- Biển số
- OF-412524
- Ngày cấp bằng
- 24/3/16
- Số km
- 869
- Động cơ
- 470,211 Mã lực
20 tuổi cụ đã có sổ đỏ thì cũng ko phải dạng vừa. Chúc mừng cụ
Chúc mừng Cụ đã tai qua nạn khỏi. Em cũng đã chứng kiến nhiều người rơi vào hoàn cảnh như Cụ, nhưng Cụ là người trong cuộc cho em hỏi một câu là: Tại sao hầu hết mọi người đều không nói hết số nợ (mặc dù phải báo nhà là đường cùng rồi) hay họ còn kỳ vọng điều gì khác? Cảm ơn Cụ nhiều.Em thấy cuộc sống tốt nhất là thấy hài lòng với những gì mình đang có. Đôi lúc như thế sống thật ý nghĩa và hưởng thụ. Năm ngoái cũng tầm này em ôm hơn 500tr đi trả nợ, chua sót thay em là một người không chơi đề đóm. Chỉ vì thấy anh em trong công ty ( cùng phòng ) mua ô tô này nọ nên cũng nóng vội để mua. Tích góp 3 năm đi làm cũng vun vén được hơn 300tr, lên mạng tìm hiểu mọi cách kiếm tiền nhanh nhất. Thế là lặn lội vào 1 nhóm trên Facbook về lô đề, nghe theo mới đầu cũng ăn ra được 20 30tr. Vậy mà sau gần 1 tháng, đánh không về, không đánh thì về cuối cũng 300tr gốc cũng bay rồi vay mượn, ghi báo các kiểu ( nhà em cũng có điều kiện + công việc cũng ổn lương khoảng 15tr/tháng ) nên ghi báo nợ khoảng 200tr là bình thường, cũng có lúc phải vay lãi 3% rồi lãi 10% rồi lãi 15k/1tr/ngày. Những lúc đấy đi làm chả muốn làm, quang quẩn u mê, suốt ngày đi ngồi Cafe cầm theo cái Ipad săm soi số đề ( lúc đấy người ngoài nhìn thì oách mà bên trong thì rỗng mà thối nát lắm ). Lúc đấy em vay nếu khoảng 300tr nữa thì vẫn được nhưng mà hồi đó thế nào số em cũng may mà dứt được ra. Em có cái thẻ Visa rút tiền mặt được 75tr. Hồi đó em làm ở siêu thị nên xuống quầy rút 20tr 30tr đơn giản mà không mất phí, hồi đó em cũng rút mất 70tr rồi, đến tháng nó báo về gmail số tiền phải trả. Tối hôm đó thế nào vợ em lại vào máy tính của em và đọc được tin trên Gmail, lúc đó em rất sợ bị bung bét ra, nợ lúc đó hơn 500tr rồi, nhưng em cũng cứ quanh co nợ chỉ hơn 100tr thôi, cả nhà ngồi họp lại, dâu rể họp lại hết, anh trai trong Sài Gòn cũng bay ra ( Số tiền em nợ lúc nói hơn 100tr thì không nhiều nhưng gia đình em sợ mất mặt bố em bộ đội về hưu, anh rể chị gái toàn làm trong nhà nước ). Sau khoảng gần 1 tháng, em mới dám nói hết ra số nợ, em thật là không hiểu sao lúc mới đầu em không thể nói ra được mình nợ bao nhiêu, biết rõ nói ra sẽ dễ giải quyết mà không dám nói...... Trên đây là những tháng ngày tăm tối nhất của em. Bây giờ cuộc sống của em dễ chịu hơn rất rất nhiều, tháng 2 vk ck đi mua sắm 1 2 lần, đưa con đi ra HN chơi 1 2 lần, tụ tập anh chị em 2 3 lần, thích mua gì thì mua ( cứ khoảng 50tr đổ lại ), đi đâu thì thuê xe có lái đưa đi, đi làm thì cty cách nhà 3km . 2 con gái 4 tuổi và 3 tuổi. Dự định là sang năm 2018 em sửa sang lại nhà + mua xe ô tô khoảng 300tr để đi lại... HẾT.
