[Funland] Tiên sư thằng shipper valentine này nó báo hại em rồi???

Vie.ABC

Xì hơi lốp
Biển số
OF-106504
Ngày cấp bằng
22/7/11
Số km
5,558
Động cơ
439,605 Mã lực
Tôi không đẹp trai như tài tử, không có kiểu “mỹ nam” như mấy diễn viên Hàn Quốc nhưng bù lại tôi có nét phong trần của một gã đàn ông từng trải. Vợ tôi từng bảo, nếu mổ xẻ từng nét thì tôi thậm xấu. Nhưng nhìn tổng thể, cũng được. Nhưng quan trọng hơn, đàn ông đâu cần phải quá đẹp trai để vợ phải canh chừng. Tôi, hình thức, nói chung đủ dùng.
Về tài chính, tôi chẳng giàu nhưng cũng chẳng nghèo. Một tháng đôi lần vung tay mua quà cho vợ (hoặc là cho em nào đó) cũng là chuyện đơn giản. Nhưng tôi lại chẳng vung tay quá trán, cái gì cũng phải hưởng từng chút một mới có thi vị. Có lẽ vì thế nên tôi càng được lòng chị em.
Về chuyện đó, tôi thấy mình là đàn ông chính hiệu.
Nói rông nói dài để tôi chốt lại rằng, việc ngoài người vợ hiền danh chính ngôn thuận ở nhà, tôi có vài em “dự phòng” bên ngoài là điều hoàn toàn dễ hiểu, nếu không muốn nói là như việc dĩ nhiên nó phải vậy. Mà lạ kỳ ở chỗ, tôi nói rõ với các em chân dài chân ngắn quanh mình rằng tôi đã có vợ, vợ tôi đẹp và rất tuyệt vời, thế nên tôi sẽ không bao giờ bỏ vợ, nhưng các cô ấy vẫn chấp nhận. Đàn ông mà, muốn thêm chứ đâu muốn bớt, nên các em bật đèn xanh thì tôi vượt!
Vì tôi nói rõ tôi đã có gia đình, nên dù bất cứ lúc nào, ở bên em nào, vợ gọi điện là tôi nghe máy ngay lập tức, nhỡ có đang “hành sự” dở thì cũng chỉ “xong việc” là tôi gọi lại ngay nên vợ chẳng mảy may nghi ngờ. Tôi cũng chỉ đi ra ngoài “có chừng mực”. Về nhà, tôi vẫn là chồng, là cha, là thằng đàn ông chính hiệu trong nhà. Tôi đảm bảo cuộc sống đầy đủ cho vợ con, dành thời gian chơi với con, đưa con đi chơi, cuối tuần đưa vợ đi dạo, thư giãn, thỉnh thoảng về thăm bố mẹ vợ. Thế là đủ đối với vợ tôi. Mà chính tôi cũng thấy gia đình mình khá hạnh phúc.
Trong số các cô tình nhân nhỏ bé bên ngoài, tôi gắn bó nhiều hơn với Thu, dành nhiều thời gian cho em hơn. Còn các cô kia chỉ là qua đường mà thôi. Thế nên, ngày lễ, ngày sinh nhật hay chả ngày gì, tôi cũng tặng quà cho em. Là thỏi son, là lọ nước hoa, là chiếc khăn quàng… Chỉ thế thôi nó cũng đủ để em chiều lòng tôi. Nhưng, ít ra tôi cũng biết áy náy, nên mỗi lần tặng quà gì cho Thu, tôi cũng đều mua một cái như thế cho vợ. Mỗi lần, tôi còn cẩn thận cài một chiếc thiệp nhỏ, ghi vài dòng sến súa lên đó, thực ra là để đỡ… nhầm. Tính tôi hay quên, tặng rồi lại nghĩ là chưa thì chết.
Valentine này cũng vậy. Tôi mua một bộ đồ ngủ satin màu đỏ nóng bỏng cho Thu và màu tím dịu dàng cho vợ. Tôi cũng cẩn thận ghi những dòng yêu thương “anh chỉ có mình em” cho… cả hai. Tôi lại còn làm cho hai nàng bất ngờ bằng cách gửi shipper mang đến chứ không đưa trực tiếp. Nhưng nét chữ của tôi, làm sao họ không nhận ra. Cuối giờ làm việc buổi sáng, đang mơ màng nghĩ đến một buổi trưa “nóng bỏng” với em Thu và một buổi tối dịu dàng với vợ thì có tin nhắn của Thu. Chưa kịp mở ra đọc thì vợ gọi điện, mở máy chưa kịp alo, giọng vợ rít lên đầy hung dữ “Em đang ở dưới công ty anh. Đi xuống ngay đây không thì bảo!” Thôi chết, chuyện gì đây. Vợ tôi chưa bao giờ như thế. Lập cập vào thang máy, mở điện thoại đọc tin nhắn của Thu: “Chúc anh tai qua nạn khỏi!” Cái quái gì thế này?
Nhìn vợ đằng đằng sát khí, tôi hết hồn. Giữa thanh thiên bạch nhật, giữa bao nhiêu đồng nghiệp, vợ tôi ném túi quà vào mặt tôi và không ngừng cào cấu tôi, vừa đánh vừa chửi “Anh là đồ khốn nạn. Bao lâu nay anh lừa dối tôi, tằng tịu với bao nhiêu con ở ngoài. Hả?” Chưa kịp lên tiếng, vợ đưa ngay cái thiệp nhỏ xinh, có nét chữ rành rành của tôi trên đó “Món quà nóng bỏng cho nàng Thu nóng bỏng của anh!” Thôi chết tôi rồi, đúng là đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma mà...thằng shipper khốn nạn nó giao nhầm quà tôi mua cho hai nàng. Vì tôi đâu kịp mở xem cái gói quà kia là đỏ hay tím! Nàng lôi tôi xềnh xệch lên taxi, nhà ông bà nội thẳng tiến, mồm vẫn không ngừng chửi rủa.
Phen này tôi chết chắc. Giờ thì tôi hiểu tin nhắn của em Thu rồi đấy! :))
Bác ngồi đấy mà tự hào và viết được bằng đấy chữ về đề tài chim chuột ,mèo mả gà đồng ... thì chính sác là thuộc diện Đệ nguồn của Lao Ái và Mã Giám Sinh mịa nó rồi !... tuy không nói ra nhưng em trắc là Dân OF gọi loại đó là Đĩ Đực . Em thật !...
 

