[Funland] Thời buổi này chắc chúng ta ai cũng có thể trải qua bất cứ lúc nào

Baca1984

Xe đạp
Biển số
OF-810489
Ngày cấp bằng
9/4/22
Số km
32
Động cơ
3,823 Mã lực
Tuổi
40
Cụ trong ngành có thể thông não giúp tại sao đợt này bank lại quyết liệt trong việc cắt giảm vậy không nhỉ? Ngược đời ở chỗ lạm phát, lãi suất cao qua đi thì dòng tiền được lưu chuyển mạnh mẽ hơn, nghĩa là banker còn có chỗ đứng chứ nhỉ?
Nợ xấu tiềm ẩn rất nhiều cụ à. Bank họ còn giấu nhiều đấy nhất là mảng trái phiếu. Ngoài ra tiền gửi nhiều nhưng không giải ngân ra được nên chi phí vốn lớn. Mặt khác bank họ đào thải nhân sự trên 40 rất nhiều
 

KAKA_1316

Đi bộ
Biển số
OF-846813
Ngày cấp bằng
17/1/24
Số km
5
Động cơ
6,689 Mã lực
Tuổi
53
Theo trang Facebook Neu Confession’s: Chồng mình thất nghiệp ở tuổi 40…
2h đêm dậy, ko thấy chồng đâu, ra phòng khách thì thấy anh đang ngồi ban công, trầm tư…:
- Anh chưa đi ngủ à? 2h rồi còn ra đây ngồi…
- À anh uống cốc nước rồi ngủ ấy mà, em cứ ngủ đi.
- Thôi, ko làm việc này thì làm việc khác, ko đc chỗ lương cao thì mình làm tạm chỗ lương thấp thấp 1 chút rồi dần dần lại lên anh à. Anh cứ bình tĩnh, mới 2 tuần thôi mà…
Anh nhìn mình, thở dài:
- Thật ra nếu chỉ để lo cho bản thân thì anh có khi chẳng phải suy nghĩ gì đâu, nhưng giờ anh còn phải lo cho em, cho các con nữa…
Nói đến đây mình thấy thương anh lắm. Mình năm nay 35, cựu sinh viên trường, chồng mình thì 40, cũng là cựu sinh viên trường mình…cả 2 vợ chồng cùng quê Ninh Bình, lên đây học tập và sinh sống từ những ngày còn sinh viên, nhà thì cũng chẳng có gì, mục đích bám trụ lại ở Hà Nội cũng giống như bao bạn sinh viên ở quê lên thành phố, muốn đi làm kiếm tiền, thực hiện ước mơ mua nhà cửa, xe cộ rồi có tiền lo cho gia đình ở quê…Nhưng sự thật thì ko phải cũng có thể làm được, thực hiện được những ước mơ đó…
Vợ chồng mình tính ra cũng ở Hà Nội hơn 15 năm rồi…nhưng thú thật với mọi người từ lúc ra trường đến giờ đi làm công ăn lương, cũng có 1 thời gian đầu tư nhưng thất bại sau 2 vợ chồng ko dám đầu tư nữa, cứ thế tích góp từng đồng 1, lấy nhau 10 năm mới mua được 1 cái nhà chung cư nho nhỏ hơn 60m2 gọi là có chỗ chui ra chui vào cho 2 vợ chồng và 2 con. Lúc trước khi lập gia đình thì vậy chứ lập gia đình rồi, bao nhiêu thứ phải lo, tiền ăn, tiền học, tiền nhà cửa, tiền xăng xe, điện thoại, rồi chi tiêu Hà Nội ngày càng đắt đỏ nữa. Sống “Sang” 1 chút thì tháng chẳng có đồng nào để tiêu, sống tiết kiệm thì nhiều khi thấy cũng khổ nữa, kiểu làm ra tiền mà ko dám tiêu nên lúc nào cũng phải suy suy tính tính…
Chồng mình thì cũng cố gắng, công việc trước khi anh nghỉ thì lương cứng của anh được 45tr, để có mức lương này anh đã cống hiến 8 năm ở đây…thu nhập hằng tháng thì tùy, có những thời điểm tốt lên đến cả 70-80tr nhưng có những thời điểm dịch thì cũng chỉ đc 1/3 lương, nói chung công ty khó khăn thì cũng ko ai muốn điều đó cả, mà chẳng có việc gì hưởng 15-20tr là cũng tốt lắm rồi.
Mọi việc rất ổn, với thu nhập của anh và của mình (~30M) thì cũng khá thoải mái khi lo cho 2 con ăn học trên này, vì chúng mình cũng muốn đầu tư cho con cái nên cho con học trường tốt, mỗi tháng học phí của 2 con cả học thêm nếm, ăn uống,…v…v… ~ 20-22tr. Quan điểm của 2 vợ chồng là bố mẹ vất vả 1 chút nhưng con cái đc ăn no mặc ấm học hành giỏi giang ngoan ngoãn thì cũng xứng đáng.
Nhưng 1 ngày cách đây 3 tuần, anh về mình thấy mặt anh hơi buồn, mình hỏi anh có chuyện gì thì anh chỉ nói ngắn gọn:
- Công ty thay đổi cơ cấu, giờ họ cho anh nghỉ?
- Anh làm cũng tốt mà, sao lại cho nghỉ?
- Thì thấy mọi người bảo giờ mấy đứa trẻ nhanh nhẹn, làm tốt hơn, công nghệ cũng giỏi…nhưng hình như là cho người nhà vào làm nên mới cho anh nghỉ…
Và rồi chồng mình bị cho nghỉ thật…mặc dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng mình thấy anh vẫn buồn…anh cũng đã chuẩn bị hồ sơ nộp nhiều nơi nhưng cũng có nhiều lý do trong đó có cả lý do tuổi tác nữa, thực sự 40 tuổi, cầm hồ sơ đi xin việc rất khó…trong khi thị trường lao động giờ đang dư thừa cũng nhiều, nhất là các bạn trẻ, có nhiều bạn nhanh nhẹn, cũng giỏi thật, có nhiều thứ đổi mới ko thể cứ truyền thống mãi được…
Từ ngày nghỉ việc đến giờ, anh đứng ngồi ko yên, gọi hết bạn bè, anh em, các mối quan hệ hỏi xem có chỗ nào có việc ổn ổn để anh làm nhưng chỗ thì ko tuyển, chỗ thì toàn những cái mới mẻ, chỗ thì chẳng liên lạc được… song song với đó anh vẫn nộp CV đi mọi nơi để xin việc nhé…
Chợt nhận ra, ở tuổi này, “ổn định công việc” quan trọng đến nhường nào… có lần 2 vợ chồng nằm tâm sự: “Giờ anh thất nghiệp em có nuôi anh ko?” thì mình cười bảo “Có chứ, nuôi cả anh luôn, mà anh lo gì, mình vẫn có khoản tiết kiệm dự phòng mà”…”Ko, anh phải đi tìm việc khác để tiếp tục nuôi cả giả đình chứ, ai lại để vợ con nuôi mình bao giờ…”
2 tuần qua, mình thấy anh mệt mỏi, tiều tụy, ít cười hơn rất nhiều, anh như 1 người khác…có lẽ anh áp lực với cuộc sống, công việc, với gánh nặng tiền bạc lắm, mặc dù mình có nói, có động viên nhưng có lẽ lời nói, hành động, khuôn mặt của anh cũng ko giấu được sự mệt mỏi, lo lắng cho gia đình khi thất nghiệp.
Ko phải anh ko cố gắng, cả 1 thời gian dài yêu anh, bên anh mình đã biết được anh là người cố gắng như nào, chẳng qua mình là phận làm thuê, người ta là chủ…nên phải chấp nhận thôi!
Nhưng mình vẫn tin, anh sẽ nhanh chóng tìm được việc phù hợp, dù lương ko cao nhưng cũng sẽ lo được cho gia đình…
Mình tâm sự để chia sẻ về việc thất nghiệp ở tuổi 40, từ góc nhìn của mình, cũng hi vọng các bạn trẻ luôn cố gắng, phấn đấu và sẵn sàng tinh thần để đối mặt với mọi khó khăn, thử thách…nhất là các bạn nam. Tuổi 40, thất nghiệp thật đáng sợ, vì khi ấy…trên vai các bạn còn là vợ, là con, là bố mẹ già ở quê, là cả gia đình nữa…
Cố gắng lên thôi đồng hương, cánh của này đóng lại thì có cánh của khác mở ra
 

