[Funland] Tìm giúp cháu Huy mất tích ở Thanh Hoá

bai

Xe điện
Biển số
OF-399202
Ngày cấp bằng
1/1/16
Số km
4,126
Động cơ
265,297 Mã lực
Về rồi mà cụ.
Bọn học giỏi thường ích kỉ, nên nó hay đi ngược dòng của gđ lắm. ;)
Cũng ko hẳn. Em nghĩ cái tuổi ẩm ương + kỹ năng sống kém nên dễ hành xử ngược dòng.
 

rongme77

Xe hơi
Biển số
OF-491994
Ngày cấp bằng
26/2/17
Số km
145
Động cơ
190,718 Mã lực
Cũng ko hẳn. Em nghĩ cái tuổi ẩm ương + kỹ năng sống kém nên dễ hành xử ngược dòng.
Em là mợ ạ. Năm 15 tuổi em đã từng bỏ nhà đi. Nếu vào thời bây giờ, hình ảnh em chắc sẽ ngập tràn trên FB với các conmment đại loại như hư hỏng, theo trai, vân vân và mây mây….

Nhưng lý do rất đơn giản, so với bạn bè cùng trang lứa hồi đó, em đọc khá nhiều, từ truyện dành cho trẻ con đến người lớn. Vì đọc nhiều lên lúc nào cũng khao khát được đặt chân đến những vùng đất mà em gặp trong sách, báo. Hồi đó, những năm 90-91, nhà ai cũng nghèo, đi du lịch là một điều cực kỳ xa xỉ. Bọn em chỉ được đôi lần đi Sầm Sơn, Đồ Sơn và Hà Nội sau mỗi kỳ sinh hoạt hè. Trong đầu em lúc nào cũng vẩn vơ ý nghĩ rằng những vùng đất khác như thế nào, con người, cuộc sống của họ ra sao. Rất buồn cười.

Cho đến một ngày, khi mà khát khao quá lớn, em mới tự mở tủ lấy tiền của bố mẹ (chả nhớ là bao nhiêu tiền), nhét vài bộ quần áo, xong rồi đi bộ ra tận đường quốc lộ, cách nhà em gần 2km, bắt xe đi vào Sài Gòn. Em dự tính là lên xe đi dọc theo đất nước, xong rồi lại đi ra. Ngồi trên xe sẽ được ngắm cuộc sống, cảnh vật bên ngoài. Thật chả nghĩ được gì hơn thế.

Đi được vài ngày, em bắt đầu biết sợ hãi, khóc. Nhưng lúc đó, cũng sợ không dám quay về nhà nữa. L. Có vợ chồng cô chú trên xe (em biết ơn họ suốt đời) thấy vậy hỏi han. Em theo cô chú ấy xuống xe, ở một tỉnh tận miền Nam trung bộ L. Em ở đó khoảng 3 tháng, giúp cô chú trông con nhỏ, kiểu như giúp việc ý.

Rồi em cũng trở về nhà, học tiếp cấp II, cấp III, lên đại học. Giờ định cư ở đất thủ đô này. Khi em về, mọi người hỏi han nọ kia, rồi đồn thổi là em bị lừa, bị bỏ bùa, mê tín…. Nhưng em không nói với bất kỳ ai lý do thật sự, em có nói mọi người chắc chẳng ai tin.

Sau này ngẫm lại, em thấy thời điểm đó mình giống như con chim trong lồng, luôn khát khao được bay ra bầu trời rộng lớn vậy. Khát khao đó quá lớn, thúc giục em đến mức em không đi thì không thể chịu được.

Đến giờ, em vẫn thích đọc, nhất là sách và những blog viết về du lịch, như kiểu blog Thichdibui của chị Quỳnh Giang. Em cũng rèn cho hai con niềm đam mê với sách. Và rút kinh nghiệm từ bản thân, em cho các con đi khắp nơi từ khi còn rất bé, đủ cả 3 miền Bắc, Trung, Nam, để vừa mở mang đầu óc, vừa tránh có những suy nghĩ dại dột như em.

P/S: Mỗi khi nghĩ về thời nông nổi ấy, em lại thương bố mẹ em vô cùng, các cụ ah. Thật đúng là tuổi ẩm ương.
 

vietran

Xe trâu
Biển số
OF-30794
Ngày cấp bằng
8/3/09
Số km
33,794
Động cơ
723,036 Mã lực
Em là mợ ạ. Năm 15 tuổi em đã từng bỏ nhà đi. Nếu vào thời bây giờ, hình ảnh em chắc sẽ ngập tràn trên FB với các conmment đại loại như hư hỏng, theo trai, vân vân và mây mây….

Nhưng lý do rất đơn giản, so với bạn bè cùng trang lứa hồi đó, em đọc khá nhiều, từ truyện dành cho trẻ con đến người lớn. Vì đọc nhiều lên lúc nào cũng khao khát được đặt chân đến những vùng đất mà em gặp trong sách, báo. Hồi đó, những năm 90-91, nhà ai cũng nghèo, đi du lịch là một điều cực kỳ xa xỉ. Bọn em chỉ được đôi lần đi Sầm Sơn, Đồ Sơn và Hà Nội sau mỗi kỳ sinh hoạt hè. Trong đầu em lúc nào cũng vẩn vơ ý nghĩ rằng những vùng đất khác như thế nào, con người, cuộc sống của họ ra sao. Rất buồn cười.