luckyluke68

Xe tăng
Biển số
OF-77094
Ngày cấp bằng
5/11/10
Số km
1,383
Động cơ
429,330 Mã lực
Nơi ở
Miền tây
bài này copy về, bọn lều báo sáng tác mà cụ chủ.
 

hoangmrduongx6

Xe hơi
Biển số
OF-306756
Ngày cấp bằng
6/2/14
Số km
169
Động cơ
301,504 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
đúng là va lung tung, em hóng các cụ chuyên gia đưa ra các phương án chạy tội tối ưu để các cụ nào có rơi vào hoàn cảnh này được tham khảo và chuẩn bị trước.
 

goldmonkey

Xe lăn
Biển số
OF-74355
Ngày cấp bằng
1/10/10
Số km
11,964
Động cơ
500,276 Mã lực
1 ông bịa ra câu chuyện tặng váy ngủ cho cả vợ lẫn bồ nhưng gửi lộn quà. Trên thiệp trong quà gửi vợ ghi tên bồ.
Mệ, có bịa cũng phải logic 1 tí. Kể cả rằng gửi đích ranh cũng đếu có ông nào lại ghi rõ tên đối tác như thế. Nói chung là nhảm, may lão ko đọc ko thì phí 10s cuộc đời.
Cảm ơn cụ nhiều nhé! :)
Lão Bắp cải vào xem tóm tắt này. :))
 

