- Biển số
- OF-636126
- Ngày cấp bằng
- 18/4/19
- Số km
- 141
- Động cơ
- 112,710 Mã lực
Cụ trả dép cho em đê.Cụ ở trên cho em mượn cái dép ngồi hóng tí!!!
Cụ trả dép cho em đê.Cụ ở trên cho em mượn cái dép ngồi hóng tí!!!
Đọc đến đây em thấy mợ ở hệ khác về tư tưởng và suy nghĩ so với thực tại bây giờ. Có thể là cao siêu và cũng có thể là hâm hâm, dở dở. Nó hơi ma mị, oán thán từ tiền kiếp.Năm 19 tuổi
Truyện ngắn đầu tiên người con gái đó viết là một truyện ngắn về chiến tranh.
Người con gái ấy luôn cảm thấy Nợ những người lính cả 2 phe Chính - Tà một điều gì đó mà cô ấy không hiểu.
Truyện ngắn đó người con gái đó đặt tựa đề.
Tia nắng xanh.
Bố Mẹ cô ấy không biết gì về điều đó.
Cho đến khi BTC gọi điện về nhà mời tham dự lễ trao giải.
Người con gái khi đó còn đang đi hò hẹn với Zai.
Cô ấy không đến lễ trao giải.
Thậm chí truyện ngắn đó cô ấy không viết trên giấy khổ A4 như quy định BTC.
Cô ấy viết trên giấy vở ô li học sinh.
Khi BTC gửi về nhà cho cô ấy 1 tờ giấy ghi dòng chữ " Đồng chí ". Họ có biết "Đồng chí" đó 19 tuổi không ?
Bố cô ấy muốn đọc những gì Cô ấy viết.
Người cha đã lặng người và hỏi cô ấy rằng ?
Con hiểu gì về chiến tranh mà viết ?
19t cô ấy hiểu gì về chiến tranh ?
Động lực nào khiến cô ấy dám viết về chiến tranh ?
Cô ấy không hiểu.
Mẹ cô ấy khi biết đã khóc và bắt cô ấy thề con hứa với Mẹ không bao giờ viết truyện.
Cô ấy cũng không hiểu sao lại như vậy ?
Con học cho tốt nữ công và sống bình yên là Mẹ vui.
Nhưng thế rồi sau đó 10 năm
2007 khi 29 tuổi
Cô ấy lại viết.
Vẫn là 1 truyện ngắn về chiến tranh
Về chất độc màu da cam
Nơi dòng sông không bao giờ cạn.
Vẫn là cảm giác như Cô ấy đã nợ những người lính đã hy sinh một điều gì đó...
Cô ấy chọn cách viết trên mạng.
...
Thế rồi một ngày khi Mẹ cô ấy mới nói rằng.
Thầy( ...) một vị đại sư đã nói rằng.
Nếu Khuê là Văn
Nếu Linh là sáng.
Cái tên này nói lên số phận của cô ấy.
Nhưng trong Phúc có Họa ...
Mẹ cô ấy chỉ mong cô ấy có 1 cuộc sống bình yên.
Đôi lúc cô ấy nghĩ lại 20 năm đã qua cô ấy thực sự chưa nghĩ rằng văn chương là số phận là định mệnh là Phúc và cũng là Họa của cuộc đời mình.
Cô ấy chưa thực sự nghiêm túc với định mệnh này.
Nhưng nếu là định mệnh không cưỡng không cầu được đúng không ?
Hãy sống là chính mình để xem Phúc và Họa sẽ thế nào.
19 tuổi truyện ngắn đầu tiên về những người lính.
29 tuổi cũng chỉ viết về những người lính
Và lúc nào cũng đau đáu trong lòng nợ cả một thế hệ đã hy sinh...
Em cũng chẳng hiểu sao
Em lại thế.
Định mệnh đưa ta tới với nhauĐịnh mệnh đã an bài cho mợ điều gì vậy?
E cũng đoán là Nguyễn...HiềnMợ Hiền giống như nhân vật chính trong Hoàng tử bé.
Muốn trở về thế giới thực của mình mợ cần giúp đỡ của con rắn (một mắt chẳng hạn).
Chúc mợ nhiều niềm vui. Lừa yêu quý mợ.
19 tuổi nếu viết đa phần đông sẽ viết truyện ngân đúng lứa tuổi của mình.Đọc đến đây em thấy mợ ở hệ khác về tư tưởng và suy nghĩ so với thực tại bây giờ. Có thể là cao siêu và cũng có thể là hâm hâm, dở dở. Nó hơi ma mị, oán thán từ tiền kiếp.
Tuy nhiên em bắt đầu đánh giá cao mợ về sự khẳng khái, dũng cảm. Mặc dù phận nữ nhi nhưng mợ không cam chịu và luôn tranh đấu cho niềm tin của mình.
Thêm còm ở dưới nữa mí đúng như nick chứCụ trả dép cho em đê.
Đọc đến đây em thấy mợ ở hệ khác về tư tưởng và suy nghĩ so với thực tại bây giờ. Có thể là cao siêu và cũng có thể là hâm hâm, dở dở. Nó hơi ma mị, oán thán từ tiền kiếp.
