Đi trường là sinh hoạt học đường, có phải mỗi việc học kiến thức đâu cụ?Còn 1 tháng nữa là hết học kỳ, chả hiểu đi học cố 1 tháng để làm gì, cũng có giỏi hơn được đâu.
Nhiều người thích ốp con học thế nhỉ.
Đi trường là sinh hoạt học đường, có phải mỗi việc học kiến thức đâu cụ?Còn 1 tháng nữa là hết học kỳ, chả hiểu đi học cố 1 tháng để làm gì, cũng có giỏi hơn được đâu.
Nhiều người thích ốp con học thế nhỉ.
Tôi có đứa con trai, bạn ấy cũng thuộc dạng ADHD phổ nhẹ và trên mức nhẹ, ngoài ra còn bị chứng suy giảm tập trung, nhưng năm đầu cấp một - lớp 1 gần như ngày nào tôi cũng phải đi học chung với cậu ta mỗi ngày ít nhất 1 g đến 1g30 phút lảng vảng ở ghế đá sân trường chực sẵn lỡ cô giáo gọi. Có nhiều người khuyên tôi nên chuyển con sang trường danh riêng cho các bạn dạng này, tôi xem như đó là phương án backup. Hàng ngày tôi luôn trò chuyện và bắt cậu ta phản ứng lại với lời nói của mình để hướng sự tập trung của bạn ấy, ngoài ra đi bơi và chạy bộ, tôi luôn bắt cậu ta tham gia cùng du rằng cậu ta chỉ chạy được chục mét là bỏ và tôi phải luôn cõng trên lưng để hoàn tất buổi chạy, cũng khá mất thời gian và đòi hỏi rất nhiều sự kiên nhẫn để có thể làm việc với các bạn nhỏ dạng này, tôi luôn phải tự ám thị mình là mình làm sai, chưa đúng phương pháp , cần phải làm lại mỗi khi không đạt được kết quả như ý, nhưng có lẽ tôi may mắn nên chỉ gần 2 năm kiên nhẫn với bạn ấy, và cũng nhờ sự thông cảm và chia xẻ của cô hiệu trưởng mà cậu trai nhà tôi không bị tụt lại , kết thúc lớp 1 và lên lớp 2 ( dù không xuất xắc gì) bạn ấy đã viết được tên đầy đủ của chính mình cùng với số tuổi của bạn, chữ viết khá đẹp. Đó là thành quả lớn nhất tôi đạt được trong cuộc đời mình, chứ không phải những cái khác. Giờ thì bạn ấy đã vào lớp 7, một chàng trai bình thường, tính cũng không hiền lắm, tôi vãn luôn hướng dẫn bạn ấy cách kiểm soát cơn giận của mình. Tôi có lẽ đã hối hận cả đời nếu trước đây trong một phút nản chí mình nghe theo lời khuyên của người khác chọn cách đơn giản và nhje nhàng hơn là đưa bạn ấy vào trường dành cho trẻ dạng này. Tôi chưa thấy nhũng đứa nào học ở trường này đều có kết quả khả quan cả.Tiếc là không rót được cho cụ nữa. Quan điểm trên hay mà, mỗi điều là em không giỏi làm được như thế.
kg bác ạ. chỗ em rất nhiều cháu lại lây nhiễm cho gđ . cái chính như em biết hệ miễn dịch cái cháu nhỏ dưới 11t thì đều chưa hoàn thiện như người lớn , nhưng các cháu lại kg bị sao hết thậm chí kg bị hậu covid như người lớn . vậy cái này kg thấy các nhfa khoa học nào giải thích cho thấu đáo ..ngoài nào là..phải tiêm . tiêm thì em vẫn cho là đúng . nhưng sao tiêm vẫn bị tái nhiễm . em đang nghi ngờ tính hiệu quả của việc tiêm vắc xin . em vẫn thiên về độc tính của các biến thể của covid . nếu nó kg tấn công thẳng vào phổi thì cơ hội sống là rát cao . còn đã tấn công vào phổi ngay từ đầu thì có tiêm cũng bằng con số kg tròn trĩnhTheo em suy luận như này có sai thì các cụ cũng bỏ quá cho. Trẻ em đợt này nhiễm đa phần là từ những người đã tiêm vắc xin rồi. Mà những người đã được tiêm vắc xin rồi thì trong người sẽ có kháng thể. Kháng thể đó có thể làm suy yếu độc tính của con virus trước khi lây nhiễm sang người khác. Nên giờ bị nhiễm đa số thể nhẹ và không triệu chứng. Nhà em bị nhiễm cả nhà cu nhà em mới được 4 tuổi. Lo nhất là vợ em, vừa đang mang bầu và vừa chưa tiêm mũi vắc xin nào. Nhưng xong giờ cũng bình thường rồi ạ.
