[Funland] Thành công sớm, được hay mất???

thichxeFord

Xe điện
Biển số
OF-294662
Ngày cấp bằng
3/10/13
Số km
2,048
Động cơ
330,899 Mã lực
Sớm hay muộn gì cũng phải có yếu tố may mắn mới thành cụ nhỉ ? Có người thành công sớm, có người muộn hơn nhưng đáp số chung của những người thành công là những người CHO ĐI rất nhiều. Nhưng kẻ thù của thành công lại là sự CÔ ĐƠN.
 

vitdiesel

Xe tải
Biển số
OF-53213
Ngày cấp bằng
19/12/09
Số km
399
Động cơ
455,751 Mã lực
Nơi ở
Hà Noi
em thấy ngưỡng mộ cụ chủ quá...
 

scorp8x

Xe lăn
Biển số
OF-87829
Ngày cấp bằng
8/3/11
Số km
12,251
Động cơ
499,553 Mã lực
Nơi ở
Somewhere I Belong
Haha , chú em mua được mấy miếng đất Gò Vấp giờ tạm ổn hả ;), thế nhưng cậu nhỏ kia lại hơn chú cái chức giám đốc :). Đùa thôi chứ chuyện được mất nó vô chừng lắm, giá bđs trong SG lên điên loạn 3 năm qua khiến chú cảm giác giàu hơn thôi, chứ biết đủ là đủ thì mới khá được :).
Thám tử hóng OS giỏi vậy ta :D đúng hẳn 20%
 

Leo101

Xe tải
Biển số
OF-94579
Ngày cấp bằng
9/5/11
Số km
497
Động cơ
404,840 Mã lực
Nơi ở
Hà Nội
Website
wedecorvietnam.com
Ông nào chả vậy. Từ ông đại gia đến ông tiểu gia, lúc nào cũng có cái để mà tiếc. Ông đại gia thì tiếc vì giờ có tiền nhưng thiếu bạn, thiếu sức khỏe vì phải nhậu nhẹt tiếp khách nhiều. Thèm được bô lô ba la bạn bè bù khú...
Ông tiểu gia thì tiếc sao khi trẻ mình không tận dụng cơ hội, không luồn lách để có tiền, có địa vị, có đủ thứ... Vân vân và vi vi...

Tóm lại thấy đủ thì là đủ thôi cụ ơi. :)
 

Phucyenxanh

Xe điện
Biển số
OF-206889
Ngày cấp bằng
20/8/13
Số km
4,314
Động cơ
351,710 Mã lực
Nơi ở
Nhà của Sói
Ơ hơ
4 sọi đến đít rùi mờ chạ có j đâm ra chả phải j để lo lắng, há há
có tới đâu tâu tới đóa
pạn bè đi nhậu méo pao h quên hú tớ( cho dù hú có khi mềnh chạ đi đ, hợ hợ )
còn xã hội hok zám phán vì quá vô vàn
Đến dư gã đầu bạc cũng còn đang lo pỏ mịa, kk
có tới đâu tâu tới đóa,
thành công sớm( nhất là đối vs cc trẻ ) có thể là 1 bệnh( tạm gọi là vênh đê ), ko hề nhẹ
 

