Chắc muốn giữ ck ko đi với gái rồi nhưng hành động ntn quá ngu dốt. Cháu đoán thôi đấy.
Thôi thế này còn may hơn tìm thấy 4 cái xác thì quá đau lòng.
Thôi thế này còn may hơn tìm thấy 4 cái xác thì quá đau lòng.
Hóng biển số ko cheHi vọng luật có phạt cho chừa ạ
Cái này thì ko đồng ý với mợ được, lấy tính mạng của con cái ra uy hiếp chồng là ko thể chấp nhận được, là em gái cháu thì chắc ăn mấy phát vả trước khi trình bày và ko có gì đáng thương hết. Chồng ko ra gì, BỎ!, ko có chuyện lấy con cái ra để doạ chồngChắc là ai cũng trách chị vk. Em cũng ko đồng tình với chị vk nhưng mà chắc là em cũng có 1 phần đồng cảm với chị ấy. Chắc là chị ấy chỉ nghĩ việc dọa ntn để dằn mặt chồng, chứ ko có nghĩ đến chuyện phải huy động xxx tìm kiếm rồi bị phạt. Em cũng đã có những lúc bất lực, góp ý nhỏ nhẹ có, phản kháng có nhưng ko thể thay đổi được ck, có lúc em suy nghĩ rằng chỉ còn cách duy nhất là mình và con biến mất khỏi thế giới này, thì ck mình may ra mới thay đổi dc, lúc đó ck mình mới ý thức cảm giác của vk, rằng vk ko nói đùa, rằng mình cần thay đổi như thế nào. Nhưng thật may em chỉ nghĩ thoáng qua, và e chưa làm gì bản thân hay con cả.
Em nghĩ rằng, biết đâu, chị ấy, cũng bất lực cùng cực quá, mà phải làm như vậy. Đáng trách nhưng cũng là đáng thương.
Nhất tiễn hạ song điêu ...cụ thâm thậtVâng, hồi ý cả nhà em gàn, mà em thì ko biết làm dư lào chia tay bạn ý, cuối cùng em lấy ảnh cái bạn em cũng quen hồi đó quê Tuyên Quang trọ ở Tam Trinh hay cùng em lượn hóng mát hồ đền lừ làm hình nền điện thoại. Bạn ý nhìn thấy xong nghịch đt em, đọc tin nhắn xong rồi gọi điện 2 đứa chửi nhau ỏm tỏi, cuối cùng cả 2 bạn ý đều bảo : Anh khốn nạn, chia tay. Thế là em đành phải đường rộng và dài em cứ bước đi, anh đứng lại để nhìn em không quay gót.
Cuối cùng mấy năm sau em cũng lấy vợ, vợ em đây
Giờ này có khi anh ấy đang nhận đớp bồ sờ kiu & liên hoàn chưởng của hai họÔng chồng kiểu gì chả phải bỏ tiền bồi dưỡng cho mấy a e
Nói chung tất cả đổ lên đầu ông chồng thôi, có khi giờ đang bị chì chiết ở nhà là mày làm gì mà vợ mày phải đến nông nỗi đó
Vâng. Ý e là lúc rơi vào cái cảm giác túng quẫn có thể sẽ suy nghĩ ko tỉnh táo ấy mợ. Bao nhiêu năm e cũng suốt ngày chỉ trích cái hội ôm con tự tử, vậy mà có giây phút e đã trải qua giây phút đó và tự dưng e đồng cảm với họ. Lúc ấy nghĩ ko fai đưa con dọa ck, mà nghĩ con mình ở lại thì ko ai thương và ko ai chăm con nên muốn đưa nó đi theo. Chứ ko fai nghĩ đưa con đi để dọa ck đâu. Bỏ ko bỏ dc, vì ko ai cho bỏ, ck cũng ko đồng ý bỏ, mình tự ý bỏ thì bố mẹ mình sẽ bị nhà ck sỉ vả đủ kiểu. Nó áp lực đủ đường ấy mợ.Cái này thì ko đồng ý với mợ được, lấy tính mạng của con cái ra uy hiếp chồng là ko thể chấp nhận được, là em gái cháu thì chắc ăn mấy phát vả trước khi trình bày và ko có gì đáng thương hết. Chồng ko ra gì, BỎ!, ko có chuyện lấy con cái ra để doạ chồng
