[Funland] Tình hình Syria - Trung Đông- Hồng Tân- Pak Ấn và Iran vs Phương Tây Vol 83

Vulcan V70

Xe trâu
Biển số
OF-53557
Ngày cấp bằng
24/12/09
Số km
31,103
Động cơ
667,001 Mã lực
Chỉ là cuộc điện thoại thôi mà.


 

Bigmoto

Xe container
Biển số
OF-389465
Ngày cấp bằng
29/10/15
Số km
6,038
Động cơ
317,214 Mã lực

emtenlagi

Xe đạp
Biển số
OF-683867
Ngày cấp bằng
7/7/19
Số km
48
Động cơ
103,780 Mã lực
Tuổi
37
Black hawk down 2019, tiếp tục chuỗi ngày kinh hoàng của máy bay Mỹ

Một chiếc trực thăng Sikorsky UH-60 Black Hawk thuộc Tiểu đoàn 1, Trung đoàn không quân số 5 của quân đội Mỹ đã bất ngờ bị rơi trong khi đang thực hiện nhiệm vụ khiến 1 thành viên thiệt mạng.

 

Bigmoto

Xe container
Biển số
OF-389465
Ngày cấp bằng
29/10/15
Số km
6,038
Động cơ
317,214 Mã lực
Tức là họ tích hợp trong SU 57 một trạm điều khiển UAV, không giống Mẽo làm trạm riêng dưới mặt đất.
Kiểu như đi uýnh lộn SU 57 sẽ dắt 1 bầy lít nhít đi theo ấy nhể, đứa thì chỉ chỏ, đứa thì vác đồ lao vào, SU bà bà đứng ngoài đốc chiến ....nguy hiểm phết :))
 

emtenlagi

Xe đạp
Biển số
OF-683867
Ngày cấp bằng
7/7/19
Số km
48
Động cơ
103,780 Mã lực
Tuổi
37
Lãnh đạo chương trình Arrow: Nên mua Pantsir-S1 hơn là Patriot

(Vũ khí) - Theo ông Uzi Rubin, căn cứ vào hiệu quả tác chiến trên chiến trường, khách hàng nên mua hệ thống Pantsir-S1 Nga hơn là Patriot của Mỹ.

Tuyên bố trên được đưa ra bởi ông Uzi Rubin, từng là "kiến trúc sư trưởng" cho chương trình phòng thủ tên lửa của Bộ Quốc phòng Israel, đồng thời cũng là cựu lãnh đạo của chương trình phòng thủ tầm cao Arrow.

Hệ thống Pantsir-S1.


"Trong thời gian gần đây, hiệu quả của những vũ khí phòng thủ do Nga và Mỹ sản xuất đã được chứng minh rõ nhất. Trong khi hệ thống Pantsir-S1 của Nga tại Syria đã chặn đứng gần như tất cả đòn tấn công đường không từ đạn pháo phản lực, rocket, UAV... thì Patriot lại mang đến nhiều tai tiếng cho Mỹ bởi chúng đã chứng minh sự vô dụng của mình, nhất là trong vụ nhà máy dầu của Saudi Arabia bị tấn công hôm 14/9.

Tại thời điểm đó, nhà máy này và nhiều mục tiêu trọng điểm khác của Saudi đang được đặt trong tầm tác chiến của Patriot, thế nhưng những vũ khí đã không có bất kỳ phản ứng nào với đòn tấn công bằng tên lửa hành trình và máy bay không người lái đó", ông Uzi Rubin nói và cho biết thêm rằng: "Dù không muốn nhưng tôi cho rằng, khách hàng nên mua Pantsir-S1 hơn là Patriot".

Theo thiết kế, Pantsir-S1 là hệ thống vô cùng phù hợp để đánh chặn các loại tên lửa hành trình, máy bay không người lái, các loại bom lượn, thậm chí là các loại đạn pháo, rocket phóng loạt - những mục tiêu nằm trong phạm vi nhiệm vụ mà nó được định hướng từ khi thiết kế.

Việc Pansir-S1 đã bắn hạ tất cả các mục tiêu đáng ngờ trên không phận Syria đã cho thấy rằng, lực lượng phòng không Nga tại Syria đang hết sức cảnh giác, sẵn sàng bắn hạ tất cả những mục tiêu nào mà họ thấy nguy hiểm, hiện diện bất hợp pháp trên không phận Syria.

Việc Pantsir-S1 đánh chặn thành công tất cả các loại phương tiện và vũ khí bất hợp pháp ở Syria cũng cho thấy hiệu quả rất cao của nó, vượt trội mọi vũ khí tương tự của phương Tây như hệ thống phòng không Patriot-3 (PAC-3) của Mỹ hay hệ thống Iron Dome của Israel.

Để làm được điều dó, mỗi hệ thống Pantsir-S1 mang 12 tên lửa dẫn đường vô tuyến 57E6, có phạm vi tấn công 20km và hai khẩu pháo 30mm 2A38 có tốc độ bắn 2500 quả/phút, với 700 viên đạn mỗi khẩu, tạo ra loại vũ khí đủ để bắn hạ mọi mục tiêu trong tầm bắn. Hệ thống này có thể nhanh chóng phát hiện các phương tiện tấn công mục tiêu mặt đất và tiến hành đánh chặn nó.