Promoter

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-19518
Ngày cấp bằng
4/8/08
Số km
1,190
Động cơ
511,610 Mã lực
Website
www.cayxanhhoalac.com.vn
Em năm nay 31 tuổi, có vợ và 2 con, có nhà riêng 65m2 ở quận nội thành HN, có xe oto riêng, tạm gọi là thành công, tuy rằng khó có thể định lượng được như thế nào gọi là thành công được, nhưng so với bạn bè đồng trang lứa (không so với xã hội) thì em có phần may mắn hơn, ít nhất là đến thời điểm này, không bàn tiếp cuộc sống về sau. Em đắn đo nhiều lần mới quyết định viết bài này tâm sự cùng các cụ mợ, một cách nghiêm túc, không mang tính chất câu view, chém gió. Và vì một vài lý do cá nhân nên em sẽ sử dụng nick mới lập để đăng bài.
Thành công đến sớm, được hay mất??
Tốt nghiệp đại học loại khá, em bắt đầu đi làm ở một cơ quan nhà nước chuyên về mảng nghiên cứu. Em viết bài khoa học cũng tương đối tốt, lại có kỹ năng thu thập tài liệu phong phú nên nhanh chóng được lòng cấp trên. Thật lòng mà nói thì em không thích sự cứng nhắc, khô khan, khuôn mẫu của ngạch viên chức làm khoa học lắm, nhưng mà được thử sức ở môi trường làm việc thay cho thời đi học là thích lắm rồi. 2 năm sau đó em là P. Giám đốc một công ty ở bên ngoài nhưng có mối quan hệ chặt chẽ với cơ quan cũ, năm 28 tuổi em là Giám đốc. Cũng có nhiều lý do khiến em thay đổi vị trí liên tục như vậy nhưng quy về bản chất cuối cùng là do em gặp đúng thiên thời, phần nhiều là may mắn cộng thêm bản thân cũng có chút tố chất năng động nữa.
So sánh với bạn bè, em cho rằng mình là một trong số những người thành công sớm. Nhưng sẽ cái em mất là:
+ Không có tuổi thanh xuân, ít có thời gian dành cho gia đình, con cái
Vừa ra trường, đáng ra tuổi của em thay vì được đi ăn, đi chơi, tụ tập bạn bè bù khú.... thì em suốt ngày chìm trong công việc. Thời đầu thì suốt ngày sách sách vở vở, tài liệu, đề tài nghiên cứu, vân vân. Sau này thì họp hành, tiệc tùng, tiếp khách. Thường xuyên về nhà trong tình trạng đầy hơi men, về nhà khi con cái đã lên giường ngủ mất rồi
+ Già hơn tuổi:
Em phải học cách ăn nói, quan hệ ngoại giao, ăn mặc công sở. Mấy bộ quần bò áo phông em đã dọn vào kho từ lâu rồi. Mà kể cũng lạ, mặt em trông già hơn tuổi rõ nhiều, nếu ai gặp mặt lần đầu thường đoán em già hơn tuổi thật của em ...10 tuổi.
+ Có nhiều bạn hơn tuổi:
Từ ngày tập trung cho công việc, em có ít thời gian dành cho bạn bè cũ hơn. Dần dần thay vào đó là các mối quan hệ với nhiều người lớn tuổi hơn. Ngay cả bạn bè không phải tính chất công việc thì em vẫn có nhiều bạn là anh chị hơn.
+ Danh hão:
Thực sự nhiều lúc chỉ muốn tranh nhau 1 món ăn với bạn bè, thấy thích 1 cái áo rẻ tiền chẳng hạn nhưng tự trong lòng lại không cho phép. Đó là sĩ diện. Hoặc là đã làm cái gì cũng phải hoàng tráng hơn bình thường mới thấy vừa lòng
+ Phiền hà từ xã hội:
Nào là báo chí này, thuế này, an ninh này....mỗi ngày gọi lừa đảo cỡ cũng phải dăm cuộc.
Em note bài mợ Mei Mei này nữa:
Meimei13, post: 40363998, member: 560676"]Mình cũng 28t đạt được nhiều đỉnh cao của xã hội. Hiện tại cũng 31t bằng tuổi bạn. Mình nghĩ có một số cái mất như thế này:

1. Sự cô đơn, mất đi một vài mối quan hệ thân tình. Khi bạn bè rủ nhau tụ tập thì mình không thể tham gia do phải tập trung vào công việc. Dần dần bạn bè tụ tập sẽ không rủ mình nữa. Hiện tại mình đang cố gia nhập lại đám bạn, may sao tụi nó vẫn warmly welcome. Vì có những mối quan hệ thân tình sẽ đi theo ta suốt cuộc đời. Rất đáng quý và đáng giữ.

2. Sự tự mãn. Cái tự mãn này rất vi diệu. Dù mình vẫn sống chan hòa cùng mọi người, nhưng những thành tích và thành công trong cuộc sống tạo cho mình một góc nhìn hơi kẻ cả. Nó không biểu hiện rõ nét đâu, nhưng sự tự mãn thường mang đến nhiều rắc rối nếu mình nhận ra được.

3. Sự xa cách. Đồng nghiệp, bạn bè, thậm chí người thân (anh chị em họ) thường không muốn gần gũi mình, vì ở gần mình thì họ cảm thấy tự ti. Họ ít khi chân thành, vì không coi mình là đồng cảnh/ đồng trang lứa.

4. Sự bất tôn trọng. Cấp dưới nhiều người lớn tuổi hơn, có khi hơn mình cả 10 tuổi. Nên họ thường để lộ sự bất tôn trọng (một cách vô ý - nhưng mình cảm nhận được). Dù thể hiện hết ân - uy của người làm sếp thì cũng không cảm hóa được những người này vì định kiến của họ luôn không thích nghe lời người trẻ hơn.

5. Tính sĩ diện. Vì đã lỡ thành công rồi, mình cứ phải luôn đóng vai là người thành công. Còn thiên hạ thì luôn soi mói, nhìn chằm chằm xem khi nào mình "ngã ngựa". Mình biết chắc chắn có 90% những người biết mình sẽ rất hả hê nếu mình gặp thất bại gì đó.