Em cũng công nhận là hầu hết đều ko báo hết nợ. Em chứng kiến ít nhất là 3 trường hợp như thế rồi, và cái tệ hại là cái số nợ còn giấu ấy nó lại là nguyên do đẻ ra một số nợ mới. Thằng bạn em hồi ĐH nó nợ khoảng mấy chục thôi, báo nhà nhưng lại ko báo hết, nợ khoảng 10tr nữa, xong vài tháng lại đẻ ra vài chục (ko phải tiền lãi mà là cứ vay nọ đập kia rồi chơi bời thêm), cỡ 3-4 lần như thế mới trả hết sạch nợ.Chúc mừng Cụ đã tai qua nạn khỏi. Em cũng đã chứng kiến nhiều người rơi vào hoàn cảnh như Cụ, nhưng Cụ là người trong cuộc cho em hỏi một câu là: Tại sao hầu hết mọi người đều không nói hết số nợ (mặc dù phải báo nhà là đường cùng rồi) hay họ còn kỳ vọng điều gì khác? Cảm ơn Cụ nhiều.
Mọi người như thế nào thì em không rõ. Nhưng em thì có suy nghĩ là bảo những món nợ nóng, nợ gấp, nợ lãi cao, còn nợ thấp thì em vừa làm vừa trả là hết. Nhưng mà một khi vẫn còn NỢ thì những suy nghĩ tiêu cực nhanh lắm, lại ngựa quen đường cũ bất cứ lúc nào. Với lại bản thân em lúc đấy sao cứ thấy xấu hổ tủi nhục và sợ 1 cái gì đó mà đến giờ em vẫn không hiểu là sao không nói hết ra luôn, mặc dù bố em là người trong quân đội, bố em rất thẳng tính nói thẳng với em là không còn từ nào hơn từ Loại Chó để nói về em nữa, thà nói 1 lần ra hết để cả nhà còn tính, đau 1 lần còn hơn được mấy hôm lại 1 món , 1 món như thế lòng tin sẽ về không hết. Bố em sinh năm 55 năm nay cũng 63 tuổi, lúc biết em bị thế thấy ông đôi lúc không tỉnh táo. Thế rồi em bảo anh trai em trong sài gòn đón ông bà vào Miền Nam ăn tết và ở trong đó cùng anh chị nửa năm. Em ở nhà tự xoay sở được, ông bà không nỡ đi vì em có 2 đứa con nhỏ, 1 đứa 2 tuổi 1 đứa 3 tuổi, em bị thế nên ông bà càng thương 2 đứa nhỏ. Sau những ngày không ở cùng ông bà em mới thấy mình có lỗi, rồi mọi chuyện cũng qua, bây giờ em ổn định lại, ông bà đi vào miền nam cũng thoải mái hơn, béo hơn và bây giờ cũng không nghĩ gì nữa. Ông bà sốc bởi vì em rất lành, không hay rượu chè, thuốc không hút, không ham 1 cái gì, thế mới khổ ạ!Chúc mừng Cụ đã tai qua nạn khỏi. Em cũng đã chứng kiến nhiều người rơi vào hoàn cảnh như Cụ, nhưng Cụ là người trong cuộc cho em hỏi một câu là: Tại sao hầu hết mọi người đều không nói hết số nợ (mặc dù phải báo nhà là đường cùng rồi) hay họ còn kỳ vọng điều gì khác? Cảm ơn Cụ nhiều.
Đúng đấy cụ ạ. Đến giờ em còn không biết là sao lại không khai hết nợ luôn!Em cũng công nhận là hầu hết đều ko báo hết nợ. Em chứng kiến ít nhất là 3 trường hợp như thế rồi, và cái tệ hại là cái số nợ còn giấu ấy nó lại là nguyên do đẻ ra một số nợ mới. Thằng bạn em hồi ĐH nó nợ khoảng mấy chục thôi, báo nhà nhưng lại ko báo hết, nợ khoảng 10tr nữa, xong vài tháng lại đẻ ra vài chục (ko phải tiền lãi mà là cứ vay nọ đập kia rồi chơi bời thêm), cỡ 3-4 lần như thế mới trả hết sạch nợ.
