Đaghextan của tôi (Мой Дагестан/My Daghestan) – Расул Гамзатов (Rasul Gamzatov)
Tình yêu tôi như cây tiêu huyền hai nhánh
Một ánh vừa khô thì một nhánh đâm chồi
Tình yêu tôi như chim đại bàng hai cánh
Một cánh sải dài khi một cánh khép hờ thôi!
Trong ngực tôi, hai vết thương nhức nhối
Một vết còn đau khi một vết liền da
Và cứ thế, suốt cuộc đời bất tận
Niềm vui với nỗi buồn, từng phút nối nhau qua!
Đây là một bài thơ trích từ tác phẩm “Đaghextan của tôi”, tác giả Rasul Gamzatov, NXB Cầu Vồng, do Bằng Việt dich.
Đã từ lâu, đối với những người yêu thích văn học Nga, cái tên Bằng Việt đã là một thương hiêu. Thương hiệu cho chất lượng dịch và thương hiệu cho tác phẩm.
Còn cái tên Rasul Gamzatov (РАСУЛ ГАМЗАТОВ 1923-2003) thì còn hơn cả một thương hiệu. Đó là một biểu tượng, một huyền thoại. Về danh hiệu chính thức thì ông được gọi là một nhà thơ nhân dân. Về danh hiệu không chính thức thì ông được coi là một đại bàng, một biểu tượng để tất cả những người đàn ông ở miền Đaghextan vươn tới.
Ông là một nhà thơ, thế nhưng có lẽ tác phẩm nổi tiếng nhất của ông lại là một tác phẩm văn xuôi “Đaghextan của tôi” (Мой Дагестан). Giống như tác phẩm “Hoàng tử bé”, rất khó để đánh giá “Đaghextan của tôi” thuộc thể loại gì. Và hầu như mọi người đều đồng ý với sự đánh giá giản dị này “Đó là tác phẩm văn xuôi của một nhà thơ”. Một bài thơ viết bằng văn xuôi mà ta không thể dừng lại nếu đã bắt đầu đọc trang đầu cho đến khi ta kết thúc ở trang cuối. Tất cả trôi qua trong tâm tưởng như một dòng thác. Dân tộc, lịch sử, vinh quang, lý tưởng, niềm tin, các câu chuyện ẩn dụ, những dòng thơ đan chảy. Và có lẽ khi gấp sách, chỉ còn đọng lại một cái tên, Đaghextan. Và một con người, Rasul Gamzatov.
Và hãy đọc cuốn sách này như thưởng thức một bài thơ!