- Biển số
- OF-663750
- Ngày cấp bằng
- 30/5/19
- Số km
- 15,920
- Động cơ
- 326,600 Mã lực
Khoe gì đâu cụ. Tiện thể cho bà con gái thêm tý kinh nghiệm. Đàng nào tiền của bố mẹ chả là tiền chúng nó.Bông khoe khéo ghê
Khoe gì đâu cụ. Tiện thể cho bà con gái thêm tý kinh nghiệm. Đàng nào tiền của bố mẹ chả là tiền chúng nó.Bông khoe khéo ghê
Văn hoá nó vậy cụ ơi. Ai cũng vậy cả. Thế lại khoẻ, ăn nhậu vừa rẻ vừa đỡ nghĩcái này là văn hóa ở Đà Nẵng luôn hay như nào cụ nhỉ? Em thấy như vậy rất văn minh và em cũng gần giống mợ chủ thớt, mời nhau thì thoải mái nhưng bình thường thì phải rõ ràng sòng phẳng
Không hẳn cụ ạ, bạn thật sự nó khác. Đội bọn em 5 thằng cũng luân phiên trả tiền. Bốn thằng kia quan chức và giàu không nói làm gì. Em nghèo nhất, đến vòng em bao giờ chúng nó cũng chọn cái quán lìu tìu rồi tự xách rượu đến, để em trả tiền ít thôi.Úi giời.
Các cụ hiền đấy. Phải nhiều người khác là cái ông râu xồm kia bị xúm vào mắng hội đồng rồi đấy, ông nào cũng mắng gay gắt mà mặt thì hân hoan, trong bụng nghĩ may thế
- Với người thân thì không tiếc gì cả.Có phải vì vậy mà em đâm ra tính toán như bh? Dù em đi làm rồi,em cũng k phải kiểu người quá tiết kiệm, hẹp hòi nhưng từ ngày có người bạn đó, e cảm thấy mình k ổn. Có phải em k ổn phải k? Các cụ mợ nhìn nhận khách quan giúp em với
Bạn em mà thế thì em lại càng mặc cảm hơn. Hội em cứ hay rủ rê nhau đi ăn đi chơi, tiền chia đều. Nhưng nhiều khi em chủ động đề nghị mời chúng nó để cảm ơn thì cả hội chọn quán chứ không vì mình mời mà đến chỗ lìu tìu. À mà em là nghèo nhất hội.Không hẳn cụ ạ, bạn thật sự nó khác. Đội bọn em 5 thằng cũng luân phiên trả tiền. Bốn thằng kia quan chức và giàu không nói làm gì. Em nghèo nhất, đến vòng em bao giờ chúng nó cũng chọn cái quán lìu tìu rồi tự xách rượu đến, để em trả tiền ít thôi.
Úp mở làm gì cho mệt mỏi.Anh yêu em!
Em chẳng mặc cảm, bạn thương mình thì mình hưởng và cảm ơn thầm thôi.Bạn em mà thế thì em lại càng mặc cảm hơn. Hội em cứ hay rủ rê nhau đi ăn đi chơi, tiền chia đều. Nhưng nhiều khi em chủ động đề nghị mời chúng nó để cảm ơn thì cả hội chọn quán chứ không vì mình mời mà đến chỗ lìu tìu. À mà em là nghèo nhất hội.
Ai cũng có 1 phần suy nghĩ của mợ, tùy hoàn cảnh và ứng biến cho phù hợp thôi.Em là kiểu người hay tính toán?
Em là nữ!
Tuần trước em đi làm chưa có đồ ăn sáng, em đặt qua app nhưng vì phí ship cao quá nên em rủ 4-5 người ở công ty đặt chung. Em đưa app cho mọi người tự chọn món.
Em cũng nói là đặt chung cho phí ship rẻ. Thế mà sau đó chẳng ai nhớ để trả tiền cho em cả. Dù cũng chẳng đắt gì chỉ 30k/ người.
