Chắc nhà mợ nhiều cây mới giám lợp bờ lô xi măng nhỉ ,nhà e chân núi 3 đảo lợp tôn mát còn nóng chảy mỡ,hay mợ đang tập làm nhà báo đấyNhà em nghèo thuê 1 phòng dãy lợp fibro xi măng, lấy đâu ra ban công ạ. Hàng xóm yên tâm, độ an toàn cao.
Chắc nhà mợ nhiều cây mới giám lợp bờ lô xi măng nhỉ ,nhà e chân núi 3 đảo lợp tôn mát còn nóng chảy mỡ,hay mợ đang tập làm nhà báo đấyNhà em nghèo thuê 1 phòng dãy lợp fibro xi măng, lấy đâu ra ban công ạ. Hàng xóm yên tâm, độ an toàn cao.
Em thi 3 môn được 9,5 đ cơ, không đủ tiêu chuẩn Cụ ạ.hay mợ đang tập làm nhà báo đấy
Các ofer nào là grab,xe ôm,nhà lợp bờ lô...mà chém gió hơn cả nhà báo ,nhưng mà trên này đọc xong thấy buồn cười chứ trên báo e chả buồn đọcEm thi 3 môn được 9,5 đ cơ, không đủ tiêu chuẩn Cụ ạ.
Cụ nói thế làm em lại thấy buồn cho cái thân em, không có cuộc vui nào vắng mặt. Tháng 5 vừa rồi đi thăm 6 cái ốm, 2 cái hiếu.Này thì họp lớp, ma chay hiếu hỉ không bao giờ thấy mặt chúng nó .
Nó bỏ qua chi tiết vay họ hàng ở quê 150.000Nhà báo nó quay tay ra bài mà các cụ cũng tin.
Lương vợ 6000 + lương chồng 15000. Nhân 6 tháng = 126000 mà nửa đầu năm nay trả nợ được 180000.
Em tính vo cả tiền xăng thì cũng gần chục củ cho cụ .Cụ nói thế làm em lại thấy buồn cho cái thân em, không có cuộc vui nào vắng mặt. Tháng 5 vừa rồi đi thăm 6 cái ốm, 2 cái hiếu.
Những thứ coi là rẻ thì phải đầu tư thời gian, công sức Cụ ạ.Em thấy đa phần những thú vui hưởng thụ thông thường thực ra nhạt phèo.
Những thú hưởng thụ không nhạt với em thì hoặc là rất rẻ hoặc là rất đắt.
Những thứ rẻ thì gần như là free, chỉ quan trọng là hưởng thụ cùng với ai.
Những thứ đắt thì nói chung không đáng để bỏ đồng tiền ra (trong điều kiện tài chính của mình). Những người "khổ" vì không được hưởng thụ đa phần là thích những thứ này nhưng không có điều kiện hoặc không dám bỏ tiền / thời gian / cơ hội để có nó.
Em giống tính của cụ, sống sao cho thoải mái. Thấy người đời cứ nói là cuộc sống là vô thường nhưng họ lại sống hết sức bần tiện.2005 lương em dc hình như 6tr. Chi tiêu cố định còn dư ra 1,5tr. Cô họ e (đợt đấy e ở vs cô chú họ) bảo để cô giữ cho. Nhưng e nghĩ bjo cho được nhiều nên thôi tháng nào tiêu nốt tháng đấy cho gọn.
Ai tiêu gì, tiêu ntn thì kệ ngta thôi. Ngta thấy tmai là được. Nay ngồi vs ông cậu. Ông ý bảo cquan cbj đi nghỉ mát đóng 2,5tr/ng. Nhà ôg ý hết 10tr. Nên ko đi. Bảo vs mẹ e là ko thích đi. Đi đến đấy cũng chỉ nằm xem tivi này nọ. Ôg ý ở nhà bật tivi lên xem còn hơn v.v. 2 đứa con hình như từ bé chắc dc đi du lịch 2-3 lần. Kệ thôi. Đấy là việc nhà ôg ý. Dư chỗ đi dl e cũng chẳng bjo rủ or cho con ôg ý đi.
Gần đây em có một chuyến đi hành xác nhưng chưa bao giờ đi chơi thấy vui thế.Những thứ coi là rẻ thì phải đầu tư thời gian, công sức Cụ ạ.
Ví dụ thay vì đi resort nghỉ dưỡng được phục vụ tận răng thì đi dã ngoại với mọi thứ tự làm nhưng khá là vất vả.
Đúng vậy Cụ ạ. Em thì chịu không hành xác được. Đi chơi với đoàn em toàn phải bỏ bớt 1 phần tour.Gần đây em có một chuyến đi hành xác nhưng chưa bao giờ đi chơi thấy vui thế.
Nhưng mỗi người một khác, không có đúng - sai ở đây.
Với em thì du lịch là ví dụ rõ nhất về "đi đâu không quan trọng bằng đi cùng ai".