Tiếp tục phân tích về thày park. Rõ ràng ông park ko được đánh giá cao về chuyên môn khi mới đến nhưng tại sao ông ấy thành công. Ông park thành công bởi hội tụ đủ một số yếu tố sau:
- Ông park bik chỉ trích và sống trong áp lực ở hàn quốc vì vậy ông ấy rất biết thân phận và cố gắng mà ko có thái độ kẻ cả. Rất chịu khó tiếp thu và tâc phong sống rất chặt chẽ điều này để tránh va chạm với truyền thông
- ông park là mẫu hlv kiểu pep tức là chỉ dạy uốn nắn cầu thủ từng động tác. Chứ không phải mẫu hlv chỉ tay năm ngón kiểu như alex hay mou. Vì vậy cầu thủ rất tiến bộ vả sẽ được nâng tầm trong tay ômg ấy. Vì luôn được chỉ dạy và luôn được thị phạm. Đến khi làm đc động tác chuẩn mới thoii
- ông park ko phải là hlv tài hoa và biết cách ứng biến. Tuy nhiên khi nắm tuyển quốc gia. Ông có thể huy động được nhiều nguồn lực cho mình. Và may mắn khi ông thu nạp được trợ lí Ji, người đã bổ sung nét tinh hoa và sự biến ảo cho ông park. Kết hơpk với kinh nghiệm quản trị con người của park và nét tài hoa biến hoá của Ji đã tạo nên nêt chiến thuật cho tuyển việt nam
- nghị lực và quyết tâm rất lớn của toàn bộ ekip park. Quan điểm xuyên suốt tới cả những vị trí như phiên dịch viên. Rất tâm lí voiw câud thủ ngoài chì bảo trong tập luyện còn tâm lí trong đời sống sinh hoạt
- ko chê bai cầu thủ, có thể đau đáu suy nghĩ giải pháp. Rất tận hiến để đạt được kết quả
Thực ra ở Việt Nam có 1 vấn nạn là "công thần", ở mọi lĩnh vực, sau khi lập công thì mặc định có vị trí, nói có người nghe đe có người sợ. Từ thời "Hồng Sơn Huỳnh Đức" ai muốn vào tuyển thì phải qua các anh.
Ông Park cũng thành công thần sau U23 Thường Châu, lập tức ông có tiếng nói ở đội tuyển, anh em nghe lời và nó là chìa khoá thành công.
Ngược lại, ông Trou bị các "công thần" chống lại, ông này thẳng tay luôn, thế là nội bộ lục đục, bọn trẻ nghe lời thì được vào đá và thất bại