- Biển số
- OF-780223
- Ngày cấp bằng
- 11/6/21
- Số km
- 10,223
- Động cơ
- 707,603 Mã lực
Thế chuẩn dẩm rồi, ko phải mong nữa nhé...đỗ rồiThôi xong, em đọc hết rồi, vod rồi, đang muốn dẩm mà ko được đây
Thế chuẩn dẩm rồi, ko phải mong nữa nhé...đỗ rồiThôi xong, em đọc hết rồi, vod rồi, đang muốn dẩm mà ko được đây
Em có con cái đầy đủ và dạy dỗ chúng khá cơ bản nên em tin nó ko quên em . Chỉ là em tự nghĩ ko nên sống củng chúng nó, ít nhất khi cỏn tự lo được cho bản thân. Yếu quá tính sauGià mà cô đơn hoặc con cái nó quên mình thì lúc ốm đau khổ lắm. Mợ nên mua sẵn trăm viên thuốc ngủ, khi nào đau quá hay chán quá thì uống.
Đúng là em cũng đã từng nghĩ như thế này, cụ xúc ạ,Tầm như mợ kiếm được 1 bạn tri kỷ hợp nhau 1 số thứ là đẹp nhất
Tất nhiên tri kỷ phải là khác giới rồi ...và cũng ko đặt nặng vđ td
Em thích đi du lịch, trải nghiệm đây đó, nhưng em lại ko thích chụp choẹt cụ ạ. Về cơ bản, những gì cần lưu em lưu vào não và bộ nhớ hết rồi.
Ở chỗ đông người, em lại hay thấy cô đơn, nên không thích giao lưu ồn ào cho lắm
Có lẽ đó cũng là điểm khác người,
Đoạn cuối ok cụ ạ,Em rút kinh nghiệm từ người già trong gia đình em sống neo đơn như tình huống cụ nêu. Câu "chung lưng đấu cật" nó vô cùng đúng khi có sự cố, biến cố lớn xảy ra với chúng ta (tai nạn, đau ốm, tài chính, quan hệ XH...) thì người già neo đơn khả năng vượt qua hoặc hồi phục sau khi bị tổn hại thấp hơn rất nhiều so với người sống với một ai đó (full gia đình, chỉ 2 vợ chồng, 1 phụ huynh 1 con...).
Vì rủi ro đó mà người già neo đơn có sự suy giảm về sức khỏe tâm thần (bất đắc chí, trầm cảm, chán đời, buông xuôi) và sức khỏe thể chất nhanh hơn biên độ lớn hơn người già sống cùng gia đình
Do đó để chọn sống neo đơn về già thì phải chuẩn bị kỹ các điều kiện để bảo vệ trước các vấn đề trên. Ví dụ, trong tình huống khẩn cấp là có người tin cậy để liên lạc, không sống cùng con nhưng có lịch liên hệ - thăm hỏi cố định, có người giúp việc để trò chuyện, trông chừng, chăm sóc ăn ngủ...
Vâng, bạn bè em U50 đi học đàn và học vẽ nhiều, nhưng em chưa thảnh thơi lắm,Mợ thảnh thơi chưa nếu rãnh hãy đi học vẽ rất hay luôn.
Em cũng giống cụ, nể mợ trên lắm lắm. Em nói thật lòng và có cơ sở, ko phải thấy gió thổi mả câng thuyền đâu,Cái này thì em giống mợ haha!
Mợ cháu nhẽ phải sinh vào thời 2 bà Trưng, cầm cả cánh quân, cưỡi cá kình bể Đông, chém bay đầu tướng giặc, zả thù cho phu quân chứ chả bỡn... Em nể mợ cháu lắm!
Có dịp, em xin được diện kiến, mời mợ cháu cafe...
Cũng chưa chắc đã ko có Nhất là qua thớt nàyĐúng là em cũng đã từng nghĩ như thế này, cụ xúc ạ,
Ví dụ như em thích đi du lịch, em có thể đi một mỉnh ( đã từng) ko vấn dề gì, nên thi thoảng em muốn có một người chia sẻ những trải nghiệm đó, xong rồi ai về nhà nấy
Nhưng, lại là chữ nhưng, đốt đuốc cả trăm cụ chưa chắc đã tìm được một cụ thích kiểu bia không kèm lạc kia, hi
Nữa là tri kỷ, khó như lên giởi cụ Xúc ôiiii
Vầng, phủ định của phủ định là khẳng địnhCũng chưa chắc đã ko có Nhất là qua thớt này
Chuẩn mợ.Em cũng đc bố mẹ thả cho lớn tự nhiên đây ạ.
Tuy nhiên em thấy em kém lắng nghe, tính bướng bỉnh quá ko tốt cho cviec sau này.
Điểm tốt là tự tin, ko bị ảnh hưởng của suy nghĩ hay bình luận của người khác, rất độc lập (nhiều thì hơi quá).
