[Funland] Tiềm lực quân sự thực sự của các nước

Trạng thái
Thớt đang đóng

wuhan2020

Xe tải
Biển số
OF-716236
Ngày cấp bằng
15/2/20
Số km
225
Động cơ
87,863 Mã lực
Tuổi
37
Thêm hàng trăm lính UA ra hàng quân Nga :-ss


 

wuhan2020

Xe tải
Biển số
OF-716236
Ngày cấp bằng
15/2/20
Số km
225
Động cơ
87,863 Mã lực
Tuổi
37
Phân tích
Vừa đọc được tin Ukraine khoe lấy tên lửa Starstreak bắn rơi 1 con Orlan-10 của Nga. Tính toán chút.

Con Orlan-10 gía 5 triệu rúp (theo hợp đồng đấu thầu năm 2018 của quân đội Nga, khi đó tranh thầu với con Ptero-E5 giá 3,5 triệu và Ptero-SM giá 3,7 triệu rúp).

Tính ra giá nó sẽ ~ 59K USD hoặc ~1,35 tỉ VNĐ.

1 quả tên lửa Starstreak giá 100K bảng Anh/quả (theo hợp đồng mua 200 quả của quân đội Anh) ~ 3 tỉ VNĐ.

Tính ra 1 quả Starstreak bắn rơi 3 con Orlan-10 mới có lãi.

Đó là chưa kể năng lực sản xuất, như bên Kronstadt họ quảng cáo maximum công suất 1 năm có thể đẻ được 10.000 con Orlan-10 (lúc phỏng vấn trong chương trình Voennaya Priemka).

 

wuhan2020

Xe tải
Biển số
OF-716236
Ngày cấp bằng
15/2/20
Số km
225
Động cơ
87,863 Mã lực
Tuổi
37
Iran có thể cung cấp thiết bị quân sự công nghệ cao nào cho thế giới?

