Nhiều khi chả phải bệnh tật gì đâu cụ. Do ở nhà đc bố mẹ nuông chiều quá nên sinh ra thói đành hanh. Cháu em có lần đi học về cũng tím hết 1 bên má, nó bảo bị bạn đẩy đập mặt vào tường nên đau quá khóc cả ngày. Em điên tiết định hôm sau đến trường thì bố mẹ nó cứ gàn, bảo là trẻ con chơi với nhau thì đùa nhau thế cũng là chuyện bình thường.
Cháu em thì cứ thỉnh thoảng về lại kể chuyện là bị mấy bạn bắt nạt, cướp đồ chơi, đá vào người. Em bảo thôi để hôm nào đi đón sớm rồi chỉ những bạn nào hay bắt nạt để xử lý. Nó vui lắm. Cơ mà mấy lần em đi đón thì cháu nó bảo mấy bạn đấy đi về hết rồi còn đâu.
Đồng ý với quan điểm của cụ.
Như ở trường f1 nhà em, cũng có cả bạn bị tăng động, mà bạn ấy thi thoảng bị kích động cái j mới quấy phá hoặc quá tay với các bạn thôi.
Các cô giáo thì vẫn hết sức để ý, nên các bạn nhỏ trong lớp vẫn chơi với nhau bt. Hồi đầu bạn ấy mới vô lớp, có làm đau các bạn, trong đó có f1 nhà em. Em thấy F1 về kể chuyện, xg hỏi cô giáo, thấy cũng do bạn kia k ý thức dc, mà cũng k phải là cố ý, nên dạy F1 nếu có vấn đề j thì nói thật to, rõ ràng, dõng dạc lên, để đe bạn kia và báo hiệu cho cô giáo. Sau cỡ 1 tuần thì thấy F1 về khoe là bạn ấy k làm đau con với các bạn nữa, thi thoảng vẫn có lúc lỡ tay , nhg cũng biết nhận lỗi.
Còn như em đi chơi, có 1 vài lần gặp các thành phần con trời, nhận thức, các thứ bt, nhg mà tụi nhóc đấy kiểu cố tình gây đau, cố tình bắt nạt các bạn nhỏ - yếu hơn. Em theo sát F1, nên thấy thế vô can, nhắc nhở tụi nhóc kia, còn dc bố mẹ tụi đấy bĩu môi, trề mỏ, chả có thái độ hợp tác hay hối lỗi j cả. Hỏi sao các con giời kia lại như vậy. Gặp các trường hợp ntn thì đúng chỉ có cách dạy thêm cho F1 mấy bài tự vệ mà thôi. =.= tất nhiên vẫn áp dụng bài cảnh báo bằng lời nói - thái độ dứt khoát trước, k ổn thì mới phải dùng đến tự vệ.