- Biển số
- OF-161003
- Ngày cấp bằng
- 16/10/12
- Số km
- 1,017
- Động cơ
- 373,530 Mã lực
Chia sẻ với cụ chủ. Hy vọng qua cơn bĩ cực sẽ tới ngày thái lai cụ ạ.
Như nhau cả thôi cụ ơi.với các cụ làm chủ và kinh doanh thì giờ là lúc lấy lãi ngày trước tích cóp được mang ra để duy trì. Như người lao động không có gì trong tay, ngơi tay là ngơi miệng mới đáng bàn.
Chỉ các ông nick có màu là thích, vì nick nâu toàn ngồi nhà rảnh chém nhiều, xóa bài xì lốp mỏi tayEm nghĩ là rất cao, đến 99% luôn ấy.
Với làm ăn nhỏ như em thì 100t cũng đã là con số lớn rồi cụ. Em ko so mình với ai cả, mỗi người mỗi lựa chọn con đường khác nhau.Mong manh dễ vỡ quá.
Nhiều người "chết" từ 3/3020 đến bây giờ vẫn chưa nhìn thấy ánh sáng.
Của bác 2 cái mặt bằng 50 triệu tháng, xấu nhất ngồi không 1 năm nữa cũng chỉ mất 600.
Viết đến đây em đọc lại thì thấy mùi farm bài. Liệu em có nhạy cảm quá không nhỉ, mọi người?
À mà thuốc an thần bác đang dùng là loại gì nhỉ?
Vâng, báo đài cũng rục rịch đặt vấn đề dần rồiEm nghĩ là rất cao, đến 99% luôn ấy.
Cụ mở quán phở gì, ở Sài Gòn hay HN vậy?Em thực sự đã buông xuôi rồi các bác ạ, hiện giờ mỗi giờ phút trôi qua với em là một chuỗi nặng nề. Cảm giác vô cùng mệt mỏi vì công nợ, vì tiền nong, mỗi đêm nếu không có rượu hay thuốc an thần có lẽ em sẽ không ngủ được. Cứ nhắm mắt vào là biết bao câu hỏi xoay quanh, tháng này tiền đâu để trả lãi ngân hàng, tiền đâu trả phí mặt bằng, rồi còn biết bao anh em theo mình từ ngày đầu tiên bây giờ không có thu nhập họ sống như nào?
Em đầu tư vào chuỗi cửa hàng phở cách đây khoảng 2 năm, cũng có 2 cái quán tuy không to nhưng lượng khách ban đầu cũng ổn định. Mỗi tháng trừ tiền chi phí mặt bằng, nhân công, các thứ cũng dư dả chút ít. Mỗi cửa hàng em thuê tiền mặt bằng cũng hơn 20t/tháng, mỗi cửa hàng có 4-5 người chạy việc. Từ khoảng cuối tháng 3, lượng khách hàng cũng bắt đầu giảm, lãi tuy không còn nhưng em vẫn cố gắng duy trì để tạo công việc cho mọi người. Toàn người quê, anh em trong nhà cả, cái quán bán cũng như công việc chung để mọi người đc gần gũi với nhau.
2 tháng nay, quán đóng cửa, tiền mặt bằng mỗi tháng 50 triệu là một con số không hề nhỏ đối với em. Em tính toán rất nhiều cách nhưng không thực hiện được vì dịch bệnh phức tạp. Em bán xe giá rẻ cũng không có người mua, muốn sang nhượng lại 1 quán cũng chưa thực hiện được vì thời điểm này rất khó tìm khách. Hàng ngày em phải trải qua tâm trạng thật tệ hại và nỗi lo canh cánh chuyện tiền bạc, người mất ngủ gầy sọp mà vẫn không tìm được hướng giải quyết nào lúc này. Nhìn hai con thơ mà trách mình thật vô dụng, cuộc sống thăng trầm là điều khó tránh nhưng trong trường hợp của em có cách nào giúp tâm trạng khá hơn không?
