- Biển số
- OF-313980
- Ngày cấp bằng
- 31/3/14
- Số km
- 247
- Động cơ
- 300,670 Mã lực
E có câu chuyện khổ tâm mãi chưa tìm được người tháo gỡ. Nay bú đá lên giãi bày với các cụ, hi vọng não nảy được tí mầm đá
Chuyện là thế này:
E với cô vợ cũ ly hôn được chừng 7-8 năm, cô ý nuôi con. Từ lúc 2-3 tuổi nó đã theo e, không theo mẹ ( 1 phần vì nó tu sữa ngoài - Chủ yếu e pha, hay thức đêm chơi 1 mình- chủ yếu e dậy và hát ru nó ngủ, chắc cả đời thơ ấu có mỗi tiếng ru của e với tiếng leng keng AOE lúc e vừa bế nó vừa chơi là nó ấn tượng nhất) . Nhưng lúc ly hôn, con còn nhỏ nên buộc phải theo mẹ, chu cấp tùy cha ( Vì lúc đó mẹ bé có 1 daddy -tiền nhiều, có cả quyền nữa- đỡ ngực, cũng chính là nguyên nhân tan vỡ khi lúc cô ta bầu, e thì điên cuồng cày cuốc chuẩn bị cho thành viên mới, và e vô tình phát hiện ra daddy đó bú ngực cô ý từ lúc lớp 8 tới tận khi có chồng, có con vẫn chưa dứt- Buồn.....)
Trong thời gian 5-6 năm gần đây, 1 năm cô ta chỉ cho e gặp con 2 lần - Tết và hè- Có năm chỉ có 1 lần- Vì từ khi con 5 tuổi, con đã biết kể nhiều thứ mỗi khi gặp bố, những thứ kiểu như: Mẹ với chú A, mẹ với chú B, bác C,.... Mẹ đi nhậu về mang đồ cho con, mẹ, chú tát con bằng cái chảo,v.v......
Lần nào gặp bố, 2 bố con đều khóc lúc chia tay, con không hề muốn rời xa e, không muốn sống cùng mẹ, cực kỳ sợ cuộc sống với mẹ.
Năm nay, con tròn 10, e làm đơn chuyển quyền nuôi con. Tòa yêu cầu e cung cấp chứng cứ chứng tỏ chị kia bạo hành, ngược đãi con hoặc không thể nuôi con.
Ngoài việc chị ta đang có 1 đứa con nhỏ hơn 1 tuổi với 1 người đang có gia đình khác, thì e không có yếu tố gì để chứng minh cả.
E có đề nghị tòa xét nguyện vọng của con e, và các chứng cứ do con của e cung cấp. Thẩm phán trả lời: Cháu còn nhỏ, dưới 18 tuổi nên mọi chứng cứ không được tính. Nguyện vọng của cháu không được xét, vì cháu vẫn đang ăn học, sinh hoạt cùng với mẹ bình thường.
Tòa yêu cầu e chứng minh bằng hình ảnh ngược đãi việc đối xử với con không tốt, điều này với e thì không thể: Bé nói- Mỗi lần đánh, bé hoặc bác D ( Là người đang sống như vợ chồng với mẹ bé) ra đóng cửa, hét to hàng xóm cũng không nghe thấy- Vậy e chứng mình bằng điều gì được đâu?.
Lần dịch gần nhất, cô ta vì điều kiện công việc, nên phải gửi bé sang nhà e hơn 1 tháng. Sau đó bé nhất quyết không về, liên tục hỏi e: Tại sao bố không nuôi con từ bé? Con sẽ không về với mẹ đâu,.....
Bé ở bên đó rất áp lực và kiểu như bị bạo hành tâm lý, hở 1 chút là bị đánh chửi, cứ có người hỏi bất cứ điều gì là toát hết mồ hôi, và thường tỏ ra sợ sệt. Mẹ bé chửi bé qua điện thoại mà đứng ở xa cũng nghe thấy: Mày thế này, mày thế nọ..... E thì chưa bao giờ gọi con là mày. Thậm chí SN con cô ta cũng cấm không cho e tổ chức lúc bé đang được gửi bên nhà e- Vì lý do, cô ta không tổ chức SN cho bé nhiều năm rồi.