Em biết vậy và tự rút ra là lần sau k đặt đồ cho mn như vậy nữa
Đi ăn trưa với nhau theo kiểu campuchia. Em là người thanh toán, em sẽ thấy vui nếu mọi ng sau đó tự giác trả đủ cho em. Rất sòng phẳng. Em sẽ không hỏi tiền và xem như mời ng đó 1 bữa nhưng em sẽ cảm thấy k thoải mái lắm nếu ng ta quên ko trả tiền em. Em thấy mọi ng rất hay quên. Hay tại vì em tính toán quá nên em ko quên.?!
Quần áo dù em rất hay đi mua, 1 tháng em đi mua 1 lần hoặc có sự kiện gì đó em lại thích nhưng ko phải lần nào cũng mua được. Mua được 1bộ đồ ưng ý em ngắm rất lâu và phải thật sự thật sự thích và đep em mới quyết lấy. Em không thích mua bừa phứa rồi ko mặc. Vừa phí tiền vừa chật tủ. Thế mà người bạn em mới quen lại bảo em tính toán khi mua đồ, b ấy ko tính được như em vì bạn ấy cứ thích là mua, mua về có khi ko mặc được nhưng mua vì thích
Em như vậy có phải rất tính toán quá k ah? Ng khác mời em hay cho em 1 cái gì, em cũng tìm cơ hội để mời lại hoặc trả lại. Nhưng vì mới đây em có kết bạn với 1 bạn nữ có quan điểm tiêu tiền rất khác em. E cảm giác như b ấy ít có khái niệm " tiếc tiền" mà kiểu,hay mời mọi ng, hay cho và tiêu tiền rất thoáng, đi đâu cũng gọi taxi trong khi em thấy có thể đi xe máy là ổn.
Đi đâu làm gì em cũng tính thử xem nếu đến đây thì đắt hơn bao nhiêu. Mua đồ điện tử hay đồ gia dụng em search hết các cửa hàng điện máy cửa hàng nào rẻ thì em mua. Mua cái gì mà số tiền lớn em đều căn nhắc kĩ lắm. Ko bao h một phát chốt luôn như một số người.
Nói chung em thấy em luôn tính toán.
Từ khi em chơi với người bạn đó, em tự cảm thấy có phải mình có vấn đề không? Nhà e cũng khó khăn,bố mẹ ở quê còn nghèo khổ, nhiều lúc chỉ cần chuyển khoản cho bố mẹ vài trăm mua đồ ăn bố mẹ cũng rất quý. Bố mẹ em sống rất tiết kiệm, mẹ toàn dặn em là phải tiết kiệm, mẹ ở quê tiếc từng 10k-20k...
Có phải vì vậy mà em đâm ra tính toán như bh? Dù em đi làm rồi,em cũng k phải kiểu người quá tiết kiệm, hẹp hòi nhưng từ ngày có người bạn đó, e cảm thấy mình k ổn. Có phải em k ổn phải k? Các cụ mợ nhìn nhận khách quan giúp em với
Đúng rồi cụ, nhưng cứ nhè lượt mình nó chọn chỗ lìu tìu thì cũng buồn lắm. Nhưng đấy là một tiểu tiết thôi chứ lúc hoạn nạn có nhau mới quan trọng.Em chẳng mặc cảm, bạn thương mình thì mình hưởng và cảm ơn thầm thôi.
Em fun thôi nhưng cũng có người này người kia thật.Không hẳn cụ ạ, bạn thật sự nó khác. Đội bọn em 5 thằng cũng luân phiên trả tiền. Bốn thằng kia quan chức và giàu không nói làm gì. Em nghèo nhất, đến vòng em bao giờ chúng nó cũng chọn cái quán lìu tìu rồi tự xách rượu đến, để em trả tiền ít thôi.
Chuyện của mợ thì bình thường, chỗ e thì cứ khi ăn gì thì up bill lên nhóm zalo chung, cuối tháng sẽ có 1 bạn tổng hợp ra file, gửi lên nhóm zalo chung kèm stk để ace chuyển khoảnEm là kiểu người hay tính toán?
Em là nữ!