--Lamborghini--

Xe cút kít
Biển số
OF-110827
Ngày cấp bằng
29/8/11
Số km
18,095
Động cơ
1,099,642 Mã lực
Tính ra tổng thu nhập gia đinh 60~70tr/ tháng thì cũng không phải quá thấp mà nghe tâm sự tằn tiện như ng lao động bình thường vậy.
Còn có tuổi h thất nghiệp cũng gay phết đấy, chính vì thế e thường làm như này:
+ Cố gắng tích lũy nhiều nhất có thể.
E không phản biện việc nuôi con nhưng e nghĩ tư duy hi sing đời bố mẹ để lo cho con cái tốt nhất là một sai lầm. Một đứa trẻ quen với đk tốt sẽ khó thể chấp nhận khi đk thay đổi do thu nhập của bố mẹ.
+ Vừa làm vừa suy nghĩ xem có hướng đi nào khác để có thể làm song song => Cái này khó phết vì bản thân em cũng chưa tìm được hoặc nếu có làm thì nó sẽ ảnh hưởng đến cv chính.
 

leenamtuankorea

Xe điện
Biển số
OF-206686
Ngày cấp bằng
19/8/13
Số km
2,598
Động cơ
347,478 Mã lực
hai vợ chồng lương thế này cũng là ổn rồi, k backup đủ tài chính và các mối quan hệ khi lại học kinh tế thì có vẻ là k phù hợp lắm, câu chuyện này có vẻ hơi ảo ảo
Chuyện này AI vẽ ra thôi. Lương 70tr hai vợ chồng trong từng đó năm nếu là cháu chả cần phải làm ăn gì. Năm nào cũng trích tiền tích cóp ra vì thời trước đất vùng ven chưa rẻ cứ ôm vào thì bây giờ có phải chả phải đi làm thuê nữa. Thời 2010-2015 chỉ ước mình lương 30-40tr thì mua được bao nhiêu thứ. Giờ đất cát lên cao quá tầm rồi, lương cao cũng bất lực.

