Khi đọc bài báo này tôi thật sự BUỒN..
Buồn vì các bạn Chủ doanh nghiệp vừa và Nhỏ như tôi chắc giờ cũng đang gặp khó khăn lắm nếu không nói rằng nhiều bạn tôi biết đã phải đóng cửa DN đi làm công ăn lương.Tôi biết, cái khó là khó chung của cả xã hội, nhưng bạn cứ thử tưởng tượng, một ngày bạn mở mắt ra chưa cần làm gì thì đầu tiên đập vào mắt bạn là " Tiền Đâu".
Tiền gì à?.Tiền thuê nhà, tiền nhân viên, tiền ăn , tiền quan hệ, tiền trăm thứ không tên mà đến đôi khi trong cơn mơ tôi vẫn giật mình thảng thốt khi nhìn chi phí Doanh Nghiệp mình mỗi cuối tháng.
Có thể bạn ko tin, nhưng nhiều đêm tôi thức trắng, suy nghĩ đến mất cả ngủ, giảm cả gần chục kg vào mùa Covid năm ngoái khi tất cả bị đóng, dòng tiền ngưng trệ, hàng hoá k lưu thông xuống giá.Tiền thì vẫn phải chi, nhưng nguồn thu thì không có.Lỗ đơn lỗ kép, lỗ chi phí, lỗ hàng tốn.Tỉ thứ nhìn vào chỉ thấy 1 màu đỏ chót.Liệu có ngủ, có ăn, có chơi được không?????... Đương nhiên là KO!.
Để trụ được doanh nghiệp, tôi đôi khi làm việc từ 9h sáng và chỉ kết thúc vào lúc 12 h đêm, đôi khi tôi vẫn còn sổ sách tới tận 2 3 h sáng.Vì tôi biết, nếu tôi buông, tôi kêu mệt, thì Con đường diệt vong của DN tôi chỉ cách tiếng kêu ấy vài tháng mà thôi.
Mùa dịch thứ 2, HN thân thương của tôi bị ốm, mọi thứ lại vắng tanh như ngày mùng 1 tết.Lại đóng cửa, lại nằm nhà, vẫn những vòng quanh nthe.Nhưng tôi chỉ hi vọng, những tháng ngày này sớm qua, để chúng ta những Doanh nghiệp cùng toàn bộ nền kinh tế sớm phục hồi, đất nước được Bình Yên như trước ngày Covid tới..
via OTOFUN for iPhone