Chả biết nói gì. Chỉ mong cụ cố gắng. Vài tuần nữa chắc hết giãn cáchEm thực sự đã buông xuôi rồi các bác ạ, hiện giờ mỗi giờ phút trôi qua với em là một chuỗi nặng nề. Cảm giác vô cùng mệt mỏi vì công nợ, vì tiền nong, mỗi đêm nếu không có rượu hay thuốc an thần có lẽ em sẽ không ngủ được. Cứ nhắm mắt vào là biết bao câu hỏi xoay quanh, tháng này tiền đâu để trả lãi ngân hàng, tiền đâu trả phí mặt bằng, rồi còn biết bao anh em theo mình từ ngày đầu tiên bây giờ không có thu nhập họ sống như nào?
Em đầu tư vào chuỗi cửa hàng phở cách đây khoảng 2 năm, cũng có 2 cái quán tuy không to nhưng lượng khách ban đầu cũng ổn định. Mỗi tháng trừ tiền chi phí mặt bằng, nhân công, các thứ cũng dư dả chút ít. Mỗi cửa hàng em thuê tiền mặt bằng cũng hơn 20t/tháng, mỗi cửa hàng có 4-5 người chạy việc. Từ khoảng cuối tháng 3, lượng khách hàng cũng bắt đầu giảm, lãi tuy không còn nhưng em vẫn cố gắng duy trì để tạo công việc cho mọi người. Toàn người quê, anh em trong nhà cả, cái quán bán cũng như công việc chung để mọi người đc gần gũi với nhau.
2 tháng nay, quán đóng cửa, tiền mặt bằng mỗi tháng 50 triệu là một con số không hề nhỏ đối với em. Em tính toán rất nhiều cách nhưng không thực hiện được vì dịch bệnh phức tạp. Em bán xe giá rẻ cũng không có người mua, muốn sang nhượng lại 1 quán cũng chưa thực hiện được vì thời điểm này rất khó tìm khách. Hàng ngày em phải trải qua tâm trạng thật tệ hại và nỗi lo canh cánh chuyện tiền bạc, người mất ngủ gầy sọp mà vẫn không tìm được hướng giải quyết nào lúc này. Nhìn hai con thơ mà trách mình thật vô dụng, cuộc sống thăng trầm là điều khó tránh nhưng trong trường hợp của em có cách nào giúp tâm trạng khá hơn không?
Thích gì đâu sếp, em cũng mong mọi người có việc mà đi làm kiếm đồng ra đồng vào thi thoảng đi nhậu gọi em ké cái cho vui. Chứ ngồi nhà vào đây chém gió thì giải quyết thế nào đc cơm áo gạo tiền.Chỉ các ông nick có màu là thích, vì nick nâu toàn ngồi nhà rảnh chém nhiều, xóa bài xì lốp mỏi tay
Em biết mà, em đi làm thuê thôi còn thấy sốt ruột thay. Sếp bên em cũng phải căng ra để mà duy trì, cắt giảm chi phí.Như nhau cả thôi cụ ơi.
Dòng tiền ngừng 1 cái doanh nghiệp khóc tiếng mán nhé, chẳng mấy cty có quỹ dự phòng rủi ro đâu, và nếu có thì cũng thua bài trường ca Lock&Lock này hết.
Chia sẻ và đồng cảm với cụ,tình cảnh của cụ cũng giống nhiều người ở trên này,thôi thì cố gắng, em nghĩ cụ nên đưa địa chỉ của tiệm phở của cụ lên đây,khi nào hết giãn cách,mọi người sẽ cùng nhau đến ủng hộ quán cụ,cho dù đến lúc đó có thể nhiều người cũng không còn tiền .Em thực sự đã buông xuôi rồi các bác ạ, hiện giờ mỗi giờ phút trôi qua với em là một chuỗi nặng nề. Cảm giác vô cùng mệt mỏi vì công nợ, vì tiền nong, mỗi đêm nếu không có rượu hay thuốc an thần có lẽ em sẽ không ngủ được. Cứ nhắm mắt vào là biết bao câu hỏi xoay quanh, tháng này tiền đâu để trả lãi ngân hàng, tiền đâu trả phí mặt bằng, rồi còn biết bao anh em theo mình từ ngày đầu tiên bây giờ không có thu nhập họ sống như nào?