"Nhưng dù sao thì tuổi 40 thất nghiệp rất áp lực. Con cái còn quá nhỏ, tích lũy mà chưa có đủ. Những người đàn ông có trách nhiệm rất áp lực. Trên còn bố mẹ già hai bên nữa... Khủng hoảng tuổi này diễn ra kinh khủng. Bởi: Không chỉ vì tình hình kinh tế mà đã bước sang bên kia cuộc đời bắt đầu suy nghĩ sâu sắc hết về ĐỜI NGƯỜI, NHÂN SINH QUAN, THỜI GIAN CÒN LẠI CỦA CUỘC ĐỜI, VỀ CÁI CHẾT, VỀ MỘT CUỘC SỐNG MÀ TA ĐÃ SỐNG...vv đã được như mơ ước của ta chưa. HAY cho đến khi ta rời bỏ cõi đời này ta đã sống một cách nhạt nhẽo, tầm thường."

Đoạn trong ngoặc kép cũng là tâm trang của cháu mỗi khi suy tư về cuộc đời ở tuổi gần sát 40. Từ lúc covid đến giờ thất nghiệp, có việc, thất nghiệp nhiều rồi nó cũng lỳ khá nhiều. Nhưng những lúc buồn suy nghĩ về cuộc đời vẫn là những ý đó.
 

--Lamborghini--

Xe cút kít
Biển số
OF-110827
Ngày cấp bằng
29/8/11
Số km
18,095
Động cơ
1,099,642 Mã lực
Ai 5x, con cái xong đại học rồi còn đỡ lo.
Chứ thật sự cái tầm 40-45 thì căng.
E vẫn bảo vợ em là nuôi còn bt thôi, đừng cố gồng quá. Sau này nhỡ khó khăn không nuôi được kiểu đó thì tính làm sao ?
Làm sao cho nó tự lập tự học là tốt nhất, cứ chạy đua theo thiên hạ học hết cái này cái khác, trường này trường khác thì theo sao mà kịp.
Sướng nhất vẫn là sống cuộc sống vừa đủ và không cảm nhận lỗi lo về thu chi, chứ không phải cố gồng người lên để chạy đua theo xã hội.
 

windmill

Xe tăng
Biển số
OF-125373
Ngày cấp bằng
24/12/11
Số km
1,022
Động cơ
394,266 Mã lực
Cỡ 1, 2 tháng trước cháu cũng đọc được 1 bài trên trang FB này, chắc là của ông chồng với các dữ kiện gần tương tự.

Và cháu cũng đã từng rơi vào 1 hoàn cảnh tương tự. Nhưng may hơn là nhà cháu cũng đã tích lũy tương đối và thu nhập chỉ giảm chứ không về mo.

Cho nên, những tình huống như câu chuyện này là hoàn toàn có thể xảy ra và sẽ xảy ra càng ngày càng nhiều hơn.
 

TorienT

Xe container
Biển số
OF-824061
Ngày cấp bằng
18/12/22
Số km
7,666
Động cơ
167,484 Mã lực
Dạo này truyền thông đẩy trend thất nghiệp tuổi 40 kinh thế các cụ.
 

