[Funland] Thành công sớm, được hay mất???

SR4_93

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-509000
Ngày cấp bằng
8/5/17
Số km
168
Động cơ
183,700 Mã lực
Được hay mất phải dựa vào bản thân cụ quan niệm thành công là gì, hạnh phúc là gì? Cụ mới là người quyết định.
Còn để nghe xã hội hay các cụ khác phán thì đau đầu lắm vì mỗi người quan niệm được mất thành bại nó đã khác nhau rất nhiều.
Bản thân cụ khi nhìn lại đã ko hối hận mà vẫn chọn con đường như hiện tại, thì đối với cụ cái được đã là nhiều hơn cái mất.
 

BDS68

Xe ngựa
Người OF
Biển số
OF-7171
Ngày cấp bằng
17/7/07
Số km
27,383
Động cơ
5,141,497 Mã lực
Cháu nghĩ người đã thành công và đặc biệt là thành công sớm thì phải có trí tuệ hơn người roài. Vậy hà cớ gì lại đi hỏi người khác như vậy là được hay mất, nhất là lại vào cõi of toàn thánh chém này để nghe tư véo :)):)):))
 

thodanvn

Xe hơi
Biển số
OF-401948
Ngày cấp bằng
20/1/16
Số km
145
Động cơ
230,861 Mã lực
Nơi ở
HN
Thành công nó nhiều dạng lắm, cụ mới ở dạng thành công nhưng chưa viên mãn :D. Mà ở đời có mấy ai được trọn vẹn :D. Cụ cứ cầu toàn lao vào tìm kiếm cái viên mãn làm gì. Kinh tế vững rồi thì dành nhiều hơn time cho gđ, bản thân vậy thôi.
 

Shadow381

Xe điện
Biển số
OF-425932
Ngày cấp bằng
30/5/16
Số km
3,286
Động cơ
285,696 Mã lực
Mới ngoài 30 chưa nên khẳng định được mất sớm; chỉ là tiền đề tiếp tục cố gắng thôi. Em có ông bạn thân, con nông dân, không thân quen ai nhưng rất giỏi, ra trường làm cho doanh nghiệp, 25 tuổi làm phó giám đốc doanh nghiệp (nhỏ thôi). Một lần lãnh đạo tỉnh thăm doanh nghiệp đó, cậu này được tháp tùng và lọt vào mắt xanh lãnh đạo, các bác chú ý. 27 tuổi cậu được các bác cho về trưởng phòng của 1 sở đầu ngành của tỉnh; 32 tuổi được sang làm thư ký Chủ tịch tỉnh; 34 tuổi quay về sở cũ làm phó giám đốc; 35 tuổi giám đốc sở đó; 36 tuổi vào tỉnh ủy. Quan lộ đó nếu con cái ai sẽ bị xì xào dư luận ngay. Cậu này đơn giản giỏi viết lách, nghiên cứu, đi lên bằng năng lực bản thân, tận tâm tận lực giúp Chủ tịch tỉnh được nhiều việc nên được bác cưng, cất nhắc trước khi bác nghỉ hưu (đưa lên giám đốc sở, vào tỉnh ủy). Tuy cậu này giỏi nghiệp vụ, chuyên môn vững nhưng không giỏi quan hệ, 37 tuổi (sau 1 năm bác nghỉ) bị điều sang Trưởng ban quản lý 1 đề án của tỉnh, vẫn tương đương giám đốc sở nhưng không có quân, không có thu nhập. Năm nay vợ đưa đơn ly hôn vì từng ấy năm chồng chỉ tận tâm nghiên cứu tài liệu sớm tối, viết lách phục vụ lãnh đạo, việc nhà cửa, gia đình, con cái phó mặc cho vợ lo lắng như trụ cột gia đình. Sau ly hôn thằng bạn em tay trắng, tài sản để lại cho vợ con hết, công việc thì chưa nhìn thấy tương lai vì cái vị trí đó không có quân, không có thực quyền, không có tiền, thu nhập chỉ mỗi lương quay quắt đủ chi tiêu hàng tháng, không biết làm sao gặp các bác lãnh đạo trong tình trạng đó. Em cũng thương nó và không biết làm gì cho nó. Có lúc ngồi tâm sự nó than thở, giá như trước đây đừng hùng hục vắt thời gian, công sức phục vụ, chia sẻ bớt cho gia đình thì mọi thứ sẽ tốt hơn, nhưng lúc đó nó cũng có lúc tự mãn, chỉ biết công việc, hăng say tận tụy như con thiêu thân, nghĩ vợ con sẽ thông cảm, hy sinh nhưng đời đâu như mơ. Nên em nghĩ lúc nào mình cũng nên cân bằng, vui một chút, buồn 1 chút, suy nghĩ 1 chút, hài lòng 1 chút và lo lắng 1 chút. Chúc bác rà lại thời gian qua và cẩn trọng hơn, giữ và phát huy kết quả của mình trong thời gian tới.
 

