Thoi lập thêm G3: Mỹ, Nga, TQ lại ngon
29 Nguyễn Sơn phải ko cụChỗ này rổ giá fancao cụ ạ, giờ chả ai mua đồ Nga ở đây nữa. Cụ ra Träumerei 37-39 Phố Huế hàng phong phú và rổ giá hợp lý hơn nhiều. Rẻ nữa thì sang Nguyễn Sơn.
chắc ko đâu, đầu tư vào đó xong rồi mà chiến tiếp để mà tan hết.Ukr ký xong thỏa thuận với Mỹ, liệu có hồi máu để chiến tiếp không các cụ?
cái này thì chẳng biết đc cụ ạ, đủ ngon để Mẽo đầu tư tiếp thì chẳng biết chừngUkr ký xong thỏa thuận với Mỹ, liệu có hồi máu để chiến tiếp không các cụ?
Trả lại cho TQ đảo Ngân Long ( 43 km2 ) & 1/2 Đảo Hắc Hạt Tử ( 170 km2 )Cụ thể là chiếm được bao nhiêu và trả lại bao nhiêu thế cụ? Quy ra % cho dễ hình dung.
lịch sử chứng minh rồi, mấy đồng chí đc Mẽo tài trợ thì đi lúc nào không biết đâu, nên chẳng biết đc trước với sau, theo ý cụ để hòa bình lâu dài thì trả lại cho anh Zê và ký thỏa ước anh Zê không vào Nato nhề, cơ mà ngu đâu mà cứ để nó lừa đi lừa lại mãi thế, ký nay mai nó xé lại đánh lại từ đầu à?Vấn đề là cắt loss ntn thôi Cụ. Chứ đánh 10 năm nữa thì a Tin đi trước hay a Zel đi trước. Chắc Cụ cũng tự trả lời được đúng ko? Quốc hội Ukr đâ bỏ phiếu rồi. Hết chiến tranh mới bầu cử. Vậy nên cả 2 anh Tin và Trum đều có khả năng ra đi trước ấy.
Vâng bác!Chỗ này rổ giá fancao cụ ạ, giờ chả ai mua đồ Nga ở đây nữa. Cụ ra Träumerei 37-39 Phố Huế hàng phong phú và rổ giá hợp lý hơn nhiều. Rẻ nữa thì sang Nguyễn Sơn.
Cụ lấy diện tích đó chia cho tổng diện tích Nga chiếm của TQ là ra % thôi mà.Trả lại cho TQ đảo Ngân Long ( 43 km2 ) & 1/2 Đảo Hắc Hạt Tử ( 170 km2 )
Cụ tính % theo kiểu gì?
đúng rồi, Nga nó bảo tao trả 2 hòn đảo (trong 4 hòn đảo nó chiếm) đã, ký hiệp ước hòa bình đi rồi tính tiếp. Ông Nhật gấu ó, đòi mày trả tao đủ 4 đảo mới nói chuyện tiếp, hehe thế là đến giờ vẫn ngồi mà nhìn 4 hòn đảo đóAnh Tin lên trả 1 mớ đất chiếm được của Tàu năm 69.
Trước kia cũng từng có ý định trả lại Nhật, cơ mà Nhật tham quá nên chả có quà.
69 thu được như thế thì trả có thế thôi.Cụ lấy diện tích đó chia cho tổng diện tích Nga chiếm của TQ là ra % thôi mà.
Chắc là cũng được khoảng 1%.
À không phải, khoảng 0,001% gì đó:
Trong lịch sử, Nga đã chiếm một số vùng lãnh thổ của Trung Quốc, đặc biệt là vào thế kỷ 19 dưới thời nhà Thanh. Dưới đây là các sự kiện chính liên quan:
1. Hiệp ước Aigun (1858) và Hiệp ước Bắc Kinh (1860)
Trước thế kỷ 19, vùng Viễn Đông của Nga và khu vực phía bắc sông Amur thuộc quyền kiểm soát của nhà Thanh.