jazzzzz

Xe lăn
Biển số
OF-90108
Ngày cấp bằng
29/3/11
Số km
13,020
Động cơ
1,336,117 Mã lực
Tôi không đẹp trai như tài tử, không có kiểu “mỹ nam” như mấy diễn viên Hàn Quốc nhưng bù lại tôi có nét phong trần của một gã đàn ông từng trải. Vợ tôi từng bảo, nếu mổ xẻ từng nét thì tôi thậm xấu. Nhưng nhìn tổng thể, cũng được. Nhưng quan trọng hơn, đàn ông đâu cần phải quá đẹp trai để vợ phải canh chừng. Tôi, hình thức, nói chung đủ dùng.
Về tài chính, tôi chẳng giàu nhưng cũng chẳng nghèo. Một tháng đôi lần vung tay mua quà cho vợ (hoặc là cho em nào đó) cũng là chuyện đơn giản. Nhưng tôi lại chẳng vung tay quá trán, cái gì cũng phải hưởng từng chút một mới có thi vị. Có lẽ vì thế nên tôi càng được lòng chị em.
Về chuyện đó, tôi thấy mình là đàn ông chính hiệu.
Nói rông nói dài để tôi chốt lại rằng, việc ngoài người vợ hiền danh chính ngôn thuận ở nhà, tôi có vài em “dự phòng” bên ngoài là điều hoàn toàn dễ hiểu, nếu không muốn nói là như việc dĩ nhiên nó phải vậy. Mà lạ kỳ ở chỗ, tôi nói rõ với các em chân dài chân ngắn quanh mình rằng tôi đã có vợ, vợ tôi đẹp và rất tuyệt vời, thế nên tôi sẽ không bao giờ bỏ vợ, nhưng các cô ấy vẫn chấp nhận. Đàn ông mà, muốn thêm chứ đâu muốn bớt, nên các em bật đèn xanh thì tôi vượt!
Vì tôi nói rõ tôi đã có gia đình, nên dù bất cứ lúc nào, ở bên em nào, vợ gọi điện là tôi nghe máy ngay lập tức, nhỡ có đang “hành sự” dở thì cũng chỉ “xong việc” là tôi gọi lại ngay nên vợ chẳng mảy may nghi ngờ. Tôi cũng chỉ đi ra ngoài “có chừng mực”. Về nhà, tôi vẫn là chồng, là cha, là thằng đàn ông chính hiệu trong nhà. Tôi đảm bảo cuộc sống đầy đủ cho vợ con, dành thời gian chơi với con, đưa con đi chơi, cuối tuần đưa vợ đi dạo, thư giãn, thỉnh thoảng về thăm bố mẹ vợ. Thế là đủ đối với vợ tôi. Mà chính tôi cũng thấy gia đình mình khá hạnh phúc.
Trong số các cô tình nhân nhỏ bé bên ngoài, tôi gắn bó nhiều hơn với Thu, dành nhiều thời gian cho em hơn. Còn các cô kia chỉ là qua đường mà thôi. Thế nên, ngày lễ, ngày sinh nhật hay chả ngày gì, tôi cũng tặng quà cho em. Là thỏi son, là lọ nước hoa, là chiếc khăn quàng… Chỉ thế thôi nó cũng đủ để em chiều lòng tôi. Nhưng, ít ra tôi cũng biết áy náy, nên mỗi lần tặng quà gì cho Thu, tôi cũng đều mua một cái như thế cho vợ. Mỗi lần, tôi còn cẩn thận cài một chiếc thiệp nhỏ, ghi vài dòng sến súa lên đó, thực ra là để đỡ… nhầm. Tính tôi hay quên, tặng rồi lại nghĩ là chưa thì chết.
Valentine này cũng vậy. Tôi mua một bộ đồ ngủ satin màu đỏ nóng bỏng cho Thu và màu tím dịu dàng cho vợ. Tôi cũng cẩn thận ghi những dòng yêu thương “anh chỉ có mình em” cho… cả hai. Tôi lại còn làm cho hai nàng bất ngờ bằng cách gửi shipper mang đến chứ không đưa trực tiếp. Nhưng nét chữ của tôi, làm sao họ không nhận ra. Cuối giờ làm việc buổi sáng, đang mơ màng nghĩ đến một buổi trưa “nóng bỏng” với em Thu và một buổi tối dịu dàng với vợ thì có tin nhắn của Thu. Chưa kịp mở ra đọc thì vợ gọi điện, mở máy chưa kịp alo, giọng vợ rít lên đầy hung dữ “Em đang ở dưới công ty anh. Đi xuống ngay đây không thì bảo!” Thôi chết, chuyện gì đây. Vợ tôi chưa bao giờ như thế. Lập cập vào thang máy, mở điện thoại đọc tin nhắn của Thu: “Chúc anh tai qua nạn khỏi!” Cái quái gì thế này?
Nhìn vợ đằng đằng sát khí, tôi hết hồn. Giữa thanh thiên bạch nhật, giữa bao nhiêu đồng nghiệp, vợ tôi ném túi quà vào mặt tôi và không ngừng cào cấu tôi, vừa đánh vừa chửi “Anh là đồ khốn nạn. Bao lâu nay anh lừa dối tôi, tằng tịu với bao nhiêu con ở ngoài. Hả?” Chưa kịp lên tiếng, vợ đưa ngay cái thiệp nhỏ xinh, có nét chữ rành rành của tôi trên đó “Món quà nóng bỏng cho nàng Thu nóng bỏng của anh!” Thôi chết tôi rồi, đúng là đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma mà...thằng shipper khốn nạn nó giao nhầm quà tôi mua cho hai nàng. Vì tôi đâu kịp mở xem cái gói quà kia là đỏ hay tím! Nàng lôi tôi xềnh xệch lên taxi, nhà ông bà nội thẳng tiến, mồm vẫn không ngừng chửi rủa.
Phen này tôi chết chắc. Giờ thì tôi hiểu tin nhắn của em Thu rồi đấy! :))
Bác lôi trên Vnevpress về nên tôn trọng nguồn dù nó không sạch lắm.
 

