già mang những điều đó ra áp lực thì cụ bảo các con phải làm sao?
 

starsn

Xe điện
Biển số
OF-742409
Ngày cấp bằng
9/9/20
Số km
3,668
Động cơ
114,553 Mã lực
Biết nói thế nào ạ, cuộc đời có phải điều mình muốn là mình làm được đâu. Cái sự gọi là 'chấp nhận" nó cũng đã cho thấy sự nương theo nhưng trong bất lực bát mãn chứ không phải hoan hỉ mãn nguyện. Một ông chồng giỏi lắm thì ép người vợ yếu thế hơn phải ở chung và hoàn thành mọi nghĩa vụ không kêu than, nhưng không thể ép được cô vợ yêu cái cuộc sống ấy nếu nó không phải mơ ước của cô ấy mà chỉ là mong muốn của anh chồng. Em đang rơi cảnh đó, vẫn đang sống bình thường, về nhà là nở nụ cười chứ không phải nấu cơm trong bực dọc như một số cụ mợ hình dung. Giải quyết thì không có cách ạ, vì như em đã phân trần, vợ chồng em đều sợ tai tiếng, sợ cái y án ngộ nhỡ ở riêng ông bà ốm mà ngã ra tai biến hoặc không qua khỏi thì tự nhiên thành lỗi của mình , dù ở chung có thể cũng có thể ốm đau nhưng không ai bảo lỗi của mình cả. Rồi áp lực của bố mẹ chồng nữa ạ, cụ hình dung khi người già mang tuổi già , sức khỏe, mang chữ Hiếu ra... để yêu cầu con phải ở chung chưa a? Nó kinh khủng lắm, tưởng nhẹ mà nặng đá tảng với tâm tư những đứa con. Nhà đẻ em thôi - cứ không vừa ý cái gì nhỏ nhất là bà nội em quy tội bất hiếu, kể lể công nuôi dưỡng con cái, kể thiệt thòi hy sinh của bà từ xưa như thế nào, bà nằm bệt cả ngày bảo tao ốm vì suy nghĩ con bất hiếu, rồi bảo muốn chết luôn cho đỡ khổ .... Khi người già mang những điều đó ra áp lực thì cụ bảo các con phải làm sao?
Hồi em từ 20 đến 30 nói cái gì trái ý là mẹ em kêu "tao vô phúc đẻ ra mày" blah blah blah, về sau em bảo "mẹ nghĩ thế nào thì nó ra thế", nên lâu lâu mẹ em không nói thế nữa rồi. Không phải có người gây áp lực là mình thành con rối. Các Mác nói rồi, "hạnh phúc là đấu tranh" :)) tùy mình chọn thế nào thôi. Chán đấu tranh quá thì cứ dọn ra ở riêng mặc kệ anh chồng cho rảnh :)

Ob ốm đau thì có gv, con cái thường xuyên đến thăm. Nặng thì gọi con. Chứ ob thường sống đến 9x tuổi ấy, cũng phải hài hoà lợi ích các bên :)
 

hongnhungdo

Xe buýt
Biển số
OF-819756
Ngày cấp bằng
26/9/22
Số km
578
Động cơ
10,355 Mã lực
Mợ kể nhiều mới biết tại sao mợ bức xúc chuyện ở chung đấy ạ. Nói chung chồng nể vừa vừa thôi, nể quá không tốt đâu. Bản thân mình phải rõ ràng mình muốn gì (rõ đủ đến mức để lên tiếng) thì mới mong người khác rõ ràng được.

Chồng mợ dù tốt đến đâu cũng không phải thánh. Những thứ cư xử chưa hợp lý với nhau thì phải trao đổi.