1649736030136.png


TEHRAN, 05/07 (MNA) - Bất chấp các lệnh trừng phạt, Iran vẫn có thể phát triển các thiết bị quân sự tiên tiến và sẵn sàng cung cấp để mua trên thị trường thế giới.
Với cách tiếp cận ngày 18 tháng 10 và thời gian được phân bổ theo Nghị quyết 2231 của Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc, trong đó Kế hoạch Hành động Toàn diện Chung (JCPOA) là sự tán thành, lệnh cấm vận vũ khí đối với Iran phải được dỡ bỏ chậm nhất là 5 năm sau khi ký kết hiệp định hạt nhân. . Đây đã trở thành một trong những vấn đề chính trị quan trọng nhất trên thế giới trong những ngày gần đây, và cần lưu ý rằng chế độ Zionist và Hoa Kỳ đã rất nỗ lực để gia hạn các lệnh trừng phạt và hạn chế đối với hoạt động buôn bán vũ khí của Iran. Động thái mới nhất là trình lên Hội đồng Bảo an dự thảo nghị quyết kêu gọi gia hạn vô thời hạn lệnh cấm vận vũ khí đối với Iran nhằm ngăn cản nước này gia nhập thị trường vũ khí thông thường.
Việc chấm dứt lệnh cấm vận vũ khí đối với Iran có thể có nghĩa là sau nhiều năm bị hạn chế và trừng phạt, Iran có thể tham gia thị trường và mua các thiết bị quân sự rất tiên tiến và hiện đại, hoặc, giống như một số quốc gia ở khu vực Tây Á và tại chi phí lớn, Iran sẽ bước vào một cuộc cạnh tranh bất tận để mua thiết bị quân sự và trở thành điểm đến của các nhà máy sản xuất vũ khí lớn nhất thế giới. Tuy nhiên, một vấn đề rất quan trọng không nên bỏ qua ở đây là người dân Hồi giáo Iran, do nhu cầu của đất nước và để tự vệ trước mọi hạn chế và lệnh trừng phạt kể từ cuộc chiến tranh áp đặt kéo dài 8 năm và sau đó, đã tin tưởng. rằng không ai sẽ giúp đất nước theo con đường này. Do đó, với sự tự tin, tự lực và sử dụng các năng lực hiện có,
Thương mại toàn cầu về thiết bị quân sự hiện là một trong những thị trường có lợi nhuận cao nhất trong nền kinh tế thế giới, theo thống kê và thông tin mới nhất do Viện Hòa bình Quốc tế Stockholm công bố, đã tiếp tục tăng trưởng liên tục và hiện chiếm một phần đáng kể xuất khẩu từ các nước công nghiệp phát triển như Hoa Kỳ, Nga, Pháp, Đức và Trung Quốc.
Các quan chức nước ta luôn nhấn mạnh tính chất hòa bình của các khả năng quốc phòng của Iran và trên thực tế đã chứng minh rằng những khả năng này đã góp phần vào an ninh và hòa bình ở khu vực Tây Á đang gặp khó khăn. Thông qua thương mại toàn cầu, và để củng cố các đồng minh của mình, Iran có thể xuất khẩu các sản phẩm quốc phòng hiệu quả này và kiếm được lợi nhuận lớn từ hoạt động thương mại này bên cạnh việc đóng góp vào sự phát triển của lĩnh vực quốc phòng của các nước nói trên.
Bây giờ chúng ta sẽ xem xét một số sản phẩm quốc phòng quan trọng nhất do Iran sản xuất, có thể được đưa vào giỏ hàng xuất khẩu thiết bị quân sự của Iran, và do các tính năng, khả năng và giá cả phải chăng, chúng có thể thu hút sự chú ý bởi tiềm năng của chúng người mua và giúp quốc gia hưởng lợi từ thị trường toàn cầu có lợi nhuận cao này.
Tên lửa
Lĩnh vực phòng thủ tên lửa là một trong những lĩnh vực quan trọng nhất mà Cộng hòa Hồi giáo Iran tham gia sau cuộc chiến tranh áp đặt và để đáp ứng nhu cầu của nó. Ngày nay, đất nước này được biết đến là một trong những nhà sản xuất tên lửa hành trình, đạn đạo và dẫn đường lớn nhất trên thế giới và là một trong những chủ sở hữu của ngành công nghiệp tên lửa phát triển, nó có thể đáp ứng nhu cầu của các quốc gia khác về thiết bị tiên tiến này.
Các sản phẩm tên lửa của Iran rất đa dạng về bản chất và có thể thu hút người mua quốc tế. Các sản phẩm này đã chứng tỏ hiệu quả của chúng trong các hoạt động khác nhau chống lại các nhóm khủng bố ISIL và căn cứ quân sự của Mỹ ở Ayn al-Assad. Một số ví dụ đáng chú ý nhất về tên lửa do Iran sản xuất bao gồm Shahab, Fateh 110, Qiam, Zelzal, Fateh 313, Zolfaghar, Hormoz, Ghadr, Emad, Sajil, Khorramshahr, Dezful, Fateh Mobin và Raad-500. Đối với tên lửa hành trình, Hoveyzeh, Nasr và Ghased-3 là một số ví dụ điển hình về thiết bị quân sự tiên tiến do Iran sản xuất có thể chiếm thị phần trên thị trường vũ khí toàn cầu.
Thiết bị quân sự hàng hải
Mặc dù Hoa Kỳ, Đức và Nga là những nước đi đầu trong lĩnh vực thiết bị quân sự hàng hải và các sản phẩm của họ có nhiều người mua trên toàn thế giới, Iran cũng đã đạt được một số kết quả rất tốt trong những năm này, phát triển các thiết bị có thể thu hút sở hữu những người mua đặc biệt với giá cả và khả năng cao của nó. Mặc dù Iran còn khá mới trong lĩnh vực thiết kế và chế tạo tàu ngầm, nhưng ngành công nghiệp quốc phòng nước này đã có thể sản xuất trong nước các tàu ngầm Ghadir và Fateh, mỗi tàu đều có những khả năng đặc biệt và có thể cạnh tranh tốt với các mẫu tương tự của nước ngoài.
Trong lĩnh vực tàu nổi, Iran đã đạt được những tiến bộ đáng kinh ngạc, bao gồm việc phát triển các tàu khu trục Sahand, Jamaran và Damavand. Những tàu khu trục này có sức hấp dẫn khá lớn đối với người mua quốc tế nhờ khả năng thực hiện các hoạt động tác chiến trên mặt nước, chống tàu nổi, chống tàu ngầm và phòng không, cũng như có độ bền cao trên biển và khả năng mang theo trực thăng, như đã thấy trong Tàu khu trục Sahand, và chưa kể đến tốc độ đẩy cao của chúng.
Các tàu cao tốc như Zolfaghar, Zuljanah, Seraj, và Shahid Nazeri là những con át chủ bài khác của Iran trong lĩnh vực phòng thủ biển, việc xuất khẩu chúng, theo quyết định của chính quyền, có thể tạo ra lợi nhuận lớn cho ngành công nghiệp quốc phòng nước này.
Máy bay không người lái của Iran là đối thủ nặng ký của các mô hình nước ngoài
Lĩnh vực máy bay không người lái (UAV) là một cơ hội khác cho Iran sau khi chấm dứt lệnh cấm vận vũ khí vào tháng 10 năm nay. Theo Amir Ali Hajizadeh, chỉ huy Lực lượng Hàng không Vũ trụ của Quân đoàn Vệ binh Cách mạng Hồi giáo, cũng như các quan chức của Bộ Quốc phòng, Iran là cường quốc máy bay không người lái số một trong khu vực và là một trong bốn quốc gia hàng đầu thế giới. do đó, cũng có thể tạo cơ hội tốt cho xuất khẩu của đất nước. Tất nhiên, do các ứng dụng khác nhau của UAV trong các ngành công nghiệp khác nhau, máy bay không người lái của Iran có thể thu hút những người mua cần chúng cho các mục đích nghiên cứu, khoa học và các mục đích khác. Các máy bay không người lái như Shahed, Mohajer, Ababil, Kaman-12, Khodkar và Karar đều có những khả năng đặc biệt và có thể trở nên phổ biến rộng rãi trên thị trường thiết bị quân sự toàn cầu.
Hệ thống phòng không
Những tiến bộ vượt bậc của máy bay chiến đấu, máy bay và máy bay không người lái tàng hình càng chứng tỏ tầm quan trọng của hệ thống phòng không và radar. Nó là một trong những ngành công nghiệp tiên tiến nhất trên thế giới. Một hệ thống phòng không bao gồm nhiều thiết bị khác nhau với nhiều khả năng. Các hệ thống này sử dụng, ngoài các radar tiên tiến có nhiệm vụ theo dõi các vật thể bay xâm nhập và giám sát không phận của các quốc gia, các hệ thống tên lửa tiên tiến, nếu cần, có nhiệm vụ tham gia và tiêu diệt các máy bay thù địch.
Do các lệnh trừng phạt toàn diện, đặc biệt là trong lĩnh vực quốc phòng, Hồi giáo Iran buộc phải xây dựng lại và sản xuất các thiết bị phòng không, và rất may, nước này đã gặt hái được nhiều thành công trong lĩnh vực này. Thành công của hệ thống phòng thủ Khordad thứ 3 trong việc bắn rơi máy bay không người lái tối tân của Mỹ, khiến cả thế giới bàng hoàng, là bằng chứng về năng lực và bí quyết bản địa của Iran trong việc xây dựng các hệ thống phòng không không còn do Mỹ và Nga độc quyền. . Các hệ thống phòng không của Iran đã thực hiện các hoạt động thực địa với thành công đáng kinh ngạc.
Hồi giáo Iran có một số hệ thống phòng không có thể đáp ứng nhu cầu của các quốc gia khác nhau trong lĩnh vực này. Trong số các hệ thống phòng không quan trọng nhất được sản xuất tại Iran, có thể kể đến Bavar-373, hệ thống thứ 3 của Khordad, Tabas, Kamin-2, Sayad và Talash, mỗi hệ thống đều là hàng rào vững chắc chống lại sự xâm lược của nước ngoài vào không phận của đất nước. Do đó, và theo quyết định của các quan chức, các sản phẩm phòng không của Iran cũng có thể được chào mua trên thị trường vũ khí toàn cầu.
Hệ thống tác chiến mặt đất
Phòng thủ mặt đất và các thiết bị liên quan của nó, từ vũ khí hạng nhẹ đến phương tiện, tàu sân bay và xe tăng, là một lĩnh vực thiết bị quân sự quan trọng khác trên thị trường béo bở này. Ngành công nghiệp quốc phòng của Iran đã đạt được nhiều tiến bộ trong lĩnh vực này và có thể dễ dàng thu hút người mua nước ngoài với các sản phẩm khác nhau của họ như xe tăng Karar được Quân kháng chiến sử dụng trong cuộc chiến chống lại các nhóm khủng bố ISIL ở Iraq, được so sánh với xe tăng chiến đấu T90 của Nga, hoặc Xe cơ động bộ binh Toofan có thể được nhìn thấy trong ảnh là đã được sử dụng bởi các binh sĩ Iraq trong cuộc chiến chống ISIL.
Đối với vũ khí hạng nhẹ và vũ khí cá nhân, Iran đã đạt được những thành tựu đáng kể, chẳng hạn như súng bắn tỉa Shaher và các loại vũ khí khác, có thể được đưa vào giỏ hàng xuất khẩu của Iran.
Ngành kinh doanh thiết bị quân sự là một ngành kinh doanh hợp pháp và có lợi nhuận cao trên thế giới và các quốc gia sở hữu ngành này được hưởng lợi rất nhiều từ nhiều khoản lợi nhuận của nó. Sau 40 năm nỗ lực chân thành và kinh nghiệm trong lĩnh vực này, Hồi giáo Iran cũng đã đạt được những thành tựu đáng kể; do đó, theo luật quốc tế, quốc gia có thể tham gia hợp pháp lĩnh vực kinh doanh này và theo đuổi lợi ích quốc gia của mình. Mặc dù nhiều lệnh trừng phạt, áp lực và trở ngại do kẻ thù gây ra cho đến nay đã ngăn Iran xuất khẩu thiết bị quân sự của mình ra thế giới, nhưng việc chấm dứt lệnh cấm vận vũ khí vào tháng 10 có thể tạo cơ hội cho nước này nhìn nhận lĩnh vực này như một kinh doanh sinh lợi và tạo ra lợi nhuận lớn từ nó.