Còn rất nhiều cái thiệt thòi của những người out-standing, mình tạm thời chưa kể hết được. Mình đi nấu cơm chờ ông xã về đã, có thời gian sẽ viết tiếp.
Đấy, nhưng thứ em kể trên là sự đánh đổi cho cv hiện tại của em bây giờ. Nhìn đi thì thấy sướng, nhìn lại thì thấy thèm được sống một cuộc sống vô tư quá. Nhưng mà có cho em chọn lại thì em vẫn chọn cuộc sống của em như bây giờ. Đây chỉ là một chút trải lòng của bản thân em thôi, hết sức nghiêm túc, có gì các cụ đừng gạch đá kẻo tội nghiệp em ạ.
Theo các cụ mợ thì sao?[/QUOTE]
Cha bố nhà chú trải lòng đúng thế cơ. Như vậy tôi ko cô đơn nữa.
Đã inbox chô kín hôm nào anh với chú đi bù khú anh ở KV Trung Hòa.
 

Meimei13

Xe đạp
Biển số
OF-560676
Ngày cấp bằng
25/3/18
Số km
19
Động cơ
150,410 Mã lực
Tuổi
36
Mợ viết kinh nghiệm về đoạn từ số 0 đến khi có tiền đi ạ.
Mình tốt nghiệp 1 trường ĐH ở Hanoi, sau 1 năm làm ở Hanoi không ổn, mình vào Saigon lập nghiệp. Thực ra khi đó có đợt tuyển nhân viên của 1 lãnh sự quán. Mình quyết tâm vào đó thi và ở lại làm việc. Trong quá trình làm thì thấy có các cơ hội rất tốt nhưng người Vietnam ít khi làm được vì thiếu ngoại ngữ và thiếu mối quan hệ. Ngoại ngữ thì mình có. Mối quan hệ thì không.

Sau đấy do thời thế, mình được nhiều người quý mến và cũng là lúc họ cần người làm, nên họ giúp đỡ mình nhiều. Dự án đầu tiên mình xúc tiến rất thuận lợi. Rồi mình lại gặp khó khăn vì khách hàng chủ yếu người Hoa, trong khi mình chỉ thạo tiếng Anh. Nên mình tự học tiếng Trung và qua Trung học 1.5 năm. Khi trở về mình xây dựng lại mô hình kinh doanh một cách bài bản hơn, tiếp cận nhiều khách hàng người Hoa hơn.

Cũng do cơ may, mình lại được mời chuyển sang làm việc tại 1 cơ quan quản lý nhà nước. Tất cả mọi sự diễn ra như được sắp đặt. Mình nghĩ năng lực của mình chỉ chiếm 50% trong sự thành công. 50% còn lại là nhân duyên và sự may mắn.

Mợ viết kinh nghiệm về đoạn từ số 0 đến khi có tiền đi ạ.
 