Em kể với mợ bài trước rồi, bố mẹ cô dì chú bác em lúc ông bà 8 mấy 90 cũng thuê người, rồi thường xuyên về thăm thôi. Không ai ở chung đâu ạ. Mà bm em cũng 7x rồi ấy, chính ra còn hiện đại hơn chồng mợ.
Được như nhà cụ thì không bao giờ phụ nữ nào phải mệt mỏi chuyện chung riêng, cũng sẽ chả có cái thớt này cho chúng ta chia sẻ nỗi lòng. Chồng em mà sứt khoát hoặc bố mẹ chồng em mà đồng ý thuê giúp việc thì tuyệt quá rồi. Nhưng chồng em không yêu em đủ để muốn mang lại niềm vui cho vợ mợ ạ, quyền lợi của cụ ấy quan trọng hơn quyền lợi của em. Thế em mới bảo em ước em bị bố mẹ chồng ghét bỏ đuổi đi thì em mới được ở riêng , nói vui mà nói thật mợ . Và còn cái khó khi các cụ mang tuổi già, mang sức khỏe, mang chữ hiếu ra áp lực nữa, nó không đơn giản đâu. Rồi họ hàng mấy người thối mồm chả giúp được mình cái gì nhưng dạy đạo đức làm con cho mình thì không ai bằng, đau đầu lắm ạ. Các cụ nhà em ốm còn ko đi khám , ăn uống cực kỳ tằn tiện đạm bạc dù đầy tiền.... Con trai về thấy vậy lại động lòng, lại thấy có lỗi nên muốn ở cùng chăm sóc . Các cụ có con gái đấy, trước em cứ hy vọng chị ấy hợp bố mẹ hơn, đảm đang tháo vát hơn lại nhiều thời gian thì sẽ về ở với ông bà là hợp lý, cũng chả gì bằng con đẻ của mình báo hiếu chăm sóc phải không cụ ? nhưng chị chồng em khôn bỏ bà luôn, chả tội gì về ở chung khi còn em trai em dâu nhé, ứ ì ra thế nên cuối cùng nhà em phải về .
 

hongnhungdo

Xe buýt
Biển số
OF-819756
Ngày cấp bằng
26/9/22
Số km
578
Động cơ
10,355 Mã lực
Thế ông bà ko tự nấu dc à? Mợ nói ck mợ chăm chỉ biết làm việc nhà, vậy sao ck ko nấu cho ông bà ăn? Tất cả đều khoẻ mạnh bt hết mà? Nếu ko nấu dc thì ra ngoài ăn 1 bữa có sao.
đọc đến đây thì hiểu sự bức xúc của mợ rồi. Ck mợ có vẻ hơi gia trưởng, cổ 1 chút. Theo e mợ nên nói chuyện thẳng thắn với ck. Đừng để ấm ức kéo dài ko tốt ạ

Nhà e thì e động viên, thoái mái cho vk đi vào ngày nghỉ. Cơm nc nếu mẹ e ở nhà thì ko bao h phải động tay vào. Mẹ e ko vừa ý nếu ngừoi khác nấu. Vk e chỉ rửa bát thôi. Mà thường thì nấu xong mẹ e rửa luôn. Còn nếu bà ko có nhà thì e là ngừoi hay nấu (tay nghề cao hơn vk). Nói chung nhà e ko câu nệ chuyện con dâu phải làm thế này thế kia.
Vâng, lại phải phân bua kỹ là, chồng em ếch phải làm cái gì từ bé, mẹ với chị hầu hạ hết và gia đình rất tự hào vì con trai họ " sướng lắm từ bé không phải làm gì". Rồi chồng em đi học xa nhà hơn chục năm , cũng tự biết lo bản thân nên biết việc nhà, lấy em ban đầu ở riêng nên cũng làm việc nhà rất nhiều, nhưng khi về nhà bố mẹ thì ông bà ở nhà rảnh cũng có làm, rồi vợ làm nên mấy năm tự nhiên ngại việc. Và mới có cái phi vụ em đi đâu là phải hỏi thế thức ăn như thế nào??? Em đang kể chuyện vậy chứ chuyện này cũ rồi, giờ đã đỡ hơn bởi em cũng nói chuyện, hoặc em gọi đồ về , hoặc bảo trẻ con đi mua. Em nghĩ tại em cũng ngu ngu, tự nhiên về làm rõ lắm, đo chợ nấu cơm dọn dẹp... nên dần dần nó thành việc của em , mà còn bị nhà chồng tưởng mình sướng lắm nên lăn ra " chăm sóc gia đình". Ở đời không cái dại nào giống cái dại nào ạ.
 