RX470_HN

Xe tăng
Biển số
OF-395289
Ngày cấp bằng
4/12/15
Số km
1,399
Động cơ
249,761 Mã lực
Tuổi
35
Hồi 30 em còn đang thuê nhà tự nuôi thân.
40 Thì mới được cụ bây giờ. Cụ thế là thành đạt rồi. Quá giỏi đó nếu đi bằng năng lực thì đúng là phải như cụ. Em cũng từng trai qua như vậy nhưng không thành công ở lứa tuổi đó,
 

xe 20 bánh

Xe tải
Biển số
OF-465412
Ngày cấp bằng
26/10/16
Số km
466
Động cơ
204,620 Mã lực
Tuổi
44
như cụ chủ có gì mà khoe, em mới 30 đây mà đã làm ra cả mấy chục tỷ, giờ đâu cần đi làm, ở nhà chém gió otofun thôi
 

nvtung1

Xe tăng
Biển số
OF-188165
Ngày cấp bằng
3/4/13
Số km
1,633
Động cơ
341,591 Mã lực
Chúng ta nói về cùng 1 thứ nhưng có định nghĩa khác nhau và cách thức khác nhau về để đạt được điều đó. Nên thành công với người này chưa chắc là thành công với người khác. Với người này có thể thành công là được ngồi ở vị trí này vị trí kia. Với người khác thì đó như sự cầm tù. Quan trọng là bản thân Cụ. Cụ có hài lòng với hiện tại của Cụ ko? Nếu có thì tiếp tục, nếu ko thì nên điều chỉnh.


Em năm nay 31 tuổi, có vợ và 2 con, có nhà riêng 65m2 ở quận nội thành HN, có xe oto riêng, tạm gọi là thành công, tuy rằng khó có thể định lượng được như thế nào gọi là thành công được, nhưng so với bạn bè đồng trang lứa (không so với xã hội) thì em có phần may mắn hơn, ít nhất là đến thời điểm này, không bàn tiếp cuộc sống về sau. Em đắn đo nhiều lần mới quyết định viết bài này tâm sự cùng các cụ mợ, một cách nghiêm túc, không mang tính chất câu view, chém gió. Và vì một vài lý do cá nhân nên em sẽ sử dụng nick mới lập để đăng bài.
Thành công đến sớm, được hay mất??
Tốt nghiệp đại học loại khá, em bắt đầu đi làm ở một cơ quan nhà nước chuyên về mảng nghiên cứu. Em viết bài khoa học cũng tương đối tốt, lại có kỹ năng thu thập tài liệu phong phú nên nhanh chóng được lòng cấp trên. Thật lòng mà nói thì em không thích sự cứng nhắc, khô khan, khuôn mẫu của ngạch viên chức làm khoa học lắm, nhưng mà được thử sức ở môi trường làm việc thay cho thời đi học là thích lắm rồi. 2 năm sau đó em là P. Giám đốc một công ty ở bên ngoài nhưng có mối quan hệ chặt chẽ với cơ quan cũ, năm 28 tuổi em là Giám đốc. Cũng có nhiều lý do khiến em thay đổi vị trí liên tục như vậy nhưng quy về bản chất cuối cùng là do em gặp đúng thiên thời, phần nhiều là may mắn cộng thêm bản thân cũng có chút tố chất năng động nữa.
So sánh với bạn bè, em cho rằng mình là một trong số những người thành công sớm. Nhưng sẽ cái em mất là:
+ Không có tuổi thanh xuân, ít có thời gian dành cho gia đình, con cái
Vừa ra trường, đáng ra tuổi của em thay vì được đi ăn, đi chơi, tụ tập bạn bè bù khú.... thì em suốt ngày chìm trong công việc. Thời đầu thì suốt ngày sách sách vở vở, tài liệu, đề tài nghiên cứu, vân vân. Sau này thì họp hành, tiệc tùng, tiếp khách. Thường xuyên về nhà trong tình trạng đầy hơi men, về nhà khi con cái đã lên giường ngủ mất rồi
+ Già hơn tuổi:
Em phải học cách ăn nói, quan hệ ngoại giao, ăn mặc công sở. Mấy bộ quần bò áo phông em đã dọn vào kho từ lâu rồi. Mà kể cũng lạ, mặt em trông già hơn tuổi rõ nhiều, nếu ai gặp mặt lần đầu thường đoán em già hơn tuổi thật của em ...10 tuổi.
+ Có nhiều bạn hơn tuổi:
Từ ngày tập trung cho công việc, em có ít thời gian dành cho bạn bè cũ hơn. Dần dần thay vào đó là các mối quan hệ với nhiều người lớn tuổi hơn. Ngay cả bạn bè không phải tính chất công việc thì em vẫn có nhiều bạn là anh chị hơn.
+ Danh hão:
Thực sự nhiều lúc chỉ muốn tranh nhau 1 món ăn với bạn bè, thấy thích 1 cái áo rẻ tiền chẳng hạn nhưng tự trong lòng lại không cho phép. Đó là sĩ diện. Hoặc là đã làm cái gì cũng phải hoàng tráng hơn bình thường mới thấy vừa lòng
+ Phiền hà từ xã hội:
Nào là báo chí này, thuế này, an ninh này....mỗi ngày gọi lừa đảo cỡ cũng phải dăm cuộc.
Em note bài mợ Mei Mei này nữa:
Meimei13, post: 40363998, member: 560676"]Mình cũng 28t đạt được nhiều đỉnh cao của xã hội. Hiện tại cũng 31t bằng tuổi bạn. Mình nghĩ có một số cái mất như thế này:

1. Sự cô đơn, mất đi một vài mối quan hệ thân tình. Khi bạn bè rủ nhau tụ tập thì mình không thể tham gia do phải tập trung vào công việc. Dần dần bạn bè tụ tập sẽ không rủ mình nữa. Hiện tại mình đang cố gia nhập lại đám bạn, may sao tụi nó vẫn warmly welcome. Vì có những mối quan hệ thân tình sẽ đi theo ta suốt cuộc đời. Rất đáng quý và đáng giữ.

2. Sự tự mãn. Cái tự mãn này rất vi diệu. Dù mình vẫn sống chan hòa cùng mọi người, nhưng những thành tích và thành công trong cuộc sống tạo cho mình một góc nhìn hơi kẻ cả. Nó không biểu hiện rõ nét đâu, nhưng sự tự mãn thường mang đến nhiều rắc rối nếu mình nhận ra được.

3. Sự xa cách. Đồng nghiệp, bạn bè, thậm chí người thân (anh chị em họ) thường không muốn gần gũi mình, vì ở gần mình thì họ cảm thấy tự ti. Họ ít khi chân thành, vì không coi mình là đồng cảnh/ đồng trang lứa.

4. Sự bất tôn trọng. Cấp dưới nhiều người lớn tuổi hơn, có khi hơn mình cả 10 tuổi. Nên họ thường để lộ sự bất tôn trọng (một cách vô ý - nhưng mình cảm nhận được). Dù thể hiện hết ân - uy của người làm sếp thì cũng không cảm hóa được những người này vì định kiến của họ luôn không thích nghe lời người trẻ hơn.

5. Tính sĩ diện. Vì đã lỡ thành công rồi, mình cứ phải luôn đóng vai là người thành công. Còn thiên hạ thì luôn soi mói, nhìn chằm chằm xem khi nào mình "ngã ngựa". Mình biết chắc chắn có 90% những người biết mình sẽ rất hả hê nếu mình gặp thất bại gì đó.

Còn rất nhiều cái thiệt thòi của những người out-standing, mình tạm thời chưa kể hết được. Mình đi nấu cơm chờ ông xã về đã, có thời gian sẽ viết tiếp.
Đấy, nhưng thứ em kể trên là sự đánh đổi cho cv hiện tại của em bây giờ. Nhìn đi thì thấy sướng, nhìn lại thì thấy thèm được sống một cuộc sống vô tư quá. Nhưng mà có cho em chọn lại thì em vẫn chọn cuộc sống của em như bây giờ. Đây chỉ là một chút trải lòng của bản thân em thôi, hết sức nghiêm túc, có gì các cụ đừng gạch đá kẻo tội nghiệp em ạ.
Theo các cụ mợ thì sao?[/QUOTE]
 

cobangchuacotien

Xe tăng
Biển số
OF-538549
Ngày cấp bằng
25/10/17
Số km
1,349
Động cơ
177,088 Mã lực
Vậy là nằm nhóm số ít rồi! Cái gì cũng có mặt trái của nó cụ chủ thớt ạ. 31 niên mà cụ đã có những thứ cả cuộc đời người khác thèm muốn thì cụ cũng phải đánh đổi thứ gì chứ ạ. Chúc cụ chủ thớt khoẻ.
 

cusao

Xe lăn
Biển số
OF-382106
Ngày cấp bằng
10/9/15
Số km
11,841
Động cơ
379,375 Mã lực
Bác chủ gặp nhiều may mắn và đc coi như thành công sớm trong đời sống thường nhật. Nhưng quan điểm của bác là biểu trưng của 1 tầng lớp xh lạc hậu dù bác đã có 1 số thành công cá nhân nhất định
Lạc hâu ở chỗ: Trẻ cần chơi bời khám phá. Chính vì thế nên bác chủ chỉ liệt kê cái mất theo góc độ này
Văn minh tiến bộ: Khi còn sức khỏe và nhiệt huyết thì cần lv cật lực ....đến khi già yếu thi chỉ còn "lực bất tòng tâm" mà thôi
 