Ndk.37

Đi bộ
Biển số
OF-563181
Ngày cấp bằng
7/4/18
Số km
7
Động cơ
148,950 Mã lực
Tuổi
37
Tôi thấy cụ như vậy là quá đáng ngưỡng mộ rồi. Cụ giỏi. Tôi cực thích những người giỏi. Nhưng có vẻ cụ đang chênh vênh gì đó. Tôi chia sẻ câu chuyện của tôi thế này. Lúc chớm 30 tôi chả có gì ngoài khoản nợ mua nhà k biết khi nào trả, 1 đứa con hơn 3 tuổi và một ông chồng chịu thương chịu khó yêu vợ thương con. Lúc này tôi mới bắt đầu khởi nghiệp ở cái ngành mà tôi chả biết tí gì, chỉ thấy xung quanh ai dính vào nó cũng khá dần lên. Thế là tôi quyết định lao vào nó với sự giúp sức của chồng. Tôi còn xác định thậm chí chịu lỗ một hai năm để học được cái nghề cơ. Vậy là tôi vừa chăm con vừa làm, chồng tôi vẫn làm việc ở công ty và tối về phụ vợ. Năm đầu quyết toán xong bị âm vốn nhưng tôi vẫn phơi phới vì tin rằng mình sẽ thành công, tôi đã có chút ít hiểu biết và kinh nghiệm. Năm thứ 2, tôi điên cuồng làm việc nhưng vẫn sắp xếp được để chăm lo cho con cái và gia đình. Cuối năm có lãi. Thấy chồng đi làm vất vả quá, từ sáng sớm đến tối mịt ở công ty, về nhà lại phụ tôi lo việc làm ăn, chồng mệt có rảnh là chỉ muốn nằm nghỉ, đọc báo không muốn chơi với con. Tôi cũng mệt khi phải cân bằng giữa việc gia đình và công việc. Lúc đó, công việc của chồng rất thuận lợi, cơ hội thăng tiến cao nhưng tôi lại bàn với chồng xin nghỉ việc. Tôi nghĩ tuổi thơ của con trôi qua nhanh lắm, nếu giờ mình không gần gũi chăm sóc dạy bảo con sau này con lớn sẽ tiếc nhiều lắm. Tôi nhận thấy con tôi và chồng thiếu sự gần gũi vì anh ít chơi với con, con yêu bố nhưng rất sợ sệt bố. Tôi không quá quan trọng việc con sau này thành ông nọ bà kia, tôi quan trọng việc con tôi luôn khỏe mạnh, vui vẻ và hạnh phúc hơn. Hơn nữa, công việc quá bận rộn khiến vợ chồng cũng hay cáu gắt với nhau. Tôi nói với chồng, nếu anh nghỉ thu nhập sẽ giảm, tiếng oai cũng k còn nhưng chất lượng cuộc sống gia đình sẽ tốt hơn. Hai vợ chồng cùng san sẻ công việc chung, cùng chăm lo cho con cái, có nhiều thời gian cho nhau, bố mẹ ở quê xa chúng tôi cũng có thể về thăm thường xuyên hơn vì không bó buộc thời gian. Và chồng tôi nghỉ việc. Sáng sáng con đi học, 2 vợ chồng lượn lờ ăn sáng uống cà phê rồi lo công việc, anh có nhiều thời gian nên đến phòng tập được, sức khỏe và thể hình cải thiện rõ rệt. Hơn nữa, anh cũng tránh được những cuộc nhậu nhẹt, khách khứa mệt mỏi. tôi cũng được san bớt công việc nên cũng có nhiều thời gian cho bản thân hơn. Buổi tối, ngày nghỉ cả nhà chơi đùa với nhau, hoặc lang thang chỗ này chỗ kia. Ở quê có chuyện gì là tót về được không cần đắn đo nhiều. Sau hơn 2 năm, giờ chúng tôi đã trả được nợ cho căn nhà phố 80m2 đang ở và đang mua thêm căn chung cư gần đó để đón bmc vào ở vì ông bà đã lớn tuổi, ở gần con cháu cho tiện chăm sóc. Chẳng so sánh với ai nhưng tôi thấy với mình như thế là đủ, giờ cứ chịu khó làm ăn lo cho cuộc sống. Chồng tôi giờ kêu quay lại công việc cũ là anh gạt đi rồi :). Công việc của tôi giờ có thể đầu tư mở rộng có cơ hội kiếm rất nhiều tiền nhưng tôi luôn cân nhắc xem nó sẽ ảnh hưởng tới cuộc sống gia đình như thế nào rồi mới quyết định. Tôi cũng ham tiền lắm nhưng có những thứ tôi còn ham hơn :).
 

Vegeta79

[Tịch thu bằng lái]
Biển số
OF-458649
Ngày cấp bằng
4/10/16
Số km
833
Động cơ
210,330 Mã lực
Tuổi
36
Nơi ở
Hà Nội
có nhiều thứ chỉ được chọn 1, được cái này thì mất cái nọ, cuộc sống là phải đánh đổi, thế nên mới sinh ra cái gọi là " tu", không được không mất, an nhiên với đời, nhưng mấy ai làm được
 

kolpinghaus

Xe đạp
Biển số
OF-564118
Ngày cấp bằng
13/4/18
Số km
11
Động cơ
148,490 Mã lực
Tuổi
44
Đấy, nhưng thứ em kể trên là sự đánh đổi cho cv hiện tại của em bây giờ. Nhìn đi thì thấy sướng, nhìn lại thì thấy thèm được sống một cuộc sống vô tư quá. Nhưng mà có cho em chọn lại thì em vẫn chọn cuộc sống của em như bây giờ. Đây chỉ là một chút trải lòng của bản thân em thôi, hết sức nghiêm túc, có gì các cụ đừng gạch đá kẻo tội nghiệp em ạ.
Theo các cụ mợ thì sao?
Em cũng tầm tuổi của cụ, cũng ko muốn dùng nick chính nên tạo nick mới để vào nói chuyện cho thoải mái.

Em thì tầm 27 tuổi quyết định bỏ 1 công việc lương 2,5k $ nhưng xa gia đình để về lập nghiệp từ đầu. Em cũng phải tư nhận mình may mắn khi lập nghiệp cũng tạm gọi là thành công so với bạn bè xung quanh. Tất nhiên so với nhiều người em tiếp xúc thì em vẫn chưa là gì cả. Tuy nhiên em sớm nhận ra rằng thời gian và sức khoẻ mới là thứ quan trọng nhất chứ ko phải tiền bạc. Nên giờ em chỉ làm việc 1 ngày tầm 2h, còn lại là giải trí và các hoạt động nâng cao sức khoẻ và cùng vợ chăm sóc con cái. Em cũng bảo vợ nghỉ việc ở nhà 1 năm sau đó để có thời gian sống chậm và hưởng thụ cuộc sống. Do có khá nhiều thời gian rảnh nên nhà em cũng đi du lịch liên tục (đợt cao điểm là tháng đi chơi nước ngoài 2 lần). Giờ 1 ngày em có 12h để làm những gì mình thích, và 1 năm em có đủ 365 ngày.

