Em gặp nhiều người phải nói là phục sát đất vì cái tính (hoặc thói quen) đấy mà họ có hoặc là tập đc. Lúc nào cũng từ tốn, ăn nói gãy góc, kể cả va chạm xe cộ gặp phải hùng hổ cũng vẫn bình tĩnh nói chuyện cứng rắn đc mà ko hề xửng cồ chửi bậy. Làm việc j hộ cho người # thì cũng tẩn mận, cẩn thận làm gọn gàng như làm cho chính mình...
Em vừa có chuyện cãi nhau với ông cậu xong, ko phải kiểu to tiếng, hỗn hào đâu ah mà chỉ là kiểu trái quan điểm và ông cậu hiểu sai ý đã vội át em. Em thì cũng ko đủ kiên nhẫn nên cũng tranh luận lại.
Chán vãi, vẫn ko thể tập đc cái tính bình tĩnh đến cùng nhưng mà cũng rất bực khi bị người trong họ hàng hiểu sai sự góp ý của mình. Giờ mà kể 2 cậu cháu có nói chuyện lại chắc chỉ đc 1 lúc là lại nói qua nói lại tiếp. Quá chán!
Em vừa có chuyện cãi nhau với ông cậu xong, ko phải kiểu to tiếng, hỗn hào đâu ah mà chỉ là kiểu trái quan điểm và ông cậu hiểu sai ý đã vội át em. Em thì cũng ko đủ kiên nhẫn nên cũng tranh luận lại.
Chán vãi, vẫn ko thể tập đc cái tính bình tĩnh đến cùng nhưng mà cũng rất bực khi bị người trong họ hàng hiểu sai sự góp ý của mình. Giờ mà kể 2 cậu cháu có nói chuyện lại chắc chỉ đc 1 lúc là lại nói qua nói lại tiếp. Quá chán!
Chỉnh sửa cuối: