[Funland] Việt Nam : 1 trong 10 quốc gia đáng sống nhất châu Á

dogopro

Xe tải
Biển số
OF-353682
Ngày cấp bằng
4/2/15
Số km
380
Động cơ
267,230 Mã lực
Hình ảnh họ chọn Việt Nam và các quốc gia khác khá là đẹp :


Được đánh giá là nơi an toàn cho người nc ngoài sống và làm việc. Người nc ngoài thu hút bởi khí hậu, văn hóa, sự phát triển hạ tầng bền vững của Việt Nam... Với chi phí sống thấp và dễ tìm việc.
Bọn Cọong Xẻng hắc não. éo tin. éoooooooooooooo tiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiin %-(%-(%-(huhu sao bọn cọng xẻng lại có thể làm được như vậy.
 

hayloxa

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-319287
Ngày cấp bằng
12/5/14
Số km
12,064
Động cơ
375,010 Mã lực
Đề nghị các cụ rút tay ra khỏi quần. Đây là quán chứ ko phải ở nhà để thẩm du nhá :)) :)) :))
 

tudic9

Xe cút kít
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-94716
Ngày cấp bằng
10/5/11
Số km
19,139
Động cơ
535,723 Mã lực
Nơi ở
Chợ VLXD Đại Mỗ, Nam Từ Liêm, Hà Nội
Website
www.2hs.vn

Lonely Stranger

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-373005
Ngày cấp bằng
8/7/15
Số km
4,245
Động cơ
284,681 Mã lực
Nơi ở
Hỏi làm zề
rất đáng sống cho người nước ngoài vì họ được chào đón, ưu đãi đủ kiểu
còn người trong nước thì tìm đường sang nước ngoài kiếm sống
nghịch lý thật :D
Còm này cực chuẩn. Từ tóc vàng đến da đen hơn than tổ ong đều dc coi trọng sùng bái, ưu tiên hơn đủ kiểu. Bảo sao nó là nơi đáng sống cho.. ng nc ngoài.

Nhà nhà cố đi kiếm cái mác việt kiều rồi quay lại làm công dân toàn cầu để dc ưu tiên (:
 

Lonely Stranger

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-373005
Ngày cấp bằng
8/7/15
Số km
4,245
Động cơ
284,681 Mã lực
Nơi ở
Hỏi làm zề
Ở vịt đi mát xa đá fo 100-200 đô có mà bét nhè mỏi chym, trong khi thu nhập bọn nc ngoài thì gấp cả 1-2 chục lần số đó. Về mẫu quốc thì chỉ có quay tay thôi nhoé.
 

chauit

Xe hơi
Biển số
OF-555810
Ngày cấp bằng
27/2/18
Số km
109
Động cơ
153,570 Mã lực
Tuổi
37
em thấy việt nam mà có tiền, ăn chơi du lịch thì đáng sống lắm ấy chứ
 

CTM

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-318349
Ngày cấp bằng
5/5/14
Số km
423
Động cơ
295,070 Mã lực
Hình ảnh họ chọn Việt Nam và các quốc gia khác khá là đẹp :


Được đánh giá là nơi an toàn cho người nc ngoài sống và làm việc. Người nc ngoài thu hút bởi khí hậu, văn hóa, sự phát triển hạ tầng bền vững của Việt Nam... Với chi phí sống thấp và dễ tìm việc.
Nguyễn Trôi Lạc
July 13 at 10:05 PM

NHƯ THẾ NÀO LÀ NHỤC QUỐC THỂ?

HÃY TẨY CHAY XE NAM PHƯƠNG 269 PHẠM NGŨ LÃO

Marta (35 tuổi), David (39 tuổi), Lucia (5 tuổi) và Max (2 tuổi) là một gia đình Tây Ban Nha du lịch vòng quanh thế giới sau nhiều năm tích cóp.

Họ tới Việt Nam đầu tháng 7 và đã có những trải nghiệm tuyệt vời về con người, phong cảnh cũng như lòng hiếu khách của cộng đồng couchsurfing Việt Nam.

Tối ngày 21/7, họ đón xe đêm từ Nha Trang về TP.HCM, ở lại TP.HCM ngày cuối cùng trước khi đón máy bay đi tiếp sang Singapore. Và ở đây họ bắt đầu một hành trình bi hài kịch về cái gọi là “lòng hiếu khách” của một bộ phận người Việt.

