- Biển số
- OF-342402
- Ngày cấp bằng
- 11/11/14
- Số km
- 5,522
- Động cơ
- 308,135 Mã lực
Em thấy hỏi về thu nhập là vô duyên nhất, ko biết trả lời thế nào luôn.Em có ông hỏi em em bảo như mọi người ấy , thế mà dỗi nhá
Em thấy hỏi về thu nhập là vô duyên nhất, ko biết trả lời thế nào luôn.Em có ông hỏi em em bảo như mọi người ấy , thế mà dỗi nhá
Hi, em thì ngại ứ có dám tăng vống lên thế cụ ạDân VN mình rất hay hỏi kiểu vậy ! thật chả biết để làm gì ! em bị hỏi mấy lần cứ nói lương cháu có gần 100tr/tháng cho nó sướng mồm
Có lần một người hỏi cái túi xách của em bao nhiêu tiền, mua tại đâu. Em cũng đơn giản nghĩ là người ta thích kiểu túi như này nên hỏi.Lạ thiệt, ai cũng tò mò về thu nhập và giá trị đồ của người khác.
Em cũng hay bị hỏi đồ mua ở đâu? Bao tiền? Ko hỏi xiền là ko chịu được ý.
Nói rẻ thì ánh mắt vẻ hơi bị coi thường, nói đúng thì lại bảo mình chém.
Chả hỉu như nào mới vừa lòng
Tớ cũng hay có thói quen trả tiền, cho dù đó là các bạn nữ hay các bạn nam. Đơn giản mình nghĩ là mình có thì mình trả, còn bạn có thì bạn trả. Cũng có những bạn đi làm cũng gặp khó khăn, thế nên nhiều khi các bạn ấy ngại" tụ tập". Thành ra nhiều lúc tớ lấy lí do là " hôm nay tớ mời, tớ có chuyện vui..bla bla...để các bạn đi thoải mái, ko áy náy gì"Mới thế đã khó chịu chẳng hiểu gặp trường hợp mình chắc giết người luôn đấy nhỉ ?
Hỏi lương bao nhiêu cười cười ko nói, hỏi lần 1 ko được hôm sau lại hỏi tiếp, hỏi hoài hoài cứ bơ ko trả lời thì lại tiếp tục hỏi. Rồi, riết tới lúc nói : có hỏi mỗi lương mà ko nói, hỏi công việc ko nói chắc là Ng cặp bồ với sếp.
Vâng, người phát ngôn câu đó là bạn hồi đại học ( môi trường sư phạm hẳn hoi nhé ), đi chơi với bạn bè tuy Ng ko giàu nhưng nếu là với con gái chưa bao giờ Ng để bạn gái trả tiền ( nhưng đi với đo mà để N trả tiền coi ? ) và với cô ấy ko ngoại lệ. Tiền ít tiền nhiều N toàn liệu cơm gắp mắm để mời - thế mà bị nói như thế đấy. Cô ấy làm liên lụy luôn cả 1 người khác bị mình nóng lên chửi giữa mặt rồi tiện thể chửi luôn nhỏ kia chỉ đứng ngơ ngác 1 bên.
Dạ, em chạ có gan thế đâu ạHỏi lăng nhăng là ăn phát búa vào đầu đấy, bàu học nhãn tiền trong sài gòn mà còn chưa thuộc
Hụ hụ, em trả lời xong cái câu đủ sống đủ tiêu í, xong lại bị " chất vấn tiếp"Lần sau gặp người hỏi dư thế Mợ cứ trả lời : Thế có chuyện gì kô? nếu ng ta bảu: à hỏi thăm để biết - thì Mợ trả lời; Vậy thì kô nhất thiết cần biết... hoặc lường há? đủ sống đủ tiêu, đủ tích trữ, đù chống lầy
Cụ dành chút time đọc kỹ một chút ạ, nếu như hỏi sơ sơ thì cũng không có sao. Còn nếu hỏi nhiều, và cũng không có lý do gì để hỏi thì cụ sẽ thấy nó không còn là sự quan tâm nữa đâu ạ. Nếu là cụ thì cụ có thích trả lời câu hỏi đó không ạ? Còn bản thân em thì không thích trả lời những câu liên quan đến cá nhân như thếVì cái thu nhập đấy nó phản ảnh cuộc sống của người được hỏi, không phải cứ hỏi vấn đề đấy là vô duyên đâu, đôi khi người ta quan tâm đến mình thật đấy! Sĩ diện.
