Lòng từ khi dạy con
Hai con gái của em chênh nhau có 21 tháng,, nhưng tính năm thì cách nhau 1 tuổi, xưng hô bằng tên thân mật và rất hay chiến tranh với nhau bên cạnh tình yêu nồng thắm giành cho nhau nữa . Với bạn lớn, khi mang thai, e hay trò chuyện, hát hò, gọi tên, áp dụng đủ thứ sách vở thì bạn sinh ra nhạy cảm, khuôn mặt và tính cách nhiều nét giống e, cả việc thiếu kiên nhẫn và hay cáu gắt . Bạn thứ 2 khi mang thai e rơi vào đến 3 tháng cuối stress, e hay bực và ít trò chuyện với bạn, nhưng thời gian mang thai bạn e đi chơi khắp nơi, bạn sinh ra vui vẻ, dễ gần, thích làm vui lòng người khác, mỗi tội rất nhờn . Một bạn hay cáu, một bạn đùa nhờn, hai bạn dính vào nhau như hai quả bom nổ chậm, thỉnh thoảng bung ra một tiếng bùm để mẹ của các bạn hết hồn .
Vì hay có chiến tranh vậy, mà có lúc em cần sự yên tĩnh để nghỉ ngơi, nói thì con không nghe lời, thật bực mình vô cùng. Hiện tại, em đang tập thật kiên nhẫn và dịu dàng với con, và cách em tìm ra là không nên dồn hết tâm huyết vào chăm sóc rồi tự mình lập hàng rào quanh mình, làm mình dễ tức giận và cáu kỉnh với con. Hiện giờ, em dạy con tính tự lập, tự làm những việc con thích. Nếu trước đây, em tự đón con, tự tắm, tự cho ăn thì giờ GV đón con, GV tắm hoặc mẹ tắm, ăn thì cả nhà ngồi vào bàn ko xúc cho ai nữa.
Em thấy như thế tiện lợi hẳn lên, các con khi có mẹ đón thì chúng rất happy không như trước đang quen mẹ đón rồi ng khác đón thì hai bạn hậm hực tức tối. Sáng ra vừa uống cốc caphe nên đầu óc khó diễn giải quá, mong các cụ mợ kiên nhẫn đọc lại để hiểu ý em ạ. Em xin hết, các mợ có thể chia sẻ thêm vào cách dạy con ko ạ? Vì ngày xưa em bị ăn đòn nhiều lắm, mẹ em toàn xưng mày tao dùng đòn gánh oánh em nên em lì lắm , em ko khóc và trong đầu luôn nghĩ " đ' sợ". Em nói thật, nên giờ em ko thích đánh con, ko bao giờ dám chạm vào đầu hay má của con vì em tôn trọng bộ phận đó và cũng ko muốn ai sờ vào đầu em nữa, còn mắng con thì cố kiềm chế ko nói mày tao bao giờ....