Gagarose

Xe điện
Biển số
OF-659342
Ngày cấp bằng
23/5/19
Số km
2,489
Động cơ
1,656,797 Mã lực
Nơi ở
Paracel Island & Spartly Island, VietNam
Theo trang Facebook Neu Confession’s: Chồng mình thất nghiệp ở tuổi 40…
2h đêm dậy, ko thấy chồng đâu, ra phòng khách thì thấy anh đang ngồi ban công, trầm tư…:
- Anh chưa đi ngủ à? 2h rồi còn ra đây ngồi…
- À anh uống cốc nước rồi ngủ ấy mà, em cứ ngủ đi.
- Thôi, ko làm việc này thì làm việc khác, ko đc chỗ lương cao thì mình làm tạm chỗ lương thấp thấp 1 chút rồi dần dần lại lên anh à. Anh cứ bình tĩnh, mới 2 tuần thôi mà…
Anh nhìn mình, thở dài:
- Thật ra nếu chỉ để lo cho bản thân thì anh có khi chẳng phải suy nghĩ gì đâu, nhưng giờ anh còn phải lo cho em, cho các con nữa…
Nói đến đây mình thấy thương anh lắm. Mình năm nay 35, cựu sinh viên trường, chồng mình thì 40, cũng là cựu sinh viên trường mình…cả 2 vợ chồng cùng quê Ninh Bình, lên đây học tập và sinh sống từ những ngày còn sinh viên, nhà thì cũng chẳng có gì, mục đích bám trụ lại ở Hà Nội cũng giống như bao bạn sinh viên ở quê lên thành phố, muốn đi làm kiếm tiền, thực hiện ước mơ mua nhà cửa, xe cộ rồi có tiền lo cho gia đình ở quê…Nhưng sự thật thì ko phải cũng có thể làm được, thực hiện được những ước mơ đó…
Vợ chồng mình tính ra cũng ở Hà Nội hơn 15 năm rồi…nhưng thú thật với mọi người từ lúc ra trường đến giờ đi làm công ăn lương, cũng có 1 thời gian đầu tư nhưng thất bại sau 2 vợ chồng ko dám đầu tư nữa, cứ thế tích góp từng đồng 1, lấy nhau 10 năm mới mua được 1 cái nhà chung cư nho nhỏ hơn 60m2 gọi là có chỗ chui ra chui vào cho 2 vợ chồng và 2 con. Lúc trước khi lập gia đình thì vậy chứ lập gia đình rồi, bao nhiêu thứ phải lo, tiền ăn, tiền học, tiền nhà cửa, tiền xăng xe, điện thoại, rồi chi tiêu Hà Nội ngày càng đắt đỏ nữa. Sống “Sang” 1 chút thì tháng chẳng có đồng nào để tiêu, sống tiết kiệm thì nhiều khi thấy cũng khổ nữa, kiểu làm ra tiền mà ko dám tiêu nên lúc nào cũng phải suy suy tính tính…
Chồng mình thì cũng cố gắng, công việc trước khi anh nghỉ thì lương cứng của anh được 45tr, để có mức lương này anh đã cống hiến 8 năm ở đây…thu nhập hằng tháng thì tùy, có những thời điểm tốt lên đến cả 70-80tr nhưng có những thời điểm dịch thì cũng chỉ đc 1/3 lương, nói chung công ty khó khăn thì cũng ko ai muốn điều đó cả, mà chẳng có việc gì hưởng 15-20tr là cũng tốt lắm rồi.
Mọi việc rất ổn, với thu nhập của anh và của mình (~30M) thì cũng khá thoải mái khi lo cho 2 con ăn học trên này, vì chúng mình cũng muốn đầu tư cho con cái nên cho con học trường tốt, mỗi tháng học phí của 2 con cả học thêm nếm, ăn uống,…v…v… ~ 20-22tr. Quan điểm của 2 vợ chồng là bố mẹ vất vả 1 chút nhưng con cái đc ăn no mặc ấm học hành giỏi giang ngoan ngoãn thì cũng xứng đáng.
Nhưng 1 ngày cách đây 3 tuần, anh về mình thấy mặt anh hơi buồn, mình hỏi anh có chuyện gì thì anh chỉ nói ngắn gọn:
- Công ty thay đổi cơ cấu, giờ họ cho anh nghỉ?
- Anh làm cũng tốt mà, sao lại cho nghỉ?
- Thì thấy mọi người bảo giờ mấy đứa trẻ nhanh nhẹn, làm tốt hơn, công nghệ cũng giỏi…nhưng hình như là cho người nhà vào làm nên mới cho anh nghỉ…
Và rồi chồng mình bị cho nghỉ thật…mặc dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng mình thấy anh vẫn buồn…anh cũng đã chuẩn bị hồ sơ nộp nhiều nơi nhưng cũng có nhiều lý do trong đó có cả lý do tuổi tác nữa, thực sự 40 tuổi, cầm hồ sơ đi xin việc rất khó…trong khi thị trường lao động giờ đang dư thừa cũng nhiều, nhất là các bạn trẻ, có nhiều bạn nhanh nhẹn, cũng giỏi thật, có nhiều thứ đổi mới ko thể cứ truyền thống mãi được…
Từ ngày nghỉ việc đến giờ, anh đứng ngồi ko yên, gọi hết bạn bè, anh em, các mối quan hệ hỏi xem có chỗ nào có việc ổn ổn để anh làm nhưng chỗ thì ko tuyển, chỗ thì toàn những cái mới mẻ, chỗ thì chẳng liên lạc được… song song với đó anh vẫn nộp CV đi mọi nơi để xin việc nhé…
Chợt nhận ra, ở tuổi này, “ổn định công việc” quan trọng đến nhường nào… có lần 2 vợ chồng nằm tâm sự: “Giờ anh thất nghiệp em có nuôi anh ko?” thì mình cười bảo “Có chứ, nuôi cả anh luôn, mà anh lo gì, mình vẫn có khoản tiết kiệm dự phòng mà”…”Ko, anh phải đi tìm việc khác để tiếp tục nuôi cả giả đình chứ, ai lại để vợ con nuôi mình bao giờ…”
2 tuần qua, mình thấy anh mệt mỏi, tiều tụy, ít cười hơn rất nhiều, anh như 1 người khác…có lẽ anh áp lực với cuộc sống, công việc, với gánh nặng tiền bạc lắm, mặc dù mình có nói, có động viên nhưng có lẽ lời nói, hành động, khuôn mặt của anh cũng ko giấu được sự mệt mỏi, lo lắng cho gia đình khi thất nghiệp.
Ko phải anh ko cố gắng, cả 1 thời gian dài yêu anh, bên anh mình đã biết được anh là người cố gắng như nào, chẳng qua mình là phận làm thuê, người ta là chủ…nên phải chấp nhận thôi!
Nhưng mình vẫn tin, anh sẽ nhanh chóng tìm được việc phù hợp, dù lương ko cao nhưng cũng sẽ lo được cho gia đình…
Mình tâm sự để chia sẻ về việc thất nghiệp ở tuổi 40, từ góc nhìn của mình, cũng hi vọng các bạn trẻ luôn cố gắng, phấn đấu và sẵn sàng tinh thần để đối mặt với mọi khó khăn, thử thách…nhất là các bạn nam. Tuổi 40, thất nghiệp thật đáng sợ, vì khi ấy…trên vai các bạn còn là vợ, là con, là bố mẹ già ở quê, là cả gia đình nữa…
Nếu cứ muốn "ổn định công việc" mà không chịu học hỏi thêm thì sẽ bị loại bỏ bất cứ lúc nào. Trung niên là tuổi rủi ro nhất về công việc vì với doanh nghiệp tuổi này chi phí nhân sự cao, không xông pha, và cập nhật học hỏi cái mới không nhanh
 

Tui Ở Sài Gòn

Xe đạp
Biển số
OF-876698
Ngày cấp bằng
2/3/25
Số km
14
Động cơ
256 Mã lực
Nhìn tình hình này chắc sắp tới mấy anh chi U40 - U50 sẽ mệt mõi lắm nha.