autobahn-hanoi

Xe tăng
Biển số
OF-62019
Ngày cấp bằng
16/4/10
Số km
1,611
Động cơ
468,925 Mã lực
Nơi ở
Ngã 3 đường
Cụ bán hết mua 2 căn cc sát vách nhau, được mọi mặt!
chuẩn luôn, em thấy mấy cậu em họ hay làm thế này. Tuy nhiên, nếu chỉ có mỗi 1 ng mẹ, thì để bà ở 1 mình cũng k hay lắm, bà dễ tủi thân. Hai vợ chồng bác chủ thớt nên đi du lịch, hóng gió gia đình riêng vài lần trong năm, để bà ở nhà 1 mình, thư giãn cho tất cả các bên- giống bác hàng xóm nhà em, thế là bảo toàn hp gia đình và báo hiếu mẹ.
 

starsn

Xe điện
Biển số
OF-742409
Ngày cấp bằng
9/9/20
Số km
3,668
Động cơ
114,553 Mã lực
Vâng, lại phải phân bua kỹ là, chồng em ếch phải làm cái gì từ bé, mẹ với chị hầu hạ hết và gia đình rất tự hào vì con trai họ " sướng lắm từ bé không phải làm gì". Rồi chồng em đi học xa nhà hơn chục năm , cũng tự biết lo bản thân nên biết việc nhà, lấy em ban đầu ở riêng nên cũng làm việc nhà rất nhiều, nhưng khi về nhà bố mẹ thì ông bà ở nhà rảnh cũng có làm, rồi vợ làm nên mấy năm tự nhiên ngại việc. Và mới có cái phi vụ em đi đâu là phải hỏi thế thức ăn như thế nào??? Em đang kể chuyện vậy chứ chuyện này cũ rồi, giờ đã đỡ hơn bởi em cũng nói chuyện, hoặc em gọi đồ về , hoặc bảo trẻ con đi mua. Em nghĩ tại em cũng ngu ngu, tự nhiên về làm rõ lắm, đo chợ nấu cơm dọn dẹp... nên dần dần nó thành việc của em , mà còn bị nhà chồng tưởng mình sướng lắm nên lăn ra " chăm sóc gia đình". Ở đời không cái dại nào giống cái dại nào ạ.
Đúng là không có cái dại nào giống cái dại nào đấy mợ. Chồng em mà hỏi "thức ăn như thế nào" dễ em mắng cho té tát ấy :"> (em hỏi chồng thế thì được :"> ). Người khác cư xử với mình thế nào phụ thuộc mình chấp nhận thế nào nhiều lắm.

Ở nhà em với chồng có khi làm bằng bằng nhau còn đến nhà bmc đa số chồng em làm là chính. Tại em thấy mc hay coi con là vàng bạc quá nên em cố tình làm thế cho bmc hiểu :)
 

hongnhungdo

Xe buýt
Biển số
OF-819756
Ngày cấp bằng
26/9/22
Số km
578
Động cơ
10,355 Mã lực
Hồi em từ 20 đến 30 nói cái gì trái ý là mẹ em kêu "tao vô phúc đẻ ra mày" blah blah blah, về sau em bảo "mẹ nghĩ thế nào thì nó ra thế", nên lâu lâu mẹ em không nói thế nữa rồi. Không phải có người gây áp lực là mình thành con rối. Các Mác nói rồi, "hạnh phúc là đấu tranh" :)) tùy mình chọn thế nào thôi. Chán đấu tranh quá thì cứ dọn ra ở riêng mặc kệ anh chồng cho rảnh :)