 

wuhan2020

Xe tải
Biển số
OF-716236
Ngày cấp bằng
15/2/20
Số km
225
Động cơ
87,863 Mã lực
Tuổi
37
6 vận tải cơ Trung Quốc hành quân tới Serbia - "Hàng nóng" gì mà cần sức chứa 330 tấn?
Hoài Giang | 11/04/2022 18:59



BÁO NÓI - 2:51

6 vận tải cơ Trung Quốc hành quân tới Serbia - Hàng nóng gì mà cần sức chứa 330 tấn?

Hình minh họa.
6 vận tải cơ Y-20 của Không quân quân giải phóng nhân dân Trung Quốc (PLAAF) chở theo hàng hóa đặc biệt đã bị phát hiện ở Serbia.


Hãng tin AP nhấn mạnh: "Đồng minh của Nga là Serbia đã được Trung Quốc chuyển giao một hệ thống phòng không tinh vi trong một chiến dịch bí mật cuối tuần này.
Điều này diễn ra trong bối cảnh Phương Tây lo ngại rằng việc tích trữ vũ khí ở Balkan vào thời điểm cuộc xung đột tiếp diễn ở Ukraine vẫn đang diễn ra có thể đe dọa hòa bình mong manh trong khu vực".

Trước đó trang tin quân sự The War Zone lưu ý rằng những chiếc Y-20 từ hướng Istanbul, Thổ Nhĩ Kỳ đã hạ cánh xuống Belgrade hôm 9/4 có thể chở theo các thành phần của hệ thống phòng không HQ-22 cho Quân đội Serbia.
6 vận tải cơ Trung Quốc hành quân tới Serbia - Hàng nóng gì mà cần sức chứa 330 tấn? - Ảnh 1.
Hành trình của các vận tải cơ Y-20.
Trang tin cũng lưu ý rằng việc Serbia được cho là đã chọn HQ-22 thay vì S-300 của Nga là quyết định bất ngờ - tuy nhiên giá thành có thể là một yếu tố chính.
AP cho rằng việc Trung Quốc chuyển giao vũ khí trên không phận và lãnh thổ của ít nhất 2 thành viên NATO là Thổ Nhĩ Kỳ và Bulgaria, được các chuyên gia coi là một minh chứng cho thấy Trung Quốc đang ngày càng vươn ra toàn cầu.
The Warzone nhấn mạnh rằng "hành trình của những chiếc Y-20 gây chú ý vì chúng bay liên tiếp trái ngược với một loạt các chuyến bay một máy bay" "sự hiện diện của Y-20 ở châu Âu với bất kỳ số lượng nào cũng vẫn là một bước phát triển khá mới".
Nhà phân tích quân sự người Serbia, Aleksandar Radic thì lưu ý "Trung Quốc vừa tiến hành biểu dương lực lượng".
6 vận tải cơ Trung Quốc hành quân tới Serbia - Hàng nóng gì mà cần sức chứa 330 tấn? - Ảnh 3.
Các máy bay Y-20 của PLAAF tại sân bay Nikola Tesla ở Belgrade.
Hiện Bộ Quốc phòng Serbia chưa phản hồi yêu cầu bình luận của AP tuy nhiên Tổng thống Serbia ông Aleksandar Vucic dự kiến sẽ giới thiệu "niềm tự hào mới nhất" của Quân đội Serbia vào 12 hoặc 13/4.

Còn tờ Nhân dân Nhật báo thì dẫn lại bình luận của War Zone và Thời báo Hoàn cầu rằng hàng hóa phải lớn và nặng thì mới cần đến 6 chiếc Y-20 (mỗi chiếc có thể chở 55 tấn hàng).
Vào năm 2020, Mỹ đã cảnh báo Belgrade về việc mua biến thể xuất khẩu của HQ-22 được gọi là FK-3 và cho rằng nếu Serbia thực sự muốn gia nhập Liên minh Châu Âu (EU) và các liên minh Phương Tây khác họ phải điều chỉnh khí tài quân sự theo chuẩn Phương Tây.
HQ-22/FK-3 đã được so sánh rộng rãi với S-300 mặc dù nó có tầm bắn ngắn hơn so với các hệ thống tiên tiến hơn của Nga và với thông tin mới nhất này Serbia sẽ là khách hàng đầu tiên của Trung Quốc ở Châu Âu.
Serbia từng có chiến tranh với các nước láng giềng vào những năm 1990. Mặc dù nước này đang tìm kiếm tư cách thành viên EU, nhưng vẫn tăng cường lực lượng vũ trang của mình với vũ khí của Nga và Trung Quốc.
Vào năm 2020, hãng đã tiếp nhận máy bay không người lái (UAV) Chengdu Pterodactyl-1, được biết đến với tên gọi Wing Loong ở Trung Quốc. Ngoài nhiệm vụ trinh sát, UAV này có thể tấn công mục tiêu bằng bom và tên lửa.
Phương Tây lo ngại rằng việc Nga và Trung Quốc trang bị vũ khí cho Serbia có thể khuyến khích nước Balkan này tiến một cuộc chiến khác - đặc biệt là ở Kosovo.
6 vận tải cơ Trung Quốc hành quân tới Serbia - Hàng nóng gì mà cần sức chứa 330 tấn? - Ảnh 6.
Hệ thống phòng không HQ-22/FK-3.
 