Đây là vài chia sẻ sơ qua về cuộc sống hiện tại của em, nếu cụ có hứng thú thì hôm nào em chém tiếp ạ.
 

wind_nol0v3

Xe điện
{Kinh doanh chuyên nghiệp}
Biển số
OF-99467
Ngày cấp bằng
10/6/11
Số km
2,908
Động cơ
443,392 Mã lực
Cơ mà nhìn anh già thật, hôm nọ đi cùng thằng bạn chỉ bảo anh tao đấy nó bảo tao tưởng bác mày, keke. Nói chung thiếu caí gì thèm cái ý anh ạ, e, cái gì cũng có giá của nó chả có gì có thể trọn vẹn được, nhưng những cái mà anh đang có là những cái mà e và mấy thằng bạn ngồi với nhau vẫn bảo ước được như anh. Cứ mạnh dạn sống thôi
 

cuongscb

Xe điện
Biển số
OF-82047
Ngày cấp bằng
5/1/11
Số km
2,055
Động cơ
429,933 Mã lực
Hị hị, cái gì cũng có giá của nó, và con người thì luôn luôn coi nhẹ những cái mình đang có và tiếc nuối những gì mình đã mất. Học cách cân bằng và hài lòng với cuộc sống quả thật không đơn giản.
Em ngược với cụ chủ thớt, em có tất cả những cái củ chủ đã mất và đang muốn có nhưng không có cái mà cụ đang có :)):)):))
 

Tý phệ

Xe điện
Biển số
OF-511435
Ngày cấp bằng
21/5/17
Số km
2,962
Động cơ
22,491 Mã lực
Tuổi
42
Đèo mẹ, thiếu cái gì thèm cái đó. Thế mới có định nghĩa "của người ta". Ngồi nói ba cái chuyện này, cả năm không hết. Chỉ khi nào cụ nhận đc cái giấy báo tử có ngày chết mới biết ta phải sống thế nào thôi. Chuyện thật 100%, anh trai tôi - một người ít học (vì đk) nhưng tinh nhanh, chăm chỉ. Lập gia đình từ năm 19t vì lỡ làm ng ta có bầu, đẻ ra một 1 thằng con mà 2 vc đều tuổi đôi mươi. 2 bàn tay trắng nhưng với chăm chỉ và tinh nhanh sau 10 năm cũng có tài sản tích luỹ khá lớn so với mặt bằng chung xh. Nhìn cơ bản là ok, 1 vợ 2 con đủ nếp tẻ, sống thanh đạm hơi lưu manh, chủ đv logistic vài chục đầu kéo. Mọi thứ đều bình bình diễn ra thì một lần đau bụng, đi khám bs bải có cục u trong bụng, cần sinh tiết. Chưa bít lành hay dữ mà thằng anh tôi về nhà như người mất hồn, rồi bỏ đi lang thang mấy ngày, đt ông bà già rồi vc gọi ko thèm trả lời, gia đình chạy ngược xuôi tìm hiểu thì thấy cái giấy hẹn sinh tiết của bs trong ngăn kéo bàn làm việc. Bà già e thì đi lễ phủ nọ, đền kia, ông già thì trầm ngâm mấy đêm bạc tóc. Sau khi lang thang, gia đình cũng tìm được đc mang về gia đình, động viên hết nhẽ rồi đưa đi kiểm tra sinh tiết. KL của bs cuối cùng là u lành, cả nhà liên hoan như chưa bh vui đến thế. Sau đợt báo tử hụt, nó thay đổi tính nết hẳn sống vui tươi ra nhiều nội quy lắm, nào là sáng 5h thể dục thể thao, bắt cả gđ đi du lịch thường xuyên (vc nó chỉ bỏ 70%, còn lại vc e phải gánh), nhìn nhận học hành của con cái cứ như lãnh tụ nhìn dân .... Nói chung đíu lq đến nó trc đây. Sự việc đó, diễn ra cách đây tròn 10 năm và cả nhà e vừa dự đám cưới lại kỷ niệm 20 năm. Nói vậy, để nói điều gì là qt nhất trong cs chứ ko phải thành công hay thành đạt sớm như cụ thớt đang tâm tư.
 

www.LEDL8.com

Xe tăng
Biển số
OF-560295
Ngày cấp bằng
23/3/18
Số km
1,098
Động cơ
157,230 Mã lực
Tuổi
47
Mình tốt nghiệp 1 trường ĐH ở Hanoi, sau 1 năm làm ở Hanoi không ổn, mình vào Saigon lập nghiệp. Thực ra khi đó có đợt tuyển nhân viên của 1 lãnh sự quán. Mình quyết tâm vào đó thi và ở lại làm việc. Trong quá trình làm thì thấy có các cơ hội rất tốt nhưng người Vietnam ít khi làm được vì thiếu ngoại ngữ và thiếu mối quan hệ. Ngoại ngữ thì mình có. Mối quan hệ thì không.