Hôm 27/9, Thiếu tướng Igor Konashenkov, phát ngôn viên bộ Quốc phòng Nga cho biết, những hệ thống tên lửa phòng không tai Syria với nòng cốt là Pantsir-S1 đã bắn hạ và vô hiệu hóa hơn 100 máy bay không người (UAV) lái các loại của phiến quân Syria tấn công vào căn cứ không quân Hmeymim trong hơn 1 năm qua.
https://baodatviet.vn/quoc-phong/vu-khi/lanh-dao-chuong-trinh-arrow-nen-mua-pantsir-s1-hon-la-patriot-3388472/

Khá giống ngày trước Pierre Sprey cha đẻ F16 chê F35 dogìght thua MiG-21

 
Chỉnh sửa cuối:

Hải Hoà

Xe tăng
Biển số
OF-421517
Ngày cấp bằng
10/5/16
Số km
1,154
Động cơ
205,309 Mã lực
Tuổi
61
Nơi ở
thanh hoa

emtenlagi

Xe đạp
Biển số
OF-683867
Ngày cấp bằng
7/7/19
Số km
48
Động cơ
103,780 Mã lực
Tuổi
37
Lầu Năm Góc thừa nhận: 'Patriot' làm xấu hổ nước Mỹ

Nhưng vừa mới đây, sau khi Bộ trưởng Ngoại giao Mỹ M.Pompeo và Chủ tịch Hội đồng Tham mưu trưởng Liên quân Mỹ chính thức lên tiếng về vụ việc trên, chuyên gia quân sự Nga Vladimir Tuckov lại đã có bài “phản biện” những nhận định cua các quan chức Mỹ, xin giới thiệu lại cùng bạn đọc. Bài đăng trên “Svobodnaia Pressa” ngày 23/9/2019.

Tổ hợp tên lửa phòng không Patriot (Ảnh: ZUMA/Global Look Press)
Vị quan chức cao cấp Mỹ đầu tiên phải đứng ra “bày tỏ” nỗi bực tức trước sự bất lực của các phương tiện phòng không/ phòng (chống) tên lửa (của Mỹ) tại A rập Saudi là Ngoại trưởng nước này Mike Pompeo.

Trước khi lên máy bay đáp chuyến bay khẩn cấp tới Riyadh để “chữa đám cháy ngoại giao”, ông đã tuyên bố trước đám đông các nhà báo đang vây quanh mình tại sân bay rằng Mỹ đang sở hữu hệ thống phòng không tốt nhất thế giới.

Nhưng (kể cả) "các hệ thống phòng không tốt nhất đó đôi khi cũng mắc lỗi”. Nếu dịch câu này ra tiếng Nga (và cả tiếng Việt) thì có nghĩa là "Thánh nhân cũng có lúc nhầm”. Cũng đúng thôi, chỉ có điều là cái nhầm lần này nó lớn quá.

Và Ngoại trưởng M.Pompeo, thay vì trấn an A rập Saudi đại loại như kể từ giờ trở đi, sau khi (Mỹ) đã phân tích cực kỳ kỹ lưỡng sự cố và áp dụng các giải pháp cần thiết, đối tác chiến lược của Mỹ, tức Ả Rập Saudi, sẽ được bảo vệ chắc chắn và nỗi kinh hoàng (14/9) đó sẽ không bao giờ lặp lại nữa, thì lại đã lên tiếng một cách rất không tự tin rằng:

“Chúng tôi (Mỹ) muốn tin chắc rằng cơ sở hạ tầng và các nguồn tài nguyên sẽ được bảo vệ như thế nào đó để các cuộc tấn công tương tự trong tương lai sẽ ít thành công hơn (cuộc tấn công vừa rồi).

Chắc chắn rằng câu phát biểu “ Các cuộc tấn công trong tương lai sẽ ít thành công hơn” (của Ngoại trưởng Mỹ M.Pompeo) đã làm cho Riyadh cảm thấy rất thất vọng. Vì thế, nên ngay ngày hôm sau, Thái tử Mohammed bin Salman đã liên lạc với Tổng thống Hàn Quốcvà đề nghị ông này giúp A rập Saudi tăng cường khả năng phòng thủ đất nước mình bằng các tổ hợp tên lửa phòng không Hàn Quốc.

Và cuối cùng thì, vào ngày thứ bảy tuần trước (21/9), nguyên nhân cụ thể thất bại của hệ thống phòng không bảo vệ các nhà máy lọc dầu công ty Saudi Aramco đã được một nhân vật cực kỳ am hiểu lĩnh vực quân sự làm rõ- Đó là Chủ tịch Hội đồng Tham mưu trưởng Liên quân Mỹ Joseph Dunford.

Ông giải thích rằng không có bất kỳ một hệ thống phòng không / phòng chống tên lửa đơn lẻ nào có thể đối phó được một đòn tấn công đường không ồ ạt cùng lúc của 18 máy bay không người lái và 7 tên lửa hành trình. Tuy nhiên, (nếu tổ chức) hệ thống phòng không nhiều tầng, có thể làm giảm thiểu các rủi ro từ những cuộc tấn công quy mô tương tự như vậy.



Và ngay lập tức- đến đây (sau phát biểu trên) thì có rất nhiều câu hỏi phát sinh. Và câu hỏi quan trọng nhất- Ả Rập Saudi mua khối lượng vũ khí khổng lồ trị giá tới 100 tỷ đô la của Mỹ để làm gì? Và tại sao với một tổng số tiền tầm cỡ vũ trụ như vậy lại không thể thiết lập được một hệ thống phòng không / phòng chống tên lửa bố trí theo tuyến?

Và tại sao, trong những điều kiện khi mà bất kỳ ai (kể cả người bình thường, không phải là chuyên gia quân sự) cũng đều có thể thấy rất rõ rằng các cuộc tấn công bằng tên lửa chủ yếu của (từ) các nước láng giềng sẽ nhằm vào các cơ sở chính của ngành công nghiệp dầu mỏ, mà vẫn không tập trung các lực lượng phòng không mạnh nhất trên những hướng này?

Nhưng hóa ra là đã- "không hề có một lực lượng phòng thủ (đủ) mạnh". Mạnh ở đây là mạnh trên thực tế, chứ không phải là “mạnh” trong các bản báo cáo. Mỹ đã chuyển giao 96 bệ phóng hệ thống tên lửa phòng không “Patriot” PAC2 và PAC3 cho Ả Rập Saudi.

Hơn nữa, số lượng các phiên bản hiện đại nhất là PAC3 nhiều gấp đôi so với (số lượng) PAC2. Và Mỹ đã đào tạo một cách bài bản các sỹ quan điều khiển người Ả Rập Saudi để vận hành những tổ hợp này.