wuhan2020

Xe tải
Biển số
OF-716236
Ngày cấp bằng
15/2/20
Số km
225
Động cơ
87,863 Mã lực
Tuổi
37
Tại sao trận chiến tại Donbass, Ukraine của Quân đội Nga lại khó khăn như vậy?
Minh Phượng | 12/04/2022 01:31 PM

0

Tại sao trận chiến tại Donbass, Ukraine của Quân đội Nga lại khó khăn như vậy?



Trận địa pháo phía sau của Quân đội Ukraine chi viện cho các trận địa phòng ngự phía trước


Với một thế trận phòng thủ được Ukraine xây dựng trong suốt 8 năm qua tại Donbass, đó là lý do tại sao, Quân đội Nga phải mất vài tuần, thậm chí vài tháng chưa thể đánh chiếm được.

CỤM PHÒNG THỦ DONBASS CỦA UKRAINE KIÊN CỐ NHƯ THẾ NÀO?
Để đánh chiếm hoặc vượt qua một điểm tựa phòng ngự có ụ súng lô cốt ngầm bọc thép, được trang bị súng máy kiên cố như vậy của Quân đội Ukraine, Quân đội Nga có thể mất nhiều ngày, thậm chí vài tuần.
Quân đội Ukraine đã xây dựng các vị trí phòng ngự kiên cố, có chiều sâu ở khu vực Donbass trong suốt 8 năm qua. Tại đây, có rất nhiều cụm phòng ngự như vậy, và một cụm công sự phòng ngự, không chỉ có hầm trú ẩn, công sự chiến đấu mà còn có hầm ngầm, hố bắn, hào giao thông, hầm pháo mà còn có cả những lô cốt bọc thép.
Các ụ súng lô cốt bọc thép, được xây dựng trong các đường hầm, có lỗ bắn ở mọi phía và cửa sổ quan sát, trong đó có thể được trang bị 1 khẩu súng máy và rất khó phá hủy bằng hỏa lực thông thường.
Các công sự bằng gỗ, đất và bao cát, các ụ súng lô cốt bọc thép được trang bị súng máy, cùng các hầm trú ẩn lớn, nhỏ được nối với nhau bởi các chiến hào, đường hầm ngầm… tạo thành các cứ điểm nòng cốt của Quân đội Ukraine tại Donbass.
Xung quanh mỗi cụm cứ điểm nòng cốt, còn có các phân đội xe tăng, chịu trách nhiệm phát động phản công, chi viện hỏa lực trực tiếp. Phân đội súng cối chịu trách nhiệm hỗ trợ hỏa lực và lực lượng pháo binh chi viện hỏa lực từ phía sau.
Hai bên sườn của hướng tiến công và các tuyến tiếp tế hậu cần của Quân đội Nga, còn có các lực lượng xe tăng đặc nhiệm và các đơn vị tác chiến đặc biệt của Quân đội Ukraine có nhiệm vụ tấn công vào bên sườn, phía sau lưng quân Nga nhằm làm giảm việc tập trung hỏa lực của quân Nga vào hướng tiến công chính.
Quan sát các ụ súng lô cốt bọc thép, thì đây không phải là một hầm chứa súng máy bọc thép đơn giản, cũng không phải là một nhóm công sự cốt lõi đơn giản, mà là một hệ thống phòng thủ.
Tại sao trận chiến tại Donbass, Ukraine của Quân đội Nga lại khó khăn như vậy? - Ảnh 1.

Hình ảnh ụ súng lô cốt bọc thép của Quân đội Ukraine tại khu vực Donbass
TẠI SAO DONBASS RẤT KHÓ ĐỂ QUÂN ĐỘI NGA ĐÁNH CHIẾM?
Để quân Nga có thể đánh bại các cụm điểm tựa phòng ngự như vậy của Quân đội Ukraine, trước hết họ phải “bóc hết” được các đơn vị xe tăng phản kích xung quanh và chế áp thành công các đơn vị pháo binh, chi viện hỏa lực phía sau của Quân đội Ukraine.
Đồng thời quân Nga phải bảo vệ an toàn đường tiếp tế hậu cần, kiểm soát được hai bên đường, truy quét và làm sạch các đội chống tăng cơ động (chủ yếu trang bị bằng tên lửa chống tăng), của Quân đội Ukraine.
Bằng chiến thuật này, quân Nga mới có cơ hội đưa xe tăng và xe bọc thép, cùng với sự hỗ trợ của pháo binh, sau đó đưa bộ binh “bóc tách” nhóm công sự nòng cốt của Quân đội Ukraine, từng lớp một.
Tại các thị trấn lớn hơn, chẳng hạn như thị trấn Avdeevka của khu vực Donetsk, Quân đội Nga và lực lượng dân quân thân Nga, đã chiến đấu trong ba tuần và vẫn chưa chiếm được thị trấn này.
Tại sao Donbass rất khó để đánh chiếm? Một nguyên nhân quan trọng khác là Quân đội Ukraine đang liên tục gia tăng lực lượng tại chiến trường Donbass. Hiện có thông tin cho rằng, quân số Ukraine ở vùng Donbass đã tăng gấp đôi lên 90.000 quân.
Trong khi đó, các nước như Mỹ và phương Tây đang tiếp tục viện trợ một số lượng lớn vũ khí, đạn dược tới chiến trường Donbass bằng vận chuyển đường không (đến Ba Lan) và hệ thống đường sắt, đường bộ của Ukraine.
Quân đội Ukraine dựa vào hệ thống công sự có chiều sâu phòng ngự đến 100 km, cùng lực lượng chủ lực đang được tăng cường và sự chi viện từ hậu phương và nguồn viện trợ vũ khí từ nước ngoài. Như vậy, rất khó để Quân đội Nga có thể “đánh nhanh, thắng nhanh”, trong một chiều sâu phòng ngự như vậy.
Tại sao trận chiến tại Donbass, Ukraine của Quân đội Nga lại khó khăn như vậy? - Ảnh 2.