Tất cả các yếu tố đó- kể cả tin nhắn cô ta chửi bới em qua Zalo vì e đã nhắn tin nói chuyện với con, để cô ta phát hiện được- Tòa - chính xác hơn là Thẩm phán nói là- không chấp nhận.
Và hôm nay, tòa (thẩm phán) gọi e lên, khuyên rút đơn về sau ~4 tháng thụ lý, chưa xét xử.
E cần lắm những lời khuyên, những lời tư vấn hoặc chia sẻ.
Và thực sự cần 1 luật sư có thể theo em tới cuối cùng vụ việc- E đã từng tới 2 công ty luật zời ơi ở HN, kết quả họ in cho e hóa đơn và những câu nói ít hơn lời các Luật sư ở trên mạng chia sẻ cho e. Không chịu nhận theo e tới cuối, chỉ thích tư vấn thôi ạ
Có phải thực sự e tới đường cùng? Có phải Tòa đã đứng trước cô kia? Tại sao tòa khuyên e rút đơn chứ không xét xử? Có ai hiểu và cảm nhận bé con của e đang sống như nào không? Có thật sự rằng về lý e đã thua (về tiền e chắc chắn thua rồi )?
Những lời kể của e, thông thường người ta sẽ nghĩ là khía cạnh chủ quan của e, nhưng thực sự còn nhiều thứ có thể còn hơn nữa mà e chưa được chứng kiến, chưa được bé thuật lại. Ngay cả việc cách đây mười mấy năm đã có daddy-baby là cặp đó, e nói mà nhiều người mỉa mai rằng e viện lý do để che giấu lỗi gì đó của mình: Ví dụ như cặp bồ, bạo lực,.... Sau đó, 4-5 năm sau e sống độc thân + với việc cô kia cặp bồ công khai ở cơ quan thì nhiều kẻ ồ, à,.....
Người quen của e sẽ đọc và biết được e là ai qua câu chuyện này, e không ngại chia sẻ, bởi việc quan trọng nhất đối với e bây giờ là cứu con của em khỏi cuộc sống áp lực mà bé đang phải gánh chịu.
Cụ nào văn tốt hơn có thể tóm lược lại cho mạch lạc, xúc tích, dễ hiểu và biết tới nơi, tới nhóm, diễn đàn có thể giúp em trong việc này thì cho e một lời nhắn ạ.
Cảm ơn các cụ đã chịu khó đọc các chia sẻ của em! Thực sự là 1 ngày buồn, và dài......
Chuyện là thế này:
E với cô vợ cũ ly hôn được chừng 7-8 năm, cô ý nuôi con. Từ lúc 2-3 tuổi nó đã theo e, không theo mẹ ( 1 phần vì nó tu sữa ngoài - Chủ yếu e pha, hay thức đêm chơi 1 mình- chủ yếu e dậy và hát ru nó ngủ, chắc cả đời thơ ấu có mỗi tiếng ru của e với tiếng leng keng AOE lúc e vừa bế nó vừa chơi là nó ấn tượng nhất) . Nhưng lúc ly hôn, con còn nhỏ nên buộc phải theo mẹ, chu cấp tùy cha ( Vì lúc đó mẹ bé có 1 daddy -tiền nhiều, có cả quyền nữa- đỡ ngực, cũng chính là nguyên nhân tan vỡ khi lúc cô ta bầu, e thì điên cuồng cày cuốc chuẩn bị cho thành viên mới, và e vô tình phát hiện ra daddy đó bú ngực cô ý từ lúc lớp 8 tới tận khi có chồng, có con vẫn chưa dứt- Buồn.....)
Trong thời gian 5-6 năm gần đây, 1 năm cô ta chỉ cho e gặp con 2 lần - Tết và hè- Có năm chỉ có 1 lần- Vì từ khi con 5 tuổi, con đã biết kể nhiều thứ mỗi khi gặp bố, những thứ kiểu như: Mẹ với chú A, mẹ với chú B, bác C,.... Mẹ đi nhậu về mang đồ cho con, mẹ, chú tát con bằng cái chảo,v.v......
Lần nào gặp bố, 2 bố con đều khóc lúc chia tay, con không hề muốn rời xa e, không muốn sống cùng mẹ, cực kỳ sợ cuộc sống với mẹ.
Năm nay, con tròn 10, e làm đơn chuyển quyền nuôi con. Tòa yêu cầu e cung cấp chứng cứ chứng tỏ chị kia bạo hành, ngược đãi con hoặc không thể nuôi con.