Cụ giống e! Cứ nhiều số 0 đứng sau số nào khác 0 đều thíchEm thích số 0, càng nhiều số 0 đứng gần nhau sau số 1 càng tốt
Theo đánh giá của em thì số này hầu hết đều là kiểu bất đắc dĩ nên mới nợ, chứ ko phải nợ theo kiểu ăn chơi phá phách có chủ đích, nên khi báo nợ vẫn còn sự e dè, báo nhiều quá thì sợ sẽ thành to chuyện, nên báo ngập ngừng tự giấu đi cho chuyện nó nhẹ.Đúng đấy cụ ạ. Đến giờ em còn không biết là sao lại không khai hết nợ luôn!
Cụ thử chuyển vế đổi dấu xem sao, cô giáo em bảo thế ạCụ số không là còn may chán, em giờ âm tới 9 số 0 rồi
Đúng đấy cụ ạ. Đến giờ em còn không biết là sao lại không khai hết nợ luôn!
Không hẳn cụ ạ. Em đã chứng kiến nhiều chú lô đề cờ bạc tán gia bại sản, khi đường cùng về báo gia đình nhưng không hiểu sao không báo hết để gia đình tìm giải pháp một thể (kể cả như Cụ chủ thớt nói là để dành để "vừa làm vừa trả là hết"), sau này thỉnh thoảng lại lòi ra một khoản và làm mất hoàn toàn niềm tin từ gia đình và người thân.Theo đánh giá của em thì số này hầu hết đều là kiểu bất đắc dĩ nên mới nợ, chứ ko phải nợ theo kiểu ăn chơi phá phách có chủ đích, nên khi báo nợ vẫn còn sự e dè, báo nhiều quá thì sợ sẽ thành to chuyện, nên báo ngập ngừng tự giấu đi cho chuyện nó nhẹ.
30 còn trẻ chán cụ ạ, là cơ hội làm lại, nếu chưa vướng bận gia đình nên đi học (nước ngoài) hoặc XKLĐ, hoặc cua một em dâu ngô, kể cả đi bộ đội ở bển (nếu có khả năng) rồi xin định cư sau đó thành tài thì về cứu nước sau cụ ạ, cứu mình trước đi....em thật cụTrải lòng đêm khuya các cụ chút . Em mới 30 cũng bươn chải kiếm sống đủ nghề . Cuối cùng cũng về con số 0 các cụ ạ ( Chính thức chiều nay em mới cầm được sổ đỏ về sau 10 năm không nhìn thấy ) . Anh em cùng cảnh ngộ vào chia sẻ chút .