Ob ốm đau thì có gv, con cái thường xuyên đến thăm. Nặng thì gọi con. Chứ ob thường sống đến 9x tuổi ấy, cũng phải hài hoà lợi ích các bên :)
Cụ nghĩ con cái chịu đựng là thành con rối thì không đúng ạ. Gia đình em đều những người lao động, tự lực kinh tế chứ không có hèn lắm, nhưng thực sự là mình nhìn các cụ đã già ,chả sống được bao lâu nữa mình không đủ can đảm phũ phàng. Hơn nữa, cái cảnh già lụ khụ mà ngồi cô đơn ngóng con cháu nó thương lắm ạ. Nhiều lúc em nghĩ, thôi mình cứ nhìn những nhà bố mẹ già còn ốm đau nằm đó thì nhà mình các cụ khỏe, mình chưa phải phục vụ là quá có phúc . Tự an ủi mợ ạ chứ không thay đổi được thực tế. Bố mẹ chồng em tốt, yêu quý em, sẵn sàng cho em tài sản , giá ghét em em còn có lý do để ra đi chứ các cụ tốt thì em biết lấy lý do gì hợp lý ???
 

Dream Thai

Xe điện
Biển số
OF-70813
Ngày cấp bằng
16/8/10
Số km
4,211
Động cơ
480,575 Mã lực
Hồi em từ 20 đến 30 nói cái gì trái ý là mẹ em kêu "tao vô phúc đẻ ra mày" blah blah blah, về sau em bảo "mẹ nghĩ thế nào thì nó ra thế", nên lâu lâu mẹ em không nói thế nữa rồi. Không phải có người gây áp lực là mình thành con rối. Các Mác nói rồi, "hạnh phúc là đấu tranh" :)) tùy mình chọn thế nào thôi. Chán đấu tranh quá thì cứ dọn ra ở riêng mặc kệ anh chồng cho rảnh :)

Ob ốm đau thì có gv, con cái thường xuyên đến thăm. Nặng thì gọi con. Chứ ob thường sống đến 9x tuổi ấy, cũng phải hài hoà lợi ích các bên :)
Đúng là nhiều khi pn tự làm khổ nhau, đàn ông thì họ nghĩ gì nói ra luôn, làm luôn, nói xong là thôi. =)) =))
 