Không phận A rập Saudi được kiểm soát bởi 17 radar cảnh báo sớm AN / FPS-117 (V) 3,- chúng kết nối tạo thành một mạng thống nhất với một số lượng lớn các radar chiến thuật khác.

Có vẻ như đến một con ruồi sẽ không thể bay lọt. Thế mà, không một máy bay không người lái nào, không một tên lửa hành trình nào bị các phương tiện cảnh báo tấn công tên lửa phát hiện.

Tất cả các phương tiện tấn công đều bay tới mục tiêu mà không gặp bất kỳ “trở ngại nào”. À không, thực ra có 3 quả tên lửa "bay lạc đường " và rơi cách các đầu mối cấp dầu không xa. Thế đấy, các tổ hợp “Patriot” đã không phóng một quả tên lửa nào.

Trong lịch sử của tổ hợp tên lửa phòng không này (“Patriot”) tại Trung Đông, đã có nhiều trang đáng xấu hổ, nhưng một thảm họa quy mô lớn như vậy- xảy ra lần đầu tiên.

Cần phải nói rằng trong bài phát biểu trên của Joseph Dunford, tình hình thực tế đã bị ông bóp méo tương đối đáng kể. Thứ nhất, một mạng radar mạnh như của Ả Rập Saudi không chỉ có thể mà còn phải phát hiện được tất cả 25 vật thể tấn công, cho dù chúng là những vật thể kích thước nhỏ.

Và đường bay quá thấp cũng không thể được coi là một lý do bất khả kháng để biện minh cho việc đã không thể đánh chặn. Chí ít thì cũng bởi vì tốc độ của tất các mục tiêu này là cận âm, và các máy bay không người lái nói chung “di chuyển” rất chậm.

Thứ hai, các quan điểm đang rất “phổ biến” tại chính nước Mỹ cho rằng “Patriot” không được thiết kế để đánh chặn máy bay không người lái, cũng rất không đúng. Trong bản mô tả kỹ thuật các tính năng kỹ chiến thuật của nó đã ghi rõ bằng giấy trắng mực đen rằng tổ hợp này đánh chặn được cả các máy bay không người lái.

Đúng là đã ghi như thế, tuy đó là một “thú vui” rất tốn kém – mỗi quả tên lửa “Patriot” có giá một triệu đô la. Tuy nhiên, những tổn thất mà Ả Rập Saudi đã phải gánh chịu ngày 14 tháng 9 còn lớn hơn (1 triệu đô la) rất, rất nhiều.

Thứ ba, cũng sẽ rất không đúng nếu nói rằng tại Ả Rập Saudi không có một hệ thống phòng không đa tầng (bố trí theo tuyến), các tổ hợp “Patriot”, theo họ nói, được bố trí như trên các ốc đảo nằm rải rác trên các khu vực rộng lớn của đất nước.

"Patriot"- đó là một tổ hợp tên lửa phòng không tầm trung đa năng, có khả năng phòng thủ ở chiều sâu 80 - 100 km. Mục tiêu của “Patriot” là các mục tiêu khí động học, trong đó có máy bay không người lái và tên lửa có cánh (hành trình).

Vâng, còn nếu nói rằng tên lửa hành trình rất khó bị đánh chặn vì nó có thể cơ động, chứ không như các tên lửa đạn đạo, thì trong cái thế kỷ 21 này, đó là cách bào chữa không đẹp lắm của đại diện một quốc gia công nghệ tiên tiến bậc nhất thế giới. Các tên lửa “Patriot” cực kỳ "nhanh nhẹn " - tốc độ của chúng tới 5 M và khả năng chịu lực quá tải ngang- tới 30 g.

Tại Ả Rập Saudi, còn có một kiểu tổ hợp tên lửa phòng không tầm trung có tầm bắn lên tới 40 km. Đó là 128 tổ hợp tên lửa phòng không I-Hawk. Những tổ hợp này, tất nhiên, tuổi đã hơi cao- chúng xuất hiện vào những năm 70 của thế kỷ trước, nhưng nhờ đã qua một số đợt hiện đại hóa, nên hiện vẫn là những tổ hợp tên lửa phòng không hiện đại.

Và còn 600 (xin viết bằng chữ - sáu trăm!) tổ hợp tên lửa phòng không tầm ngắn. Không phải tất cả chúng đều như nhau. 400 (bốn trăm) trong số đó- tổ hợp M1097 Avenger của Mỹ- là xe địa hình mang hai hộp đạn tên lửa “Stinger” và súng máy phòng không 12,7 mm.

Tất cả đều được điều khiển bằng radar. Quả thực, trước các máy bay không người lái thì "Stinger" bất lực vì chúng được trang bị các đầu tự dẫn tầm nhiệt. Nhưng với các tên lửa hành trình tốc độ cận âm,- và không phải là những tên lửa hoàn hảo nhất, thì chúng (“Stinger”) hoàn toàn đủ sức “xử lý”.

Chưa hết. Vẫn còn tới 40 tổ hợp tên lửa phòng không “Crotale” của Pháp. Đây là một loại vũ khí rất đáng gờm được thiết kế để thực hiện các nhiệm vụ phòng không bảo vệ các mục tiêu có tầm quan trọng chiến lược.

“Crotale” có khả năng bắn hạ mục tiêu trong dải độ cao từ 5 mét đến 5 km. Cự ly bắn- 10 km. Được đưa vào trang bị năm 1971, nhưng lần hiện đại hóa cuối cùng được thực hiện vào cuối những năm 2000.

Vâng, còn khoảng 160 tổ hợp tên lửa phòng không “Shanine”- một phiên bản của chính tổ hợp “Crotale” và cũng do người Pháp chế tạo theo đơn đặt hàng của Ả Rập Saudi.

Ngoài ra, trong trang bị hệ thống phòng không A rập Saudi còn có khoảng một nghìn khẩu pháo phòng không các cỡ nòng 20- 40 mm.