Trên chuyến xe giường nằm 21/7 từ Nha Trang về Tp.HCM, David đặt ipad và iphone trên người trong khi ngủ. Tỉnh dậy lúc 3h sáng, David phát hiện ra 2 món này biến mất. Sau khi check kĩ chỗ nằm và các vị trí xung quanh, David biết chắc mình đã bị mất cắp. Dưới áp lực của vợ chồng anh, tài xế xe yêu cầu mọi người cho kiểm tra hành lý để tìm nhưng không thấy.

Sáng ngày 22/7, David quyết định đi báo cảnh sát để có xác nhận mất cắp làm giấy tờ bảo hiểm. Sau khi bị hướng dẫn vòng vòng qua 3 trạm công an, họ được hướng dẫn đến số 66 Bùi Viện. Ở đây công an ko chịu xác nhận với lý do họ bị mất cắp trên đường, ko phải ở TP.HCM, đồng thời yêu cầu phải có người địa phương thông dịch mới đồng ý xác nhận, dù:

- Họ mất cắp trên đường, ko thể dừng xe ngay đêm khuya để đi tìm công an
- Công an nói tiếng Anh cực kì lưu loát nhưng vẫn nằng nặc đòi tất cả người báo cáo mất cắp phải có người địa phương đến phiên dịch thì may ra họ mới giải quyết

Tôi là người địa phương duy nhất ở TP.HCM mà họ biết. Vì thấy nhục, tôi đã bỏ việc 3 tiếng đồng hồ để la lối, làm dữ, giằng co với công an và giúp được David có được tờ giấy xác nhận quý giá kia

Nhưng chuyện không dừng lại ở đó.

Khi còn lang thang ở khu vực Bùi Viện, họ phát hiện ra ipad mất cắp đã được kích hoạt ở vị trí gần đó. Lần theo map, họ lên lại ngay chính chiếc xe đã chở họ tới TP.HCM. Lúc đó tài xế đang ở trên xe và không thừa nhận trên xe có ipad. Tín hiệu kích hoạt ipad cũng tắt đi khi họ vừa tới.

Trước đó, tài xế xe này được tôi và David mời đi sang đồn công an để xác nhận có xảy ra mất cắp và anh ta đã nhờ tôi hỏi ID icloud của chiếc ipad với lý do “bạn anh có thể lần ra ipad nếu có ID icloud. Sau khi tìm ra sẽ trả cho bạn anh 1 triệu đồng”. Marta đã ko đồng ý.

Khi vào được chiếc xe, họ được vào lục soát chỗ ngồi lần nữa, nhưng vẫn ko thấy ipad. Họ quay lại văn phòng nhờ nhân viên hãng xe can thiệp. Nhưng không ai có động thái nào gây áp lực với tài xế và tất cả đều trả lời “không có”.

Đến khi tôi đến và yêu cầu được gặp người quản lý hãng xe, anh ta thấy người địa phương đến mới chịu gặp, nghe câu chuyện từ đầu và nói rằng “tín hiệu map từ ipad là ko thể sai”, nhưng “không thể gây áp lực với tài xế ngay bây giờ”. Tôi đành thuyết phục David cho họ 2 ngày để làm việc và liên lạc lại.

Không làm gì được, Marta đã bật khóc ngay trước cửa hãng xe. Lucia (5 tuổi) và Max (2 tuổi) đã trải qua 1 ngày cuối cùng ở Việt Nam lang thang ngoài nắng từ sáng đến 8:00 tối, đói meo và rã rời sau 1 đêm ko ngủ và 1 ngày gặp hết chuyện trời ơi này sang chuyện trời ơi khác.

4 ngày trôi qua ko có ai liên lạc.

Hôm qua, tôi mất kiên nhẫn gọi lại và yêu cầu gặp quản lý. Lần đầu nhân viên tổng đài né tránh, nói em là nhân viên mới, em ko biết, chị rất phiền. Lần thứ hai tôi gọi thì một nhân viên khác lớn tiếng nói ko đồng ý cho gặp, và dập máy vô cùng thô lỗ. Dù tôi biết chắc đó chính là 2 nhân viên trực điện thoại đã chứng kiến cuộc nói chuyện của tôi, gia đình David và quản lý của họ từ đầu đến cuối.

Dù tôi đã gây áp lực, gọi điện thoại quấy rối như một con điên, đến bây giờ, tôi vẫn ko nhận được cuộc gọi nào từ quản lý hãng xe.