Hầm trú ẩn trong cụm điểm tựa phòng ngự của Quân đội Ukraine tại Donbass
NHỮNG KHÓ KHĂN CỦA QUÂN ĐỘI NGA KHI ĐÁNH CHIẾM DONBASS?
Điều mấu chốt hơn là Quân đội Nga đã không thể phát động một cuộc tấn công kiểu gọng kìm hai cánh, theo kiểu cổ điển. Quân đội Nga lúc này chỉ có một “gọng kìm”, là tập đoàn quân xung kích theo hướng Izum.
Lý do là trên hướng Kyiv, sau khi quân Nga rút khỏi Sumy, đã mất quá nhiều vũ khí hạng nặng và cần phải nghỉ ngơi, bổ sung; nên rất khó nhập trận ngay. Lực lượng chính của Quân đội Nga ở mặt trận phía nam Donetsk, đã bị kìm chân ở Mariupol trong hơn một tháng.
Do đó, chúng ta có thể thấy rằng trên chiến trường Bắc Donetsk, mũi tấn công thọc sâu của Quân đội Nga thực tế chỉ còn có một gọng kìm. Theo hướng này, trung tâm hậu cần chính của Quân đội Nga là thị trấn nhỏ Kupyansk, nơi năng lực vận chuyển, lưu trữ và phân phối tương đối hạn chế.
Còn trung tâm hậu cần của Quân đội Ukraine là Kharkiv, là một trong những trung tâm đường sắt và đường bộ lớn nhất ở Ukraine, đồng thời là trung tâm giao thông tuyến đầu của Liên Xô, nhằm chuẩn bị cho Chiến tranh thế giới thứ ba và trận chiến cuối cùng với Quân đội Mỹ.
Và với sự rút lui của Quân đội Nga ở mặt trận phía bắc như Kiev, Sumy; nên Quân đội Ukraine ở Dnipro, hoàn toàn có thể vận chuyển binh lính, vũ khí, đạn dược và vật liệu tới Kharkov bằng đường sắt và đường bộ mà không gặp bất kỳ mối đe dọa mặt đất nào.
Từ Kharkov đến khu vực Donbass, Quân đội Ukraine chỉ cách vài chục km, nhiều nhất là 100 km. Đồng thời, mùa mưa ở Ukraine sắp đến, đường tiếp tế hậu cần của quân đội Nga sẽ khó khăn hơn.
Hệ quả của việc này là ngày càng có thêm nhiều Quân đội Ukraine ở khu vực phòng thủ Donbass, vũ khí và đạn dược ngày càng nhiều. Vậy nhiều người đặt câu hỏi, tại sao máy bay chiến đấu của Nga không cắt đứt tuyến đường sắt từ khu vực miền tây Ukraine đến Kharkiv?
Trong Chiến tranh thế giới thứ hai, Liên Xô đã không thể phá hủy các tuyến đường sắt của Đức. Hiện tại, tốc độ điều động 200-300 máy bay chiến đấu mỗi ngày của Quân đội Nga, đơn giản là không thể phá hủy hệ thống đường sắt khổng lồ của Ukraine.
Với số lượng phi vụ xuất kích ít ỏi như vậy, thậm chí không đủ để hỗ trợ các đơn vị mặt đất của Quân đội Nga chiến đấu trên chiến trường Donbass.
Trong những ngày vừa qua, Không quân Nga đã tiến hành xuất kích 1.000 lượt, ném khoảng 3.000-4.000 tấn bom thường, tương đương 60.000-80.000 quả đạn pháo 155mm xuống một số khu vực tại Ukraine.
Với hỏa lực như vậy, không đủ để quân Nga tiêu diệt được khu vực phòng thủ kiên cố của Quân đội Ukraine ở thị trấn Avdeevka; chưa kể mức chính xác của bom thường mà Không quân Nga sử dụng là rất thấp.
 

wuhan2020

Xe tải
Biển số
OF-716236
Ngày cấp bằng
15/2/20
Số km
225
Động cơ
87,863 Mã lực
Tuổi
37
Vũ khí bí mật của hải quân Mỹ ở Thái Bình Dương
Phan Bình | 12/04/2022 12:50 PM

0

Vũ khí bí mật của hải quân Mỹ ở Thái Bình Dương

Trong những năm gần đây, Mỹ đã bắt đầu giảm bớt trọng tâm quân sự từ các hoạt động chống khủng bố để quay trở lại khả năng xảy ra chiến tranh quy mô lớn với những đối thủ ngang tầm tiềm năng.


Xui thay, khi gần 2 thập niên kéo dài của Chiến tranh chống khủng bố toàn cầu đã khiến bộ máy phòng thủ của Mỹ đi nhầm đường. Xét theo một số khía cạnh quan trọng thì giờ đây có vẻ như Mỹ đã bắt kịp cuộc chơi khi ngày càng khép chặt những lỗ hổng năng lực ở Châu Âu và Thái Bình Dương.
Trong khi Mỹ giữ vị thế có lực lượng quân sự lớn nhất hành tinh thì nước này tự cho mình có nghĩa vụ phải vươn xa hơn bất kỳ lực lượng nào khác trên thế giới.
Trong mọi ngóc ngách địa cầu, quân đội Mỹ đều cố đa dạng các năng lực riêng, từ cung cấp sự hiện diện ổn định, và huấn luyện các lực lượng quân sự hải ngoại nhằm tự phòng thủ, cho đến việc thực thi các nguyên tắc quốc tế trên đại dương.
Như các học giả quân sự từng phân tích chi tiết trước đây khi nhận định rằng Hải quân Mỹ có thế mạnh trong kỷ nguyên ổn định quan hệ toàn cầu hiện nay, nhưng lực lượng này cũng đông đáng kể ở mặt trận Thái Bình Dương.
Vấn đề này ngày càng trở nên rõ nét hơn khi Hải quân Mỹ không thể triển khai toàn bộ hạm đội ở bất kỳ vùng nước nào mà không để lại một số quyền lợi quan trọng không được canh phòng.
Đội quân mạnh nhất thế giới… vẫn chưa đủ
Chỉ có hạm đội khổng lồ thôi là chưa đủ để giành chiến thắng áp đảo trong cuộc xung đột trên biển của thế kỷ 21. Điều quan trọng hơn hết là phải có những loại tàu phù hợp cho từng vai trò cụ thể.
Trong nhiều năm qua, công nghệ tiên tiến đã giúp Mỹ di chuyển những hạm đội tàu và máy bay khổng lồ nhằm duy trì thế trận trong suốt Thế chiến II, và hướng tới giảm số lượng tài sản có khả năng thực hiện nhiều vai trò. Các loại tàu như khu trục hạm tên lửa dẫn đường lớp Ships like the Arleigh Burke cũng như chiến cơ đa nhiệm F-35 Joint Strike Fighter, đã được trang bị phù hợp để phục vụ một số khả năng chiến đấu.
Chính tư duy này đã cho phép Mỹ mở rộng các khả năng của mình trong khi vẫn giảm tối đa yêu cầu nhân sự và chi phí chung để duy trì nhiều tài sản với các vai trò chuyên biệt hơn nhiều. Song đã có những mặt trái trong các nền tảng "đa nhiệm" của Mỹ: chúng làm tăng đáng kể chi phí nghiên cứu và mua lại, đồng nghĩa chi phí tăng buộc phải mua ít lại. Nó cũng buộc những tài sản quân sự vào thế bí khi không thể phát huy hết khả năng mở rộng của chúng.
Vũ khí bí mật của hải quân Mỹ ở Thái Bình Dương - Ảnh 1.