Sau đấy do thời thế, mình được nhiều người quý mến và cũng là lúc họ cần người làm, nên họ giúp đỡ mình nhiều. Dự án đầu tiên mình xúc tiến rất thuận lợi. Rồi mình lại gặp khó khăn vì khách hàng chủ yếu người Hoa, trong khi mình chỉ thạo tiếng Anh. Nên mình tự học tiếng Trung và qua Trung học 1.5 năm. Khi trở về mình xây dựng lại mô hình kinh doanh một cách bài bản hơn, tiếp cận nhiều khách hàng người Hoa hơn.

Cũng do cơ may, mình lại được mời chuyển sang làm việc tại 1 cơ quan quản lý nhà nước. Tất cả mọi sự diễn ra như được sắp đặt. Mình nghĩ năng lực của mình chỉ chiếm 50% trong sự thành công. 50% còn lại là nhân duyên và sự may mắn.
Đúng là mợ tuổi trẻ, tài quá cao.
Em đang cân quả Vietlot, 50% năng lực mua vé em lo ổn rồi, đang chờ 50% còn lại ở nhân duyên và sự may mắn.
 

xe cup teo

Xe buýt
Biển số
OF-550959
Ngày cấp bằng
17/1/18
Số km
769
Động cơ
162,360 Mã lực
Cụ chủ thế là thành công rồi, cố gắng giữ. Em cũng thuộc dạng thành công sớm, còn sớm hơn cụ chủ nhưng đến năm 31 xuống dốc không phanh.
Chúc mừng cụ cũng đã được một thời lên voi. Iem nghe bẩu là những người giàu trước 30 thường 0 bền
 

ltlinh

Xe điện
Biển số
OF-21001
Ngày cấp bằng
10/9/08
Số km
2,348
Động cơ
518,019 Mã lực
Em năm nay 31 tuổi, có vợ và 2 con, có nhà riêng 65m2 ở quận nội thành HN, có xe oto riêng, tạm gọi là thành công, tuy rằng khó có thể định lượng được như thế nào gọi là thành công được, nhưng so với bạn bè đồng trang lứa (không so với xã hội) thì em có phần may mắn hơn, ít nhất là đến thời điểm này, không bàn tiếp cuộc sống về sau. Em đắn đo nhiều lần mới quyết định viết bài này tâm sự cùng các cụ mợ, một cách nghiêm túc, không mang tính chất câu view, chém gió. Và vì một vài lý do cá nhân nên em sẽ sử dụng nick mới lập để đăng bài.
Thành công đến sớm, được hay mất??
Tốt nghiệp đại học loại khá, em bắt đầu đi làm ở một cơ quan nhà nước chuyên về mảng nghiên cứu. Em viết bài khoa học cũng tương đối tốt, lại có kỹ năng thu thập tài liệu phong phú nên nhanh chóng được lòng cấp trên. Thật lòng mà nói thì em không thích sự cứng nhắc, khô khan, khuôn mẫu của ngạch viên chức làm khoa học lắm, nhưng mà được thử sức ở môi trường làm việc thay cho thời đi học là thích lắm rồi. 2 năm sau đó em là P. Giám đốc một công ty ở bên ngoài nhưng có mối quan hệ chặt chẽ với cơ quan cũ, năm 28 tuổi em là Giám đốc. Cũng có nhiều lý do khiến em thay đổi vị trí liên tục như vậy nhưng quy về bản chất cuối cùng là do em gặp đúng thiên thời, phần nhiều là may mắn cộng thêm bản thân cũng có chút tố chất năng động nữa.
So sánh với bạn bè, em cho rằng mình là một trong số những người thành công sớm. Nhưng sẽ cái em mất là:
+ Không có tuổi thanh xuân, ít có thời gian dành cho gia đình, con cái
Vừa ra trường, đáng ra tuổi của em thay vì được đi ăn, đi chơi, tụ tập bạn bè bù khú.... thì em suốt ngày chìm trong công việc. Thời đầu thì suốt ngày sách sách vở vở, tài liệu, đề tài nghiên cứu, vân vân. Sau này thì họp hành, tiệc tùng, tiếp khách. Thường xuyên về nhà trong tình trạng đầy hơi men, về nhà khi con cái đã lên giường ngủ mất rồi
+ Già hơn tuổi:
Em phải học cách ăn nói, quan hệ ngoại giao, ăn mặc công sở. Mấy bộ quần bò áo phông em đã dọn vào kho từ lâu rồi. Mà kể cũng lạ, mặt em trông già hơn tuổi rõ nhiều, nếu ai gặp mặt lần đầu thường đoán em già hơn tuổi thật của em ...10 tuổi.
+ Có nhiều bạn hơn tuổi:
Từ ngày tập trung cho công việc, em có ít thời gian dành cho bạn bè cũ hơn. Dần dần thay vào đó là các mối quan hệ với nhiều người lớn tuổi hơn. Ngay cả bạn bè không phải tính chất công việc thì em vẫn có nhiều bạn là anh chị hơn.
+ Danh hão:
Thực sự nhiều lúc chỉ muốn tranh nhau 1 món ăn với bạn bè, thấy thích 1 cái áo rẻ tiền chẳng hạn nhưng tự trong lòng lại không cho phép. Đó là sĩ diện. Hoặc là đã làm cái gì cũng phải hoàng tráng hơn bình thường mới thấy vừa lòng
+ Phiền hà từ xã hội:
Nào là báo chí này, thuế này, an ninh này....mỗi ngày gọi lừa đảo cỡ cũng phải dăm cuộc.
Em note bài mợ Mei Mei này nữa:
Meimei13, post: 40363998, member: 560676"]Mình cũng 28t đạt được nhiều đỉnh cao của xã hội. Hiện tại cũng 31t bằng tuổi bạn. Mình nghĩ có một số cái mất như thế này:

1. Sự cô đơn, mất đi một vài mối quan hệ thân tình. Khi bạn bè rủ nhau tụ tập thì mình không thể tham gia do phải tập trung vào công việc. Dần dần bạn bè tụ tập sẽ không rủ mình nữa. Hiện tại mình đang cố gia nhập lại đám bạn, may sao tụi nó vẫn warmly welcome. Vì có những mối quan hệ thân tình sẽ đi theo ta suốt cuộc đời. Rất đáng quý và đáng giữ.

2. Sự tự mãn. Cái tự mãn này rất vi diệu. Dù mình vẫn sống chan hòa cùng mọi người, nhưng những thành tích và thành công trong cuộc sống tạo cho mình một góc nhìn hơi kẻ cả. Nó không biểu hiện rõ nét đâu, nhưng sự tự mãn thường mang đến nhiều rắc rối nếu mình nhận ra được.

3. Sự xa cách. Đồng nghiệp, bạn bè, thậm chí người thân (anh chị em họ) thường không muốn gần gũi mình, vì ở gần mình thì họ cảm thấy tự ti. Họ ít khi chân thành, vì không coi mình là đồng cảnh/ đồng trang lứa.

4. Sự bất tôn trọng. Cấp dưới nhiều người lớn tuổi hơn, có khi hơn mình cả 10 tuổi. Nên họ thường để lộ sự bất tôn trọng (một cách vô ý - nhưng mình cảm nhận được). Dù thể hiện hết ân - uy của người làm sếp thì cũng không cảm hóa được những người này vì định kiến của họ luôn không thích nghe lời người trẻ hơn.

5. Tính sĩ diện. Vì đã lỡ thành công rồi, mình cứ phải luôn đóng vai là người thành công. Còn thiên hạ thì luôn soi mói, nhìn chằm chằm xem khi nào mình "ngã ngựa". Mình biết chắc chắn có 90% những người biết mình sẽ rất hả hê nếu mình gặp thất bại gì đó.

Còn rất nhiều cái thiệt thòi của những người out-standing, mình tạm thời chưa kể hết được. Mình đi nấu cơm chờ ông xã về đã, có thời gian sẽ viết tiếp.
Đấy, nhưng thứ em kể trên là sự đánh đổi cho cv hiện tại của em bây giờ. Nhìn đi thì thấy sướng, nhìn lại thì thấy thèm được sống một cuộc sống vô tư quá. Nhưng mà có cho em chọn lại thì em vẫn chọn cuộc sống của em như bây giờ. Đây chỉ là một chút trải lòng của bản thân em thôi, hết sức nghiêm túc, có gì các cụ đừng gạch đá kẻo tội nghiệp em ạ.
Theo các cụ mợ thì sao?[/QUOTE]

Chung quy cũng là do về tài chính thôi,

Cụ chủ đang cấp độ 2, lên được cấp độ 3 về cơ bản các mâu thuẫn trên sẽ được giải quyết.

Cấp độ 3.8 đến 3.99 tôi với 2.3 đ.c tầm 40 thôi cũng tự do tự tại tự tại lắm nhưng đội này lại hướng tới cấp 4.

Cấp 4 tại việt nam có như kiểu anh Long Hoà phát

http://cafebiz.vn/co-4-muc-do-giau-co-ban-dang-o-muc-do-nao-20170206223128442.chn

Mức độ 1: Vững vàng tài chính

Mức độ giàu có đầu tiên là vững vàng tài chính. Đây là mức độ đơn giản nhất mà bạn cần đạt được.

