Em 44, vừa chấp nhận offer cviec hnay sau 6 tháng thất nghiệp.
Cứ muốn và nỗ lực thì trời xanh sẽ an bài cụ ơi.
Cứ muốn và nỗ lực thì trời xanh sẽ an bài cụ ơi.
Cụ chủ làm chuyên môn, chắc không phải dân sales. Mấy cái việc chuyên môn đó, các cháu ra trường đào tạo vài năm là làm tốt. Chứ dân sales năm ngoái với năm nay 200-300usd/cont ngon ơNăm nay shipping tốt thế còn gì, nhất là vận tải container mà cụ lại lên đây hỏi nhỉ
Đúng rồi cụ ạ! E thấy chả cần đến 40 đâu mà chỉ cần sau 10 năm ra trường đại học mà không có đột phá thì rất áp lực rồi. Lúc đó hoặc phải có sự nghiệp hoặc phải làm quản lí từ trung cấp (với Tập đoàn, tổng cty hay công ty lớn) trở lên như cụ nói hoặc phải cố sống chết giữ vị trí làm việc càng lâu càng tốt, tranh thủ nếu chưa lập gia đình thì cố gắng dành dụm để tiết kiệm và đầu tư (ví dụ: Quỹ đầu tư cỡ Passion Investment, Vinacapital hay Dragon Capital). Để nhỡ có bị đuổi thì mình có vốn lận lưng rồi.Tầm tuổi này rất áp lực, bắt buộc phải có đột phá.
Xh ngày càng cạnh tranh, càng phân hóa và đào thải. Các cụ >40 mà chưa có business riêng, hoặc đã từng nắm chức vụ quản lý, thì căng thật sự. Vì các cụ muốn an phận, xh cũng ko cho đâu. Hoặc lên tiếp, ko thì out, nhường chỗ cho bọn trẻ u30.
Thực trạng này diễn ra rất phổ biến ở các nc cạnh tranh cao như Nhật, Hàn, và chắc cũng bắt đầu ở VN rồi
Ở vương quốc 15 đầy việc liên quan đến nghề của cụ mà, nghỉ ngơi vài tháng cho thật bình tâm rồi làm ván mới cụ ạ!KN Làm chuyên môn thôi cụ. Trên này nhiều cụ giỏi và tầm cỡ lắm
Liên quan đến vận tải biển, nếu tự làm thì cũng khá cực nhọc.Trời lạnh, ngồi nhà tâm sự với các cụ cho đỡ buồn, cụ nào cùng cảnh vào chia sẻ cho em lấy chút động lực.
E năm nay 38, từ lúc chưa ra trường đã lăn lộn khá sớm. Sinh viên thì làm part time, e nhớ hồi ấy ít việc làm lắm chứ không như bây giờ, sv cũng rất ít đi làm thêm. Đến lúc thực tập năm cuối thì đã đi làm chính thức cho công ty vận tải. Sau đó gắn bó với nghề vận tải biển 15 năm. Sau đợt biến cố chuyện tình cảm nên sa sút tinh thần, chán nản nên nghỉ việc. Sau đó buôn bán tự do một thời gian va gio em làm sân sau chuyên xử lý các lô hàng nhập khẩu tiểu ngạch. Thời gian thì linh hoạt nhưng cảm thấy vẫn yêu và muốn làm tiếp công việc chuyên môn vận tải biển kia. Khổ nỗi tuổi này mà đi apply cái CV thì ko ổn, chỉ có a e bạn bè giới thiệu thì hay hơn. Chưa đến 40 mà chả nhẽ lại gặp khủng hoảng tuổi 40 hay sao mà đầu óc cứ suy nghĩ liên tục chuyện tương lai.
Việc bây giờ là học cách kiểm soát suy nghĩ là không suy nghĩ gì nữa. Cuộc sống là như vậy luôn có những khó khăn, đứt gãy và những điều không như ý. Thế nên thành công trong đời này có được nó mới thú vị.Trời lạnh, ngồi nhà tâm sự với các cụ cho đỡ buồn, cụ nào cùng cảnh vào chia sẻ cho em lấy chút động lực.