Năm 1858, Nga và nhà Thanh ký Hiệp ước Aigun, trong đó nhà Thanh nhượng lại vùng đất phía bắc sông Amur cho Nga.
Năm 1860, sau thất bại của Trung Quốc trong Chiến tranh Nha phiến lần thứ hai, nhà Thanh tiếp tục ký Hiệp ước Bắc Kinh, nhượng thêm vùng lãnh thổ phía đông sông Ussuri, bao gồm khu vực ngày nay là Vladivostok, Khabarovsk, và Primorye cho Nga.
2. Mãn Châu Ngoại (Outer Manchuria) bị sáp nhập vào Nga
Sau các hiệp ước trên, Nga chiếm giữ vùng Mãn Châu Ngoại (Outer Manchuria), tương ứng với vùng Viễn Đông Nga ngày nay.
Điều này khiến Trung Quốc mất quyền tiếp cận trực tiếp với Biển Nhật Bản ở khu vực phía đông bắc.
3. Sự kiện đảo Zhenbao (1969)
Trong thời kỳ Xô Viết, quan hệ Trung-Xô trở nên căng thẳng, dẫn đến Xung đột biên giới Trung-Xô năm 1969.
Một trong những điểm nóng là đảo Zhenbao (Đảo Damansky theo cách gọi của Nga) trên sông Ussuri, nơi hai bên giao tranh dữ dội.
Sau này, vào năm 1991, Trung Quốc và Nga đạt được thỏa thuận về biên giới, trong đó Nga trả lại đảo Zhenbao cho Trung Quốc vào năm 1999.
4. Hiệp định biên giới Trung-Nga (2004)
Năm 2004, Nga và Trung Quốc ký hiệp định giải quyết tranh chấp biên giới còn lại. Nga đồng ý trao trả một phần nhỏ lãnh thổ dọc theo sông Amur và sông Argun cho Trung Quốc, nhưng vẫn giữ lại phần lớn vùng đất đã chiếm được từ thế kỷ 19.
Kết luận
Trong lịch sử, Nga đã mở rộng lãnh thổ bằng cách chiếm một phần đất của Trung Quốc, đặc biệt là vùng Viễn Đông Nga ngày nay thông qua các hiệp ước bất bình đẳng vào thế kỷ 19. Dù hai nước đã giải quyết hầu hết tranh chấp biên giới hiện đại, việc Nga từng chiếm đất vẫn là một phần nh
ạy cảm trong quan hệ song phương.
Tổng diện tích lãnh thổ mà Nga đã lấy từ Trung Quốc qua các hiệp ước Aigun (1858) và Bắc Kinh (1860) ước tính khoảng 1.5 triệu km².
Chi tiết về các vùng lãnh thổ bị mất:
1. Mãn Châu Ngoại (Outer Manchuria) – khoảng 1 triệu km²
Bao gồm vùng Viễn Đông Nga ngày nay, như Vladivostok, Khabarovsk, Primorye.
Trung Quốc mất quyền tiếp cận trực tiếp với biển Nhật Bản.
2. Vùng đất phía Tây hồ Baikal (bao gồm phần Nam Siberia) – khoảng 400.000 - 500.000 km²
Nga mở rộng kiểm soát đến khu vực này sau khi ký các hiệp ước với nhà Thanh.
So sánh
1.5 triệu km² lớn hơn diện tích của Mông Cổ ngày nay (~1.56 triệu km²).
Tương đương khoảng 40% diện tích Trung Quốc hiện đại.
Mặc dù hầu hết các tranh chấp biên giới đã được giải quyết trong thế kỷ 20 và 21, sự kiện này vẫn được Trung Quốc xem là một phần của "những hiệp ước bất bình đẳng" mà nước này phải ký với các cường quốc phương Tây và Nga trong thế kỷ 19.