Mấy ngày đầu ở Indo ông ấy không gửi hình cho em, ông ấy bảo ở trong một chỗ thuộc sở hữu của công ty ở Indo, và ông ấy xử lí xong việc ở đất liền thì sẽ ra thẳng chỗ làm việc ở ngoài khơi. Ông ấy là chuyên gia và sẽ ra giàn khoan ngoài khơi làm việc với khoảng 30 công nhân nữa. Một hôm ông ấy video call cho em, ông ấy đang ở trong động (em nhìn thấy cái động thật) và có vài người đang đi phía trước. Xong mới chỉ nói được 1, 2 câu thì mất sóng, em nghĩ do ông ấy đi sâu vào lòng động.
Đến tối thì ông ấy gọi video call bảo là ra ngoài khơi rồi, nhưng em thấy màn hình bên kia đen đặc, ông ấy cũng bảo là không nhìn thấy em. Vì lý do an ninh nên công ty bắt ông ấy đổi điện thoại trước khi ra ngoài khơi, và việc đầu tiên là ông ấy cài viber để nói chuyện với em, lãng mạn thế chứ. Lúc này ông không thể tìm ra chức năng máy ảnh trong điện thoại mới, chắc cũng vì lý do an ninh. Em và ông ấy cứ thế tiếp tục trò chuyện, giờ thì về cùng time zone rồi nên sáng nào ngủ dậy tối nào đi ngủ cũng nhắn tin ngọt ngào hết
Cho đến hôm thứ 6 vừa rồi, ông ấy bảo ông ấy cần mua thép, mà ông không biết bên công ty đã chuyển khoản cho ông chưa. Ông ấy nhờ em check tk ngân hàng hộ, vì ông ấy không tự check được do đường truyền mạng kém và do vấn đề an ninh. Em thì nghi là tại ông ấy dùng đt của công ty nên ông không muốn log in vào từ đó. Nhưng sao ông ấy có thể tin mình vậy nhỉ. Em sợ là nhỡ đâu ông ấy giao thông tin cho em rồi máy em bị hack, rồi tiền của ông ấy bay mất thì tự dưng mình mang họa vào thân nên không muốn giúp, nhưng lại ngại rồi cũng đồng ý, cứ nghĩ không sao đâu.
Ông ấy cho em thông tin log in vào ngân hàng này nha