H.U.Y

Xe điện
Biển số
OF-202200
Ngày cấp bằng
15/7/13
Số km
3,357
Động cơ
345,454 Mã lực
Cháu sợ ăn hàng ngoài lắm. Mà mình chịch được thì lại có thằng chịch vợ mình (có thể lắm chứ). Sướng cái chym một tí mà nát cả một tế bào xã hội như chơi
 

audi D7

Xe buýt
Biển số
OF-34257
Ngày cấp bằng
28/4/09
Số km
523
Động cơ
489,137 Mã lực
Nơi ở
Bạch Mai
thấy hơi mẫu thuẫn, tầm cụ chủ trong truyện này đầu phải vài gánh sỏi rồi làm gì có chuyện sai cơ bản thế.
 

Girl_kute_tpb

Xe tăng
Biển số
OF-357737
Ngày cấp bằng
11/3/15
Số km
1,048
Động cơ
267,252 Mã lực
Nơi ở
TPB
cái vế đầu câu chuyện của cụ rất hay, mẫu đàn ông đặt gia đình là trên hết và bên ngoài là gia vị thì là chuẩn đấy ạ
 

thaison2008

Xe container
Biển số
OF-145444
Ngày cấp bằng
11/6/12
Số km
9,643
Động cơ
434,840 Mã lực
Tôi không đẹp trai như tài tử, không có kiểu “mỹ nam” như mấy diễn viên Hàn Quốc nhưng bù lại tôi có nét phong trần của một gã đàn ông từng trải. Vợ tôi từng bảo, nếu mổ xẻ từng nét thì tôi thậm xấu. Nhưng nhìn tổng thể, cũng được. Nhưng quan trọng hơn, đàn ông đâu cần phải quá đẹp trai để vợ phải canh chừng. Tôi, hình thức, nói chung đủ dùng.
Về tài chính, tôi chẳng giàu nhưng cũng chẳng nghèo. Một tháng đôi lần vung tay mua quà cho vợ (hoặc là cho em nào đó) cũng là chuyện đơn giản. Nhưng tôi lại chẳng vung tay quá trán, cái gì cũng phải hưởng từng chút một mới có thi vị. Có lẽ vì thế nên tôi càng được lòng chị em.
Về chuyện đó, tôi thấy mình là đàn ông chính hiệu.
Nói rông nói dài để tôi chốt lại rằng, việc ngoài người vợ hiền danh chính ngôn thuận ở nhà, tôi có vài em “dự phòng” bên ngoài là điều hoàn toàn dễ hiểu, nếu không muốn nói là như việc dĩ nhiên nó phải vậy. Mà lạ kỳ ở chỗ, tôi nói rõ với các em chân dài chân ngắn quanh mình rằng tôi đã có vợ, vợ tôi đẹp và rất tuyệt vời, thế nên tôi sẽ không bao giờ bỏ vợ, nhưng các cô ấy vẫn chấp nhận. Đàn ông mà, muốn thêm chứ đâu muốn bớt, nên các em bật đèn xanh thì tôi vượt!
Vì tôi nói rõ tôi đã có gia đình, nên dù bất cứ lúc nào, ở bên em nào, vợ gọi điện là tôi nghe máy ngay lập tức, nhỡ có đang “hành sự” dở thì cũng chỉ “xong việc” là tôi gọi lại ngay nên vợ chẳng mảy may nghi ngờ. Tôi cũng chỉ đi ra ngoài “có chừng mực”. Về nhà, tôi vẫn là chồng, là cha, là thằng đàn ông chính hiệu trong nhà. Tôi đảm bảo cuộc sống đầy đủ cho vợ con, dành thời gian chơi với con, đưa con đi chơi, cuối tuần đưa vợ đi dạo, thư giãn, thỉnh thoảng về thăm bố mẹ vợ. Thế là đủ đối với vợ tôi. Mà chính tôi cũng thấy gia đình mình khá hạnh phúc.