Suy nghĩ đưa con đi theo vì thương con là suy nghĩ vớ vẩn nhất, do đó ko được thông cảm với những người có suy nghĩ đó. Túng quẫn thì trong cuộc sống ai rồi cũng sẽ có lúc túng quẫn, tuyệt vọng. Nhưng dù gì cũng ko được nghĩ đến việc đưa con đi theo như thếVâng. Ý e là lúc rơi vào cái cảm giác túng quẫn có thể sẽ suy nghĩ ko tỉnh táo ấy mợ. Bao nhiêu năm e cũng suốt ngày chỉ trích cái hội ôm con tự tử, vậy mà có giây phút e đã trải qua giây phút đó và tự dưng e đồng cảm với họ. Lúc ấy nghĩ ko fai đưa con dọa ck, mà nghĩ con mình ở lại thì ko ai thương và ko ai chăm con nên muốn đưa nó đi theo. Chứ ko fai nghĩ đưa con đi để dọa ck đâu. Bỏ ko bỏ dc, vì ko ai cho bỏ, ck cũng ko đồng ý bỏ, mình tự ý bỏ thì bố mẹ mình sẽ bị nhà ck sỉ vả đủ kiểu. Nó áp lực đủ đường ấy mợ.
em nghĩ có lẽ cái sai lầm của mợ chính ở chỗ mợ nghĩ là mơ nhịn tốt, mà không hiểu rằng cứnhịn rồi nó tích tụ, dần dần là nổ, đầu óc không còn mình mẫn, nhất là nếu mợ nào dính vào trầm cảm sau sinh thì cực kì nguy hiểm, đúng là phải ai trong hoàn cảnh thì mới biết đc, còn ngồi ngoài phán thì ông nào chẳng minh mẫn. nên có trước cho mình một ranh giới, đến giới hạn là phải trao đổi thẳng thắn dứt khoát, nếu không tìm được tiếng nói chung thì hai ngả chia đôi sẽ là hợp lý nhất chứ không nên nghĩ quẩn. Làm như mợ 88 kia là dại, giờ khéo ck nó lại càng coi thường, em thật.Em nói thật cụ là khả năng nhẫn nhịn của e rất tốt, vì từ bé e đã sống trong 1 môi trường rất sóng gió và khó khăn. Nhưng mà có lúc em phải có cái suy nghĩ kia là cụ hiểu nó tệ ntn. Nếu e chỉ có 1 mình, ko có bố mẹ, ko có con cái có khi e đã quyết định dễ dàng hơn nhiều ấy. Cảm xúc thì cảm xúc, may là e còn có lý trí, chứ nhiều ng, khả năng chịu đựng stress áp lực ng ta kém, thì ng ck cũng fai chịu nhường, an ủi động viên 1 chút, chứ chẳng lẽ, để hậu quả đau lòng nhất xảy ra rồi mới nói câu giá như thì làm gì nữa.
Ko một ai giống hoàn cảnh 1 ai, chỉ có 2ng trong cuộc nên cố gắng hiểu nhau nhất thôi. Bản thân em ko bh so sánh ck mình với ng khác rằng a sướng hơn ng kia hay ko, nên e cũng ko thích e bị so sánh như vậy. Vd như so với ông bà ngày xưa là đã sướng lắm rồi, sướng ko biết hưởng còn kêu gì nữa....Đừng có so sánh như thế, và bắt phụ nữ fai làm mọi việc, chịu đựng mọi thứ, uất ức cũng fai nhịn nhịn, nhịn quá thì cũng có lúc tràn ly...
Vâng. Nhưng ko ai giống ai, mình cố gắng để đừng để ng phụ nữ của mình phải có cảm giác đó thôi, đó mới là điều mà ng đàn ông cần làm mợ ah. Cả ng phụ nữ, cũng fai tự tìm cách thương mình đầu tiên, thương và bảo vệ con mình đầu tiên. Chứ ko thể trông mong và để cảm xúc của mình phụ thuộc vào ng khác đc.Suy nghĩ đưa con đi theo vì thương con là suy nghĩ vớ vẩn nhất, do đó ko được thông cảm với những người có suy nghĩ đó.
kiểu như nhúng lẩu cụ nhỉ.nhất là trong thời tiết rét cắt da ntn.để hiểu bao nhiêu người khổ vì tìm kiếm mNếu chị mẹ bày trò thật thì cứ buộc dây thả từ trên cầu xuống nhúng nước 3 lần.