Escobar

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-300664
Ngày cấp bằng
4/12/13
Số km
2,617
Động cơ
330,875 Mã lực
Em năm nay 31 tuổi, có vợ và 2 con, có nhà riêng 65m2 ở quận nội thành HN, có xe oto riêng, tạm gọi là thành công, tuy rằng khó có thể định lượng được như thế nào gọi là thành công được, nhưng so với bạn bè đồng trang lứa (không so với xã hội) thì em có phần may mắn hơn, ít nhất là đến thời điểm này, không bàn tiếp cuộc sống về sau. Em đắn đo nhiều lần mới quyết định viết bài này tâm sự cùng các cụ mợ, một cách nghiêm túc, không mang tính chất câu view, chém gió. Và vì một vài lý do cá nhân nên em sẽ sử dụng nick mới lập để đăng bài.
Thành công đến sớm, được hay mất??
Tốt nghiệp đại học loại khá, em bắt đầu đi làm ở một cơ quan nhà nước chuyên về mảng nghiên cứu. Em viết bài khoa học cũng tương đối tốt, lại có kỹ năng thu thập tài liệu phong phú nên nhanh chóng được lòng cấp trên. Thật lòng mà nói thì em không thích sự cứng nhắc, khô khan, khuôn mẫu của ngạch viên chức làm khoa học lắm, nhưng mà được thử sức ở môi trường làm việc thay cho thời đi học là thích lắm rồi. 2 năm sau đó em là P. Giám đốc một công ty ở bên ngoài nhưng có mối quan hệ chặt chẽ với cơ quan cũ, năm 28 tuổi em là Giám đốc. Cũng có nhiều lý do khiến em thay đổi vị trí liên tục như vậy nhưng quy về bản chất cuối cùng là do em gặp đúng thiên thời, phần nhiều là may mắn cộng thêm bản thân cũng có chút tố chất năng động nữa.
So sánh với bạn bè, em cho rằng mình là một trong số những người thành công sớm. Nhưng sẽ cái em mất là:
+ Không có tuổi thanh xuân, ít có thời gian dành cho gia đình, con cái
Vừa ra trường, đáng ra tuổi của em thay vì được đi ăn, đi chơi, tụ tập bạn bè bù khú.... thì em suốt ngày chìm trong công việc. Thời đầu thì suốt ngày sách sách vở vở, tài liệu, đề tài nghiên cứu, vân vân. Sau này thì họp hành, tiệc tùng, tiếp khách. Thường xuyên về nhà trong tình trạng đầy hơi men, về nhà khi con cái đã lên giường ngủ mất rồi
+ Già hơn tuổi:
Em phải học cách ăn nói, quan hệ ngoại giao, ăn mặc công sở. Mấy bộ quần bò áo phông em đã dọn vào kho từ lâu rồi. Mà kể cũng lạ, mặt em trông già hơn tuổi rõ nhiều, nếu ai gặp mặt lần đầu thường đoán em già hơn tuổi thật của em ...10 tuổi.
+ Có nhiều bạn hơn tuổi:
Từ ngày tập trung cho công việc, em có ít thời gian dành cho bạn bè cũ hơn. Dần dần thay vào đó là các mối quan hệ với nhiều người lớn tuổi hơn. Ngay cả bạn bè không phải tính chất công việc thì em vẫn có nhiều bạn là anh chị hơn.
+ Danh hão:
Thực sự nhiều lúc chỉ muốn tranh nhau 1 món ăn với bạn bè, thấy thích 1 cái áo rẻ tiền chẳng hạn nhưng tự trong lòng lại không cho phép. Đó là sĩ diện. Hoặc là đã làm cái gì cũng phải hoàng tráng hơn bình thường mới thấy vừa lòng
+ Phiền hà từ xã hội:
Nào là báo chí này, thuế này, an ninh này....mỗi ngày gọi lừa đảo cỡ cũng phải dăm cuộc.
Em note bài mợ Mei Mei này nữa:
Meimei13, post: 40363998, member: 560676"]Mình cũng 28t đạt được nhiều đỉnh cao của xã hội. Hiện tại cũng 31t bằng tuổi bạn. Mình nghĩ có một số cái mất như thế này:

1. Sự cô đơn, mất đi một vài mối quan hệ thân tình. Khi bạn bè rủ nhau tụ tập thì mình không thể tham gia do phải tập trung vào công việc. Dần dần bạn bè tụ tập sẽ không rủ mình nữa. Hiện tại mình đang cố gia nhập lại đám bạn, may sao tụi nó vẫn warmly welcome. Vì có những mối quan hệ thân tình sẽ đi theo ta suốt cuộc đời. Rất đáng quý và đáng giữ.