Ngoài việc chị ta đang có 1 đứa con nhỏ hơn 1 tuổi với 1 người đang có gia đình khác, thì e không có yếu tố gì để chứng minh cả.
E có đề nghị tòa xét nguyện vọng của con e, và các chứng cứ do con của e cung cấp. Thẩm phán trả lời: Cháu còn nhỏ, dưới 18 tuổi nên mọi chứng cứ không được tính. Nguyện vọng của cháu không được xét, vì cháu vẫn đang ăn học, sinh hoạt cùng với mẹ bình thường.
Tòa yêu cầu e chứng minh bằng hình ảnh ngược đãi việc đối xử với con không tốt, điều này với e thì không thể: Bé nói- Mỗi lần đánh, bé hoặc bác D ( Là người đang sống như vợ chồng với mẹ bé) ra đóng cửa, hét to hàng xóm cũng không nghe thấy- Vậy e chứng mình bằng điều gì được đâu?.
Lần dịch gần nhất, cô ta vì điều kiện công việc, nên phải gửi bé sang nhà e hơn 1 tháng. Sau đó bé nhất quyết không về, liên tục hỏi e: Tại sao bố không nuôi con từ bé? Con sẽ không về với mẹ đâu,.....
Bé ở bên đó rất áp lực và kiểu như bị bạo hành tâm lý, hở 1 chút là bị đánh chửi, cứ có người hỏi bất cứ điều gì là toát hết mồ hôi, và thường tỏ ra sợ sệt. Mẹ bé chửi bé qua điện thoại mà đứng ở xa cũng nghe thấy: Mày thế này, mày thế nọ..... E thì chưa bao giờ gọi con là mày. Thậm chí SN con cô ta cũng cấm không cho e tổ chức lúc bé đang được gửi bên nhà e- Vì lý do, cô ta không tổ chức SN cho bé nhiều năm rồi.
Tất cả các yếu tố đó- kể cả tin nhắn cô ta chửi bới em qua Zalo vì e đã nhắn tin nói chuyện với con, để cô ta phát hiện được- Tòa - chính xác hơn là Thẩm phán nói là- không chấp nhận.
Và hôm nay, tòa (thẩm phán) gọi e lên, khuyên rút đơn về sau ~4 tháng thụ lý, chưa xét xử.
E cần lắm những lời khuyên, những lời tư vấn hoặc chia sẻ.
Và thực sự cần 1 luật sư có thể theo em tới cuối cùng vụ việc- E đã từng tới 2 công ty luật zời ơi ở HN, kết quả họ in cho e hóa đơn và những câu nói ít hơn lời các Luật sư ở trên mạng chia sẻ cho e. Không chịu nhận theo e tới cuối, chỉ thích tư vấn thôi ạ
Có phải thực sự e tới đường cùng? Có phải Tòa đã đứng trước cô kia? Tại sao tòa khuyên e rút đơn chứ không xét xử? Có ai hiểu và cảm nhận bé con của e đang sống như nào không? Có thật sự rằng về lý e đã thua (về tiền e chắc chắn thua rồi )?
Những lời kể của e, thông thường người ta sẽ nghĩ là khía cạnh chủ quan của e, nhưng thực sự còn nhiều thứ có thể còn hơn nữa mà e chưa được chứng kiến, chưa được bé thuật lại. Ngay cả việc cách đây mười mấy năm đã có daddy-baby là cặp đó, e nói mà nhiều người mỉa mai rằng e viện lý do để che giấu lỗi gì đó của mình: Ví dụ như cặp bồ, bạo lực,.... Sau đó, 4-5 năm sau e sống độc thân + với việc cô kia cặp bồ công khai ở cơ quan thì nhiều kẻ ồ, à,.....
Người quen của e sẽ đọc và biết được e là ai qua câu chuyện này, e không ngại chia sẻ, bởi việc quan trọng nhất đối với e bây giờ là cứu con của em khỏi cuộc sống áp lực mà bé đang phải gánh chịu.
Cụ nào văn tốt hơn có thể tóm lược lại cho mạch lạc, xúc tích, dễ hiểu và biết tới nơi, tới nhóm, diễn đàn có thể giúp em trong việc này thì cho e một lời nhắn ạ.
Cảm ơn các cụ đã chịu khó đọc các chia sẻ của em! Thực sự là 1 ngày buồn, và dài......