Để hết khi nào bệnh này trở thành bệnh bình thường đúng nghĩa đã cụ nhé. Đừng nghe "chúng nó " xúi dạiTôi có đứa con trai, bạn ấy cũng thuộc dạng ADHD phổ nhẹ và trên mức nhẹ, ngoài ra còn bị chứng suy giảm tập trung, nhưng năm đầu cấp một - lớp 1 gần như ngày nào tôi cũng phải đi học chung với cậu ta mỗi ngày ít nhất 1 g đến 1g30 phút lảng vảng ở ghế đá sân trường chực sẵn lỡ cô giáo gọi. Có nhiều người khuyên tôi nên chuyển con sang trường danh riêng cho các bạn dạng này, tôi xem như đó là phương án backup. Hàng ngày tôi luôn trò chuyện và bắt cậu ta phản ứng lại với lời nói của mình để hướng sự tập trung của bạn ấy, ngoài ra đi bơi và chạy bộ, tôi luôn bắt cậu ta tham gia cùng du rằng cậu ta chỉ chạy được chục mét là bỏ và tôi phải luôn cõng trên lưng để hoàn tất buổi chạy, cũng khá mất thời gian và đòi hỏi rất nhiều sự kiên nhẫn để có thể làm việc với các bạn nhỏ dạng này, tôi luôn phải tự ám thị mình là mình làm sai, chưa đúng phương pháp , cần phải làm lại mỗi khi không đạt được kết quả như ý, nhưng có lẽ tôi may mắn nên chỉ gần 2 năm kiên nhẫn với bạn ấy, và cũng nhờ sự thông cảm và chia xẻ của cô hiệu trưởng mà cậu trai nhà tôi không bị tụt lại , kết thúc lớp 1 và lên lớp 2 ( dù không xuất xắc gì) bạn ấy đã viết được tên đầy đủ của chính mình cùng với số tuổi của bạn, chữ viết khá đẹp. Đó là thành quả lớn nhất tôi đạt được trong cuộc đời mình, chứ không phải những cái khác. Giờ thì bạn ấy đã vào lớp 7, một chàng trai bình thường, tính cũng không hiền lắm, tôi vãn luôn hướng dẫn bạn ấy cách kiểm soát cơn giận của mình. Tôi có lẽ đã hối hận cả đời nếu trước đây trong một phút nản chí mình nghe theo lời khuyên của người khác chọn cách đơn giản và nhje nhàng hơn là đưa bạn ấy vào trường dành cho trẻ dạng này. Tôi chưa thấy nhũng đứa nào học ở trường này đều có kết quả khả quan cả.
Trách nhiệm của chúng ta là phải trao cơ hội cho bọn trẻ con những gì mà chúng đáng ra phải có
Cụ thỏa hiệp nhanh thếTiếc là không rót được cho cụ nữa. Quan điểm trên hay mà, mỗi điều là em không giỏi làm được như thế.