Lực lượng Phòng không Ả Rập Saudi còn có trong biên chế Bộ đội vô tuyến kỹ thuật. Rất có cơ sở để cho rằng trong trang bị của Bộ đội vô tuyến kỹ thuật có không chỉ các radar và các phương tiện thông tin liên lạc, mà còn cả các phương tiện tác chiến điện tử có khả năng chế áp hệ thống điều khiển của máy bay không người lái.


Bởi vì, với một khoản tiền điên rồ mà Vương quốc (A rập Saudi) đã phải trả cho Hợp Chủng Quốc (Mỹ), họ hoàn toàn có quyền yêu cầu (Mỹ) cung cấp các tổ hợp tác chiến điện tử.

Như chúng ta thấy, hệ thống phòng không được bố trí theo tuyến. Và vai trò "dẫn dắt và dẫn đường" trong hệ thống này thuộc về các phương tiện kỹ thuật (và vũ khí) Mỹ.

Các phương tiện phát hiện (radar) bố trí phân tán cần phải phát hiện được một cuộc tấn công quy mô lớn bằng các máy bay không người lái và tên lửa hành trình ngay giai đoạn đầu. Và bám các mục tiêu, truyền dữ liệu, kể cả các dữ liệu chỉ mục tiêu, về các radar và các tổ hợp tên lửa phòng không của tuyến phòng thủ tiếp theo để đánh chặn đòn tấn công đường không nói trên.

Nhưng chuyện đó đã không xảy ra. Vì vậy, nảy sinh rất nhiều nghi ngờ về năng lực thực sự của các hệ thống phòng không/phòng chống tên lửa Mỹ.

Vâng, và bây giờ thì ta thử bàn về "không một hệ thống phòng không và chống tên lửa đơn lẻ nào có thể bẻ gãy được cuộc tấn công này (tức cuộc tấn công ngày 14/9/2019-ND)”, như Joseph Dunford, Chủ tịch Hội đồng Tham mưu trưởng Liên quân Mỹ đã nói.

Nhiệm vụ bảo vệ đường không cho căn cứ của Bộ đội Đường không- Vũ trụ Nga (VKS) Khmeimim tại Syria do tổ hợp tên lửa- pháo phòng không tầm gần “Pantsir-S1” đảm nhiệm. Trong hai năm qua, tổ hợp này đã “đẩy lùi” nhiều cuộc tấn công đường không của quân khủng bố, bắn hạ hơn 20 máy bay không người lái và hơn 60 quả đạn phản lực- đó là tên lửa tự tạo, đạn tên lửa “Grad”....

Nhân tiện cũng phải nhấn mạnh một ý là các máy bay không người lái bị (“Pantsir-S1”) đánh chặn là những máy bay không người lái được chế tạo theo công nghệ tiên tiến nhất. Chúng được trang bị các hệ thống điều khiển và thông tin liên lạc do các nhà máy Mỹ sản xuất.



Thêm nữa, cường độ của các cuộc tấn công đôi khi đạt đến mức rất cao. Cụ thể, chỉ riêng ngày 19/5/2019 , “Pantsir” đã bắn hạ 8 quả tên lửa và 12 máy bay không người lái.

Cơ số đạn của "Pantsir-S1"- có 12 quả tên lửa tầm bắn tới 20 km, 1.400 đạn pháo cỡ nòng 30 mm. Thời gian phản ứng- 4 giây. Các mục tiêu, trong đó có cà các mục tiêu kích thước nhỏ, bị đánh chặn ở độ cao từ 5 m đến 15 km.

Tốc độ bắn của pháo - 5000 viên/phút. Khoảng thời gian giữa các lần phóng tên lửa- 1,5 giây. Có thể bắn cùng lúc 4 mục tiêu.

Một trong những tính năng độc đáo của tổ hợp là có khả năng phát hiện và tiêu diệt mục tiêu với diện tích phản hạ radar hiệu dụng chỉ 2-3 cm2. “Pantsir” có thể đối phó với các máy bay không người lái trinh sát cỡ nhỏ. Còn những máy bay không người lái tấn công được “nạp” đầy chất nổ có "kết cấu" to hơn, nên đối với “Pantsir”, mọi việc dễ dàng hơn rất nhiều.

Washington hiện không có trong tay bất cứ một loại phương tiện phòng không nào có các tính năng dù chỉ gần bằng “Pantsir-S1” để cung cấp cho Riyadh. Bởi vì trong trang bị của các đơn vị Bộ đội (lực lượng) Phòng không Mỹ chỉ đang còn khoảng 30 tổ hợp tên lửa phòng không Pháp-Đức hợp tác sản xuất "Roland" đang trực chiến những ngày cuối cùng và đã không còn được sản xuất nữa.

Thêm nữa, biến thể mới nhất của nó không thể với tới tầm của “Pantsir” cả về khả năng phát hiện các mục tiêu kích thước nhỏ, cả về tốc độ đánh chặn- tiêu diệt các tên lửa và máy bay không người lái kích thước nhỏ.

Tất nhiên, Riyadh lẽ ra nên mua tổ hợp Nga. Nhưng khi và chỉ khi, nếu Washington không “giơ nắm đấm” vì đã dám có "các quan hệ tiếp xúc tội lỗi với Matxcova”.
https://baodatviet.vn/quoc-phong/binh-luan-quan-su/lau-nam-goc-thua-nhan-patriot-lam-xau-ho-nuoc-my-3388463/
 

emtenlagi

Xe đạp
Biển số
OF-683867
Ngày cấp bằng
7/7/19
Số km
48
Động cơ
103,780 Mã lực
Tuổi
37
Tiết lộ lá chắn thép chặn đứng cuộc tấn công Hmeymim

Không phải hệ thống phòng thủ tầm cao S-300 hay S-400 mà chính hệ thống Pantsir-S1 và Tor-M2 mới là bức tường lửa chặn đứng những cuộc tấn công vào Hmeymim.