Binh nhì Charles Coleman, đang thị sát các ô chứa tên lửa trên một trong hai Hệ thống phóng tên lửa thẳng đứng (VLS) trên tuần dương hạm tên lửa dẫn đường USS Hue City (CG 66). Ảnh nguồn: U.S. Navy.
Hãy xem xét cách Mỹ tăng khả năng chiến đấu khi giảm khối lượng tàu, đó là vào thời kỳ hoàng kim của Thế chiến II, quân đội Mỹ có lượng tàu chiến lên tới 6.768 chiếc và khoảng 300.000 chiến cơ.
Trong suốt cuộc chiến tranh Lạnh khi Mỹ mạnh tay chi bạo vào công nghệ quân sự, họ đã mở ra kỷ nguyên đánh giá công nghệ và năng lực theo khối lượng để rồi ngày hôm nay Hải quân Mỹ tự hào có 293 tàu, và duy trì số lượng máy bay quân sự chỉ còn 13.000 chiếc. Những con tàu và máy bay đa năng này đã thực hiện đa nhiệm vụ cần được ưu tiên.
Khả năng này để lại một khiếm khuyết: kém hiệu quả hơn trong tình huống chiến đấu. Khu trục hạm Arleigh Burke là những chiến hạm uy lực mạnh khi được trang bị nhiều loại súng, tên lửa và ngư lôi, nhưng lại chỉ được xếp vào dạng phòng thủ tên lửa đơn giản trong bộ máy phòng thủ tên lửa Aegis.
Những con tàu này sẽ gặp khó khi phòng thủ trong cuộc xung đột quy mô lớn. Cựu giám đốc tác chiến hải quân Mỹ, đô đốc John Richardson cảnh báo: "Các BMD (các tàu phòng thủ tên lửa đạn đạo) sẽ rất lúng túng trong những khu vực hoạt động hạn chế".
Tàu hàng chở theo tên lửa liệu có khả thi?
Một trong những ưu tiên hàng đầu của nước này là phải tìm ra những cách nhằm nhanh chóng mở rộng sự hiện diện quân sự lẫn các khả năng chiến lược ở Thái Bình Dương. Trung Quốc hiện đang dự trữ một kho dự trữ tên lửa đạn đạo khổng lồ (bao gồm cả các tên lửa diệt hạm siêu vượt âm), điều này đồng nghĩa là phòng thủ tên lửa sẽ là một ưu tiên quan trọng đối với các khu trục hạm Aegis của Mỹ.
Không may là nếu mà như vậy thì sẽ làm hạn chế khả năng của hạm đội khu trục hạm Mỹ trong việc tấn công mạnh mẽ hơn khi chúng lượn quanh khu vực chịu trách nhiệm của mình, chờ đợi để đánh chặn bất kỳ tên lửa nào đang bay tới. Đó sẽ là một sự lãng phí đáng kể đối với các khu trục hạm vì sẽ làm hạn chế khả năng của các nhóm chiến đấu khác khi không thể dựa vào sức mạnh tấn công của những chiến hạm này.
Nói dễ hiểu hơn thì Mỹ cần phải trang bị nhiều thêm các ống phóng tên lửa thẳng đứng (thường gọi là các ô Hệ thống phóng thẳng đứng, viết tắt VLS) ở Thái Bình Dương nhằm tăng cường các hoạt động tấn công và phòng thủ, cũng như có thể lấy chúng càng nhanh, càng rẻ càng tốt. Vừa hay khi đó cũng là lúc ra đời ý tưởng về sà lan tên lửa hoặc tàu tên lửa.
Năm 2019, trong một bài báo công bố trên tờ Kỷ yếu của Viện hải quân Mỹ thì có 5 chuyên gia bao gồm 1 thuyền trưởng hải quân và 1 đại tá Thủy quân lục chiến (cả 2 đều đã nghỉ hưu) đang cung cấp đề xuất của họ về việc nhanh chóng mua sắm và trang bị các tàu hàng phục vụ chiến đấu. Ý tưởng này nói tóm lại thì là "chỉ cần gắn hàng bó tên lửa lên những con tàu và neo xung quanh Thái Bình Dương", sự khác biệt ở đây là khái niệm những sà lan tên lửa hiện đại này là công nghệ đang có trong thời đại chúng ta.
Từ lâu Mỹ đã sở hữu các nền tảng tên lửa "đóng thùng" có thể đặt thoải mái trên sàn những tàu hàng lớn. Thêm nữa, với các siêu máy tính kết hợp dữ liệu như được trang bị trên chiến cơ F-35 Joint Strike Fighter, người Mỹ cũng đã chứng minh khả năng tấn công mục tiêu bằng các tên lửa mặt đất thông qua dữ liệu nhắm mục tiêu được chuyển tiếp bởi chiến cơ bay gần đó.
Nói một cách đơn giản, những hệ thống vũ khí mô-đun sẽ làm việc khi hoạt động ngoài boong tàu hàng, và chúng đã chứng minh rằng vũ khí có thể linh động tấn công các mục tiêu do máy bay xác định… Điều này nói lên rằng khái niệm này sẽ đòi hỏi rất ít phát triển hoặc xây dựng cơ sở hạ tầng, tiết kiệm đáng kể thời gian và chi phí.
Vũ khí bí mật của hải quân Mỹ ở Thái Bình Dương - Ảnh 2.