Thất nghiệp càng gia tăng.

Không có dự trữ tầm 18 - 24 tháng là toi.
 

zaiwaz123

Xe điện
Biển số
OF-422657
Ngày cấp bằng
15/5/16
Số km
4,983
Động cơ
898,393 Mã lực
Dạo này truyền thông đẩy trend thất nghiệp tuổi 40 kinh thế các cụ.
Sự thật là các DN họ sẽ sút U40 ra đường tuyển dụng U30 thế chỗ.
U40 chỉ có thể tồn tại khi là cá nhân xuất sắc, nổi trội mà lứa U30 không thay được .
Nếu các cụ là boss các cụ cũng hành xử như thế thôi, lợi nhuận là trên hết.
 

6997

Xe container
Biển số
OF-97440
Ngày cấp bằng
28/5/11
Số km
5,793
Động cơ
471,854 Mã lực
Theo trang Facebook Neu Confession’s: Chồng mình thất nghiệp ở tuổi 40…
2h đêm dậy, ko thấy chồng đâu, ra phòng khách thì thấy anh đang ngồi ban công, trầm tư…:
- Anh chưa đi ngủ à? 2h rồi còn ra đây ngồi…
- À anh uống cốc nước rồi ngủ ấy mà, em cứ ngủ đi.
- Thôi, ko làm việc này thì làm việc khác, ko đc chỗ lương cao thì mình làm tạm chỗ lương thấp thấp 1 chút rồi dần dần lại lên anh à. Anh cứ bình tĩnh, mới 2 tuần thôi mà…
Anh nhìn mình, thở dài:
- Thật ra nếu chỉ để lo cho bản thân thì anh có khi chẳng phải suy nghĩ gì đâu, nhưng giờ anh còn phải lo cho em, cho các con nữa…
Nói đến đây mình thấy thương anh lắm. Mình năm nay 35, cựu sinh viên trường, chồng mình thì 40, cũng là cựu sinh viên trường mình…cả 2 vợ chồng cùng quê Ninh Bình, lên đây học tập và sinh sống từ những ngày còn sinh viên, nhà thì cũng chẳng có gì, mục đích bám trụ lại ở Hà Nội cũng giống như bao bạn sinh viên ở quê lên thành phố, muốn đi làm kiếm tiền, thực hiện ước mơ mua nhà cửa, xe cộ rồi có tiền lo cho gia đình ở quê…Nhưng sự thật thì ko phải cũng có thể làm được, thực hiện được những ước mơ đó…
Vợ chồng mình tính ra cũng ở Hà Nội hơn 15 năm rồi…nhưng thú thật với mọi người từ lúc ra trường đến giờ đi làm công ăn lương, cũng có 1 thời gian đầu tư nhưng thất bại sau 2 vợ chồng ko dám đầu tư nữa, cứ thế tích góp từng đồng 1, lấy nhau 10 năm mới mua được 1 cái nhà chung cư nho nhỏ hơn 60m2 gọi là có chỗ chui ra chui vào cho 2 vợ chồng và 2 con. Lúc trước khi lập gia đình thì vậy chứ lập gia đình rồi, bao nhiêu thứ phải lo, tiền ăn, tiền học, tiền nhà cửa, tiền xăng xe, điện thoại, rồi chi tiêu Hà Nội ngày càng đắt đỏ nữa. Sống “Sang” 1 chút thì tháng chẳng có đồng nào để tiêu, sống tiết kiệm thì nhiều khi thấy cũng khổ nữa, kiểu làm ra tiền mà ko dám tiêu nên lúc nào cũng phải suy suy tính tính…
Chồng mình thì cũng cố gắng, công việc trước khi anh nghỉ thì lương cứng của anh được 45tr, để có mức lương này anh đã cống hiến 8 năm ở đây…thu nhập hằng tháng thì tùy, có những thời điểm tốt lên đến cả 70-80tr nhưng có những thời điểm dịch thì cũng chỉ đc 1/3 lương, nói chung công ty khó khăn thì cũng ko ai muốn điều đó cả, mà chẳng có việc gì hưởng 15-20tr là cũng tốt lắm rồi.
Mọi việc rất ổn, với thu nhập của anh và của mình (~30M) thì cũng khá thoải mái khi lo cho 2 con ăn học trên này, vì chúng mình cũng muốn đầu tư cho con cái nên cho con học trường tốt, mỗi tháng học phí của 2 con cả học thêm nếm, ăn uống,…v…v… ~ 20-22tr. Quan điểm của 2 vợ chồng là bố mẹ vất vả 1 chút nhưng con cái đc ăn no mặc ấm học hành giỏi giang ngoan ngoãn thì cũng xứng đáng.
Nhưng 1 ngày cách đây 3 tuần, anh về mình thấy mặt anh hơi buồn, mình hỏi anh có chuyện gì thì anh chỉ nói ngắn gọn:
- Công ty thay đổi cơ cấu, giờ họ cho anh nghỉ?
- Anh làm cũng tốt mà, sao lại cho nghỉ?
- Thì thấy mọi người bảo giờ mấy đứa trẻ nhanh nhẹn, làm tốt hơn, công nghệ cũng giỏi…nhưng hình như là cho người nhà vào làm nên mới cho anh nghỉ…
Và rồi chồng mình bị cho nghỉ thật…mặc dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng mình thấy anh vẫn buồn…anh cũng đã chuẩn bị hồ sơ nộp nhiều nơi nhưng cũng có nhiều lý do trong đó có cả lý do tuổi tác nữa, thực sự 40 tuổi, cầm hồ sơ đi xin việc rất khó…trong khi thị trường lao động giờ đang dư thừa cũng nhiều, nhất là các bạn trẻ, có nhiều bạn nhanh nhẹn, cũng giỏi thật, có nhiều thứ đổi mới ko thể cứ truyền thống mãi được…
Từ ngày nghỉ việc đến giờ, anh đứng ngồi ko yên, gọi hết bạn bè, anh em, các mối quan hệ hỏi xem có chỗ nào có việc ổn ổn để anh làm nhưng chỗ thì ko tuyển, chỗ thì toàn những cái mới mẻ, chỗ thì chẳng liên lạc được… song song với đó anh vẫn nộp CV đi mọi nơi để xin việc nhé…
Chợt nhận ra, ở tuổi này, “ổn định công việc” quan trọng đến nhường nào… có lần 2 vợ chồng nằm tâm sự: “Giờ anh thất nghiệp em có nuôi anh ko?” thì mình cười bảo “Có chứ, nuôi cả anh luôn, mà anh lo gì, mình vẫn có khoản tiết kiệm dự phòng mà”…”Ko, anh phải đi tìm việc khác để tiếp tục nuôi cả giả đình chứ, ai lại để vợ con nuôi mình bao giờ…”
2 tuần qua, mình thấy anh mệt mỏi, tiều tụy, ít cười hơn rất nhiều, anh như 1 người khác…có lẽ anh áp lực với cuộc sống, công việc, với gánh nặng tiền bạc lắm, mặc dù mình có nói, có động viên nhưng có lẽ lời nói, hành động, khuôn mặt của anh cũng ko giấu được sự mệt mỏi, lo lắng cho gia đình khi thất nghiệp.
Ko phải anh ko cố gắng, cả 1 thời gian dài yêu anh, bên anh mình đã biết được anh là người cố gắng như nào, chẳng qua mình là phận làm thuê, người ta là chủ…nên phải chấp nhận thôi!
Nhưng mình vẫn tin, anh sẽ nhanh chóng tìm được việc phù hợp, dù lương ko cao nhưng cũng sẽ lo được cho gia đình…
Mình tâm sự để chia sẻ về việc thất nghiệp ở tuổi 40, từ góc nhìn của mình, cũng hi vọng các bạn trẻ luôn cố gắng, phấn đấu và sẵn sàng tinh thần để đối mặt với mọi khó khăn, thử thách…nhất là các bạn nam. Tuổi 40, thất nghiệp thật đáng sợ, vì khi ấy…trên vai các bạn còn là vợ, là con, là bố mẹ già ở quê, là cả gia đình nữa…
Tháng 4 này là em thất nghiệp tròn 5 năm.