wave-tau

Xe container
Biển số
OF-39191
Ngày cấp bằng
26/6/09
Số km
6,964
Động cơ
542,348 Mã lực
Hihihi em khổ sở bức xúc gì đâu, em biết sẽ có cụ phản ứng như thế. Tính em ít đức hy sinh, em hay quan tâm niềm vui và hạnh phúc của bản thân em trước của người khác. Nhưng em cũng không thích nhờ vả, em 3 đứa con mà chưa bao giờ em nhờ bố mẹ chồng 1 ngày trông con em, chưa từng chìa tay nhận 1 đồng nào , các cụ có cho em tìm cách báo đáp lại , mua nọ kia biếu lại ngay chứ không bao giờ để mình nhiều quyền lợi hơn. Cuộc sống của em tàm tạm, em chỉ không vui về vấn đề phải ở chung thôi chứ các vấn đề khác em bằng lòng. Khác một số cụ mợ , ngay từ khi cưới nhau chồng em đã vẽ ra cuộc sống hạnh phúc cho em và đồng ý việc ở riêng, vì vậy em hơi kỳ vọng vào hôn nhân, hình dung mình sẽ tự tay chăm bón cái cây hạnh phúc này , em nghĩ với người chồng học vị cao, tư duy hiện đại, toàn làm việc với Tây thì... nó tư tưởng phải khác mấy ông gia trưởng truyền thống . Em yêu và chọn chồng em là vì lý do đó là chính chứ hồi xưa ông nào mà em thấy yêu mẹ quá, nghe lời mẹ quá , thích ở chung em chạy mất dép luôn. Em không thích mà em vẫn ở chung, vẫn phục vụ bố mẹ chồng , tự lập mọi việc đến mức mẹ chồng em đi đâu cũng phải khen con dâu thì cụ hiểu em cũng đã nương theo hoàn cảnh đấy thôi. Có lẽ lên đây không cần giữ hình ảnh nên em mới thoải mái thể hiện tâm tư thôi ạ, khi em tỏ ra bức xúc thì em đang nó hộ nỗi lòng của mọi phụ nữ phải làm dâu chứ em không hẳn chỉ nói hoàn cảnh của em đâu. Em làm dâu nhưng chủ động cuộc sống chứ không phụ thuộc, các cụ không bao giờ động vào việc riêng của gia đình em cả. Thực sự em thấy từ xung quanh em, ngay trong gia đình em, chả mấy ai làm dâu mà sướng vì bị can thiệp mất tự do nhiều lắm, và em cũng chả hiểu sao người ta cứ muốn ở chung với nhau khi đã trưởng thành , gây bao mệt mỏi và nỗi lòng chán nản cho người làm vợ? Sao không sống riêng cho vui vẻ thoải mái nhỉ, rõ ràng phần lớn mẹ chồng cũng có thích nàng dâu đâu ( không thích mới gây khó) vậy mà cứ muốn ở chung làm gì cho khổ tất cả, ở riêng chỉ lúc đầu hụt hẫng thôi chứ em đảm bảo một thời gian tất cả đều hạnh phúc hơn rất rất nhiều luôn . Vì em đã từng ở riêng em biết nó tuyệt vời như thế nào. Cái cảm giác tự do nó ko đo được bằng tiền mà bằng sự sung sướng về tinh thần cơ ạ. Chồng thì chăm chỉ cực kỳ, đi đâu về chỉ tíu tít đỡ vợ việc nhà, ăn uống nhẹ nhõm đơn giản, thích ăn lúc nào thì ăn, nấu cơm rồi mà thèm bún đi ăn bún luôn, đi sớm về muộn vô tư. Còn như em bây giờ, chả hiểu tự lúc nào chồng em mặc định luôn nấu cơm là việc của vợ, có lúc ngày nghỉ em đi chơi mà còn hốt hoảng hỏi "em đi cả ngày à, thế nấu cơm trưa cho ông bà chưa" , sững người luôn ấy ạ, chả hiểu mình là cái con gì trong nhà. Bố mẹ chồng em thì khỏe mạnh đi chơi suốt, chồng em cũng ở nhà chơi, quanh khu nhà em thì hàng ăn vô số luôn, nhà cách chợ 3 bước chân, từng ấy con người mà không tự làm thế nào để có bữa ăn cho được ? Việc này siêu nhỏ nhặt chứ ko phải em lười , nhưng nó cho thấy vị trí của mình trong gia đình chồng. Em thực sự muốn phụ nữ VN được tôn trọng hơn và được chủ động tạo dựng hạnh phúc với chồng, được làm chủ cuộc sống của mình chứ không phải lấy chồng lấy cả mẹ chồng, đó là văn hóa Trung Quốc nó nhổ sang VN chứ truyền thống nỗi gì. Mình ghét TQ mà cứ theo truyền thống của nó là sao.
Trong tình yêu, hôn nhân đa số mọi người pn đều ngả theo người mình yêu, hướng theo người mình yêu, sau cuộc sống gia đình có vấp họ mới nghiệm ra à sống chung là thế này thế khác, à anh này yêu mẹ sau sẽ thế này thế khác, nhưng mợ biết trước để chọn chồng thì phải công nhận mợ là người ghê gớm đấy, luôn chủ động và có tính toán.
Cũng chẳng có gì là xấu nhưng theo em pn nên có chút cái gọi là hy sinh cuộc sống sẽ êm đẹp hơn.
Thấy mợ viết nhiều và thật về bản thân thế nên em còm thôi chứ ko có ý gì.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top