không hiểu cụ nói gì ?Để hết khi nào bệnh này trở thành bệnh bình thường đúng nghĩa đã cụ nhé. Đừng nghe "chúng nó " xúi dại
Em tưởng đang bị vẫn đi làm mới là tiến bộ chứ chưa bị đi làm là đúng rồi còn gì @@, giờ đâu còn khái niệm F1, F2 gì nữaCông ty cháu bắt tuần tới tất cả đi làm tại văn phòng. Chấm công điểm danh vân tay. Chưa nhiễm cũng phải đi làm
Nếu cụ quan tâm và có kiến thức hoặc tự nghiên cứu thì có thể tìm hiểu về cơ chế bệnh học để tự biết, chẳng có ông bác sỹ/chuyên gia y tế nào mà đi giải thích cái lĩnh vực chuyên biệt như thế này cho số đông không chuyên nghành hiểu cả, kiến thức tích lũy. nghiên cứu tổng hợp nó hàng terabyte dữ liệu lưu trữ mà đi giải thích cho người không chuyên thì sao mà làm được?kg bác ạ. chỗ em rất nhiều cháu lại lây nhiễm cho gđ . cái chính như em biết hệ miễn dịch cái cháu nhỏ dưới 11t thì đều chưa hoàn thiện như người lớn , nhưng các cháu lại kg bị sao hết thậm chí kg bị hậu covid như người lớn . vậy cái này kg thấy các nhfa khoa học nào giải thích cho thấu đáo ..ngoài nào là..phải tiêm . tiêm thì em vẫn cho là đúng . nhưng sao tiêm vẫn bị tái nhiễm . em đang nghi ngờ tính hiệu quả của việc tiêm vắc xin . em vẫn thiên về độc tính của các biến thể của covid . nếu nó kg tấn công thẳng vào phổi thì cơ hội sống là rát cao . còn đã tấn công vào phổi ngay từ đầu thì có tiêm cũng bằng con số kg tròn trĩnh
Volka cho cụ.Nếu cụ quan tâm và có kiến thức hoặc tự nghiên cứu thì có thể tìm hiểu về cơ chế bệnh học để tự biết, chẳng có ông bác sỹ/chuyên gia y tế nào mà đi giải thích cái lĩnh vực chuyên biệt như thế này cho số đông không chuyên nghành hiểu cả, kiến thức tích lũy. nghiên cứu tổng hợp nó hàng terabyte dữ liệu lưu trữ mà đi giải thích cho người không chuyên thì sao mà làm được?
Cụ hỏi về trẻ dưới 11 tuổi (thậm chí có thể dưới 13 tuổi luôn) chưa hoàn thiện như người lớn nhưng khi vị dính thì không bị sao và không bị hậu covid ư?
Theo tôi hiểu hệ miễn dịch bẩm sinh ở trẻ em được cảnh báo sớm nhờ số lượng protein báo hiệu (interferon-γ và interleukin-17) cao hơn cao hơn người trưởng thành, những protein này làm nhiệm vụ cảnh báo hệ miễn dịch về sự xuất hiện của mầm bệnh, hai laoij protein này giảm dần theo thời gian khi lớn lên, trẻ em bị nhiễm covid thường có lượng tế bào bạch cầu đơn nhân (monocyte) thấp hơn người lớn, trong đó có cả các monocyte viêm nhiễm, đóng vai trò như cầu nối giữa hệ miễn dịch bẩm sinh và hệ miễn dịch thích nghi, tuy nhiên trẻ em khi bị nhiễm lại có lượng tế bào trợ giúp T cao hơn, tạo ra phản ứng kháng thể sớm hơn. Về mặt lây nhiễm thì cả người lớn và trẻ em đều là như nhau, nhưng phản ứng miễn dịch ở người lớn và trẻ em là khác nhau. Trẻ lây nhiễm nhanh và nhiều nhưng lại khỏi nhanh là vậy ( nhờ vào T-cell sinh ra nhanh và nhiều hơn).
Hậu covid ở người lớn là hậu quả của suy giảm chức năng do virus tàn phá thôi chứ có gì khó hiểu đâu, trẻ con không bị vì chúng không bị/ít tổn thương thôi.
Tiêm vaccine rồi và vẫn bị tái nhiễm là chuyện hết sức bình thường , bác đang hiểu vaccine là thuốc chống nhiễm covid hả? ngay cả việc tái nhiễm với chủng cũ ( nhiễm lân 1 ) là vẫn có , chỉ là số thống kê nó thấp, quan trọng là có chết hay không khi bị nhiễm mà thôi
Xe điện e34 cụ ạ ! T7 đòi nghỉ !Thật hả cụ, chỉ sáng màn mà xe hết ắc quy, hãng nào thế cụ
Xe đời cũ thôi, xe đời mới dù tắt khóa xe vẫn tiêu thụ điện ạ. Đợt dịch bùng phát trong Nam, em tháo luôn cọc âm bình điện, để cả tháng cũng không sao.Thường thì ắc quy nó có tự hao đâu cụ?