Tuyên bố trên được phát ngôn viên Bộ Quốc phòng Nga, Thiếu tướng Igor Konashenkov cho biết hôm 27/9, những hệ thống tên lửa phòng không và chiến tranh điện tử đã bắn hạ và vô hiệu hóa hơn 100 máy bay không người (UAV) lái các loại của phiến quân Syria tấn công vào căn cứ không quân Hmeymim trong hơn 1 năm qua.

Hệ thống Pantsir-S1.
"Những kẻ khủng bố liên tiếp muốn phá vỡ hàng rào phòng thủ của căn cứ Hmeymim. Nếu chúng ta nói về số liệu thì đã có 118 chiếc UAV đã bị phá hủy trong 2 năm qua. Trong đó có 58 chiếc bị phá hủy từ tháng 1/2019 đến nay. Hầu hết những chiếc UAV này được được phát động tấn công từ những khu vực Idlib, Hama và một số khu vực khác.

Để chặn được số lượng lớn UAV như vậy, công lao lớn nhất thuộc về 2 hệ thống phòng không Pantsir-S1 và Tor-M2. Kể từ tháng 1/2019, hai mươi bảy quả đạn pháo cùng nhiều UAV các nhóm khủng bố ở Idlib tấn công vào Hmeymim đã bị chặn đứng", Tướng Nga nói.



27 mục tiêu bị tiêu diệt bởi 31 quả đạn tên lửa từ hệ thống Pantsir-S1 và Tor-M2. Đó là hiệu suất gần như tuyệt đối. Ông Konashenkov khẳng định, chính những hệ thống phòng thủ tầm gần này mới đang là chiếc ô hoàn hảo che chắn cho căn cứ không quân Hmeymim.

Ngoài ra, một số lượng không nhỏ mục tiêu là UAV mang vũ khí tấn công vào Hmeymim cũng đã bị Nga ngăn chặn nhưng không phải do tên lửa bắn hạ. Lực lượng Nga đã kích hoạt hệ thống tác chiến điện tử Krasukha-4 để đối phó với những UAV giá rẻ có kích thước nhỏ để giảm chi phí.

Việc Tor hợp sức cùng Pantsir-S1 cũng đồng thời là lần đầu tiên vũ khí này khai hỏa kể từ khi nga triển khai đến căn cứ không quân này hồi năm 2018. Lý do khiến Nga triển khai Tor-M2 dù đã có hàng loạt vũ khí phòng không tối tân tại Syria chính là khả năng đánh chặn khác biệt của nó. Cụ thể, Tor-M2 có thể diệt gọn mọi mục tiêu từ tàng hình cho đến tên lửa hành trình và khả năng đánh thấp.

Điểm đặc biệt là Tor-M2 còn có thể bắn hạ mục tiêu cực thấp như tên lửa chống tăng. Thậm chí phía Nga còn tuyên bố nó có thể đánh chặn cả loại bom Paveway dẫn đường bằng laser của Mỹ.

Theo giới thiệu của quân đội Nga, bất kỳ lực lượng nào được trang bị Tor-M2, năng lực phòng không sẽ được nâng lên gấp nhiều lần bởi hệ thống Tor-M2 sở hữu quá nhiều ưu điểm so với các dòng vũ khí cùng phân khúc.
https://baodatviet.vn/quoc-phong/vu-khi/tiet-lo-la-chan-thep-chan-dung-cuoc-tan-cong-hmeymim-3388420/

 

Bachsima

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-327829
Ngày cấp bằng
20/7/14
Số km
13,437
Động cơ
434,773 Mã lực
Kiểu như đi uýnh lộn SU 57 sẽ dắt 1 bầy lít nhít đi theo ấy nhể, đứa thì chỉ chỏ, đứa thì vác đồ lao vào, SU bà bà đứng ngoài đốc chiến ....nguy hiểm phết :))
Kiểu Tôn hành giả nhai sợi lông nhổ ra cả đống lão Tôn nhí đánh nhau với Bạch cốt tinh. Kiểu đấy oánh ma cỡ èng èng, gặp cỡ Ngưu ma vương dễ mất tập trung tư tưởng, ăn đấm méo mồm.
 

Leanh65

Xe container
Biển số
OF-375348
Ngày cấp bằng
27/7/15
Số km
8,884
Động cơ
318,683 Mã lực
Tức là họ tích hợp trong SU 57 một trạm điều khiển UAV, không giống Mẽo làm trạm riêng dưới mặt đất.
Đâu,mẽo cũng thế mà. Hôm trước em có đọc ở đâu đó là tướng nga tố khi bị chế áp thì mẽo điều khiển trực tiếp đám mb không người lái trên con trinh sát bay ngoài khơi syri mà.
 

Bigmoto

Xe container
Biển số
OF-389465
Ngày cấp bằng
29/10/15
Số km
6,038
Động cơ
317,214 Mã lực
Lầu Năm Góc thừa nhận: 'Patriot' làm xấu hổ nước Mỹ

Nhưng vừa mới đây, sau khi ********* Ngoại giao Mỹ M.Pompeo và Chủ tịch Hội đồng Tham mưu trưởng Liên quân Mỹ chính thức lên tiếng về vụ việc trên, chuyên gia quân sự Nga Vladimir Tuckov lại đã có bài “phản biện” những nhận định cua các quan chức Mỹ, xin giới thiệu lại cùng bạn đọc. Bài đăng trên “Svobodnaia Pressa” ngày 23/9/2019.

Tổ hợp tên lửa phòng không Patriot (Ảnh: ZUMA/Global Look Press)
Vị quan chức cao cấp Mỹ đầu tiên phải đứng ra “bày tỏ” nỗi bực tức trước sự bất lực của các phương tiện phòng không/ phòng (chống) tên lửa (của Mỹ) tại A rập Saudi là Ngoại trưởng nước này Mike Pompeo.

Trước khi lên máy bay đáp chuyến bay khẩn cấp tới Riyadh để “chữa đám cháy ngoại giao”, ông đã tuyên bố trước đám đông các nhà báo đang vây quanh mình tại sân bay rằng Mỹ đang sở hữu hệ thống phòng không tốt nhất thế giới.