Trong số các cô tình nhân nhỏ bé bên ngoài, tôi gắn bó nhiều hơn với Thu, dành nhiều thời gian cho em hơn. Còn các cô kia chỉ là qua đường mà thôi. Thế nên, ngày lễ, ngày sinh nhật hay chả ngày gì, tôi cũng tặng quà cho em. Là thỏi son, là lọ nước hoa, là chiếc khăn quàng… Chỉ thế thôi nó cũng đủ để em chiều lòng tôi. Nhưng, ít ra tôi cũng biết áy náy, nên mỗi lần tặng quà gì cho Thu, tôi cũng đều mua một cái như thế cho vợ. Mỗi lần, tôi còn cẩn thận cài một chiếc thiệp nhỏ, ghi vài dòng sến súa lên đó, thực ra là để đỡ… nhầm. Tính tôi hay quên, tặng rồi lại nghĩ là chưa thì chết.
Valentine này cũng vậy. Tôi mua một bộ đồ ngủ satin màu đỏ nóng bỏng cho Thu và màu tím dịu dàng cho vợ. Tôi cũng cẩn thận ghi những dòng yêu thương “anh chỉ có mình em” cho… cả hai. Tôi lại còn làm cho hai nàng bất ngờ bằng cách gửi shipper mang đến chứ không đưa trực tiếp. Nhưng nét chữ của tôi, làm sao họ không nhận ra. Cuối giờ làm việc buổi sáng, đang mơ màng nghĩ đến một buổi trưa “nóng bỏng” với em Thu và một buổi tối dịu dàng với vợ thì có tin nhắn của Thu. Chưa kịp mở ra đọc thì vợ gọi điện, mở máy chưa kịp alo, giọng vợ rít lên đầy hung dữ “Em đang ở dưới công ty anh. Đi xuống ngay đây không thì bảo!” Thôi chết, chuyện gì đây. Vợ tôi chưa bao giờ như thế. Lập cập vào thang máy, mở điện thoại đọc tin nhắn của Thu: “Chúc anh tai qua nạn khỏi!” Cái quái gì thế này?
Nhìn vợ đằng đằng sát khí, tôi hết hồn. Giữa thanh thiên bạch nhật, giữa bao nhiêu đồng nghiệp, vợ tôi ném túi quà vào mặt tôi và không ngừng cào cấu tôi, vừa đánh vừa chửi “Anh là đồ khốn nạn. Bao lâu nay anh lừa dối tôi, tằng tịu với bao nhiêu con ở ngoài. Hả?” Chưa kịp lên tiếng, vợ đưa ngay cái thiệp nhỏ xinh, có nét chữ rành rành của tôi trên đó “Món quà nóng bỏng cho nàng Thu nóng bỏng của anh!” Thôi chết tôi rồi, đúng là đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma mà...thằng shipper khốn nạn nó giao nhầm quà tôi mua cho hai nàng. Vì tôi đâu kịp mở xem cái gói quà kia là đỏ hay tím! Nàng lôi tôi xềnh xệch lên taxi, nhà ông bà nội thẳng tiến, mồm vẫn không ngừng chửi rủa.
Phen này tôi chết chắc. Giờ thì tôi hiểu tin nhắn của em Thu rồi đấy! :))
Nói chung anh em mình cùng chiến tuyến,thằng nào cũng tham hehee. Chúc cụ tai qua nạn khỏi, e thì tạm qua:D
 