Từ trái qua phải là tuần dương hạm tên lửa dẫn đường USS Vicksburg (CG 69) và các khu trục hạm tên lửa dẫn đường trong Cuộc tập trận chung Vandel. Ảnh nguồn: U.S. Navy.
Sà lan tên lửa hoạt động ra sao?
Bước đầu tiên để xây dựng một hạm đội sà lan tên lửa sẽ là mua sắm vỏ các tàu chở hàng thương mại, nghe có vẻ là một nỗ lực dễ dàng nếu xảy ra chiến tranh Thái Bình Dương.
Ước tính rằng hàng năm, 1/3 tổng số tàu thương mại toàn cầu đều đi qua biển Đông, và nếu xảy ra xung đột Mỹ, Trung thì những chuyến tàu này sẽ bị cắt giảm do sự sụt giảm thương mại giữa 2 siêu cường kinh tế, cùng việc nhận thức mối nguy hiểm khi tàu đi qua vùng biển sẽ là thủy địa chiến lớn nhất trong lịch sử. Kết quả là, việc mua những con tàu này sẽ có mức giảm giá mơ ước.
Nên biết rằng việc mua 1 tàu hàng hai lớp vỏ thương mại mới toanh sẽ khiến Mỹ tốn từ 25 đến 50 triệu USD, nhưng tàu hàng đã qua sử dụng được rao bán trên các trang web như NautiSNP sẽ chỉ phải bỏ ra một ít đô la, một số tàu hàng hiện được rao bán trên thị trường có giá chỉ nhỉnh hơn 1 triệu USD.
Một lần nữa, sự sụt giảm đáng kể thương mại xuyên Thái Bình Dương có thể sẽ khiến Mỹ tiết kiệm khối tiền khi hàng loạt công ty sẽ thanh lý tài sản trong khu vực nhằm bù đắp một phần thiệt hại của họ.
Một khi hải quân Mỹ đã mua đủ số tàu cần thiết thì họ sẽ bắt tay vào việc tái trang bị chúng để vận hành như những sà lan tên lửa. Hoạt động này sẽ diễn ra theo 2 cách: 1. Hải quân có thể dùng các tài sản tên lửa và máy bay không người lái (drone) trên tàu, việc này sẽ gây khó khăn trong việc phân biệt các tàu hàng truyền thống với sà lan tên lửa, đồng thời giảm đáng kể thời gian và chi phí trong việc hoán đổi mỗi con tàu.
Mặc dù các tàu được đánh dấu là Hải quân Mỹ và gắn cờ tương tự như tàu thương mại, song việc này cũng đủ gây khó cho Hải quân Trung Quốc khi phải xác định từng tàu một trước khi tấn công, có thể giải thích là do nhiều hệ thống vũ khí lệ thuộc vào radar khẩu độ tổng hợp đảo nghịch đánh giá mục tiêu thông qua cấu hình có độ phân giải thấp.
Khoản đầu tư ngoại vi có thể được cắt giảm hơn nữa khi đã có các tài sản cạnh bên như khu trục hạm Aegis dùng để chỉ huy và điều khiển, dựa vào radar chiến hạm, nhắm mục tiêu, và bộ máy chỉ huy… tất cả cùng phát huy ưu thế của "kho đạn nổi".
Theo cách này, sà lan tên lửa sẽ đóng vai trò bổ sung hiệu quả cho kho vũ khí hiện có của khu trục hạm. Ngược lại các khu trục hạm cũng có thể được sửa đổi để mang theo các ống phóng VLS như đã được triển khai bởi các khu trục hạm tên lửa dẫn đường của Mỹ ngày hôm nay.
Mỗi tàu container có thể được sửa đổi để mang theo một loạt các ống phóng thẳng đứng có trang bị tên lửa Tomahawk trong thời gian từ 3 đến 6 tháng hoạt động. Chi phí chắc chắn sẽ cao hơn, nhưng bù lại sẽ rút ngắn đáng kể hoặc giảm tối đa các chi phí đào tạo nhân lực và hậu cần liên quan đến việc trang bị một hệ thống vũ khí khác.
Điều cốt yếu là hải quân Mỹ cần phải xem xét xem họ cần bao nhiêu sà lan tên lửa, và mỗi sà lan cần phải trang bị bao nhiêu tên lửa. Có ý kiến cho là sẽ đặt cả trăm ống phóng VLS liên kết với tên lửa trên một trong các sà lan, nhưng việc này lại đội chi phí và dễ trở thành mục tiêu của Trung Quốc.
Và một đề xuất đáng lưu ý là có thể chuyển đổi 10 đến 15 tàu hàng thành các sà lan tên lửa, mỗi sà lan chở theo từ 30 đến 50 tên lửa Tomahawk, điều này sẽ hạn chế tổn thất nếu có sà lan bị hư hại, trong khi đó vẫn đủ hỏa lực nhằm đảm bảo lợi thế cho chiến lược tổng thể của hải quân.
Vũ khí bí mật của hải quân Mỹ ở Thái Bình Dương - Ảnh 3.