Nhưng (kể cả) "các hệ thống phòng không tốt nhất đó đôi khi cũng mắc lỗi”. Nếu dịch câu này ra tiếng Nga (và cả tiếng Việt) thì có nghĩa là "Thánh nhân cũng có lúc nhầm”. Cũng đúng thôi, chỉ có điều là cái nhầm lần này nó lớn quá.

Và Ngoại trưởng M.Pompeo, thay vì trấn an A rập Saudi đại loại như kể từ giờ trở đi, sau khi (Mỹ) đã phân tích cực kỳ kỹ lưỡng sự cố và áp dụng các giải pháp cần thiết, đối tác chiến lược của Mỹ, tức Ả Rập Saudi, sẽ được bảo vệ chắc chắn và nỗi kinh hoàng (14/9) đó sẽ không bao giờ lặp lại nữa, thì lại đã lên tiếng một cách rất không tự tin rằng:

“Chúng tôi (Mỹ) muốn tin chắc rằng cơ sở hạ tầng và các nguồn tài nguyên sẽ được bảo vệ như thế nào đó để các cuộc tấn công tương tự trong tương lai sẽ ít thành công hơn (cuộc tấn công vừa rồi).

Chắc chắn rằng câu phát biểu “ Các cuộc tấn công trong tương lai sẽ ít thành công hơn” (của Ngoại trưởng Mỹ M.Pompeo) đã làm cho Riyadh cảm thấy rất thất vọng. Vì thế, nên ngay ngày hôm sau, Thái tử Mohammed bin Salman đã liên lạc với Tổng thống Hàn Quốcvà đề nghị ông này giúp A rập Saudi tăng cường khả năng phòng thủ đất nước mình bằng các tổ hợp tên lửa phòng không Hàn Quốc.

Và cuối cùng thì, vào ngày thứ bảy tuần trước (21/9), nguyên nhân cụ thể thất bại của hệ thống phòng không bảo vệ các nhà máy lọc dầu công ty Saudi Aramco đã được một nhân vật cực kỳ am hiểu lĩnh vực quân sự làm rõ- Đó là Chủ tịch Hội đồng Tham mưu trưởng Liên quân Mỹ Joseph Dunford.

Ông giải thích rằng không có bất kỳ một hệ thống phòng không / phòng chống tên lửa đơn lẻ nào có thể đối phó được một đòn tấn công đường không ồ ạt cùng lúc của 18 máy bay không người lái và 7 tên lửa hành trình. Tuy nhiên, (nếu tổ chức) hệ thống phòng không nhiều tầng, có thể làm giảm thiểu các rủi ro từ những cuộc tấn công quy mô tương tự như vậy.



Và ngay lập tức- đến đây (sau phát biểu trên) thì có rất nhiều câu hỏi phát sinh. Và câu hỏi quan trọng nhất- Ả Rập Saudi mua khối lượng vũ khí khổng lồ trị giá tới 100 tỷ đô la của Mỹ để làm gì? Và tại sao với một tổng số tiền tầm cỡ vũ trụ như vậy lại không thể thiết lập được một hệ thống phòng không / phòng chống tên lửa bố trí theo tuyến?

Và tại sao, trong những điều kiện khi mà bất kỳ ai (kể cả người bình thường, không phải là chuyên gia quân sự) cũng đều có thể thấy rất rõ rằng các cuộc tấn công bằng tên lửa chủ yếu của (từ) các nước láng giềng sẽ nhằm vào các cơ sở chính của ngành công nghiệp dầu mỏ, mà vẫn không tập trung các lực lượng phòng không mạnh nhất trên những hướng này?

Nhưng hóa ra là đã- "không hề có một lực lượng phòng thủ (đủ) mạnh". Mạnh ở đây là mạnh trên thực tế, chứ không phải là “mạnh” trong các bản báo cáo. Mỹ đã chuyển giao 96 bệ phóng hệ thống tên lửa phòng không “Patriot” PAC2 và PAC3 cho Ả Rập Saudi.

Hơn nữa, số lượng các phiên bản hiện đại nhất là PAC3 nhiều gấp đôi so với (số lượng) PAC2. Và Mỹ đã đào tạo một cách bài bản các sỹ quan điều khiển người Ả Rập Saudi để vận hành những tổ hợp này.

Không phận A rập Saudi được kiểm soát bởi 17 radar cảnh báo sớm AN / FPS-117 (V) 3,- chúng kết nối tạo thành một mạng thống nhất với một số lượng lớn các radar chiến thuật khác.

Có vẻ như đến một con ruồi sẽ không thể bay lọt. Thế mà, không một máy bay không người lái nào, không một tên lửa hành trình nào bị các phương tiện cảnh báo tấn công tên lửa phát hiện.

Tất cả các phương tiện tấn công đều bay tới mục tiêu mà không gặp bất kỳ “trở ngại nào”. À không, thực ra có 3 quả tên lửa "bay lạc đường " và rơi cách các đầu mối cấp dầu không xa. Thế đấy, các tổ hợp “Patriot” đã không phóng một quả tên lửa nào.

Trong lịch sử của tổ hợp tên lửa phòng không này (“Patriot”) tại Trung Đông, đã có nhiều trang đáng xấu hổ, nhưng một thảm họa quy mô lớn như vậy- xảy ra lần đầu tiên.

Cần phải nói rằng trong bài phát biểu trên của Joseph Dunford, tình hình thực tế đã bị ông bóp méo tương đối đáng kể. Thứ nhất, một mạng radar mạnh như của Ả Rập Saudi không chỉ có thể mà còn phải phát hiện được tất cả 25 vật thể tấn công, cho dù chúng là những vật thể kích thước nhỏ.

Và đường bay quá thấp cũng không thể được coi là một lý do bất khả kháng để biện minh cho việc đã không thể đánh chặn. Chí ít thì cũng bởi vì tốc độ của tất các mục tiêu này là cận âm, và các máy bay không người lái nói chung “di chuyển” rất chậm.

