Theo quan điểm của em, gia đình nào cũng thế, cứ đứa nào có tài sản nhiều hơn, kinh tế khá hơn thì sẽ át đứa còn lại, có tiếng nói hơn đứa còn lại ( hiếm lắm mới có vài mợ truyền thống tới mức kinh tế khá hơn nhưng vẫn hầu chồng như chủ lắm ạ )
Câu chuyện của nhà cụ chủ cho thấy, gấu thuộc diện nhà có xèng, bố mẹ gấu bảo kê cho vụ bật lại mẹ chồng ( tức là trong tình huống xấu nhất thì gấu vẫn có nơi ăn chốn ở tử tế ) , bố mẹ cụ chủ thì lại muốn 1 cô con dâu theo kiểu truyền thống, bảo gì cũng vâng dạ... Sinh ra chuyện lệch pha trong cách nghĩ với nhau.
Vậy để giải quyết vấn đề trên, đầu tiên là phải cách ly 2 chiến tuyến ấy, nếu ko sẽ còn xung đột tiếp.
Giải pháp thì sẽ chọn giải pháp trung lập : Ko ở nhà gấu cũng ko ở nhà mình ( vì đứa nào ở nhà đứa còn lại thì cũng sẽ là đứa lép vế ) , có tiền thì 2 bên cho 2 vợ chồng 1 khoản bằng nhau, chung vào 1 cái nhà, lập giấy tờ đàng hoàng như kiểu cổ phần ấy, rồi chỉ 2 vợ chồng ở thôi.
Thống nhất với nhau : Bố mẹ 2 bên chỉ đến chơi, ko ở lại nhà 2 đứa, ko tham gia vào việc riêng của 2 đứa, con cái do 2 vợ chồng chăm sóc theo chế độ của 2 vợ chồng ( Ông bà 2 bên ko được tham gia vào việc 2 vợ chồng nuôi dạy con thế nào )
Tất cả việc chăm con cứ để cho 1 mình gấu làm, gấu bảo cụ phải đỡ cái gì thì cụ đỡ, ốm đau cũng ko nhờ cậy gì ông bà hết, ai bảo gì thì bảo ông bà vất vả rồi, giờ để cho ông bà nghỉ ngơi. Trách nhiệm chăm sóc con cái là của bố mẹ chứ ko phải của ông bà.
Nếu ko làm được tất cả những gì em nói ở trên thì cụ phải nói rõ với bà ngoại là con cũng sẽ ko về ở nhà ông bà, nếu vợ con thích thì 1 mình vợ con với F1 ở đó thôi, con có nhà tử tế nên con ko có lý do gì phải đi ở rể cả. Để xem bà ngoại tính thế nào.