Ở nhà đưa đón con, vợ nuôi cơm. Giờ trống chạy thêm dăm cuốc grab kiếm ít tiền, thi thoảng uống cốc bia, điếu thuốc. Rồi tiền in ấn hồ sơ xin việc, rải như truyền đơn mà vẫn chưa có chỗ nào nhận! Toàn ưu tiên < 30t, mà mình thì gần 5 chục rồi


Giờ nơi nơi giảm biên chế, khó càng thêm khó!

Chỉ mong vợ em vẫn ổn định công việc là mừng rồi!
 

TorienT

Xe container
Biển số
OF-824061
Ngày cấp bằng
18/12/22
Số km
7,666
Động cơ
167,484 Mã lực
Sự thật là các DN họ sẽ sút U40 ra đường tuyển dụng U30 thế chỗ.
U40 chỉ có thể tồn tại khi là cá nhân xuất sắc, nổi trội mà lứa U30 không thay được .
Nếu các cụ là boss các cụ cũng hành xử như thế thôi, lợi nhuận là trên hết.
Có những thứ U50 làm được mà U40, U30 không làm được mà cụ. Khôn đâu đến trẻ, khỏe đâu, đến già đi đọ độ cày với tụi trẻ thì dở rồi.
 

river8x

Xe tăng
Biển số
OF-107767
Ngày cấp bằng
4/8/11
Số km
1,293
Động cơ
946,371 Mã lực
Tháng 4 này là em thất nghiệp tròn 5 năm.

Ở nhà đưa đón con, vợ nuôi cơm. Giờ trống chạy thêm dăm cuốc grab kiếm ít tiền, thi thoảng uống cốc bia, điếu thuốc. Rồi tiền in ấn hồ sơ xin việc, rải như truyền đơn mà vẫn chưa có chỗ nào nhận! Toàn ưu tiên < 30t, mà mình thì gần 5 chục rồi


Giờ nơi nơi giảm biên chế, khó càng thêm khó!