E năm nay 38, từ lúc chưa ra trường đã lăn lộn khá sớm. Sinh viên thì làm part time, e nhớ hồi ấy ít việc làm lắm chứ không như bây giờ, sv cũng rất ít đi làm thêm. Đến lúc thực tập năm cuối thì đã đi làm chính thức cho công ty vận tải. Sau đó gắn bó với nghề vận tải biển 15 năm. Sau đợt biến cố chuyện tình cảm nên sa sút tinh thần, chán nản nên nghỉ việc. Sau đó buôn bán tự do một thời gian va gio em làm sân sau chuyên xử lý các lô hàng nhập khẩu tiểu ngạch. Thời gian thì linh hoạt nhưng cảm thấy vẫn yêu và muốn làm tiếp công việc chuyên môn vận tải biển kia. Khổ nỗi tuổi này mà đi apply cái CV thì ko ổn, chỉ có a e bạn bè giới thiệu thì hay hơn. Chưa đến 40 mà chả nhẽ lại gặp khủng hoảng tuổi 40 hay sao mà đầu óc cứ suy nghĩ liên tục chuyện tương lai.
Mấy ai vip như cụ đâu, em còn ao ước đấyEm 44, vừa chấp nhận offer cviec hnay sau 6 tháng thất nghiệp.
Cứ muốn và nỗ lực thì trời xanh sẽ an bài cụ ơi.
Nhưng covid cũng có thể là cơ hội để xóa đi làm lại ván mới, vì covid đã đưa rất nhiều người đi nhanh, đi xa trở lại vạch xuất phát. Đây là điểm sáng của covid vs 1 số cụ, em fun tíĐúng rồi cụ ạ! E thấy chả cần đến 40 đâu mà chỉ cần sau 10 năm ra trường đại học mà không có đột phá thì rất áp lực rồi. Lúc đó hoặc phải có sự nghiệp hoặc phải làm quản lí từ trung cấp (với Tập đoàn, tổng cty hay công ty lớn) trở lên như cụ nói hoặc phải cố sống chết giữ vị trí làm việc càng lâu càng tốt, tranh thủ nếu chưa lập gia đình thì cố gắng dành dụm để tiết kiệm và đầu tư (ví dụ: Quỹ đầu tư cỡ Passion Investment, Vinacapital hay Dragon Capital). Để nhỡ có bị đuổi thì mình có vốn lận lưng rồi.
Cái dòng em tô đậm thì không phải ai cũng làm được, cứ ra trường 10 năm mà auto là quản lý cấp trung thì toàn quản lý, lấy đâu ra lính cho mà quản.Đúng rồi cụ ạ! E thấy chả cần đến 40 đâu mà chỉ cần sau 10 năm ra trường đại học mà không có đột phá thì rất áp lực rồi. Lúc đó hoặc phải có sự nghiệp hoặc phải làm quản lí từ trung cấp (với Tập đoàn, tổng cty hay công ty lớn) trở lên như cụ nói hoặc phải cố sống chết giữ vị trí làm việc càng lâu càng tốt, tranh thủ nếu chưa lập gia đình thì cố gắng dành dụm để tiết kiệm và đầu tư (ví dụ: Quỹ đầu tư cỡ Passion Investment, Vinacapital hay Dragon Capital). Để nhỡ có bị đuổi thì mình có vốn lận lưng rồi.
10 năm kinh nghiệm auto làm chức bật mã ôn là thị trường lao động chấp nhận dcCái dòng em tô đậm thì không phải ai cũng làm được, cứ ra trường 10 năm mà auto là quản lý cấp trung thì toàn quản lý, lấy đâu ra lính cho mà quản.
nghe cụ tả mà em hãi.10 năm kinh nghiệm auto làm chức bật mã ôn là thị trường lao động chấp nhận dc
Chuyển qua kinh doanh đất sạch Tribat với xơ dừa cũng đỡ cụ ạ.Thất nghiệp vậy lấy j nuôi vợ con cụ nhỉ,