Tuy nhiên em bắt đầu đánh giá cao mợ về sự khẳng khái, dũng cảm. Mặc dù phận nữ nhi nhưng mợ không cam chịu và luôn tranh đấu cho niềm tin của mình.
Đúng thế mùa này mừ ko để phòng lạnh thì mùi khiếp luôn, kinh Moon nhỉ19 tuổi nếu viết đa phần đông sẽ viết truyện ngân đúng lứa tuổi của mình.
Đăng trên báo Hoa Học Trò hay Sinh viên hoặc Văn nghệ - Văn học tuổi 20.
Em không hiểu sao em lại thế.
Em luôn muốn phát triển khả năng của mình không giới hạn.
Phụ nữ thành công thường nhờ người đàn ông của mình.
Em không muốn mọi người trong thiên hạ sẽ đánh giá về em như thế.
Em muốn ngay cả những người không ưa mình cũng phải nể mình.
Văn chương là con đường em phải đi một mình không ai giúp em được.
P/S Đề nghị các Cụ tên Tử Thi đổi tên ( tên các Cụ không có tính chân thiện mỹ gì )
Một vài cảm nhận để em học theo nàoE vào hóng còm của cccm
E chịu thôi, nhg mợ Moon cũng có tài phết ợ. Mà cụ đang lang thang nơi nào vậy?Một vài cảm nhận để em học theo nào
Em cũng thấy vậy. Em ko lang thang nữa mà đang vắt vẻo dưới tán cây thôiE chịu thôi, nhg mợ Moon cũng có tài phết ợ. Mà cụ đang lang thang nơi nào vậy?
Có mà thánh hâm thì có cụ ạ.Thánh cô cả 1 trời mâu thuẫn
Phản đối hóa vàng
Thật sự lãng phí
Rồi mua 1 xe vàng mã
Gần 3 triệu bánh kẹo Xuân Đỉnh
Bày mâm lễ cúng mà cả làng ăn không hết
Em lạy Thánh Cô, phù hộ độ trì...
LÂM LAI HIẾN HƯỞNG
Mợ cứ mạnh dạn phát triển sự nghiệp Văn chương của mợ bằng 1 tác phẩm để đời về đề tài chiến tranh đi. Vừa trả được nợ với những người lính đã ngã xuống vừa thoả mãn được mong muốn thành công ko cần chỗ dựa."Bến không chồng"và "Nỗi buồn chiến tranh" chị cũng không thích.
Những tác phẩm về chiến tranh chị không thích tác phẩm nào của Việt Nam.
Thực sự VN không có tác phẩm xứng tầm sự hy sinh của thế hệ đi trước.
P/S Em đọc cuốn Kẻ trộm sách chưa ?
Tác giả sinh năm 1975 - Một người Úc chưa từng trải qua chiến tranh.
19 tuổi nếu viết đa phần đông sẽ viết truyện ngân đúng lứa tuổi của mình.
Đăng trên báo Hoa Học Trò hay Sinh viên hoặc Văn nghệ - Văn học tuổi 20.
Em không hiểu sao em lại thế.
Em luôn muốn phát triển khả năng của mình không giới hạn.
Phụ nữ thành công thường nhờ người đàn ông của mình.
Em không muốn mọi người trong thiên hạ sẽ đánh giá về em như thế.
Em muốn ngay cả những người không ưa mình cũng phải nể mình.
Văn chương là con đường em phải đi một mình không ai giúp em được.
P/S Đề nghị các Cụ tên Tử Thi đổi tên ( tên các Cụ không có tính chân thiện mỹ gì )
Tiện đây các cụ cho em hỏi of mình có ai viết truyện ngắn, truyện dài trên này không cho em link đọc với ạ. Rượu em sẵnEm cũng thấy vậy. Em ko lang thang nữa mà đang vắt vẻo dưới tán cây thôi
Nhất cụ rồi,Em cũng thấy vậy. Em ko lang thang nữa mà đang vắt vẻo dưới tán cây thôi
Dù nó có vẻ kinh dị nhưng nhờ có bọn em mà nhiều vấn đề được sáng tỏ từ đó cái thiện được bảo vệ. Và ngay cả đã chết cũng cần trang điểm cho đẹp nghĩa là đã đạt tới tận cùng của chữ "Mỹ" rồi ạ.19 tuổi nếu viết đa phần đông sẽ viết truyện ngân đúng lứa tuổi của mình.
Đăng trên báo Hoa Học Trò hay Sinh viên hoặc Văn nghệ - Văn học tuổi 20.
Em không hiểu sao em lại thế.
Em luôn muốn phát triển khả năng của mình không giới hạn.
Phụ nữ thành công thường nhờ người đàn ông của mình.
Em không muốn mọi người trong thiên hạ sẽ đánh giá về em như thế.
Em muốn ngay cả những người không ưa mình cũng phải nể mình.
Văn chương là con đường em phải đi một mình không ai giúp em được.
P/S Đề nghị các Cụ tên Tử Thi đổi tên ( tên các Cụ không có tính chân thiện mỹ gì )
= auto ko bao giờ trả lời.Hỏi khó .
Cụ đừng nhắc tới chữ mùi nữa. Em đi làm mùi gửi kinh lắm dồi ạ.Đúng thế mùa này mừ ko để phòng lạnh thì mùi khiếp luôn, kinh Moon nhỉ