Thứ hai, các quan điểm đang rất “phổ biến” tại chính nước Mỹ cho rằng “Patriot” không được thiết kế để đánh chặn máy bay không người lái, cũng rất không đúng. Trong bản mô tả kỹ thuật các tính năng kỹ chiến thuật của nó đã ghi rõ bằng giấy trắng mực đen rằng tổ hợp này đánh chặn được cả các máy bay không người lái.

Đúng là đã ghi như thế, tuy đó là một “thú vui” rất tốn kém – mỗi quả tên lửa “Patriot” có giá một triệu đô la. Tuy nhiên, những tổn thất mà Ả Rập Saudi đã phải gánh chịu ngày 14 tháng 9 còn lớn hơn (1 triệu đô la) rất, rất nhiều.

Thứ ba, cũng sẽ rất không đúng nếu nói rằng tại Ả Rập Saudi không có một hệ thống phòng không đa tầng (bố trí theo tuyến), các tổ hợp “Patriot”, theo họ nói, được bố trí như trên các ốc đảo nằm rải rác trên các khu vực rộng lớn của đất nước.

"Patriot"- đó là một tổ hợp tên lửa phòng không tầm trung đa năng, có khả năng phòng thủ ở chiều sâu 80 - 100 km. Mục tiêu của “Patriot” là các mục tiêu khí động học, trong đó có máy bay không người lái và tên lửa có cánh (hành trình).

Vâng, còn nếu nói rằng tên lửa hành trình rất khó bị đánh chặn vì nó có thể cơ động, chứ không như các tên lửa đạn đạo, thì trong cái thế kỷ 21 này, đó là cách bào chữa không đẹp lắm của đại diện một quốc gia công nghệ tiên tiến bậc nhất thế giới. Các tên lửa “Patriot” cực kỳ "nhanh nhẹn " - tốc độ của chúng tới 5 M và khả năng chịu lực quá tải ngang- tới 30 g.

Tại Ả Rập Saudi, còn có một kiểu tổ hợp tên lửa phòng không tầm trung có tầm bắn lên tới 40 km. Đó là 128 tổ hợp tên lửa phòng không I-Hawk. Những tổ hợp này, tất nhiên, tuổi đã hơi cao- chúng xuất hiện vào những năm 70 của thế kỷ trước, nhưng nhờ đã qua một số đợt hiện đại hóa, nên hiện vẫn là những tổ hợp tên lửa phòng không hiện đại.

Và còn 600 (xin viết bằng chữ - sáu trăm!) tổ hợp tên lửa phòng không tầm ngắn. Không phải tất cả chúng đều như nhau. 400 (bốn trăm) trong số đó- tổ hợp M1097 Avenger của Mỹ- là xe địa hình mang hai hộp đạn tên lửa “Stinger” và súng máy phòng không 12,7 mm.

Tất cả đều được điều khiển bằng radar. Quả thực, trước các máy bay không người lái thì "Stinger" bất lực vì chúng được trang bị các đầu tự dẫn tầm nhiệt. Nhưng với các tên lửa hành trình tốc độ cận âm,- và không phải là những tên lửa hoàn hảo nhất, thì chúng (“Stinger”) hoàn toàn đủ sức “xử lý”.

Chưa hết. Vẫn còn tới 40 tổ hợp tên lửa phòng không “Crotale” của Pháp. Đây là một loại vũ khí rất đáng gờm được thiết kế để thực hiện các nhiệm vụ phòng không bảo vệ các mục tiêu có tầm quan trọng chiến lược.

“Crotale” có khả năng bắn hạ mục tiêu trong dải độ cao từ 5 mét đến 5 km. Cự ly bắn- 10 km. Được đưa vào trang bị năm 1971, nhưng lần hiện đại hóa cuối cùng được thực hiện vào cuối những năm 2000.

Vâng, còn khoảng 160 tổ hợp tên lửa phòng không “Shanine”- một phiên bản của chính tổ hợp “Crotale” và cũng do người Pháp chế tạo theo đơn đặt hàng của Ả Rập Saudi.

Ngoài ra, trong trang bị hệ thống phòng không A rập Saudi còn có khoảng một nghìn khẩu pháo phòng không các cỡ nòng 20- 40 mm.

Lực lượng Phòng không Ả Rập Saudi còn có trong biên chế Bộ đội vô tuyến kỹ thuật. Rất có cơ sở để cho rằng trong trang bị của Bộ đội vô tuyến kỹ thuật có không chỉ các radar và các phương tiện thông tin liên lạc, mà còn cả các phương tiện tác chiến điện tử có khả năng chế áp hệ thống điều khiển của máy bay không người lái.


Bởi vì, với một khoản tiền điên rồ mà Vương quốc (A rập Saudi) đã phải trả cho Hợp Chủng Quốc (Mỹ), họ hoàn toàn có quyền yêu cầu (Mỹ) cung cấp các tổ hợp tác chiến điện tử.

Như chúng ta thấy, hệ thống phòng không được bố trí theo tuyến. Và vai trò "dẫn dắt và dẫn đường" trong hệ thống này thuộc về các phương tiện kỹ thuật (và vũ khí) Mỹ.

Các phương tiện phát hiện (radar) bố trí phân tán cần phải phát hiện được một cuộc tấn công quy mô lớn bằng các máy bay không người lái và tên lửa hành trình ngay giai đoạn đầu. Và bám các mục tiêu, truyền dữ liệu, kể cả các dữ liệu chỉ mục tiêu, về các radar và các tổ hợp tên lửa phòng không của tuyến phòng thủ tiếp theo để đánh chặn đòn tấn công đường không nói trên.

Nhưng chuyện đó đã không xảy ra. Vì vậy, nảy sinh rất nhiều nghi ngờ về năng lực thực sự của các hệ thống phòng không/phòng chống tên lửa Mỹ.

Vâng, và bây giờ thì ta thử bàn về "không một hệ thống phòng không và chống tên lửa đơn lẻ nào có thể bẻ gãy được cuộc tấn công này (tức cuộc tấn công ngày 14/9/2019-ND)”, như Joseph Dunford, Chủ tịch Hội đồng Tham mưu trưởng Liên quân Mỹ đã nói.

