Em năm nay 35 tuổi, một vợ hai con. Em đã có kinh nghiệm 10-15 năm trong ngành hiện tại, và 4-5 năm tại tổ chức hiện tại. Hiện tại em đang là quản lý cấp trung, dưới em có 4 người và chỉ phải báo cáo lên một sếp trực tiếp. Tuy nhiên công việc của em là kinh doanh nên sếp cũng không quản lý quá sâu sát về giờ giấc, miễn em đạt đủ chỉ tiêu lợi nhuận là được.
Nhưng gần đây em gặp một vấn đề khá nghiêm trọng, đó là động lực đi làm của em ngày càng giảm. Trước đây em có mấy động lực để đi làm:
(1) Được vận hành một hệ thống kinh doanh theo ý mình
(2) Được tham gia xây dựng tổ chức, được tương tác với nhiều người, học hỏi thêm nhiều điều
(3) Kiếm một khoản thu nhập
(4) Nhận lương
Bây giờ thì 3 động lực đầu tiên của em đều ít nhiều trục trặc.
(1): Hệ thống kinh doanh: Đã đi vào vận hành đều đều, không có đột phá gì mới mẻ, và cũng khó có thể phát triển thêm được nữa vì bị hạn chế về quy mô/vị thế của tổ chức.
(2): Tương tác và học hỏi: Sau 4-5 năm làm việc thì em nhận ra là tổ chức khó có thể phát triển thêm nữa, đang rơi vào giai đoạn "cầm chừng" và phần lớn nhân sự trong tổ chức cũng vậy. Với cách làm việc hiện tại ở tổ chức thì có rất ít điều để em có thể học hỏi.
(3): Thu nhập: Giảm rất đáng kể do các khó khăn khách quan
(4): Lương: Tăng nhẹ, lương bình quân năm tầm 3.5k net/tháng (tính cả thưởng Tết)
Tóm lại nhìn bề ngoài thì em có một công việc không tệ: Giờ giấc khá thoải mái + thu nhập cao + có quyền tự chủ nhất định, nhưng bên trong thì em thấy rất mệt mỏi vì càng ngày càng cảm thấy là ngoài tiền lương mình không "gain" được gì thêm từ công việc. Môi trường làm việc cũng có những sự toxic nhất định, trong khi mức lương này là khá nhỏ so với tổng tài sản của em (tiền lương năm chắc tương đương khoảng 5% tổng tài sản), nên thời gian gần đây em thường xuyên tự đặt cho mình một câu hỏi là mình có cần phải khổ như thế chỉ vì tiền lương không ? Khổ nỗi là số tài sản này chưa đủ vững chắc để em tự tin nghỉ việc, chứ nếu nó nhân đôi là em nghỉ luôn rồi.
Không biết có cụ nào gặp tình trạng giống em không ?