Dạ, em chưa lấy nên là chưa biết khó hay dễ ạKhó tính thế này chắc khó lấy chống lắm.
Chạ khác gì em, toàn bị thế.Hi, em thì ngại ứ có dám tăng vống lên thế cụ ạ
Có lần một người hỏi cái túi xách của em bao nhiêu tiền, mua tại đâu. Em cũng đơn giản nghĩ là người ta thích kiểu túi như này nên hỏi.
Mấy hôm sau có người gọi cho em bảo " cái X nó bảo bà chém gió cái túi, cái túi đấy chắc mấy trăm k, bà chém lên thành mấy trăm USD, nó bảo rõ là hàng nhái chứ đâu phải hàng chuẩn". Haizzz mà rõ ràng là em bảo cái túi này em được anh em mua cho bên Sing, và giá trên tag nó thế.
Tớ cũng hay có thói quen trả tiền, cho dù đó là các bạn nữ hay các bạn nam. Đơn giản mình nghĩ là mình có thì mình trả, còn bạn có thì bạn trả. Cũng có những bạn đi làm cũng gặp khó khăn, thế nên nhiều khi các bạn ấy ngại" tụ tập". Thành ra nhiều lúc tớ lấy lí do là " hôm nay tớ mời, tớ có chuyện vui..bla bla...để các bạn đi thoải mái, ko áy náy gì"
Cũng may là chưa đến mức như bạn Ng. Kiểu thấy nhiều người có vẻ tò mò một cách quá đáng.
Có bạn thì thấy tớ hay mặc đồ của Nem thì bảo là"
+ Kinh nhể, mày làm gì mà nhiều tiền thế, toàn Nem với Nem"
- Thì cứ lúc nào có đợt sales 50% thì mua liền mấy cái luôn
+ Thì mấy cái không mấy bao tiền à
- Thế chả nhẽ họ cho không mình ah?
Dạ, em chạ có gan thế đâu ạ
Có lần em đã trả lời...thực...và người nghe bảo " điêu gì mà kinh thế"Lờ đi được như anh thì tốt quớ, lờ đi thì kêu là kiêu, chảnh, khinh người.
Nói thật thì bĩu dài ra bảo là phét.
Đó, anh bảo có cáu ko cơ chứ
khả năng người ta xem Mợ có thầu dầu kô? để giới thiệu 1 thằng cháu đẹp za..i lưng dài phá gia chi tửHụ hụ, em trả lời xong cái câu đủ sống đủ tiêu í, xong lại bị " chất vấn tiếp"
Kiểu như muốn mình trả lời bằng được í ạ
Vấn đề là : Mình là người có sĩ diện, có tự tôn và người khác ko hiểu điều đó. Những người ko cùng hệ tư tưởng rất khó hòa hợp với nhau. Thật sự có từng trải rồi, có gặp những con người tuyệt vời rồi tự nhiên nhìn đời sẽ nhẹ nhàng hơn, cho tới giờ mình thấy cái đó đúng. Quen 1 số chị gái, quá tuyệt vời luôn, ko biết lương các chị bao nhiêu nhưng cách sống, cách suy nghĩ của họ khiến mình nể và học hỏi được nhiều và sau khi quan họ mình thấy : đúng là lâu nay mình toàn quen những người dở hơi biết bơi nên cs nặng nề chứ như quen các chị sớm thì có phải tốt ko ?. Các chị ko tò mò chuyện của ai, ko phê phán người khác ... Ví dụ : Nếu thấy mình mặc đồ ko hợp mắt, các chị chỉ đơn giản nói : mày mặc váy bó ko hợp tý nào, thẳng đuột, có lẽ váy xòe sẽ đẹp hơn. Miệng nói tay làm, ngay hôm sau chị tặng luôn mấy cái váy xòe.Hi, em thì ngại ứ có dám tăng vống lên thế cụ ạ
Có lần một người hỏi cái túi xách của em bao nhiêu tiền, mua tại đâu. Em cũng đơn giản nghĩ là người ta thích kiểu túi như này nên hỏi.