taxi tai

Xe điện
Biển số
OF-113400
Ngày cấp bằng
19/9/11
Số km
2,783
Động cơ
10,669 Mã lực
cứ "em"hoặc "honey" có phải đỡ đen không :D
 

tuanmanh11

Xe buýt
Biển số
OF-357362
Ngày cấp bằng
9/3/15
Số km
782
Động cơ
268,291 Mã lực
Nơi ở
Cầu Giấy
dài quá em chả đọc, còm lấy số. :)
 

DUONGLAM

Xe container
Biển số
OF-28299
Ngày cấp bằng
3/2/09
Số km
5,005
Động cơ
413,393 Mã lực
Tai nạn nghề nghiệp thôi, xong rồi đâu lại vào đó mà.
 

marukochan

Xe máy
Biển số
OF-485022
Ngày cấp bằng
19/1/17
Số km
82
Động cơ
193,660 Mã lực
Tuổi
30
ây za, Cái kim trong bụng lâu ngày cũng lòi ra thôi ma. Em là em chúa ghét như thế này =.=
 

Bão tình

Xe buýt
Biển số
OF-383640
Ngày cấp bằng
21/9/15
Số km
717
Động cơ
245,970 Mã lực
Tôi không đẹp trai như tài tử, không có kiểu “mỹ nam” như mấy diễn viên Hàn Quốc nhưng bù lại tôi có nét phong trần của một gã đàn ông từng trải. Vợ tôi từng bảo, nếu mổ xẻ từng nét thì tôi thậm xấu. Nhưng nhìn tổng thể, cũng được. Nhưng quan trọng hơn, đàn ông đâu cần phải quá đẹp trai để vợ phải canh chừng. Tôi, hình thức, nói chung đủ dùng.
Về tài chính, tôi chẳng giàu nhưng cũng chẳng nghèo. Một tháng đôi lần vung tay mua quà cho vợ (hoặc là cho em nào đó) cũng là chuyện đơn giản. Nhưng tôi lại chẳng vung tay quá trán, cái gì cũng phải hưởng từng chút một mới có thi vị. Có lẽ vì thế nên tôi càng được lòng chị em.
Về chuyện đó, tôi thấy mình là đàn ông chính hiệu.
Nói rông nói dài để tôi chốt lại rằng, việc ngoài người vợ hiền danh chính ngôn thuận ở nhà, tôi có vài em “dự phòng” bên ngoài là điều hoàn toàn dễ hiểu, nếu không muốn nói là như việc dĩ nhiên nó phải vậy. Mà lạ kỳ ở chỗ, tôi nói rõ với các em chân dài chân ngắn quanh mình rằng tôi đã có vợ, vợ tôi đẹp và rất tuyệt vời, thế nên tôi sẽ không bao giờ bỏ vợ, nhưng các cô ấy vẫn chấp nhận. Đàn ông mà, muốn thêm chứ đâu muốn bớt, nên các em bật đèn xanh thì tôi vượt!
Vì tôi nói rõ tôi đã có gia đình, nên dù bất cứ lúc nào, ở bên em nào, vợ gọi điện là tôi nghe máy ngay lập tức, nhỡ có đang “hành sự” dở thì cũng chỉ “xong việc” là tôi gọi lại ngay nên vợ chẳng mảy may nghi ngờ. Tôi cũng chỉ đi ra ngoài “có chừng mực”. Về nhà, tôi vẫn là chồng, là cha, là thằng đàn ông chính hiệu trong nhà. Tôi đảm bảo cuộc sống đầy đủ cho vợ con, dành thời gian chơi với con, đưa con đi chơi, cuối tuần đưa vợ đi dạo, thư giãn, thỉnh thoảng về thăm bố mẹ vợ. Thế là đủ đối với vợ tôi. Mà chính tôi cũng thấy gia đình mình khá hạnh phúc.
