- Biển số
- OF-668894
- Ngày cấp bằng
- 9/6/19
- Số km
- 8,683
- Động cơ
- 437,227 Mã lực
Cháu nhà em thì cô yêu cầu bố cháu kèm côCháu em cũng phải theo một cô kèm riêng.
Cháu nhà em thì cô yêu cầu bố cháu kèm côCháu em cũng phải theo một cô kèm riêng.
Đến như này e nghĩ 2vc mợ phải có 1 người ở nhà với cháu, chứ gửi ô bà rồi xem tv với đt thì ko trung tâm nào giải quyết đc đâu.Em cho can thiệp hơn năm rồi mà ko nhiều tiến triển. Nói đk bập bẹ vài từ, cần mới nói. Mà đợt này dịch dã gửi ông bà nó xem điện thoại xong ko tập trung được gì
Mình cũng có con như vậy! Qua quá trình học ở các trung tâm rút ra 1 điều là: họ chỉ giỏi PR quảng cáo theo các trường phái này nọ nhưng cuối cùng là giáo viên đều chất lượng thấp, vẫn dạy theo kiểu cưỡng ép.....! Cuối cùng bố mẹ vẫn là giáo viên chuẩn nhất, quan trọng nhất!Mình cho con can thiệp từ hơn 2 tuổi đến khi học lớp 1 ok thì mình dừng,thi thoảng cho con lên trên đó các thầy cô kiểm tra đánh giá giúp.Khi con mình mới bị mình cũng hoang mang,đi tất cả các trung tâm ở HN như Sao Mai,Mai Hương,Ánh Sao Mai… nhưng tất cả các chỗ đấy thực sự là k yên tâm,mới đến kiểm tra chưa j đã phán là trẻ tự kỉ nặng làm cho bố mẹ hoang mang.
Cai điện thoại, tivi gần như là việc nên làm đầu tiên cụ ơi. Xem tivi, điện thoại đồng nghĩa với việc khép lại hoàn toàn các cánh cửa giao tiếp với người khác của trẻ. Tiếc là hồi con em bắt đầu bị bệnh năm 2006-2007, em chưa có nhiều thông tin như bây giờ nên can thiệp muộn quá.Vâng cụ ạ. Trước dịch em cai đk đt cho rồi mà trong dịch ko ai trông rồi coi nó đk lại bị nghiện. Hic. Đợt tới cố gắng cai tiếp cụ ạ.
Chuẩn luôn cụ ơi.Mình cũng có con như vậy! Qua quá trình học ở các trung tâm rút ra 1 điều là: họ chỉ giỏi PR quảng cáo theo các trường phái này nọ nhưng cuối cùng là giáo viên đều chất lượng thấp, vẫn dạy theo kiểu cưỡng ép.....! Cuối cùng bố mẹ vẫn là giáo viên chuẩn nhất, quan trọng nhất!
Các cccm nên cân nhắc kỹ
Xác định trường kỳ đấy cụ ơi. Mong cháu tiến bộ.Đọc bài của cụ, em thấy ku con nhà em cũng tình trạng như con của cụ. Hiện cháu bắt đầu vào lớp 1 và vẫn chưa biết mấy. Rất chậm ý. Chưa biết đặt câu hỏi, chưa nhớ những sự việc đã hoặc vừa xảy ra để trả lời…..
Em cũng lo lắm, đang cho cháu học 1:1 với cô giáo dạy thêm ngày 1 tiếng. Nhưng chưa thấy có tiến bộ.
Tưởng thêm giờ cô kèm bố cháuCháu nhà em thì cô yêu cầu bố cháu kèm cô
chuẩn luôn cụ,thế nên cần tìm dc trung tâm nào có tâm và có chuyên môn thực sự.Mình cũng có con như vậy! Qua quá trình học ở các trung tâm rút ra 1 điều là: họ chỉ giỏi PR quảng cáo theo các trường phái này nọ nhưng cuối cùng là giáo viên đều chất lượng thấp, vẫn dạy theo kiểu cưỡng ép.....! Cuối cùng bố mẹ vẫn là giáo viên chuẩn nhất, quan trọng nhất!