Em nhớ mãi anh người yêu đầu tiên bảo em là "cái gì em cũng tự làm như thế thì em cần anh làm gì?", sau này ngẫm lại thấy đúng phết (em có thói quen suy nghĩ đúc kết kinh nghiệm mỗi khi thành công hay thất bại cả trong cviec, học hành và tình cảm ). Sau này em cũng rút kinh nghiệm triệt để, việc nhà hay chăm con hay kiếm tiền, em và chồng em đều cùng làm. Tất cả điện, nước, máy móc là em để chồng em làm tất, chồng em đi vắng em cũng đợi về mới làm xong bảo chồng là ko có chồng thì toi , hay chồng em vẫn nấu đc cơm làm đc việc nhà khi em đi vắng nhưng em nấu ăn vẫn ngon hơn hẳn, nên mỗi khi em về sớm hay ở nhà thì em vẫn nấu chính.
Em thấy trong gia đình quá độc lập hay quá phụ thuộc cũng đều ko phải là tốt, đôi khi phụ thuộc nhau chút hay tạo giá trị cho nhau thì cuộc sống nó cũng phấn chấn hơn.
Em sắp năm sọi rồi. Ước mơ của em cũng giống cụ mà không biết đến lúc đấy nó có bảo trật tự, không nói năng lảm nhảm, vào trong nhà khôngCháu cũng chỉ mong lúc 60 tuổi, có riêng 1 khoản, 1 cái nhà con con, bảo với con ngan già rằng, thế là đủ rồi, con cái lớn rồi, tôi cũng chịu đựng đến đây thôi, farewell, good luck !
Gớm, tầm 104 tuổi có khi lại ngồi chăn kiến, bôi đất lên tường ấy chứ ở đấy mà chơi chứng với cổHâm dở thì từ trẻ đã hâm rồi
Mà giờ em đã nói ý nguyện của em với chúng nó, tất mọi thứ, bọn trẻ ocn rất hiểu mẹ...
Ba mẹ em cũng 8x, 9x cũng đều đang minh mẫn, bà ngoại em mất lúc 106 tuổi cũng rất minh mẫn...
Em hy vọng em ko lẩn thẩn tới thế!
Giờ em đang ở một mình ko trẻ con đây, vì đứa lớn đã có gia đình ở riêng, đứa bé còn ở với em, nhưng chỉ ít năm nữa thôi...
Nên thi thoảng em lại tống nó về bên nhà kia với chị nó, để em thích nghi dần với cuộc sống một mình. Em thì ở nhà cả ngày ko biết chán, chơi cây, dọn nhà, nấu ăn, rồi nghe nhạc, chát chít với đủ mọi người, làm onl với nv và đối tác... Em ko có thời gian rảnh vì còn chơi chứng và coin...
Em sẽ là bà già 104 tuổi còn chơi chứng, hehee
Cụ bà 104 tuổi vẫn kiếm “đẫm” tiền từ chứng khoán nhờ bí quyết này
Hầu hết các phụ nữ lớn tuổi đều tập trung chăm sóc các cháu chắt. Nhưng với cụ bà 104 tuổi này thì không hề như vậy. Cụ bà này tập trung vào chứng khoán, tỷ lệ giá trên thu nhập, tỷ suất lợi nhuận và đường trung bình động.kienthuc.net.vn
"Sống ko ai biết, chết ko ai hay" cũng là một lựa chọn ko tồiSống 1 mình nếu có tiền thì cũng không tệ đâu!
Làm bạn với cây cối chó mèo, chịu khó mua trà ngon, đài đóm, bánh kẹo dụ các bạn cùng tuổi đến chơi
Đặt sẵn dịch vụ khám chữa bệnh, còn chẳng may # không ai biết thì cũng kệ thôi
Chuẩn cụ! Nhất là ý cuối.Theo em thì cần mấy thứ này
1/ sức khỏe đủ tốt, không phải đến BV quá 5 ngày/năm.
2/ có một niềm đam mê các hoạt động ngoài trời (cắm trại/phượt....), lưu ý là đam mê hoạt động trong nhà nhiw xem TV, uống trà nhậu... Dễ gây trầm cảm..
3/ tiền đủ để sống không quá khó khăn
4/ làm một công việc nào đó yêu thích, không phải vì áp lực thu nhập.
Người Việt có tuổi thọ trung bình không thấp, nhưng chất lượng cuộc sống lại không cao, cụ thể là thời gian sống trong tình trạng bệnh tật dài hơn mức trung bình các nước khác.
Mợ nói cần gì đàn ông mà e tủi thân quáChắc là mợ phải k ạ? Phụ nữ cần gì cặp kè, kiếm vài bà bạn tám chuyện, đi du lịch vui chơi, thi thoảng qua thăm con cháu. E chỉ sợ k có sức khoẻ và k có tiền thôi, chỉ có phụ nữ mới mang lại hạnh phúc cho nhau, cần gì đàn ông tầm tuổi này hả mợ?