Tuần trước em đi làm chưa có đồ ăn sáng, em đặt qua app nhưng vì phí ship cao quá nên em rủ 4-5 người ở công ty đặt chung. Em đưa app cho mọi người tự chọn món.
Em cũng nói là đặt chung cho phí ship rẻ. Thế mà sau đó chẳng ai nhớ để trả tiền cho em cả. Dù cũng chẳng đắt gì chỉ 30k/ người.
Em biết vậy và tự rút ra là lần sau k đặt đồ cho mn như vậy nữa
Đi ăn trưa với nhau theo kiểu campuchia. Em là người thanh toán, em sẽ thấy vui nếu mọi ng sau đó tự giác trả đủ cho em. Rất sòng phẳng. Em sẽ không hỏi tiền và xem như mời ng đó 1 bữa nhưng em sẽ cảm thấy k thoải mái lắm nếu ng ta quên ko trả tiền em. Em thấy mọi ng rất hay quên. Hay tại vì em tính toán quá nên em ko quên.?!
Quần áo dù em rất hay đi mua, 1 tháng em đi mua 1 lần hoặc có sự kiện gì đó em lại thích nhưng ko phải lần nào cũng mua được. Mua được 1bộ đồ ưng ý em ngắm rất lâu và phải thật sự thật sự thích và đep em mới quyết lấy. Em không thích mua bừa phứa rồi ko mặc. Vừa phí tiền vừa chật tủ. Thế mà người bạn em mới quen lại bảo em tính toán khi mua đồ, b ấy ko tính được như em vì bạn ấy cứ thích là mua, mua về có khi ko mặc được nhưng mua vì thích
Em như vậy có phải rất tính toán quá k ah? Ng khác mời em hay cho em 1 cái gì, em cũng tìm cơ hội để mời lại hoặc trả lại. Nhưng vì mới đây em có kết bạn với 1 bạn nữ có quan điểm tiêu tiền rất khác em. E cảm giác như b ấy ít có khái niệm " tiếc tiền" mà kiểu,hay mời mọi ng, hay cho và tiêu tiền rất thoáng, đi đâu cũng gọi taxi trong khi em thấy có thể đi xe máy là ổn.
Đi đâu làm gì em cũng tính thử xem nếu đến đây thì đắt hơn bao nhiêu. Mua đồ điện tử hay đồ gia dụng em search hết các cửa hàng điện máy cửa hàng nào rẻ thì em mua. Mua cái gì mà số tiền lớn em đều căn nhắc kĩ lắm. Ko bao h một phát chốt luôn như một số người.
Nói chung em thấy em luôn tính toán.
Từ khi em chơi với người bạn đó, em tự cảm thấy có phải mình có vấn đề không? Nhà e cũng khó khăn,bố mẹ ở quê còn nghèo khổ, nhiều lúc chỉ cần chuyển khoản cho bố mẹ vài trăm mua đồ ăn bố mẹ cũng rất quý. Bố mẹ em sống rất tiết kiệm, mẹ toàn dặn em là phải tiết kiệm, mẹ ở quê tiếc từng 10k-20k...
Có phải vì vậy mà em đâm ra tính toán như bh? Dù em đi làm rồi,em cũng k phải kiểu người quá tiết kiệm, hẹp hòi nhưng từ ngày có người bạn đó, e cảm thấy mình k ổn. Có phải em k ổn phải k? Các cụ mợ nhìn nhận khách quan giúp em với
Thật ra đến cái tầm nào đấy rồi thì ngồi với nhau mới quý, còn ăn gì không quá quan trọng Cụ nhỉ. Em chỉ là nhân viên lìu tìu tháng đi tiếp khách dăm lần mà cứ nghe đến ăn đã sợ. Ăn trưa với bạn bè nhẹ nhàng thì được, chứ khách khứa rượu bia thì toi mất buổi cầu lông hôm đấy, vừa mệt vừa tiếc.Em chẳng mặc cảm, bạn thương mình thì mình hưởng và cảm ơn thầm thôi.