Mấy hôm sau có người gọi cho em bảo " cái X nó bảo bà chém gió cái túi, cái túi đấy chắc mấy trăm k, bà chém lên thành mấy trăm USD, nó bảo rõ là hàng nhái chứ đâu phải hàng chuẩn". Haizzz mà rõ ràng là em bảo cái túi này em được anh em mua cho bên Sing, và giá trên tag nó thế.
Tớ cũng hay có thói quen trả tiền, cho dù đó là các bạn nữ hay các bạn nam. Đơn giản mình nghĩ là mình có thì mình trả, còn bạn có thì bạn trả. Cũng có những bạn đi làm cũng gặp khó khăn, thế nên nhiều khi các bạn ấy ngại" tụ tập". Thành ra nhiều lúc tớ lấy lí do là " hôm nay tớ mời, tớ có chuyện vui..bla bla...để các bạn đi thoải mái, ko áy náy gì"
Cũng may là chưa đến mức như bạn Ng. Kiểu thấy nhiều người có vẻ tò mò một cách quá đáng.
Có bạn thì thấy tớ hay mặc đồ của Nem thì bảo là"
+ Kinh nhể, mày làm gì mà nhiều tiền thế, toàn Nem với Nem"
- Thì cứ lúc nào có đợt sales 50% thì mua liền mấy cái luôn
+ Thì mấy cái không mấy bao tiền à
- Thế chả nhẽ họ cho không mình ah?
Dạ, em chạ có gan thế đâu ạ
Có lần em về quê, và ra bank rút sec. Vì không tiện cầm TM về, nên cầm sec về rút cho tiện.Chạ khác gì em, toàn bị thế.
Nhưng mà sau đó là xì xào bàn tán, khiếp nó làm gì mà lắm xiền thế, chắc lại ăn khoản nọ khoản kia, này nọ tỉ chuyện...
Đến khổ.
Cụ làm em suýt đánh đổ cốc nước ạkhả năng người ta xem Mợ có thầu dầu kô? để giới thiệu 1 thằng cháu đẹp za..i lưng dài phá gia chi tử
Thực ra em cũng kệ thôi, chỉ đôi khi thấy hỏi nhiều quá,l ại đúng lúc người mình đang mệt mệt thì sẽ thấy khó chịu mợ ạ, Còn lại mỗi người mỗi cách sống, mỗi hoàn cảnh. Cứ sống thế nào để mình thấy thoải mái và nhẹ nhành là được. Làm gì cũng luôn luôn đặt cái tâm lên đầu, để sau này không có gì phải hối tiếc cảVấn đề là : Mình là người có sĩ diện, có tự tôn và người khác ko hiểu điều đó. Những người ko cùng hệ tư tưởng rất khó hòa hợp với nhau. Thật sự có từng trải rồi, có gặp những con người tuyệt vời rồi tự nhiên nhìn đời sẽ nhẹ nhàng hơn, cho tới giờ mình thấy cái đó đúng. Quen 1 số chị gái, quá tuyệt vời luôn, ko biết lương các chị bao nhiêu nhưng cách sống, cách suy nghĩ của họ khiến mình nể và học hỏi được nhiều và sau khi quan họ mình thấy : đúng là lâu nay mình toàn quen những người dở hơi biết bơi nên cs nặng nề chứ như quen các chị sớm thì có phải tốt ko ?. Các chị ko tò mò chuyện của ai, ko phê phán người khác ... Ví dụ : Nếu thấy mình mặc đồ ko hợp mắt, các chị chỉ đơn giản nói : mày mặc váy bó ko hợp tý nào, thẳng đuột, có lẽ váy xòe sẽ đẹp hơn. Miệng nói tay làm, ngay hôm sau chị tặng luôn mấy cái váy xòe.
ngoài lề : Thiện cảm vì Jun giống tên em gái mình. Nó tên là Jun kute
Vụ này dễ xử lắm, ai hỏi cụ cứ trả lời như dư lày.Không hiểu sao em rất dị ứng với mấy câu hỏi kiểu như
- Lương cháu/ em được bao nhiêu?
- 1 tháng cháu kiếm được bao nhiêu?
- Cháu/ em biếu bố mẹ bao nhiêu 1 tháng?
- Cháu/ em tiết kiệm được bao nhiêu tiền rồi
- Lương cháu/ em...chắc phải...từng này...từng kia nhỉ?