Trong số các cô tình nhân nhỏ bé bên ngoài, tôi gắn bó nhiều hơn với Thu, dành nhiều thời gian cho em hơn. Còn các cô kia chỉ là qua đường mà thôi. Thế nên, ngày lễ, ngày sinh nhật hay chả ngày gì, tôi cũng tặng quà cho em. Là thỏi son, là lọ nước hoa, là chiếc khăn quàng… Chỉ thế thôi nó cũng đủ để em chiều lòng tôi. Nhưng, ít ra tôi cũng biết áy náy, nên mỗi lần tặng quà gì cho Thu, tôi cũng đều mua một cái như thế cho vợ. Mỗi lần, tôi còn cẩn thận cài một chiếc thiệp nhỏ, ghi vài dòng sến súa lên đó, thực ra là để đỡ… nhầm. Tính tôi hay quên, tặng rồi lại nghĩ là chưa thì chết.
Valentine này cũng vậy. Tôi mua một bộ đồ ngủ satin màu đỏ nóng bỏng cho Thu và màu tím dịu dàng cho vợ. Tôi cũng cẩn thận ghi những dòng yêu thương “anh chỉ có mình em” cho… cả hai. Tôi lại còn làm cho hai nàng bất ngờ bằng cách gửi shipper mang đến chứ không đưa trực tiếp. Nhưng nét chữ của tôi, làm sao họ không nhận ra. Cuối giờ làm việc buổi sáng, đang mơ màng nghĩ đến một buổi trưa “nóng bỏng” với em Thu và một buổi tối dịu dàng với vợ thì có tin nhắn của Thu. Chưa kịp mở ra đọc thì vợ gọi điện, mở máy chưa kịp alo, giọng vợ rít lên đầy hung dữ “Em đang ở dưới công ty anh. Đi xuống ngay đây không thì bảo!” Thôi chết, chuyện gì đây. Vợ tôi chưa bao giờ như thế. Lập cập vào thang máy, mở điện thoại đọc tin nhắn của Thu: “Chúc anh tai qua nạn khỏi!” Cái quái gì thế này?
Nhìn vợ đằng đằng sát khí, tôi hết hồn. Giữa thanh thiên bạch nhật, giữa bao nhiêu đồng nghiệp, vợ tôi ném túi quà vào mặt tôi và không ngừng cào cấu tôi, vừa đánh vừa chửi “Anh là đồ khốn nạn. Bao lâu nay anh lừa dối tôi, tằng tịu với bao nhiêu con ở ngoài. Hả?” Chưa kịp lên tiếng, vợ đưa ngay cái thiệp nhỏ xinh, có nét chữ rành rành của tôi trên đó “Món quà nóng bỏng cho nàng Thu nóng bỏng của anh!” Thôi chết tôi rồi, đúng là đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma mà...thằng shipper khốn nạn nó giao nhầm quà tôi mua cho hai nàng. Vì tôi đâu kịp mở xem cái gói quà kia là đỏ hay tím! Nàng lôi tôi xềnh xệch lên taxi, nhà ông bà nội thẳng tiến, mồm vẫn không ngừng chửi rủa.
Phen này tôi chết chắc. Giờ thì tôi hiểu tin nhắn của em Thu rồi đấy! :))
hờ hờ, nhầm tai hại, đầu óc em thi thoảng cũng hay lẫn8-x
 

Luatotam

Xe tải
Biển số
OF-102449
Ngày cấp bằng
18/6/11
Số km
266
Động cơ
397,845 Mã lực
Chúc mừng kụ chủ đã chế ra phẩm hài có nhiều viu ơ nghía.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top