Các cccm nên cân nhắc kỹ
Các cụ có biết chỗ nào trông trẻ tự kỷ lớn không ạ? Bé nhà em sinh năm 2011. Giờ bé lớn và khoẻ, lại nhiều hành vi. Lớp bé học mấy năm nay không nhận trông nữa.
Các cụ/mợ có thông tin cho em xin nhé. Em cảm ơn nhiều. Em tìm lớp khu Long Biên, Hoàn Kiếm, Hai Bà Trưng gần cầu Vĩnh Tuy ạ.
Vâng cụ. Cháu nhà cụ thế nào rồi cụ.Cai điện thoại, tivi gần như là việc nên làm đầu tiên cụ ơi. Xem tivi, điện thoại đồng nghĩa với việc khép lại hoàn toàn các cánh cửa giao tiếp với người khác của trẻ. Tiếc là hồi con em bắt đầu bị bệnh năm 2006-2007, em chưa có nhiều thông tin như bây giờ nên can thiệp muộn quá.
Nói ra thì buồn, hồi đó con em ngồi xem triền miên cái đĩa VCD phim quảng cáo, vợ chồng em thì bận nên thấy con ngồi yên để xem chúng còn khuyến khích con xem. Hichichic.
Cảm ơn cụ ,em cũng xác định phải trường kỳ. Mỗi lần con mình có tiến bộ nhỏ là mừng lắm.Xác định trường kỳ đấy cụ ơi. Mong cháu tiến bộ.
Cháu nhà em 17 tuổi rồi cụ ạ. Nhà em xác định sống chung với căn bệnh của cháu rồi ạ.Vâng cụ. Cháu nhà cụ thế nào rồi cụ.
Ko muốn chơi càng cho ra chơi. Nhất là chúng cư xuống sân đông. Nhưng phải trông.Các cụ các mợ có ai có con/ cháu bị tăng động phổ tự kỷ cho em hỏi về trung tâm can thiệp uy tín cho trẻ ở Hà Nội. Con em 3 tuổi chỉ nói đk ít và không biết giao tiếp với người khác.
Vất vả cụ nhỉCháu nhà em 17 tuổi rồi cụ ạ. Nhà em xác định sống chung với căn bệnh của cháu rồi ạ.
May cháu vẫn biết tự vệ sinh cá nhân và làm được kha khá việc nhà. Dù rằng không sạch sẽ lắm.
Đúng thế, em cũng có thời gian như vậy. Nhưng cái bệnh này nó bị bẩm sinh cụ ạ. Có khép kín nó làm bệnh nặng thêm thôi cụ. Vài tháng nữa em thu xếp đk kinh tế, đủ điều kiện trả nợ ngân hàng khoảng 1 năm em sẽ bố trí nghỉ 1 trong 2 vợ chồng để đồng hành cùng con.Nhiều lúc nghĩ lại e thấy thực sự rất rất hối hận các cụ ạ! Qua kinh nghiệm của VC em và nhiều trường hợp e biết thì phần lớn lỗi là do môi trường sống của bé khi còn nhỏ quá khép kín(do bố mẹ). Khi bé từ 3 tháng- 18 tháng vợ chồng em bị cuốn vào công việc, ít nói chuyện, chơi với con. Chủ yếu chơi với bà giúp việc, điện thoại, TV. Vì vậy, thời gian này các cụ có con nhỏ dưới 3 tuổi nên dành nhiều thời gian chơi với con để nó phát triển các giác quan, cảm xúc, các kỹ năng nghe nói nhé! Đấy là cách phòng chống tốt nhất đấy ạ.