Cho đến một ngày, khi mà khát khao quá lớn, em mới tự mở tủ lấy tiền của bố mẹ (chả nhớ là bao nhiêu tiền), nhét vài bộ quần áo, xong rồi đi bộ ra tận đường quốc lộ, cách nhà em gần 2km, bắt xe đi vào Sài Gòn. Em dự tính là lên xe đi dọc theo đất nước, xong rồi lại đi ra. Ngồi trên xe sẽ được ngắm cuộc sống, cảnh vật bên ngoài. Thật chả nghĩ được gì hơn thế.

Đi được vài ngày, em bắt đầu biết sợ hãi, khóc. Nhưng lúc đó, cũng sợ không dám quay về nhà nữa. L. Có vợ chồng cô chú trên xe (em biết ơn họ suốt đời) thấy vậy hỏi han. Em theo cô chú ấy xuống xe, ở một tỉnh tận miền Nam trung bộ L. Em ở đó khoảng 3 tháng, giúp cô chú trông con nhỏ, kiểu như giúp việc ý.

Rồi em cũng trở về nhà, học tiếp cấp II, cấp III, lên đại học. Giờ định cư ở đất thủ đô này. Khi em về, mọi người hỏi han nọ kia, rồi đồn thổi là em bị lừa, bị bỏ bùa, mê tín…. Nhưng em không nói với bất kỳ ai lý do thật sự, em có nói mọi người chắc chẳng ai tin.

Sau này ngẫm lại, em thấy thời điểm đó mình giống như con chim trong lồng, luôn khát khao được bay ra bầu trời rộng lớn vậy. Khát khao đó quá lớn, thúc giục em đến mức em không đi thì không thể chịu được.

Đến giờ, em vẫn thích đọc, nhất là sách và những blog viết về du lịch, như kiểu blog Thichdibui của chị Quỳnh Giang. Em cũng rèn cho hai con niềm đam mê với sách. Và rút kinh nghiệm từ bản thân, em cho các con đi khắp nơi từ khi còn rất bé, đủ cả 3 miền Bắc, Trung, Nam, để vừa mở mang đầu óc, vừa tránh có những suy nghĩ dại dột như em.

P/S: Mỗi khi nghĩ về thời nông nổi ấy, em lại thương bố mẹ em vô cùng, các cụ ah. Thật đúng là tuổi ẩm ương.
Đôi vợ chồng kia lợi dụng mợ chứ tử tế gì, đúng ra phải liên lạc với gia đình vào đón về.
 
Biển số
OF-527155
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
11,789
Động cơ
667,317 Mã lực
Liệu có dạt nhà đi chơi điện tử không cụ??? Mà thôi e cũng hy vọng thế gia đình sẽ nhanh tìm thấy cháu
em nghĩ cụ chủ cứ cho lên face và nhờ một số diễn đàn lớn họ share thì dễ tìm hơn ạ
ủn lên mong sớm tìm đc
Đủn hộ cụ chủ một đoạn. Mong sớm tìm được cháu. Lớn rồi cũng có nhiều cái để lo lắng.
Mấy cụ mợ này vừa ngủ dậy chưa kịp rửa mặt à? =)) Mà lâu lắm mới gặp lại cụ Ngủ Ngông :))
 

Ọp phơ

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-536847
Ngày cấp bằng
12/10/17
Số km
247
Động cơ
167,900 Mã lực
TÌM NGƯỜI

Em Lê Quang Huy học sinh lớp 11I Lam Sơn Thanh Hóa. Em Huy xin bố mẹ qua nhà bạn mượn sách lúc 21h thứ 7 ngày 2/12/2017 đến nay chưa về. Em đi xe đạp địa hình màu đen sọc xanh lá, có chắn bùn sọc xanh lá, đội mũ lưỡi trai nâu nhạt, đeo kính cận, đi dép da.
Huy gà tồ lắm, kĩ năng sống kém, mắt cận nặng, sợ bị lạc rồi hoảng loạn.
tối thứ 7 còn dặn mẹ là chiều chủ nhật đi học 2 ca đội tuyển.

Ai có thông tin gì xin liên hệ theo số ‭093 6886873‬. Gia đình xin cảm ơn và hậu tạ.

*** ĐÂY LÀ CHÁU RUỘT CỦA BẠN THÂN EM, XIN CÁC BÁC, CÁC CÔ, CÁC CHÚ BỎ CHÚT THỜI GIAN SHARE THÔNG TIN NÀY ĐỂ GIÚP GIA ĐÌNH SỚM TÌM ĐƯỢC CHÁU, GIA ĐÌNH XIN CÁM ƠN VÀ HẬU TẠ ***



Mấy cụ mợ này vừa ngủ dậy chưa kịp rửa mặt à? =)) Mà lâu lắm mới gặp lại cụ Ngủ Ngông :))
Thực ra họ là những người tốt bụng và nhiệt tình, có lòng hảo tâm trắc ẩn sẵng sàng giúp đỡ người khác. Không vụ lợi, không toan tính.

Chỉ trách là cụ chủ, xong việc của mình thì... qua cầu rút ván.

Cụ chủ họ Lê (một dòng họ rất to ở TH) và người đi lạc cũng họ Lê. Khi cần thì lê la lên kêu cứu, nhờ cộng đồng giúp đỡ. Tìm được người rồi thì... lặn không sủi tăm. Mặc cho bao người đã nhiệt tình giúp mình và muốn biết câu chuyện ntn để rút kinh nghiệm cho bản thân khi họ cũng có con cùng lứa tuổi với người đi lạc.
 
Chỉnh sửa cuối:
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top