Chỉ mong vợ em vẫn ổn định công việc là mừng rồi!
Cụ vẫn còn may mắn vì có vợ gồng gánh cùng, chứ vợ cũng layoff hoặc lương bèo bọt ko đủ chi tiêu sinh hoạt thì cũng căng đấy. Nhưng trong 5 năm thất nghiệp đó cụ ko tìm ra đc hướng gì mới ạ
 

minhhai1768

Xe máy
Biển số
OF-709798
Ngày cấp bằng
8/12/19
Số km
85
Động cơ
589,946 Mã lực
Năm 2022 thất nghiệp, cũng vừa qua 40
Đi học B2, giờ làm lái xe chở sếp thôi
Phụ vợ được nhiêu hay nhiêu
 

zaiwaz123

Xe điện
Biển số
OF-422657
Ngày cấp bằng
15/5/16
Số km
4,983
Động cơ
898,393 Mã lực
Có những thứ U50 làm được mà U40, U30 không làm được mà cụ. Khôn đâu đến trẻ, khỏe đâu, đến già đi đọ độ cày với tụi trẻ thì dở rồi.
Vâng, thế nên em bảo " phải là cá nhân xuất sắc " mà cụ.
 

TorienT

Xe container
Biển số
OF-824061
Ngày cấp bằng
18/12/22
Số km
7,666
Động cơ
167,484 Mã lực
Vâng, thế nên em bảo " phải là cá nhân xuất sắc " mà cụ.
Nói xuất sắc thì nó hiếm cụ, ý e chỉ là sự thành thạo, chỉn chu, sâu sắc sau vài chục năm làm nghề thôi. Thợ kĩ thuật 20 năm kinh nghiệm là vàng rồi, các cụ sale 20 năm kinh nghiệm lùi về làm tư vấn cho sếp là kim cương rồi. Tất nhiên mình U50 mà vẫn nguyên xi như lúc 25 thì khó thật.
 

Hư Không

Xe tăng
Biển số
OF-81435
Ngày cấp bằng
29/12/10
Số km
1,712
Động cơ
580,892 Mã lực
Cụ trong ngành có thể thông não giúp tại sao đợt này bank lại quyết liệt trong việc cắt giảm vậy không nhỉ? Ngược đời ở chỗ lạm phát, lãi suất cao qua đi thì dòng tiền được lưu chuyển mạnh mẽ hơn, nghĩa là banker còn có chỗ đứng chứ nhỉ?
KH của em 80% là bank nên có cái nhìn cá nhân ntn:
1. Trước đây bank ăn lãi cao giữa đầu ra và đầu vào của huy động tiền, nên nhân sự có dư 1 tẹo cũng ko sao. Giờ cp yêu cầu bank lãi ít đi để hỗ trợ DN --> Tiết giảm nhân sự để tối ưu chi phí.
2. Công nghệ hỗ trợ nhiều, trước cần 10 GDV, giờ KH chủ yếu online, cần 6 thôi. Tương tự với các vị trí khác --> Cắt bớt.
3. Sau 1 thời gian, nhiều nhân viên trì trệ --> Cắt giảm để thay máu

Ngay chính cty e từ đầu năm tới giờ, e cho cắt 10%, hiệu quả công việc vẫn thế. Năm ngoái làm hộc mặt, đến cuối năm thanh toán tiền thưởng xong cho anh em, thấy lãi đc đúng 2% so với vốn mình bỏ ra. Tính ra là lỗ. Năm nay tập chung vào hiệu quả.
 