Em đầu tư vào chuỗi cửa hàng phở cách đây khoảng 2 năm, cũng có 2 cái quán tuy không to nhưng lượng khách ban đầu cũng ổn định. Mỗi tháng trừ tiền chi phí mặt bằng, nhân công, các thứ cũng dư dả chút ít. Mỗi cửa hàng em thuê tiền mặt bằng cũng hơn 20t/tháng, mỗi cửa hàng có 4-5 người chạy việc. Từ khoảng cuối tháng 3, lượng khách hàng cũng bắt đầu giảm, lãi tuy không còn nhưng em vẫn cố gắng duy trì để tạo công việc cho mọi người. Toàn người quê, anh em trong nhà cả, cái quán bán cũng như công việc chung để mọi người đc gần gũi với nhau.
2 tháng nay, quán đóng cửa, tiền mặt bằng mỗi tháng 50 triệu là một con số không hề nhỏ đối với em. Em tính toán rất nhiều cách nhưng không thực hiện được vì dịch bệnh phức tạp. Em bán xe giá rẻ cũng không có người mua, muốn sang nhượng lại 1 quán cũng chưa thực hiện được vì thời điểm này rất khó tìm khách. Hàng ngày em phải trải qua tâm trạng thật tệ hại và nỗi lo canh cánh chuyện tiền bạc, người mất ngủ gầy sọp mà vẫn không tìm được hướng giải quyết nào lúc này. Nhìn hai con thơ mà trách mình thật vô dụng, cuộc sống thăng trầm là điều khó tránh nhưng trong trường hợp của em có cách nào giúp tâm trạng khá hơn không?
Lão xuyên tẹc thơ lãnh tụ nháĐọc ndung em lại nhớ đến mấy câu này:
"Canh một, canh hai, lại ba canh
Trằn trọc băn khoăn, những nỗi niềm
Canh bốn, canh năm, vừa chợp mắt
Bộn bề, ngang dọc, hiển hiện ra"
Bản lĩnh và trí tuệ của doanh nhân thể hiện ra lúc này cụ ạ.Ko thanh lý cho ai đc cụ ạ, giờ trả mặt bằng thì may ra chủ nhà họ thương thì cho xin lại cọc. Còn đồ đạc, chi phí sửa sang biết bao tiền của ở trong đó.
Em nghĩ các doanh nghiệp lớn cũng điêu đứng lắm, như em nhỏ có khoảng chục người. Toàn người nhà, cũng hiểu và thông cảm cho nhau lắm nhưng nhìn mọi người gói gém đồ đạc về quê chạnh lòng lắm.Em biết mà, em đi làm thuê thôi còn thấy sốt ruột thay. Sếp bên em cũng phải căng ra để mà duy trì, cắt giảm chi phí.
Cuối cùng Cụ muốn cái gì, em chưa hiểuEm nghĩ các doanh nghiệp lớn cũng điêu đứng lắm, như em nhỏ có khoảng chục người. Toàn người nhà, cũng hiểu và thông cảm cho nhau lắm nhưng nhìn mọi người gói gém đồ đạc về quê chạnh lòng lắm.
Cụ nói thế thì cũng không chính xác. Họ làm kinh doanh thì tích tiền to chi tiền cũng to. Người làm thuê thì tích tiền nhỏ nhưng cũng chả phải gánh 50 củ mặt bằng như chủ thớt. Ai cũng như nhau cả thôi.với các cụ làm chủ và kinh doanh thì giờ là lúc lấy lãi ngày trước tích cóp được mang ra để duy trì. Như người lao động không có gì trong tay, ngơi tay là ngơi miệng mới đáng bàn.