Tôi nhớ cảm giác lần ngồi trong taxi và chứng kiến 1 du khách nước ngoài bị giựt camera ngay góc Diamond Plaza. Cả một đoàn người và xe đứng chờ đèn đỏ mà ko ai lao xe ra để cản tên ăn cướp, cũng ko ai đuổi theo và phụ truy hô. Mất là mất. Ngu thì ráng chịu

Tôi nhớ cảm giác bị 1 anh bạn người Pháp nói rằng “khi mày sang Pháp, khi mày bị chặt chém, ai cũng sẽ bảo vệ mày. Còn khi tụi tao sang VN, tao bị chặt chém thì mọi người nghĩ đó là chuyện đương nhiên”

Tôi ko phụ bắt được tên ăn cướp trên góc đường Diamond, cũng ko thể thay đổi tư duy về cách bán hàng cho Tây của cả một thế hệ người Việt. Nhưng việc sau đây thì tôi nhất định sẽ làm:

- Tôi kêu gọi mọi người share thông tin và tẩy chay hãng xe Nam Phương vì dịch vụ và thái độ vô cảm của họ đối với hành khách. Dù không quá lạc quan, nhưng tôi hi vọng động thái này có thể ảnh hướng ít nhiều đến kết quả kinh doanh của họ, đánh động để thay đổi tư duy và thái độ của họ.

- Tôi mong mỏi những anh chị phóng viên nào nhận được thông tin này có thể tìm hiểu sự việc sâu hơn. Không có hành khách nào muốn bị lấy cắp đồ bởi chính nhân viên trên chiếc xe cao cấp giường nằm ngay trong kì du lịch.

Thông tin về hãng xe:
Xe du lịch Nam Phương.
Văn phòng ở Tp.HCM: 269 Phạm Ngũ Lão, quận 1, TP.HCM. Số điện thoại: Tel: 08. 39209868 - 39209879
Văn phòng Nha Trang (Khánh Hòa): 01 Nguyễn Thiện Thuật, Tel: 058. 3527588 - 3527589,
Facebook của Marta Marta Vizcaíno
 

One-77

Xe cút kít
Biển số
OF-64321
Ngày cấp bằng
17/5/10
Số km
18,331
Động cơ
1,392,403 Mã lực
Nguyễn Trôi Lạc
July 13 at 10:05 PM

NHƯ THẾ NÀO LÀ NHỤC QUỐC THỂ?

HÃY TẨY CHAY XE NAM PHƯƠNG 269 PHẠM NGŨ LÃO

Marta (35 tuổi), David (39 tuổi), Lucia (5 tuổi) và Max (2 tuổi) là một gia đình Tây Ban Nha du lịch vòng quanh thế giới sau nhiều năm tích cóp.

Họ tới Việt Nam đầu tháng 7 và đã có những trải nghiệm tuyệt vời về con người, phong cảnh cũng như lòng hiếu khách của cộng đồng couchsurfing Việt Nam.

Tối ngày 21/7, họ đón xe đêm từ Nha Trang về TP.HCM, ở lại TP.HCM ngày cuối cùng trước khi đón máy bay đi tiếp sang Singapore. Và ở đây họ bắt đầu một hành trình bi hài kịch về cái gọi là “lòng hiếu khách” của một bộ phận người Việt.

Trên chuyến xe giường nằm 21/7 từ Nha Trang về Tp.HCM, David đặt ipad và iphone trên người trong khi ngủ. Tỉnh dậy lúc 3h sáng, David phát hiện ra 2 món này biến mất. Sau khi check kĩ chỗ nằm và các vị trí xung quanh, David biết chắc mình đã bị mất cắp. Dưới áp lực của vợ chồng anh, tài xế xe yêu cầu mọi người cho kiểm tra hành lý để tìm nhưng không thấy.

Sáng ngày 22/7, David quyết định đi báo cảnh sát để có xác nhận mất cắp làm giấy tờ bảo hiểm. Sau khi bị hướng dẫn vòng vòng qua 3 trạm công an, họ được hướng dẫn đến số 66 Bùi Viện. Ở đây công an ko chịu xác nhận với lý do họ bị mất cắp trên đường, ko phải ở TP.HCM, đồng thời yêu cầu phải có người địa phương thông dịch mới đồng ý xác nhận, dù:

- Họ mất cắp trên đường, ko thể dừng xe ngay đêm khuya để đi tìm công an
- Công an nói tiếng Anh cực kì lưu loát nhưng vẫn nằng nặc đòi tất cả người báo cáo mất cắp phải có người địa phương đến phiên dịch thì may ra họ mới giải quyết

Tôi là người địa phương duy nhất ở TP.HCM mà họ biết. Vì thấy nhục, tôi đã bỏ việc 3 tiếng đồng hồ để la lối, làm dữ, giằng co với công an và giúp được David có được tờ giấy xác nhận quý giá kia

Nhưng chuyện không dừng lại ở đó.

