Đọc các bài của các bác mà chết cười, bên công ty em toàn bị mượn xe, mượn cả lái xe, mấy đồng chí quan chức ( chưa đến tầm)mượn xe kễnh lắm cơ :
Chủ nhật, các chú ấy hẹn nhau Cafe, hứng chí lên quyết : ĐI Lạng sơn chơi ( không phải lần nào cũng là Lạng sơn, địa điểm thay đổi theo thời tiết ) thế là : gọi điện cho sếp em mượn xe cơ quan em.
Khổ thân các bác lái xe cơ quan, cả tuần làm việc lại phải phục vụ cả chủ nhật, mà các bác tài nhà em ở nhà được tôn trọng và chiều chuộng chứ cứ đi với các bác ấy thì ..... (xin lỗi ạ) coi lái xe chẳng ra gì...... khó nói lắm ạ.
Sếp thì khó từ chối, em nghĩ ra một chiêu : cho mượn xe, không đổ xăng.
Các chú ấy mượn quen có xăng, có tài xế lo xăng cộ rồi, không xăng chỉ có khóc, em dặn bác tài nhà em, chỉ đổ 100 ngàn xăng thôi, cho mượn thoải mái.
bác hình dung xe Landcruiser boeing, 100 cây hết 25 lít xăng, các bác ấy mượn thoải mái, có lần, còn bị mất gương, các chú quan chức gọi điện cho Sếp em báo tin : mất gương, làm thế nào???
Sếp em lạnh tanh : anh cứ mua cái mới lắp trả thôi, nếu không lái xe ( của xe đó) tự bỏ tiền túi ra đền,
Trộm vía, sau khoảng 3 lần cho mượn xe nhưng lái xe bận về quê, các chú bỏ hẳn ý tưỏng mượn mõ, bọn em cũng thở phào.
Khổ thế đấy, quan chức là quan chức, chỉ thích xi căng oai , cũng phải xử lý mềm dẻo kẻo mất lòng, hỏng việc của sếp thì mình cũng toi.
Mệt lắm các bác ạ.