Một là do bình kém, nên tự hao.
Hai là điện đóm xe có vấn đề hoặc quên tắt đèn trong xe.
Bình tốt, điện đóm chuẩn để mấy tháng chả sao cụ à.
Biện pháp tốt nhất là mua cái kích ấy cụ, kích nổ xong cụ đi 30 phút thì nó đầy ấy mà.
Em thấy lạ ấy.Xe đời cũ thôi, xe đời mới dù tắt khóa xe vẫn tiêu thụ điện ạ. Đợt dịch bùng phát trong Nam, em tháo luôn cọc âm bình điện, để cả tháng cũng không sao.
Con cụ thật hạnh phúc vì có người cha như cụ.Tôi có đứa con trai, bạn ấy cũng thuộc dạng ADHD phổ nhẹ và trên mức nhẹ, ngoài ra còn bị chứng suy giảm tập trung, nhưng năm đầu cấp một - lớp 1 gần như ngày nào tôi cũng phải đi học chung với cậu ta mỗi ngày ít nhất 1 g đến 1g30 phút lảng vảng ở ghế đá sân trường chực sẵn lỡ cô giáo gọi. Có nhiều người khuyên tôi nên chuyển con sang trường danh riêng cho các bạn dạng này, tôi xem như đó là phương án backup. Hàng ngày tôi luôn trò chuyện và bắt cậu ta phản ứng lại với lời nói của mình để hướng sự tập trung của bạn ấy, ngoài ra đi bơi và chạy bộ, tôi luôn bắt cậu ta tham gia cùng du rằng cậu ta chỉ chạy được chục mét là bỏ và tôi phải luôn cõng trên lưng để hoàn tất buổi chạy, cũng khá mất thời gian và đòi hỏi rất nhiều sự kiên nhẫn để có thể làm việc với các bạn nhỏ dạng này, tôi luôn phải tự ám thị mình là mình làm sai, chưa đúng phương pháp , cần phải làm lại mỗi khi không đạt được kết quả như ý, nhưng có lẽ tôi may mắn nên chỉ gần 2 năm kiên nhẫn với bạn ấy, và cũng nhờ sự thông cảm và chia xẻ của cô hiệu trưởng mà cậu trai nhà tôi không bị tụt lại , kết thúc lớp 1 và lên lớp 2 ( dù không xuất xắc gì) bạn ấy đã viết được tên đầy đủ của chính mình cùng với số tuổi của bạn, chữ viết khá đẹp. Đó là thành quả lớn nhất tôi đạt được trong cuộc đời mình, chứ không phải những cái khác. Giờ thì bạn ấy đã vào lớp 7, một chàng trai bình thường, tính cũng không hiền lắm, tôi vãn luôn hướng dẫn bạn ấy cách kiểm soát cơn giận của mình. Tôi có lẽ đã hối hận cả đời nếu trước đây trong một phút nản chí mình nghe theo lời khuyên của người khác chọn cách đơn giản và nhẹ nhàng hơn là đưa bạn ấy vào trường dành cho trẻ dạng này. Tôi chưa thấy nhũng đứa nào học ở trường này đều có kết quả khả quan cả.
Trách nhiệm của chúng ta là phải trao cơ hội cho bọn trẻ con những gì mà chúng đáng ra phải có
Em có thoả hiệp gì đâu, cụ ấy nói đúng ý nào thì em công nhận ý đó màCụ thỏa hiệp nhanh thế
Cùng 1 cái xe, cùng 1 cái bình có xe không chạy 1 tháng vẫn không sao, có xe 3 ngày đã tèo. Đó là do trước đó bình không no điện bởi có xe chạy quãng ngắn, xe chạy đường dài; xe chạy hàng ngày, xe thì 1 tuần mới ra khỏi cửa,.. Nói tóm lại là không có mẫu số chung ạEm thấy lạ ấy.
Điện nó chỉ nuôi mỗi cái lock cửa, để nhận remote, hoặc hệ thống chống trộm khi xe bị rung lắc.
Mức tiêu hao ấy k nhiều lắm
Em ngày xưa k dùng bình AGM, nó yếu yếu, sau em chơi hẳn AGM ngon ngay