Nhiệm vụ bảo vệ đường không cho căn cứ của Bộ đội Đường không- Vũ trụ Nga (VKS) Khmeimim tại Syria do tổ hợp tên lửa- pháo phòng không tầm gần “Pantsir-S1” đảm nhiệm. Trong hai năm qua, tổ hợp này đã “đẩy lùi” nhiều cuộc tấn công đường không của quân khủng bố, bắn hạ hơn 20 máy bay không người lái và hơn 60 quả đạn phản lực- đó là tên lửa tự tạo, đạn tên lửa “Grad”....

Nhân tiện cũng phải nhấn mạnh một ý là các máy bay không người lái bị (“Pantsir-S1”) đánh chặn là những máy bay không người lái được chế tạo theo công nghệ tiên tiến nhất. Chúng được trang bị các hệ thống điều khiển và thông tin liên lạc do các nhà máy Mỹ sản xuất.



Thêm nữa, cường độ của các cuộc tấn công đôi khi đạt đến mức rất cao. Cụ thể, chỉ riêng ngày 19/5/2019 , “Pantsir” đã bắn hạ 8 quả tên lửa và 12 máy bay không người lái.

Cơ số đạn của "Pantsir-S1"- có 12 quả tên lửa tầm bắn tới 20 km, 1.400 đạn pháo cỡ nòng 30 mm. Thời gian phản ứng- 4 giây. Các mục tiêu, trong đó có cà các mục tiêu kích thước nhỏ, bị đánh chặn ở độ cao từ 5 m đến 15 km.

Tốc độ bắn của pháo - 5000 viên/phút. Khoảng thời gian giữa các lần phóng tên lửa- 1,5 giây. Có thể bắn cùng lúc 4 mục tiêu.

Một trong những tính năng độc đáo của tổ hợp là có khả năng phát hiện và tiêu diệt mục tiêu với diện tích phản hạ radar hiệu dụng chỉ 2-3 cm2. “Pantsir” có thể đối phó với các máy bay không người lái trinh sát cỡ nhỏ. Còn những máy bay không người lái tấn công được “nạp” đầy chất nổ có "kết cấu" to hơn, nên đối với “Pantsir”, mọi việc dễ dàng hơn rất nhiều.

Washington hiện không có trong tay bất cứ một loại phương tiện phòng không nào có các tính năng dù chỉ gần bằng “Pantsir-S1” để cung cấp cho Riyadh. Bởi vì trong trang bị của các đơn vị Bộ đội (lực lượng) Phòng không Mỹ chỉ đang còn khoảng 30 tổ hợp tên lửa phòng không Pháp-Đức hợp tác sản xuất "Roland" đang trực chiến những ngày cuối cùng và đã không còn được sản xuất nữa.

Thêm nữa, biến thể mới nhất của nó không thể với tới tầm của “Pantsir” cả về khả năng phát hiện các mục tiêu kích thước nhỏ, cả về tốc độ đánh chặn- tiêu diệt các tên lửa và máy bay không người lái kích thước nhỏ.

Tất nhiên, Riyadh lẽ ra nên mua tổ hợp Nga. Nhưng khi và chỉ khi, nếu Washington không “giơ nắm đấm” vì đã dám có "các quan hệ tiếp xúc tội lỗi với Matxcova”.
https://baodatviet.vn/quoc-phong/binh-luan-quan-su/lau-nam-goc-thua-nhan-patriot-lam-xau-ho-nuoc-my-3388463/
Ùi xời, xấu hổ với đại diện cái khỉ mọe gì. Bọn Tây lông nó chẳng thèm quan tâm đến mấy cái sĩ diện hão ấy đâu, nó quan tâm là làm thế nào để bán tiếp được hàng thôi. Mấy chú lều báo Ta cứ lôi quan điểm ta áp cho Tây lông nghe chán bỏ mọe :(
 

emtenlagi

Xe đạp
Biển số
OF-683867
Ngày cấp bằng
7/7/19
Số km
48
Động cơ
103,780 Mã lực
Tuổi
37
Các nhom dân quân thân Iran tại Iraq

 

Mr.Trym

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-69080
Ngày cấp bằng
24/7/10
Số km
3,118
Động cơ
462,607 Mã lực
Mỹ loại bỏ đạn DU của A-10 vì quá độc hại cho binh sĩ

https://baodatviet.vn/quoc-phong/vu- khi/nguyen-nhan-my-loai-bo-chuc-trieu-vien-dan-cua-a-10-3388454/
Chắc bắt đầu bị lính Mỹ kiện òi :P
Như vụ Chất Da cam í :D
 

Mr.Trym

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-69080
Ngày cấp bằng
24/7/10
Số km
3,118
Động cơ
462,607 Mã lực
Loại đạn này độc lắm cụ, có dùng cho đạn xuyên động năng xe tank
Lính tank, lính tào bai bắn.
cái thanh xuyên DU này nó vỡ ra thành bụi phóng xạ
lính bộ Mỹ hít vào phổi đẻ ra bệnh nên bèn kiện thôi.
Người Nga biêt làm cái trò làm lõi đạn xuyên AK bằng DU này từ đận 60 kia nhưng không đưa ra trang bị đại trà !!!
 

emtenlagi

Xe đạp
Biển số
OF-683867
Ngày cấp bằng
7/7/19
Số km
48
Động cơ
103,780 Mã lực
Tuổi
37
Lính tank, lính tào bai bắn.
cái thanh xuyên DU này nó vỡ ra thành bụi phóng xạ
lính bộ Mỹ hít vào phổi đẻ ra bệnh nên bèn kiện thôi.
Người Nga biêt làm cái trò làm lõi đạn xuyên AK bằng DU này từ đận 60 kia nhưng không đưa ra trang bị đại trà !!!
AK có đạn này hả cụ, giờ e mới biết, đạn này rẻ, xuyên tốt nhưng độc quá, dùng lâu thì lính ta chết hết địch chẳng cần đánh
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top