quangkhunglong

Xe tăng
Biển số
OF-585934
Ngày cấp bằng
20/8/18
Số km
1,907
Động cơ
171,960 Mã lực
Theo trang Facebook Neu Confession’s: Chồng mình thất nghiệp ở tuổi 40…
2h đêm dậy, ko thấy chồng đâu, ra phòng khách thì thấy anh đang ngồi ban công, trầm tư…:
- Anh chưa đi ngủ à? 2h rồi còn ra đây ngồi…
- À anh uống cốc nước rồi ngủ ấy mà, em cứ ngủ đi.
- Thôi, ko làm việc này thì làm việc khác, ko đc chỗ lương cao thì mình làm tạm chỗ lương thấp thấp 1 chút rồi dần dần lại lên anh à. Anh cứ bình tĩnh, mới 2 tuần thôi mà…
Anh nhìn mình, thở dài:
- Thật ra nếu chỉ để lo cho bản thân thì anh có khi chẳng phải suy nghĩ gì đâu, nhưng giờ anh còn phải lo cho em, cho các con nữa…
Nói đến đây mình thấy thương anh lắm. Mình năm nay 35, cựu sinh viên trường, chồng mình thì 40, cũng là cựu sinh viên trường mình…cả 2 vợ chồng cùng quê Ninh Bình, lên đây học tập và sinh sống từ những ngày còn sinh viên, nhà thì cũng chẳng có gì, mục đích bám trụ lại ở Hà Nội cũng giống như bao bạn sinh viên ở quê lên thành phố, muốn đi làm kiếm tiền, thực hiện ước mơ mua nhà cửa, xe cộ rồi có tiền lo cho gia đình ở quê…Nhưng sự thật thì ko phải cũng có thể làm được, thực hiện được những ước mơ đó…
Vợ chồng mình tính ra cũng ở Hà Nội hơn 15 năm rồi…nhưng thú thật với mọi người từ lúc ra trường đến giờ đi làm công ăn lương, cũng có 1 thời gian đầu tư nhưng thất bại sau 2 vợ chồng ko dám đầu tư nữa, cứ thế tích góp từng đồng 1, lấy nhau 10 năm mới mua được 1 cái nhà chung cư nho nhỏ hơn 60m2 gọi là có chỗ chui ra chui vào cho 2 vợ chồng và 2 con. Lúc trước khi lập gia đình thì vậy chứ lập gia đình rồi, bao nhiêu thứ phải lo, tiền ăn, tiền học, tiền nhà cửa, tiền xăng xe, điện thoại, rồi chi tiêu Hà Nội ngày càng đắt đỏ nữa. Sống “Sang” 1 chút thì tháng chẳng có đồng nào để tiêu, sống tiết kiệm thì nhiều khi thấy cũng khổ nữa, kiểu làm ra tiền mà ko dám tiêu nên lúc nào cũng phải suy suy tính tính…
Chồng mình thì cũng cố gắng, công việc trước khi anh nghỉ thì lương cứng của anh được 45tr, để có mức lương này anh đã cống hiến 8 năm ở đây…thu nhập hằng tháng thì tùy, có những thời điểm tốt lên đến cả 70-80tr nhưng có những thời điểm dịch thì cũng chỉ đc 1/3 lương, nói chung công ty khó khăn thì cũng ko ai muốn điều đó cả, mà chẳng có việc gì hưởng 15-20tr là cũng tốt lắm rồi.
Mọi việc rất ổn, với thu nhập của anh và của mình (~30M) thì cũng khá thoải mái khi lo cho 2 con ăn học trên này, vì chúng mình cũng muốn đầu tư cho con cái nên cho con học trường tốt, mỗi tháng học phí của 2 con cả học thêm nếm, ăn uống,…v…v… ~ 20-22tr. Quan điểm của 2 vợ chồng là bố mẹ vất vả 1 chút nhưng con cái đc ăn no mặc ấm học hành giỏi giang ngoan ngoãn thì cũng xứng đáng.
Nhưng 1 ngày cách đây 3 tuần, anh về mình thấy mặt anh hơi buồn, mình hỏi anh có chuyện gì thì anh chỉ nói ngắn gọn:
- Công ty thay đổi cơ cấu, giờ họ cho anh nghỉ?
- Anh làm cũng tốt mà, sao lại cho nghỉ?
- Thì thấy mọi người bảo giờ mấy đứa trẻ nhanh nhẹn, làm tốt hơn, công nghệ cũng giỏi…nhưng hình như là cho người nhà vào làm nên mới cho anh nghỉ…
Và rồi chồng mình bị cho nghỉ thật…mặc dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng mình thấy anh vẫn buồn…anh cũng đã chuẩn bị hồ sơ nộp nhiều nơi nhưng cũng có nhiều lý do trong đó có cả lý do tuổi tác nữa, thực sự 40 tuổi, cầm hồ sơ đi xin việc rất khó…trong khi thị trường lao động giờ đang dư thừa cũng nhiều, nhất là các bạn trẻ, có nhiều bạn nhanh nhẹn, cũng giỏi thật, có nhiều thứ đổi mới ko thể cứ truyền thống mãi được…
Từ ngày nghỉ việc đến giờ, anh đứng ngồi ko yên, gọi hết bạn bè, anh em, các mối quan hệ hỏi xem có chỗ nào có việc ổn ổn để anh làm nhưng chỗ thì ko tuyển, chỗ thì toàn những cái mới mẻ, chỗ thì chẳng liên lạc được… song song với đó anh vẫn nộp CV đi mọi nơi để xin việc nhé…
Chợt nhận ra, ở tuổi này, “ổn định công việc” quan trọng đến nhường nào… có lần 2 vợ chồng nằm tâm sự: “Giờ anh thất nghiệp em có nuôi anh ko?” thì mình cười bảo “Có chứ, nuôi cả anh luôn, mà anh lo gì, mình vẫn có khoản tiết kiệm dự phòng mà”…”Ko, anh phải đi tìm việc khác để tiếp tục nuôi cả giả đình chứ, ai lại để vợ con nuôi mình bao giờ…”
2 tuần qua, mình thấy anh mệt mỏi, tiều tụy, ít cười hơn rất nhiều, anh như 1 người khác…có lẽ anh áp lực với cuộc sống, công việc, với gánh nặng tiền bạc lắm, mặc dù mình có nói, có động viên nhưng có lẽ lời nói, hành động, khuôn mặt của anh cũng ko giấu được sự mệt mỏi, lo lắng cho gia đình khi thất nghiệp.
Ko phải anh ko cố gắng, cả 1 thời gian dài yêu anh, bên anh mình đã biết được anh là người cố gắng như nào, chẳng qua mình là phận làm thuê, người ta là chủ…nên phải chấp nhận thôi!
Nhưng mình vẫn tin, anh sẽ nhanh chóng tìm được việc phù hợp, dù lương ko cao nhưng cũng sẽ lo được cho gia đình…
Mình tâm sự để chia sẻ về việc thất nghiệp ở tuổi 40, từ góc nhìn của mình, cũng hi vọng các bạn trẻ luôn cố gắng, phấn đấu và sẵn sàng tinh thần để đối mặt với mọi khó khăn, thử thách…nhất là các bạn nam. Tuổi 40, thất nghiệp thật đáng sợ, vì khi ấy…trên vai các bạn còn là vợ, là con, là bố mẹ già ở quê, là cả gia đình nữa…
Đọc thấy thương quá. Hai VC đã rất cố gắng, sống tiết kiệm rồi mà đến lúc mất việc thì vẫn chả biết bấu vào đâu. Thôi cố gắng lên vậy, sông có khúc người có lúc.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top