Cụ đi vào con đường này nói hơi quá nhưng chết cũng đáng . Cụ rút chân được em mừng cho cụ . Chứ nhiều ông trên nhà em ko còn gì sau cơn mưaEm thấy cuộc sống tốt nhất là thấy hài lòng với những gì mình đang có. Đôi lúc như thế sống thật ý nghĩa và hưởng thụ. Năm ngoái cũng tầm này em ôm hơn 500tr đi trả nợ, chua sót thay em là một người không chơi đề đóm. Chỉ vì thấy anh em trong công ty ( cùng phòng ) mua ô tô này nọ nên cũng nóng vội để mua. Tích góp 3 năm đi làm cũng vun vén được hơn 300tr, lên mạng tìm hiểu mọi cách kiếm tiền nhanh nhất. Thế là lặn lội vào 1 nhóm trên Facbook về lô đề, nghe theo mới đầu cũng ăn ra được 20 30tr. Vậy mà sau gần 1 tháng, đánh không về, không đánh thì về cuối cũng 300tr gốc cũng bay rồi vay mượn, ghi báo các kiểu ( nhà em cũng có điều kiện + công việc cũng ổn lương khoảng 15tr/tháng ) nên ghi báo nợ khoảng 200tr là bình thường, cũng có lúc phải vay lãi 3% rồi lãi 10% rồi lãi 15k/1tr/ngày. Những lúc đấy đi làm chả muốn làm, quang quẩn u mê, suốt ngày đi ngồi Cafe cầm theo cái Ipad săm soi số đề ( lúc đấy người ngoài nhìn thì oách mà bên trong thì rỗng mà thối nát lắm ). Lúc đấy em vay nếu khoảng 300tr nữa thì vẫn được nhưng mà hồi đó thế nào số em cũng may mà dứt được ra. Em có cái thẻ Visa rút tiền mặt được 75tr. Hồi đó em làm ở siêu thị nên xuống quầy rút 20tr 30tr đơn giản mà không mất phí, hồi đó em cũng rút mất 70tr rồi, đến tháng nó báo về gmail số tiền phải trả. Tối hôm đó thế nào vợ em lại vào máy tính của em và đọc được tin trên Gmail, lúc đó em rất sợ bị bung bét ra, nợ lúc đó hơn 500tr rồi, nhưng em cũng cứ quanh co nợ chỉ hơn 100tr thôi, cả nhà ngồi họp lại, dâu rể họp lại hết, anh trai trong Sài Gòn cũng bay ra ( Số tiền em nợ lúc nói hơn 100tr thì không nhiều nhưng gia đình em sợ mất mặt bố em bộ đội về hưu, anh rể chị gái toàn làm trong nhà nước ). Sau khoảng gần 1 tháng, em mới dám nói hết ra số nợ, em thật là không hiểu sao lúc mới đầu em không thể nói ra được mình nợ bao nhiêu, biết rõ nói ra sẽ dễ giải quyết mà không dám nói...... Trên đây là những tháng ngày tăm tối nhất của em. Bây giờ cuộc sống của em dễ chịu hơn rất rất nhiều, tháng 2 vk ck đi mua sắm 1 2 lần, đưa con đi ra HN chơi 1 2 lần, tụ tập anh chị em 2 3 lần, thích mua gì thì mua ( cứ khoảng 50tr đổ lại ), đi đâu thì thuê xe có lái đưa đi, đi làm thì cty cách nhà 3km . 2 con gái 4 tuổi và 3 tuổi. Dự định là sang năm 2018 em sửa sang lại nhà + mua xe ô tô khoảng 300tr để đi lại... HẾT.
Vâng chính thế mà hồi đó em bị ăn tát 2 phát đấy ạ, từ nhỏ đến 27t chưa bị đánh, lúc nhỏ quá thì không nhớ, heeeeKhông hẳn cụ ạ. Em đã chứng kiến nhiều chú lô đề cờ bạc tán gia bại sản, khi đường cùng về báo gia đình nhưng không hiểu sao không báo hết để gia đình tìm giải pháp một thể (kể cả như Cụ chủ thớt nói là để dành để "vừa làm vừa trả là hết"), sau này thỉnh thoảng lại lòi ra một khoản và làm mất hoàn toàn niềm tin từ gia đình và người thân.
Cuộc sống của cụ như h ổn quá rồi cụ . Em bây giờ bắt đầu lại có lẽ xin công việc nào đó làm 2 đến 3 năm rồi tính gì mới tính ạVâng chính thế mà hồi đó em bị ăn tát 2 phát đấy ạ, từ nhỏ đến 27t chưa bị đánh, lúc nhỏ quá thì không nhớ, heeee
Em còn chưa lấy được sổ về, nhưng thân nhà nông nên phải cố gắng thôi. Mời cụ chén rượuTrải lòng đêm khuya các cụ chút . Em mới 30 cũng bươn chải kiếm sống đủ nghề . Cuối cùng cũng về con số 0 các cụ ạ ( Chính thức chiều nay em mới cầm được sổ đỏ về sau 10 năm không nhìn thấy ) . Anh em cùng cảnh ngộ vào chia sẻ chút .