Khi còn lang thang ở khu vực Bùi Viện, họ phát hiện ra ipad mất cắp đã được kích hoạt ở vị trí gần đó. Lần theo map, họ lên lại ngay chính chiếc xe đã chở họ tới TP.HCM. Lúc đó tài xế đang ở trên xe và không thừa nhận trên xe có ipad. Tín hiệu kích hoạt ipad cũng tắt đi khi họ vừa tới.

Trước đó, tài xế xe này được tôi và David mời đi sang đồn công an để xác nhận có xảy ra mất cắp và anh ta đã nhờ tôi hỏi ID icloud của chiếc ipad với lý do “bạn anh có thể lần ra ipad nếu có ID icloud. Sau khi tìm ra sẽ trả cho bạn anh 1 triệu đồng”. Marta đã ko đồng ý.

Khi vào được chiếc xe, họ được vào lục soát chỗ ngồi lần nữa, nhưng vẫn ko thấy ipad. Họ quay lại văn phòng nhờ nhân viên hãng xe can thiệp. Nhưng không ai có động thái nào gây áp lực với tài xế và tất cả đều trả lời “không có”.

Đến khi tôi đến và yêu cầu được gặp người quản lý hãng xe, anh ta thấy người địa phương đến mới chịu gặp, nghe câu chuyện từ đầu và nói rằng “tín hiệu map từ ipad là ko thể sai”, nhưng “không thể gây áp lực với tài xế ngay bây giờ”. Tôi đành thuyết phục David cho họ 2 ngày để làm việc và liên lạc lại.

Không làm gì được, Marta đã bật khóc ngay trước cửa hãng xe. Lucia (5 tuổi) và Max (2 tuổi) đã trải qua 1 ngày cuối cùng ở Việt Nam lang thang ngoài nắng từ sáng đến 8:00 tối, đói meo và rã rời sau 1 đêm ko ngủ và 1 ngày gặp hết chuyện trời ơi này sang chuyện trời ơi khác.

4 ngày trôi qua ko có ai liên lạc.

Hôm qua, tôi mất kiên nhẫn gọi lại và yêu cầu gặp quản lý. Lần đầu nhân viên tổng đài né tránh, nói em là nhân viên mới, em ko biết, chị rất phiền. Lần thứ hai tôi gọi thì một nhân viên khác lớn tiếng nói ko đồng ý cho gặp, và dập máy vô cùng thô lỗ. Dù tôi biết chắc đó chính là 2 nhân viên trực điện thoại đã chứng kiến cuộc nói chuyện của tôi, gia đình David và quản lý của họ từ đầu đến cuối.

Dù tôi đã gây áp lực, gọi điện thoại quấy rối như một con điên, đến bây giờ, tôi vẫn ko nhận được cuộc gọi nào từ quản lý hãng xe.

Tôi nhớ cảm giác lần ngồi trong taxi và chứng kiến 1 du khách nước ngoài bị giựt camera ngay góc Diamond Plaza. Cả một đoàn người và xe đứng chờ đèn đỏ mà ko ai lao xe ra để cản tên ăn cướp, cũng ko ai đuổi theo và phụ truy hô. Mất là mất. Ngu thì ráng chịu

Tôi nhớ cảm giác bị 1 anh bạn người Pháp nói rằng “khi mày sang Pháp, khi mày bị chặt chém, ai cũng sẽ bảo vệ mày. Còn khi tụi tao sang VN, tao bị chặt chém thì mọi người nghĩ đó là chuyện đương nhiên”

Tôi ko phụ bắt được tên ăn cướp trên góc đường Diamond, cũng ko thể thay đổi tư duy về cách bán hàng cho Tây của cả một thế hệ người Việt. Nhưng việc sau đây thì tôi nhất định sẽ làm:

- Tôi kêu gọi mọi người share thông tin và tẩy chay hãng xe Nam Phương vì dịch vụ và thái độ vô cảm của họ đối với hành khách. Dù không quá lạc quan, nhưng tôi hi vọng động thái này có thể ảnh hướng ít nhiều đến kết quả kinh doanh của họ, đánh động để thay đổi tư duy và thái độ của họ.