2. Sự tự mãn. Cái tự mãn này rất vi diệu. Dù mình vẫn sống chan hòa cùng mọi người, nhưng những thành tích và thành công trong cuộc sống tạo cho mình một góc nhìn hơi kẻ cả. Nó không biểu hiện rõ nét đâu, nhưng sự tự mãn thường mang đến nhiều rắc rối nếu mình nhận ra được.

3. Sự xa cách. Đồng nghiệp, bạn bè, thậm chí người thân (anh chị em họ) thường không muốn gần gũi mình, vì ở gần mình thì họ cảm thấy tự ti. Họ ít khi chân thành, vì không coi mình là đồng cảnh/ đồng trang lứa.

4. Sự bất tôn trọng. Cấp dưới nhiều người lớn tuổi hơn, có khi hơn mình cả 10 tuổi. Nên họ thường để lộ sự bất tôn trọng (một cách vô ý - nhưng mình cảm nhận được). Dù thể hiện hết ân - uy của người làm sếp thì cũng không cảm hóa được những người này vì định kiến của họ luôn không thích nghe lời người trẻ hơn.

5. Tính sĩ diện. Vì đã lỡ thành công rồi, mình cứ phải luôn đóng vai là người thành công. Còn thiên hạ thì luôn soi mói, nhìn chằm chằm xem khi nào mình "ngã ngựa". Mình biết chắc chắn có 90% những người biết mình sẽ rất hả hê nếu mình gặp thất bại gì đó.

Còn rất nhiều cái thiệt thòi của những người out-standing, mình tạm thời chưa kể hết được. Mình đi nấu cơm chờ ông xã về đã, có thời gian sẽ viết tiếp.
Đấy, nhưng thứ em kể trên là sự đánh đổi cho cv hiện tại của em bây giờ. Nhìn đi thì thấy sướng, nhìn lại thì thấy thèm được sống một cuộc sống vô tư quá. Nhưng mà có cho em chọn lại thì em vẫn chọn cuộc sống của em như bây giờ. Đây chỉ là một chút trải lòng của bản thân em thôi, hết sức nghiêm túc, có gì các cụ đừng gạch đá kẻo tội nghiệp em ạ.
Theo các cụ mợ thì sao?[/QUOTE]
Nói thật là nếu cụ 31 thì chưa phải lúc đặt câu hỏi kiểu này trên mạng, cứ im lặng làm ăn, giữ cho đừng bị vào tù là tốt rồi.
Đại gia cỡ chủ ngân hàng, quan chức cỡ thứ/bộ trưởng có khi cũng vẫn là tù nhân dự bị, đừng lo rằng mình đã quá thành công, đã sớm thành công.
 

Gừng

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-147748
Ngày cấp bằng
1/7/12
Số km
8,320
Động cơ
365,515 Mã lực
Em năm nay 31 tuổi, có vợ và 2 con, có nhà riêng 65m2 ở quận nội thành HN, có xe oto riêng, tạm gọi là thành công, tuy rằng khó có thể định lượng được như thế nào gọi là thành công được, nhưng so với bạn bè đồng trang lứa (không so với xã hội) thì em có phần may mắn hơn, ít nhất là đến thời điểm này, không bàn tiếp cuộc sống về sau. Em đắn đo nhiều lần mới quyết định viết bài này tâm sự cùng các cụ mợ, một cách nghiêm túc, không mang tính chất câu view, chém gió. Và vì một vài lý do cá nhân nên em sẽ sử dụng nick mới lập để đăng bài.
Thành công đến sớm, được hay mất??
Tốt nghiệp đại học loại khá, em bắt đầu đi làm ở một cơ quan nhà nước chuyên về mảng nghiên cứu. Em viết bài khoa học cũng tương đối tốt, lại có kỹ năng thu thập tài liệu phong phú nên nhanh chóng được lòng cấp trên. Thật lòng mà nói thì em không thích sự cứng nhắc, khô khan, khuôn mẫu của ngạch viên chức làm khoa học lắm, nhưng mà được thử sức ở môi trường làm việc thay cho thời đi học là thích lắm rồi. 2 năm sau đó em là P. Giám đốc một công ty ở bên ngoài nhưng có mối quan hệ chặt chẽ với cơ quan cũ, năm 28 tuổi em là Giám đốc. Cũng có nhiều lý do khiến em thay đổi vị trí liên tục như vậy nhưng quy về bản chất cuối cùng là do em gặp đúng thiên thời, phần nhiều là may mắn cộng thêm bản thân cũng có chút tố chất năng động nữa.
So sánh với bạn bè, em cho rằng mình là một trong số những người thành công sớm. Nhưng sẽ cái em mất là:
+ Không có tuổi thanh xuân, ít có thời gian dành cho gia đình, con cái
Vừa ra trường, đáng ra tuổi của em thay vì được đi ăn, đi chơi, tụ tập bạn bè bù khú.... thì em suốt ngày chìm trong công việc. Thời đầu thì suốt ngày sách sách vở vở, tài liệu, đề tài nghiên cứu, vân vân. Sau này thì họp hành, tiệc tùng, tiếp khách. Thường xuyên về nhà trong tình trạng đầy hơi men, về nhà khi con cái đã lên giường ngủ mất rồi
+ Già hơn tuổi:
Em phải học cách ăn nói, quan hệ ngoại giao, ăn mặc công sở. Mấy bộ quần bò áo phông em đã dọn vào kho từ lâu rồi. Mà kể cũng lạ, mặt em trông già hơn tuổi rõ nhiều, nếu ai gặp mặt lần đầu thường đoán em già hơn tuổi thật của em ...10 tuổi.
+ Có nhiều bạn hơn tuổi:
Từ ngày tập trung cho công việc, em có ít thời gian dành cho bạn bè cũ hơn. Dần dần thay vào đó là các mối quan hệ với nhiều người lớn tuổi hơn. Ngay cả bạn bè không phải tính chất công việc thì em vẫn có nhiều bạn là anh chị hơn.
+ Danh hão:
Thực sự nhiều lúc chỉ muốn tranh nhau 1 món ăn với bạn bè, thấy thích 1 cái áo rẻ tiền chẳng hạn nhưng tự trong lòng lại không cho phép. Đó là sĩ diện. Hoặc là đã làm cái gì cũng phải hoàng tráng hơn bình thường mới thấy vừa lòng
+ Phiền hà từ xã hội:
Nào là báo chí này, thuế này, an ninh này....mỗi ngày gọi lừa đảo cỡ cũng phải dăm cuộc.
Em note bài mợ Mei Mei này nữa:
Meimei13, post: 40363998, member: 560676"]Mình cũng 28t đạt được nhiều đỉnh cao của xã hội. Hiện tại cũng 31t bằng tuổi bạn. Mình nghĩ có một số cái mất như thế này:

1. Sự cô đơn, mất đi một vài mối quan hệ thân tình. Khi bạn bè rủ nhau tụ tập thì mình không thể tham gia do phải tập trung vào công việc. Dần dần bạn bè tụ tập sẽ không rủ mình nữa. Hiện tại mình đang cố gia nhập lại đám bạn, may sao tụi nó vẫn warmly welcome. Vì có những mối quan hệ thân tình sẽ đi theo ta suốt cuộc đời. Rất đáng quý và đáng giữ.

2. Sự tự mãn. Cái tự mãn này rất vi diệu. Dù mình vẫn sống chan hòa cùng mọi người, nhưng những thành tích và thành công trong cuộc sống tạo cho mình một góc nhìn hơi kẻ cả. Nó không biểu hiện rõ nét đâu, nhưng sự tự mãn thường mang đến nhiều rắc rối nếu mình nhận ra được.

3. Sự xa cách. Đồng nghiệp, bạn bè, thậm chí người thân (anh chị em họ) thường không muốn gần gũi mình, vì ở gần mình thì họ cảm thấy tự ti. Họ ít khi chân thành, vì không coi mình là đồng cảnh/ đồng trang lứa.

4. Sự bất tôn trọng. Cấp dưới nhiều người lớn tuổi hơn, có khi hơn mình cả 10 tuổi. Nên họ thường để lộ sự bất tôn trọng (một cách vô ý - nhưng mình cảm nhận được). Dù thể hiện hết ân - uy của người làm sếp thì cũng không cảm hóa được những người này vì định kiến của họ luôn không thích nghe lời người trẻ hơn.

5. Tính sĩ diện. Vì đã lỡ thành công rồi, mình cứ phải luôn đóng vai là người thành công. Còn thiên hạ thì luôn soi mói, nhìn chằm chằm xem khi nào mình "ngã ngựa". Mình biết chắc chắn có 90% những người biết mình sẽ rất hả hê nếu mình gặp thất bại gì đó.

Còn rất nhiều cái thiệt thòi của những người out-standing, mình tạm thời chưa kể hết được. Mình đi nấu cơm chờ ông xã về đã, có thời gian sẽ viết tiếp.
Đấy, nhưng thứ em kể trên là sự đánh đổi cho cv hiện tại của em bây giờ. Nhìn đi thì thấy sướng, nhìn lại thì thấy thèm được sống một cuộc sống vô tư quá. Nhưng mà có cho em chọn lại thì em vẫn chọn cuộc sống của em như bây giờ. Đây chỉ là một chút trải lòng của bản thân em thôi, hết sức nghiêm túc, có gì các cụ đừng gạch đá kẻo tội nghiệp em ạ.
Theo các cụ mợ thì sao?[/QUOTE]


ngưỡng mộ cụ chủ

e hơn cụ chủ chục tuổi , lương 7 tr, nhà chung cư ngoại thành, xe máy lead

cũng đủ ăn nuôi 1 đứa con, ko dám mơ nhiều
 
Biển số
OF-380111
Ngày cấp bằng
29/8/15
Số km
307
Động cơ
246,350 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Ngưỡng mộ cụ.
 

