Em đi xe máy, thỉnh thoảng quệt nhẹ vào đuôi xe ng khác, việc đầu tiên là em nở xòe nụ cười và nói lời xin lỗi. Chưa có ai cau mày đáp trả, chỉ có nụ cười đáp lại nụ cười.
Ko ít lần em bị xe khác va vào, có lúc quệt mạnh có lúc nhẹ, nhưng việc duy nhất em quan tâm là người ngợm của cả 2 bên ko sao là em nở nụ cười rồi đi.
Có 2 lần em bị va quệt nặng, 1 lần em bị 1 quý bà đi oto húc từ sau đít xe, em bị thương khá đau nhưng chị quý bà lải nhải chối tội và chê em đi xe máy nguy hiểm. Em chỉ lẳng lặng gọi xe ôm gần đó đi mua thuốc sát trùng và bông băng cho em. Sau đó em gọi 113 đến. Sau nữa em cóc cần đền tiền, vì nhà em chả có gì ngoài tiền, em yêu cầu trong thời gian chân em bị thương ko đi lại đc, quý bà đến đưa đón em đi làm. Sư nhà chị quý bà, chị ấy xanh mặt bẻo lẻo xin lỗi rồi khen em xinh nịnh bợ thớ lợ ko phím nào tả xiết. Lần 2 bị va quệt do 2 chị quý bà hành nghề ghi lô đề, các chị đâm xe máy vào đít xe em và gào lên là em LÙI xe máy vào xe các chị. Các chị cho em ăn đủ thứ đặc sản đồng quê mà em ko đáp lại nửa lời. Em lại gọi 113 đến yêu cầu hốt hết cả xe và người về sở giải quyết. Tóm lại cả 2 tình huống em đều ko đôi co, vớ vẩn lại bị phường vô học nó táng cho có phải dại mặt thiệt thân, phỏng các cụ. Nếu đối phương cư xử phải đạo thì ko nói làm gì, còn ko phải đạo thì em cứ lôi 113 đến giải quyết theo pháp luật, thế là xong.