Mỗi người một cá tính, xh là vậy mà.Em là kiểu người hay tính toán?
Em là nữ!
Tuần trước em đi làm chưa có đồ ăn sáng, em đặt qua app nhưng vì phí ship cao quá nên em rủ 4-5 người ở công ty đặt chung. Em đưa app cho mọi người tự chọn món.
Em cũng nói là đặt chung cho phí ship rẻ. Thế mà sau đó chẳng ai nhớ để trả tiền cho em cả. Dù cũng chẳng đắt gì chỉ 30k/ người.
Em biết vậy và tự rút ra là lần sau k đặt đồ cho mn như vậy nữa
Đi ăn trưa với nhau theo kiểu campuchia. Em là người thanh toán, em sẽ thấy vui nếu mọi ng sau đó tự giác trả đủ cho em. Rất sòng phẳng. Em sẽ không hỏi tiền và xem như mời ng đó 1 bữa nhưng em sẽ cảm thấy k thoải mái lắm nếu ng ta quên ko trả tiền em. Em thấy mọi ng rất hay quên. Hay tại vì em tính toán quá nên em ko quên.?!
Quần áo dù em rất hay đi mua, 1 tháng em đi mua 1 lần hoặc có sự kiện gì đó em lại thích nhưng ko phải lần nào cũng mua được. Mua được 1bộ đồ ưng ý em ngắm rất lâu và phải thật sự thật sự thích và đep em mới quyết lấy. Em không thích mua bừa phứa rồi ko mặc. Vừa phí tiền vừa chật tủ. Thế mà người bạn em mới quen lại bảo em tính toán khi mua đồ, b ấy ko tính được như em vì bạn ấy cứ thích là mua, mua về có khi ko mặc được nhưng mua vì thích
Em như vậy có phải rất tính toán quá k ah? Ng khác mời em hay cho em 1 cái gì, em cũng tìm cơ hội để mời lại hoặc trả lại. Nhưng vì mới đây em có kết bạn với 1 bạn nữ có quan điểm tiêu tiền rất khác em. E cảm giác như b ấy ít có khái niệm " tiếc tiền" mà kiểu,hay mời mọi ng, hay cho và tiêu tiền rất thoáng, đi đâu cũng gọi taxi trong khi em thấy có thể đi xe máy là ổn.
Đi đâu làm gì em cũng tính thử xem nếu đến đây thì đắt hơn bao nhiêu. Mua đồ điện tử hay đồ gia dụng em search hết các cửa hàng điện máy cửa hàng nào rẻ thì em mua. Mua cái gì mà số tiền lớn em đều căn nhắc kĩ lắm. Ko bao h một phát chốt luôn như một số người.
Nói chung em thấy em luôn tính toán.
Từ khi em chơi với người bạn đó, em tự cảm thấy có phải mình có vấn đề không? Nhà e cũng khó khăn,bố mẹ ở quê còn nghèo khổ, nhiều lúc chỉ cần chuyển khoản cho bố mẹ vài trăm mua đồ ăn bố mẹ cũng rất quý. Bố mẹ em sống rất tiết kiệm, mẹ toàn dặn em là phải tiết kiệm, mẹ ở quê tiếc từng 10k-20k...
Có phải vì vậy mà em đâm ra tính toán như bh? Dù em đi làm rồi,em cũng k phải kiểu người quá tiết kiệm, hẹp hòi nhưng từ ngày có người bạn đó, e cảm thấy mình k ổn. Có phải em k ổn phải k? Các cụ mợ nhìn nhận khách quan giúp em với
Mỗi người có 1 cách sống khác nhau. Tôi thấy cách sống của mợ rất bình thường. Mợ cứ sống như vậy thôi ko phải nghĩ ngợi gì nhiều đâu. Còn những người nói này nói nọ họ ko hiểu được, chỉ muốn người khác cũng bầy đàn giống mình. Nếu mợ thấy hợp với kiểu sống đám đông bầy đàn thì thay đổi dần theo họ, còn nếu không thì kệ họ hoặc tránh xa họ ra. Chúc mợ thành công trong cuộc sống!Em là kiểu người hay tính toán?