Bla bla...
Hỏi 1 lần thì có cười trừ, hoặc là trả lời theo kiểu" Cháu/ em cũng tàm tạm, đủ tiêu ạ". Nhưng rồi lại tiếp tục bị hỏi " Đủ tiêu theo kiểu nào, được bao nhiêu thì nói xem nào..."
Nhiều lúc bị " quan tâm thái quá" cũng thấy...khá là khó chịu?
Bản thân em thì chưa khi nào tò mò hay muốn biết về thu nhập của người khác ( vì đó là chuyện cá nhân của người ta, mình không có nên tò mò làm gì)
Các cụ/ mợ có hay bị hỏi thế không ạ? Và có thấy khó chịu ko ạ? ( Hay là em khó tính quá nhỉ?)
Chúc các cụ/ mợ tối chủ nhật vui vẻ ạ
Em chỉ mới bị nói tham ô tham nhũng - Anh có tý nhan sắc còn bị đồn đại là làm gái này ( mi.a, làm gái mà tới đi ăn trai còn nhường luôn phần thanh toán. Làm gái cũng phải có bản lĩnh làm gái chứ có phải ai cũng làm được đâu. Anh nói thật : a có muốn làm cũng éo làm nổi, đứa nào mà nói nghịch nhĩ a chửi cho té tát chứ đợi đó mềm mỏng như hồ li tinh đc thì a ko phải là anh). Về cơ bản chỉ là bởi với phụ nữ và trẻ em anh rất là fair, cơ mà họ ko hiểu cái thiên vị của a cứ nghĩ này nghĩ nọ. Riết mệtChạ khác gì em, toàn bị thế.
Nhưng mà sau đó là xì xào bàn tán, khiếp nó làm gì mà lắm xiền thế, chắc lại ăn khoản nọ khoản kia, này nọ tỉ chuyện...
Đến khổ.
Dạ, em cảm ơn cụ nhiều. Note vào để ghi nhớ ạVụ này dễ xử lắm, ai hỏi cụ cứ trả lời như dư lày.
Ui chả đủ sống đâu cô, phải vay mượn suốt đó cô. Thế cô chú/ các anh chị thế nào ạ?...
Cụ yên tâm người nghe sẽ chán chả buồn nói chuyện nữa. Và cũng yên tâm ko bị hỏi mượn tiền, kêu gọi ủng hộ...
Khổ lém, độ hóng và thêm mắm muối của nhiều người em phục sát đất luôn ý.Có lần em về quê, và ra bank rút sec. Vì không tiện cầm TM về, nên cầm sec về rút cho tiện.
Sau khi rút sec xong thì lại chuyển 1 phần vào tài khoản. Bạn GDV ở bank hỏi là " chị có cái sổ xyzabcVND, hôm nay đến hạn, chị có tất toán luôn luôn không chị?
( Vô tình thế nào cái cô ở cùng làng cũng lên bank để gửi TK)
Thế là ngay sáng hôm sau, đầu làng tới cuối râm ran chuyện " không biết Jun nó làm gì mà...có từng í tiền nhỉ..bla bla". Thím em đi đâu ngang qua nghe được, phải " chỉnh" lại luôn là " Tiền của G ( a trai em) định mua đất nhưng chưa mua, cái J nó gửi TK hộ" :
Em đồng ý với bác quan điểm này. Hồi cấp 3 có đứa bạn cùng lớp, chả chơi bao h vì tính tình ko hợp nhau. Lên ĐH tổ chức offline một cái. Nó hỏi hết ae dùng điện thoại gì. Khổ, nhiều đứa làm gì có di động mà xài, nghèo mà. Ae mang ra báo cáo hết rồi, bạn ý mới móc con telephone của bạn ấy ra và phán một câu xanh rờn "con này nhiều tiền nhất này". Ôi đm.E có thằng bạn học cùng đại học, bao năm nay từ ngày ra trường khi nào gọi điện hỏi thăm nhau nó cũng hỏi em thu nhập được bao nhiêu. Mặc dù nó là chuyện tế nhị ko nên tò mò nhưng mà nó cứ gặng hoir một cách triệt để làm e rất khó chịu. E đánh giá những người như thế này có tính đố kỵ rất cao. Như kiểu là người khác hơn mình thì khó chịu lắm