Hải quân Mỹ rất quan tâm đến việc cải tạo các tàu hàng thành các sà lan tên lửa. Ảnh minh họa: Zeymarine .
Các sà lan tên lửa liệu có thực tế?
Khi hải quân Mỹ nhanh chóng mua và sửa đổi tàu hàng thành sà lan tên lửa, họ cũng cấp tốc đào tạo nhân lực cho những con tàu này (áp dụng chiêu mộ tân binh như kiểu hải quân truyền thống xem ra không khả thi).
Thuyền trưởng Chris Rawley đề xuất một mô hình thủy thủ đoàn lai nghe có vẻ hợp lý hơn cả. Theo đó, mỗi sà lan tên lửa sẽ có một thủy thủ đoàn gồm cả quan chức hải quân và thủy thủ dân sự có nhiều kinh nghiệm trong vận hành các tàu thương mại.
Bằng cách tuyển dụng từ khối tư nhân, hải quân Mỹ có thể nhanh chóng điều những tàu này cùng với thủy thủ đoàn đã qua đào tạo phù hợp với nhiệm vụ mà họ được giao, trong khi đó đặt các sĩ quan hải quân vào nhiệm vụ chỉ huy và cùng các vai trò chiến đấu khác.
Bằng cách sử dụng yếu tố chỉ huy quân sự, việc vận hành sà lan tên lửa trong chiến tranh với thủy thủ đoàn gồm một phần dân thường sẽ vẫn được xem là hợp pháp theo luật quốc tế. Thực vậy, mô hình này đã thật sự dùng cho bến tàu vận tải đổ bộ USS Ponce gần đây đã ngừng hoạt động.
TIN ĐỌC THÊM
Những sà lan tên lửa dạng này có số lượng thủy thủ đoàn vào khoảng 30 người (một nửa là sĩ quan hải quân, nửa còn lại là thường dân). Chúng cũng chở theo hàng hóa được niêm phong trong thân tàu, giúp con tàu sống sót nếu một khi bị tấn công.
Hải quân Mỹ đã dành ngân sách tương đương 400 triệu USD trong niên khóa 2020 để phát triển ra 2 tàu nổi mặt nước cỡ lớn không người lái. Chiếc tàu nổi không người lái hạng trung (MDUSV) có biệt danh "Thợ săn biển" đã thật sự chạy giữa 2 thành phố San Diego và Hawaii trong thời gian gần đây.
Hiện tại hải quân Mỹ đã đầu tư chế tạo những thiết bị drone kiểu mới như Kratos Valkyrie, nôm na là drone giám sát tầm thấp, nó chở theo 2 trái bom đường kính nhỏ dùng để không kích, mỗi chiếc drone này có giá thành vài triệu USD. Tương tự mỗi sà lan tên lửa sẽ có giá thành vài triệu USD, mức giá này nghe có vẻ hợp lý hơn nếu so với 13 tỷ USD của gã khổng lồ USS Gerald R. Ford.
Nếu Mỹ và Trung Quốc cứ tiếp tục cọ xát dẫn đến va chạm thì đến một lúc bộ máy quốc phòng Mỹ buộc phải ngắt một khoản trong ngân sách quốc phòng để đầu tư sà lan tên lửa. Nếu ngày đó đến, sà lan tên lửa có thể đại diện cho một trong những hệ số nhân lực hiệu quả nhất mà Mỹ có thể tận dụng.
 

wuhan2020

Xe tải
Biển số
OF-716236
Ngày cấp bằng
15/2/20
Số km
225
Động cơ
87,863 Mã lực
Tuổi
37
Nga thu thêm nhiều T-72 Ukraine tại Kharkov

Xe tăng T-72 mới của Lực lượng vũ trang Ukraine đã tới tay quân đội Nga trong cuộc tấn công vào hướng Kharkov ở khu vực Izyum. Như chính những người tham gia các sự kiện đó giải thích, thiết bị được chụp mà không bắn một phát nào.

Theo Bộ Quốc phòng Nga, trong cuộc tấn công của quân đội Nga tại khu vực làng Topolskoye, quận Izyumsky, vùng Kharkiv, quân đội Ukraine đã bỏ vị trí và bắt đầu rút lui khi nhìn thấy xe tăng Nga. Cùng lúc đó, những chiếc T-72 của Ukraine đang ở trong làng chỉ đơn giản là giương súng, từ chối khai hỏa. Do đó, quân đội Nga đã có được những chiếc xe tăng hoàn toàn mới với đầy đủ đạn dược.

Theo giải thích của chỉ huy một đại đội xe tăng tên là Timur (họ không cho biết), không phải tất cả binh sĩ Ukraine đều muốn chiến đấu với quân đội Nga.

Nhiệm vụ là chiếm các khu định cư và tạo hành lang cho các lực lượng của chúng tôi tiến xa hơn về phía nam (...) Nhìn thấy chúng tôi, họ nâng đại bác lên xe tăng của họ, không có bắn (...) Họ có xe tăng mới, a số dặm tối thiểu, dường như đã bị loại bỏ khỏi bộ nhớ. Với đầy đủ đạn dược. Mọi người đều vui mừng vì họ không phải nổ súng. Họ bỏ cuộc vì họ nhìn thấy chúng tôi, xe tăng của chúng tôi, thiết bị của chúng tôi. Và họ không muốn chiến đấu với chúng tôi nữa

- anh nói.

Cần lưu ý rằng tại khu vực Izyum trong ba tuần đã diễn ra những trận chiến khá ác liệt, thậm chí nó còn lọt vào những trận đánh xe tăng. Bất chấp sự kháng cự ngoan cố của lữ đoàn tấn công đường không số 81 riêng biệt của Lực lượng vũ trang Ukraine và các tiểu đoàn quốc gia, các nhóm quân đồng minh của Nga và các nước cộng hòa đã cố gắng đẩy lùi kẻ thù ra khỏi thành phố và phát triển một cuộc tấn công theo chiều sâu, bao vây Ukraine. quân đội không chỉ ở khu vực Kramatorsk, Lysichansk và Slavyansk, mà còn đe dọa sự bao vây hoàn toàn của toàn bộ nhóm Donbass. Việc chiếm được Izyum mở ra cho quân ta cơ hội tiến hành một cuộc tấn công trên ba hướng cùng một lúc.

 

wuhan2020

Xe tải
Biển số
OF-716236
Ngày cấp bằng
15/2/20
Số km
225
Động cơ
87,863 Mã lực
Tuổi
37
Lính Anh xin hàng quân Nga

 

wuhan2020

Xe tải
Biển số
OF-716236
Ngày cấp bằng
15/2/20
Số km
225
Động cơ
87,863 Mã lực
Tuổi
37
S300 bị phá huỷ

 

wuhan2020

Xe tải
Biển số
OF-716236
Ngày cấp bằng
15/2/20
Số km
225
Động cơ
87,863 Mã lực
Tuổi
37
Tổng cộng 21 lính ua trong vụ T72 bắn nát gáo


E2BDD032-4D28-4624-98D9-BFAE539DE1BC.png
 

wuhan2020

Xe tải
Biển số
OF-716236
Ngày cấp bằng
15/2/20
Số km
225
Động cơ
87,863 Mã lực
Tuổi
37
Quân ua azov đói quá chịu ko nổi mở đường máu


6A3BD96F-83F2-4D5C-86D4-B1A2CD8C80B3.png


18+
 
Trạng thái
Thớt đang đóng
Thông tin thớt
Đang tải
Top