Em là nữ!
Tuần trước em đi làm chưa có đồ ăn sáng, em đặt qua app nhưng vì phí ship cao quá nên em rủ 4-5 người ở công ty đặt chung. Em đưa app cho mọi người tự chọn món.
Em cũng nói là đặt chung cho phí ship rẻ. Thế mà sau đó chẳng ai nhớ để trả tiền cho em cả. Dù cũng chẳng đắt gì chỉ 30k/ người.
Em biết vậy và tự rút ra là lần sau k đặt đồ cho mn như vậy nữa
Đi ăn trưa với nhau theo kiểu campuchia. Em là người thanh toán, em sẽ thấy vui nếu mọi ng sau đó tự giác trả đủ cho em. Rất sòng phẳng. Em sẽ không hỏi tiền và xem như mời ng đó 1 bữa nhưng em sẽ cảm thấy k thoải mái lắm nếu ng ta quên ko trả tiền em. Em thấy mọi ng rất hay quên. Hay tại vì em tính toán quá nên em ko quên.?!
Quần áo dù em rất hay đi mua, 1 tháng em đi mua 1 lần hoặc có sự kiện gì đó em lại thích nhưng ko phải lần nào cũng mua được. Mua được 1bộ đồ ưng ý em ngắm rất lâu và phải thật sự thật sự thích và đep em mới quyết lấy. Em không thích mua bừa phứa rồi ko mặc. Vừa phí tiền vừa chật tủ. Thế mà người bạn em mới quen lại bảo em tính toán khi mua đồ, b ấy ko tính được như em vì bạn ấy cứ thích là mua, mua về có khi ko mặc được nhưng mua vì thích
Em như vậy có phải rất tính toán quá k ah? Ng khác mời em hay cho em 1 cái gì, em cũng tìm cơ hội để mời lại hoặc trả lại. Nhưng vì mới đây em có kết bạn với 1 bạn nữ có quan điểm tiêu tiền rất khác em. E cảm giác như b ấy ít có khái niệm " tiếc tiền" mà kiểu,hay mời mọi ng, hay cho và tiêu tiền rất thoáng, đi đâu cũng gọi taxi trong khi em thấy có thể đi xe máy là ổn.
Đi đâu làm gì em cũng tính thử xem nếu đến đây thì đắt hơn bao nhiêu. Mua đồ điện tử hay đồ gia dụng em search hết các cửa hàng điện máy cửa hàng nào rẻ thì em mua. Mua cái gì mà số tiền lớn em đều căn nhắc kĩ lắm. Ko bao h một phát chốt luôn như một số người.
Nói chung em thấy em luôn tính toán.
Từ khi em chơi với người bạn đó, em tự cảm thấy có phải mình có vấn đề không? Nhà e cũng khó khăn,bố mẹ ở quê còn nghèo khổ, nhiều lúc chỉ cần chuyển khoản cho bố mẹ vài trăm mua đồ ăn bố mẹ cũng rất quý. Bố mẹ em sống rất tiết kiệm, mẹ toàn dặn em là phải tiết kiệm, mẹ ở quê tiếc từng 10k-20k...
Có phải vì vậy mà em đâm ra tính toán như bh? Dù em đi làm rồi,em cũng k phải kiểu người quá tiết kiệm, hẹp hòi nhưng từ ngày có người bạn đó, e cảm thấy mình k ổn. Có phải em k ổn phải k? Các cụ mợ nhìn nhận khách quan giúp em với
Chỉnh mất chuẩn cụ nhỉ?Cụ Trục phán chỉ có chuẩn
Cụ Trục mà chỉnh Dj thì âm thanh Hi-Fi đạt chuẩnChỉnh mất chuẩn cụ nhỉ?
Vụ Hi-end em điếc lòi. Cơ mà tính tiền thì cực chuẩn.Cụ Trục mà chỉnh Dj thì âm thanh Hi-Fi đạt chuẩn