tindt

Xe tăng
Biển số
OF-413147
Ngày cấp bằng
28/3/16
Số km
1,744
Động cơ
235,985 Mã lực
Tuổi
57
Nơi ở
Gia Lâm
Thành hay bại được hay mất nhìn ở những hệ quy chiếu khác nhau ở những vị trí khác nhau thì nó muôn màu, cuộc sống vốn chẳng bình lặng êm ái mà luôn xù sì góc cạnh do vậy cần gọt dũa căn chỉnh cho hợp lý là ổn.
 
Biển số
OF-527155
Ngày cấp bằng
6/6/06
Số km
11,787
Động cơ
667,317 Mã lực
Cụ ngon thế xúc mợ Ngân Nghi là vừa miếng =))
Em năm nay 31 tuổi, có vợ và 2 con, có nhà riêng 65m2 ở quận nội thành HN, có xe oto riêng, tạm gọi là thành công, tuy rằng khó có thể định lượng được như thế nào gọi là thành công được, nhưng so với bạn bè đồng trang lứa (không so với xã hội) thì em có phần may mắn hơn, ít nhất là đến thời điểm này, không bàn tiếp cuộc sống về sau. Em đắn đo nhiều lần mới quyết định viết bài này tâm sự cùng các cụ mợ, một cách nghiêm túc, không mang tính chất câu view, chém gió. Và vì một vài lý do cá nhân nên em sẽ sử dụng nick mới lập để đăng bài.
Thành công đến sớm, được hay mất??
Tốt nghiệp đại học loại khá, em bắt đầu đi làm ở một cơ quan nhà nước chuyên về mảng nghiên cứu. Em viết bài khoa học cũng tương đối tốt, lại có kỹ năng thu thập tài liệu phong phú nên nhanh chóng được lòng cấp trên. Thật lòng mà nói thì em không thích sự cứng nhắc, khô khan, khuôn mẫu của ngạch viên chức làm khoa học lắm, nhưng mà được thử sức ở môi trường làm việc thay cho thời đi học là thích lắm rồi. 2 năm sau đó em là P. Giám đốc một công ty ở bên ngoài nhưng có mối quan hệ chặt chẽ với cơ quan cũ, năm 28 tuổi em là Giám đốc. Cũng có nhiều lý do khiến em thay đổi vị trí liên tục như vậy nhưng quy về bản chất cuối cùng là do em gặp đúng thiên thời, phần nhiều là may mắn cộng thêm bản thân cũng có chút tố chất năng động nữa.
So sánh với bạn bè, em cho rằng mình là một trong số những người thành công sớm. Nhưng sẽ cái em mất là:
+ Không có tuổi thanh xuân, ít có thời gian dành cho gia đình, con cái
Vừa ra trường, đáng ra tuổi của em thay vì được đi ăn, đi chơi, tụ tập bạn bè bù khú.... thì em suốt ngày chìm trong công việc. Thời đầu thì suốt ngày sách sách vở vở, tài liệu, đề tài nghiên cứu, vân vân. Sau này thì họp hành, tiệc tùng, tiếp khách. Thường xuyên về nhà trong tình trạng đầy hơi men, về nhà khi con cái đã lên giường ngủ mất rồi
+ Già hơn tuổi:
Em phải học cách ăn nói, quan hệ ngoại giao, ăn mặc công sở. Mấy bộ quần bò áo phông em đã dọn vào kho từ lâu rồi. Mà kể cũng lạ, mặt em trông già hơn tuổi rõ nhiều, nếu ai gặp mặt lần đầu thường đoán em già hơn tuổi thật của em ...10 tuổi.
+ Có nhiều bạn hơn tuổi:
Từ ngày tập trung cho công việc, em có ít thời gian dành cho bạn bè cũ hơn. Dần dần thay vào đó là các mối quan hệ với nhiều người lớn tuổi hơn. Ngay cả bạn bè không phải tính chất công việc thì em vẫn có nhiều bạn là anh chị hơn.
+ Danh hão:
Thực sự nhiều lúc chỉ muốn tranh nhau 1 món ăn với bạn bè, thấy thích 1 cái áo rẻ tiền chẳng hạn nhưng tự trong lòng lại không cho phép. Đó là sĩ diện. Hoặc là đã làm cái gì cũng phải hoàng tráng hơn bình thường mới thấy vừa lòng
+ Phiền hà từ xã hội:
Nào là báo chí này, thuế này, an ninh này....mỗi ngày gọi lừa đảo cỡ cũng phải dăm cuộc.
Em note bài mợ Mei Mei này nữa:
Meimei13, post: 40363998, member: 560676"]Mình cũng 28t đạt được nhiều đỉnh cao của xã hội. Hiện tại cũng 31t bằng tuổi bạn. Mình nghĩ có một số cái mất như thế này:

1. Sự cô đơn, mất đi một vài mối quan hệ thân tình. Khi bạn bè rủ nhau tụ tập thì mình không thể tham gia do phải tập trung vào công việc. Dần dần bạn bè tụ tập sẽ không rủ mình nữa. Hiện tại mình đang cố gia nhập lại đám bạn, may sao tụi nó vẫn warmly welcome. Vì có những mối quan hệ thân tình sẽ đi theo ta suốt cuộc đời. Rất đáng quý và đáng giữ.

2. Sự tự mãn. Cái tự mãn này rất vi diệu. Dù mình vẫn sống chan hòa cùng mọi người, nhưng những thành tích và thành công trong cuộc sống tạo cho mình một góc nhìn hơi kẻ cả. Nó không biểu hiện rõ nét đâu, nhưng sự tự mãn thường mang đến nhiều rắc rối nếu mình nhận ra được.

3. Sự xa cách. Đồng nghiệp, bạn bè, thậm chí người thân (anh chị em họ) thường không muốn gần gũi mình, vì ở gần mình thì họ cảm thấy tự ti. Họ ít khi chân thành, vì không coi mình là đồng cảnh/ đồng trang lứa.

4. Sự bất tôn trọng. Cấp dưới nhiều người lớn tuổi hơn, có khi hơn mình cả 10 tuổi. Nên họ thường để lộ sự bất tôn trọng (một cách vô ý - nhưng mình cảm nhận được). Dù thể hiện hết ân - uy của người làm sếp thì cũng không cảm hóa được những người này vì định kiến của họ luôn không thích nghe lời người trẻ hơn.

5. Tính sĩ diện. Vì đã lỡ thành công rồi, mình cứ phải luôn đóng vai là người thành công. Còn thiên hạ thì luôn soi mói, nhìn chằm chằm xem khi nào mình "ngã ngựa". Mình biết chắc chắn có 90% những người biết mình sẽ rất hả hê nếu mình gặp thất bại gì đó.

Còn rất nhiều cái thiệt thòi của những người out-standing, mình tạm thời chưa kể hết được. Mình đi nấu cơm chờ ông xã về đã, có thời gian sẽ viết tiếp.
Đấy, nhưng thứ em kể trên là sự đánh đổi cho cv hiện tại của em bây giờ. Nhìn đi thì thấy sướng, nhìn lại thì thấy thèm được sống một cuộc sống vô tư quá. Nhưng mà có cho em chọn lại thì em vẫn chọn cuộc sống của em như bây giờ. Đây chỉ là một chút trải lòng của bản thân em thôi, hết sức nghiêm túc, có gì các cụ đừng gạch đá kẻo tội nghiệp em ạ.
Theo các cụ mợ thì sao?[/QUOTE]
 

Hưng kiều

Xe buýt
Biển số
OF-395130
Ngày cấp bằng
4/12/15
Số km
554
Động cơ
238,450 Mã lực
Tuổi
47
Ảo tưởng em k nói, con đây là thành công mà cụ như kiểu 30 nhà lầu xe hơi vợ con đủ hết là ok quá rồi còn j ạ
vâng,giữ đc hay ko mới phán đc cụ ạ.em đã có 5heta đất trang trại ở xm mua để dưỡng già,1600m đất mặt đường xuân mai mua để mở nhà hàng cho vui tuổi già,hn thì em có nhà có xe có tk gửi nh đủ sống phè phỡn.lúc có 28t tuổi thôi cụ,vậy mà 34t năm mất hết gánh thêm 6 củ to tiền nợ. vậy nên mới nói chưa khẳng định đc diều gì đâu ạ.
 

AVANZA

Xe tăng
Biển số
OF-51447
Ngày cấp bằng
23/11/09
Số km
1,486
Động cơ
466,474 Mã lực
Nơi ở
NGOÀI ĐƯỜNG
Nhiều ông ra trường vào công chức, oai phong lẫm liệt cho dù cũng chỉ là nhân viên thường. Cụ kết hợp đc công việc bên ngoài là tốt đấy.
 

Huy John

Xe buýt
Biển số
OF-416197
Ngày cấp bằng
12/4/16
Số km
597
Động cơ
226,160 Mã lực
Nơi ở
Hải Phòng
Đúng đấy cụ ạ, nó có cái giá của nó cả thôi. ĐƯợc được, mất mất.

Cụ cứ sống khỏe, sống vui, sống tốt và gia đình, người thân hạnh phúc, an vui là tốt rồi.
 
Thông tin thớt
Đang tải
Top