Bạn chỉ vững vàng tài chính khi:

1. Có tài sản thanh khoản đủ để trang trải mức chi phí hiện tại của bạn trong vòng ít nhất 6 tháng.

2. Có bảo hiểm nhân thọ và bảo hiểm y tế để bảo vệ bản thân và/ hoặc gia đình nếu chẳng may bị thương tật vĩnh viễn, mất khả năng lao động hoặc đột ngột qua đời.

Khi đạt được mức độ này, bạn sẽ cảm thấy an tâm rằng nếu có tai nan xảy ra (thất nghiệp, kinh doanh thua lỗ, giảm lương, bị thương tật hay qua đời), cuộc sống của bạn và gia đình không bị ảnh hưởng nhiều.

Ở mức đầu tiên này, bạn và gia đình sẽ có đủ thời gian để tìm nguồn thu nhập khác và trở về nếp sống cũ. Đồng thời, bạn có năng lực tài chính để bỏ công việc hiện tại nếu không thích và đầu tư thời gian để lập công ty riêng nếu cần.

Mức độ 2: An toàn tài chính

Bạn có thể đạt được mức độ an toàn tài chính sai một khoảng thời gian đầu tư thời gian, công sức, tiền bạc và tích lũy được một khoản Tài sản gia tăng đủ lớn. Lượng tài sản này cần tạo ra thu nhập thụ động đủ để trang trải những chi phí cơ bản nhất. Nói cách khác, ở mức độ này, bạn có thể ngừng làm việc mà vẫn giữ được mức sống tối thiểu. Điều đó cũng có nghĩa nếu tiếp tục làm việc, nguồn thu nhập ấy có thể dùng để đầu tư và tiếp tục tích lũy để gia tăng giá trị tài sản của bạn.

Vậy, những hạng mục chi phí cơ bản nhất của bạn là gì? Giữa người này và người kia có khác nhau một chút, nhưng nhìn chung chi phí cơ bản của bạn bao gồm:

1. Trả góp nhà và các chi phí liên quan như điện, nước, ga

2. Phương tiện đi lại

3. Ăn uống cho bạn và gia đình

4. Trả lãi suất cho các khoản nợ

5. Bảo hiểm nhân thọ và nhà cửa

Mức độ 3: Tự do tài chính

Nhiều người đã nghe nói đến ước mơ được tự do tài chính, nhưng điều đó thật sự nghĩa là gì? Tự do tài chính là khi bạn tích lũy được nhiều tài sản gia tăng, tạo ra thu nhập thụ động đủ để trang trải cho mức sống hiện tại của bạn.

Đạt được mức này, bạn có thể "rửa tay gác kiếm" mà vẫn sống phong lưu... cho tới già. Thực tế, nhiều người dù đạt được mức độ này nhưng vẫn tiếp tục đi làm, không phải vì mưu sinh mà vì niềm vui họ có được trong nỗi đam mê dành cho công việc.

Cảm giác không bị áp lực tài chính, không bị o ép về thời gian, không bị câu thúc bởi những nhu cầu lớn nhỏ, hoàn toàn được giải phóng khỏi cảm giác âu lo, bất an để toàn tâm toàn ý cho niềm đam mê của mình là một “cảnh giới” trên cả tuyệt vời.

Mức độ 4: Dư dả tài chính

Đây là mức độ mà hầu hêt người đời muốn nhắm tới và khi đạt được có thể tự coi mình là "tiểu thần tiên". Kark Mark trong khi nghiên cứu về các hình thái kinh tế xã hội đã dựng lên mô hình về Chủ Nghĩa Cộng Sản tức là một xã hội dư thừa của cảu, trong đó con người ta có thể làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu. Vì thế, có thể nói ở mức độ này, bạn đã tích lũy được một lượng Tài sản gia tăng đủ lớn để tạo ra nguồn thu nhập thụ động giúp bạn có thể sống một cuộc đời mà mình hằng ao ước.

Bạn sẽ có đủ tài lực để mua bất cứ thứ gì, làm bất cứ việc gì (tất nhiên phải hợp pháp) nhằm mang lại niềm vui, hạnh phúc cho bản thân, gia đình và những người khác. Vì mỗi người có trong đầu hình ảnh về một cuộc sống ao ước khác nhau nên tôi không thể vẽ ra cho bạn được.

Ở mức độ này, bạn có thể ngừng làm việc ngay và sống cuộc sống "thần tiên" cho đến hết đời. Tuy vậy, trong thực tế, phần lớn mọi người khi đạt được cảnh giới này vẫn tiếp tục làm việc, dùng 100% số tiền kiếm được để chia sẻ cho những người kém may mắn và tiếp tục tích lũy. Với chiến lược làm giàu đúng đắn và kế hoạch cụ thể, bạn cũng có thể đạt được mức độ cao nhất này.

* Trích nội dung cuốn "Bí quyết tay trắng thành triệu phú", tác giả Adam Khoo.
 
Thông tin thớt
Đang tải

Bài viết mới

Top