VC e đã cùng chiến đấu với con tính đến nay đã gần 7 năm, con hiện đã lên lớp 4, cũng nói năng được nhiều, cũng tiếp thu được nhưng còn chậm so với các bạn cùng trang lứa.
Các cụ sinh con năm 2020-2021 này do dịch nên nguy cơ rất cao đấy ạ.
E khẳng định với cụ là 70-80% do môi trường sống đấy cụ!Đúng thế, em cũng có thời gian như vậy. Nhưng cái bệnh này nó bị bẩm sinh cụ ạ. Có khép kín nó làm bệnh nặng thêm thôi cụ. Vài tháng nữa em thu xếp đk kinh tế, đủ điều kiện trả nợ ngân hàng khoảng 1 năm em sẽ bố trí nghỉ 1 trong 2 vợ chồng để đồng hành cùng con.
Nhà em đỡ hơn cụ.Vâng, em xin chia sẻ cùng cụ trường hợp con nhà em. Trước tiên em phải khẳng định con nhà em không bị tự kỷ vì tự kỷ không thể khỏi được dù có điều trị cách nào đi nữa. Em kể về con nhà em để các cụ có thêm hi vọng và động lực, biết đâu lại may mắn vì thực sự trẻ tự kỷ rất ít.
Con nhà em bị sinh non chỉ gần 32 tuần thôi, sau 2 ngày thì không tự thở được phải nằm lồng kính 3 tuần gì đó.
Trong năm đầu tiên cháu có phản ứng bình thường tuy rằng rất ít. 1 tuổi mới biết bò. 2 tuổi chưa biết đi chỉ biết đứng kiễng chân, không biết nói, lúc này phản ứng với âm thanh, màu sắc rất kém, không biết đau là gì (cái này quan trọng). Lúc đó nhà em cũng bắt đầu thấy lo lắng và tìm hiểu.
Hàng ngày mẹ em (bà nội) xoa lòng bàn chân cháu, cầm từng chân đặt xuống đất, mỗi ngày 100 bước. Sau 3-4 tháng thì cháu biết đi nhón chân, cứ đặt xuống đất là cắm đầu chạy đến khi vấp ngã hoặc hết sức thì nằm lăn ra đất. Lúc này vẫn chưa nói được tiếng nào, có phản ứng với âm thanh nhưng không có phản ứng với hiệu lệnh.
Lúc 2,5 tuổi nhà em cho đi test ở viện Nhi, test chỉ mất có 10 phút thôi, bác sỹ kết luận tự kỷ nặng có cho đi trường tư nửa ngày và trường dạy trẻ khuyết tật tự kỷ nửa ngày. Thời điểm này cháu vẫn không có phản ứng đau, phản ứng hiệu lệnh, mắt nhìn vô định, tay luôn vân vê 1 cái gì đấy cả ngày cũng được, đi chưa thạo nhưng thích chạy, đặc biệt thích trèo cao lên mãi .... tóm lại là con nhà em không thiếu một biểu hiện gì.
Khi đi học lớp trẻ khuyết tật, em có ngồi quan sát thầy cô nhưng thực sự đây là huấn luyện chứ không phải dạy dỗ. Em thấy không ổn nên bàn với gia đình không đi học lớp này nữa (học mất khoảng 3 tháng). Từ đấy em và mẹ em (bà nội) quyết định thấy cần gì thì sẽ tự dạy cái đấy, còn mẹ cháu (vợ em) có trách nhiệm bồi dưỡng về sức khỏe (thằng này nhà em nuôi cực khó luôn, đến ngoài 3 tuổi không có bữa nào nôn dưới 3 lần).
