Em thấy vụ quy kết tội lừa đảo nó cứ khiên cưỡng, thiếu hợp lý sao sao ấy . Chưa có bị hại, chưa có đơn từ, chưa xảy ra hậu quả nghiệm trọng .
Em cũng ví dụ đơn giản . Theo lịch là đến mùng 10 hàng tháng em mới phải nộp học phí, nhưng ngày mùng 5 em đã xin tiền gia đình . Trong mấy ngày ( từ mùng 5 đến mùng 10 ) em lấy 1 nửa để đóng họ, nửa còn lại em cấy con lô, con đề cầu may . Nếu đến hạn phải đóng học phí em thua sạch, khi đấy em mới bị lộ là đã nướng sạch số tiền đấy rồi . Nếu tối mùng 9 cô thương, lô em ăn đôi nháy, lại trúng cả đề thì sáng mùng 10 em vẫn đóng học phí đầy đủ, còn mua thêm cả quà để tặng thầy, cô nữa .
Quay lại vụ THM. Nếu đến hạn phải thanh toán cho trái chủ mà THM ko thanh toán đầy đủ cả gốc lẫn lãi, khi đó mới phát sinh đơn từ , có bị đơn, bị hại, xảy ra hậu quả nghiêm trọng ( trái chủ ko đòi đc tiền đi nhậu đến say để giải sầu, về nhà đánh vợ mắng con để giải toả tâm lý, có người nhảy ao, nhảy cầu vì bí bách ... ). Nếu đến hạn mà bên THM thanh toán đầy đủ cả gốc + lãi, còn tri ân thêm đồng quà tấm bánh cho trái chủ thì lại ngon choét .
Còn giờ, quy THM vào tội dùng sai mục đích thì hợp lý hơn ( tội này xử lý hành chính, hình sự hay dân sự thì cứ theo luật ). Còn các tổ chức bảo lãnh, phát hành đã làm đúng, làm chuẩn hay chưa thì sai đến đâu xử lý đến đấy .