- Tôi mong mỏi những anh chị phóng viên nào nhận được thông tin này có thể tìm hiểu sự việc sâu hơn. Không có hành khách nào muốn bị lấy cắp đồ bởi chính nhân viên trên chiếc xe cao cấp giường nằm ngay trong kì du lịch.

Thông tin về hãng xe:
Xe du lịch Nam Phương.
Văn phòng ở Tp.HCM: 269 Phạm Ngũ Lão, quận 1, TP.HCM. Số điện thoại: Tel: 08. 39209868 - 39209879
Văn phòng Nha Trang (Khánh Hòa): 01 Nguyễn Thiện Thuật, Tel: 058. 3527588 - 3527589,
Facebook của Marta Marta Vizcaíno
Mờ đã hành động đúng. Tuy nhiên, lừa đảo, trộm cắp bất kỳ xã hội nào cũng có, Tây Âu, Nam Âu có đủ cả và cũng thường xuyên. Nhưng con người họ thì không vô cảm như những người trong bài viết của mợ. Vote :)
 

Katori

Xe tải
Biển số
OF-496216
Ngày cấp bằng
9/3/17
Số km
347
Động cơ
190,648 Mã lực
ĐNA thì em k biết, chứ bán đảo Đông Dương thì em biết Việt Nam là 1 trong 3 nước đáng sống nhất
Hehe
Các nước khác em không biết chứ Việt Nam là 1 trong những nước đáng sống nhất=))
 

cưỡi chổi

Xe lăn
Biển số
OF-123656
Ngày cấp bằng
9/12/11
Số km
12,594
Động cơ
514,346 Mã lực
Nơi ở
trên cái chổi
10 nước thì riêng ĐNA 6 nước. Tương lai thì ao làng thành bể bơi rồi :))
 

QuangSunlight

Xe điện
Biển số
OF-533503
Ngày cấp bằng
22/9/17
Số km
3,642
Động cơ
200,122 Mã lực
Đáng sống với người lĩnh lương tính bằng usd , với chủ DN sân sau thôi.
Với bọn lương 3 củ chỉ đủ mua rau phun hoá chất để ăn , đến lợn nó còn chê ko ăn loại rau đấy :)
 

cưỡi chổi

Xe lăn
Biển số
OF-123656
Ngày cấp bằng
9/12/11
Số km
12,594
Động cơ
514,346 Mã lực
Nơi ở
trên cái chổi
Chỗ em có ông sếp ng Nhật. Lương tháng 5,000 USD. tiền nhà tiền, tiền vé về quê xe cty chi trả. Vậy là thấp gần bét bảng lương quản lý công tác nước ngoài.
Ông này không cho vợ con sang cùng, ăn tiêu tiết kiệm mỗi tháng 300USD. sau năm năm lv ông ý đc 4,700 x 60 tháng =282,000USD. Các khoản thuế và đột xuất đã có các khoản thưởng và tháng lương 13 bù đắp.
Khi hết nhiệm kỳ, ông ý vế nước và bày tỏ. Tớ về tớ mua căn hộ nhỏ 2 vc già sống với số tiền dư ra.....làm ở Nhật cả đời chẳng tiết kiệm đc đồng nào.....Nhiều chuyên gia người Nhật ở doanh nghiệp thôi chứ chưa cần quan chức, khi hết nhiệm kỳ ở VN phải chia tay về Nhật thường ôm nhau khóc như cha chết....Họ yêu quí Việt Nam đến mức ấy ư? quên đi nhá...Chỉ vì ở đây quá sướng, nghĩ đến lức về Nhật quá khổ mà òa lên khóc than thân thôi.

Vậy với ng nước ngoài với thu nhập của họ nhưng sống ở đây thì quá thiên đường
Lương của Nhật và Hàn same same nhau nhưng chi phí các kiểu ở Nhật thì trên Hàn 1 bậc. Lương mấy ông Hàn ở chỗ em khoảng 7k - 10k $. Hàng tháng gửi về cho vợ con quá ổn
 

Gez

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-88862
Ngày cấp bằng
17/3/11
Số km
3,368
Động cơ
430,840 Mã lực
Thông tin thớt
Đang tải
Top