Em thấy cháu thích xem cá, ngày nào em cũng dẫn đi xem cá, chỉ vào con cá nói CÁ, lần sau muốn đi xem em yêu cầu phải nói (những lần đầu em hỏi, chỉ cần gật đầu là cho đi). Từ CÁ chính là từ đầu tiên cháu nói được. Tóm lại cháu có hứng thú gì thì em lập tức dạy cái đấy, tỉ mỉ như lúc đi dép bảo giơ chân phải lên, chân trái lên.... 3 tuổi nhưng dạy như trẻ 1 tuổi nhiều lúc thấy như nó đang ở 1 thế giới khác.
3 tuổi vào học trường công, con em một mình 1 kiểu từ ăn uống, sinh hoạt, không có bạn bè gì. Lúc này may có mẹ em, hàng ngày đưa đón cháu, động viên các cô, chơi với từ phụ huynh đến các bạn nhỏ để cháu mình được bạn cho chơi cùng. Đến tận học kỳ cuối cùng của mẫu giáo trước khi vào lớp 1 mới được một vài bạn chấp nhận cho chơi cùng kiểu như bình vôi chứ không phải bạn bè cùng lứa.
Lúc này cháu đã đi vững, đi chậm rãi nhưng chưa biết tự xúc ăn (do gia đình chăm quá), nhiều từ nhưng nói ríu chữ, không rõ ràng, khả năng diễn đạt rất kém.
Lúc này em đã biết con nhà mình không bị tự kỷ và tăng động gì cả chỉ là cháu chậm hơn so với bạn bè.
Lo lắng con mình không bắt kịp lớp 1 nên em dạy cháu sớm khoảng 3 tháng. Nói thật là như nước đổ lá khoai luôn, không có cách gì nhét vào đầu được.
Khi vào lớp 1 em và mẹ em cũng gặp cô giáo nói về tình hình của cháu và mong cô đối xử bình thường như các bạn khác.
Hết lớp 1 cháu đã có bạn thực sự, khả năng diễn đạt vẫn còn kém.
Sang lớp 2 cháu khác hẳn, tự tin giao tiếp tất cả mọi người.
Giờ đang lớp 3, bạn bè cả lớp, toán văn ngoại ngữ không kém gì ai, mỗi tội chữ cực xấu. Tuy nhiên đến tận bây giờ em vẫn nhận thấy sự khéo tay của cháu vẫn chậm hơn các bạn 1 năm rưỡi, nói vẫn còn nhanh. Tất cả những biểu hiện tự kỷ, tăng động đều không còn.
Câu chuyện của em là thế, em muốn nói lại với cụ để cụ thêm tin tưởng ở tương lai đó là trẻ tự kỷ rất ít, phần lớn chúng ta là bình thường, biểu hiện trong mỗi giai đoạn là khác nhau. Nhà em 2 đứa: cô chị lúc nhỏ là thiên thần về xinh đẹp, thiên tài về thông minh, khéo tay nhạc họa... nay lớp 9 cũng bình thường như bao bạn khác, các ưu điểm cũng không còn gì nổi bật; cậu em thì trước đây như thế nhưng càng lớn thì sự cảm thụ âm nhạc, tinh tế trong quan sát lại trở nên rất tốt và cũng đã là người bình thường.
Còn một chi tiết nữa đó là khi cháu 2-3 tuổi với đầy đủ biểu hiện về tự kỷ, tăng động đã được bác sỹ kết luận nhưng tình cờ có dịp 1 cô người Sing sang nhà họ hàng nhà em, cô này chuyên khám sàng lọc trẻ em vào lớp 1 bên đấy; vợ chồng em mời đến nhà, sau khoảng 30 phút quan sát cô ấy bảo thằng nhà em hoàn toàn bình thường. Lúc đấy không ai tin nhưng nó là động lực để nhà em cố gắng.
Một lần nữa chúc cháu nhà cụ may mắn, chúc gia đình cụ có động lực vượt qua khó khăn.
Cụ có thể chia sẻ biểu hiện của cháu cho mọi người biết để so sánh không ạCon em bị bẩm sinh cụ ạ. Biểu hiện từ 6-9 tháng luôn mà ko để ý cụ ạ.