Mợ giỏi quá , suy nghĩ bản lĩnh và đầy đủ.Vâng. Ý e là lúc rơi vào cái cảm giác túng quẫn có thể sẽ suy nghĩ ko tỉnh táo ấy mợ. Bao nhiêu năm e cũng suốt ngày chỉ trích cái hội ôm con tự tử, vậy mà có giây phút e đã trải qua giây phút đó và tự dưng e đồng cảm với họ. Lúc ấy nghĩ ko fai đưa con dọa ck, mà nghĩ con mình ở lại thì ko ai thương và ko ai chăm con nên muốn đưa nó đi theo. Chứ ko fai nghĩ đưa con đi để dọa ck đâu. Bỏ ko bỏ dc, vì ko ai cho bỏ, ck cũng ko đồng ý bỏ, mình tự ý bỏ thì bố mẹ mình sẽ bị nhà ck sỉ vả đủ kiểu. Nó áp lực đủ đường ấy mợ.
Chắc là ai cũng trách chị vk. Em cũng ko đồng tình với chị vk nhưng mà chắc là em cũng có 1 phần đồng cảm với chị ấy. Chắc là chị ấy chỉ nghĩ việc dọa ntn để dằn mặt chồng, chứ ko có nghĩ đến chuyện phải huy động xxx tìm kiếm rồi bị phạt. Em cũng đã có những lúc bất lực, góp ý nhỏ nhẹ có, phản kháng có nhưng ko thể thay đổi được ck, có lúc em suy nghĩ rằng chỉ còn cách duy nhất là mình và con biến mất khỏi thế giới này, thì ck mình may ra mới thay đổi dc, lúc đó ck mình mới ý thức cảm giác của vk, rằng vk ko nói đùa, rằng mình cần thay đổi như thế nào. Nhưng thật may em chỉ nghĩ thoáng qua, và e chưa làm gì bản thân hay con cả.
Em nghĩ rằng, biết đâu, chị ấy, cũng bất lực cùng cực quá, mà phải làm như vậy. Đáng trách nhưng cũng là đáng thương.
Ka ka, ngu nhất của tuổi trẻ là đi hẹn kiếp sau, mới qua nửa kiếp này đã thấy quá dại rồiNhắc đến kiếp sau em mới nhớ. Em vẫn còn cái hẹn ở kiếp sau. Mà không biết xong kiếp này em có được đầu thai không?
Phạt nặng quá lần sau nó lại nhảy thật vì sợ bị phạt thì bỏ xừChơi ngu này 2,3 hôm nữa lên nộp phạt thôi kaka
Để xem bị phạt nhiều ko
Bản lĩnh thế thì vợ nào dám doạ thếVợ như này nên giải tán
Vớ vẩn quá. Ko hợp ko chịu dc nhau nữa thì bỏ chứ sao mà ko dc. Kể cả thằng ck nó ko đồng ý. Còn nhà ck á. Sang xỉ vả thả chó tiễn khách luôn.Vâng. Ý e là lúc rơi vào cái cảm giác túng quẫn có thể sẽ suy nghĩ ko tỉnh táo ấy mợ. Bao nhiêu năm e cũng suốt ngày chỉ trích cái hội ôm con tự tử, vậy mà có giây phút e đã trải qua giây phút đó và tự dưng e đồng cảm với họ. Lúc ấy nghĩ ko fai đưa con dọa ck, mà nghĩ con mình ở lại thì ko ai thương và ko ai chăm con nên muốn đưa nó đi theo. Chứ ko fai nghĩ đưa con đi để dọa ck đâu. Bỏ ko bỏ dc, vì ko ai cho bỏ, ck cũng ko đồng ý bỏ, mình tự ý bỏ thì bố mẹ mình sẽ bị nhà ck sỉ vả đủ kiểu. Nó áp lực đủ đường ấy mợ.