- Biển số
- OF-321597
- Ngày cấp bằng
- 30/5/14
- Số km
- 11,361
- Động cơ
- 362,485 Mã lực
nằm gai nếm mật thui cụ. Biết đâu rèn luyện đc đức tính j đó. Chứ ko có đk ra ở riêng cũng dở.Khổ cái nhà nội nghèo ko có xiền! Nhà gái thì có mỗi cái nhà rộng thôi ạ
nằm gai nếm mật thui cụ. Biết đâu rèn luyện đc đức tính j đó. Chứ ko có đk ra ở riêng cũng dở.Khổ cái nhà nội nghèo ko có xiền! Nhà gái thì có mỗi cái nhà rộng thôi ạ
Xã em cũng ở rể 5 năm nay chả vấn đề gì cạ, quan trọng là cách sống của ông con dê thôi cụ nhỉ. Ông cụ nhà em rất gia trưởng và bảo thủ, vợ con còn chả chịu nổi cái tính ấy, thế mà chả hiểu sao ông con dê lại chiều đc ông bố vợ, đến bữa cơm tối mà vắng con dê là cụ nhà em cứ buồn buồn chán chả buồn sờ đến chai với chén. Cụ nhà em toàn mắng con gái và bênh con dê thôi.Em cũng đang ở rể, nhà em to vật nhưng em để không về nhà ngoại cho tiện nhờ ông bà ngoại chăm cháu. Quan trọng là cu em cụ thế nào thôi, tự chủ được về kinh tế, đối nhân xử thế hài hoà là ok.
Hơn nữa ông bà ngoại em hiền lành thương con cháu nên vợ chồng em tểnh tềnh tênh.
Em đã nói là cần khéo mồm; biết nịnh nọt rồi màXã em cũng ở rể 5 năm nay chả vấn đề gì cạ, quan trọng là cách sống của ông con dê thôi cụ nhỉ. Ông cụ nhà em rất gia trưởng và bảo thủ, vợ con còn chả chịu nổi cái tính ấy, thế mà chả hiểu sao ông con dê lại chiều đc ông bố vợ, đến bữa cơm tối mà vắng con dê là cụ nhà em cứ buồn buồn chán chả buồn sờ đến chai với chén. Cụ nhà em toàn mắng con gái và bênh con dê thôi.
Cụ cứ thử ở rể điThời bây giờ mà cụ chủ lo lắng vấn đề này thế, ở rể giờ sướng lắm
nhất cụ,giống bạn thân em rồi.ông bà ngoài tuyệt vời luôn.mà khi bạn em ở rể thì bà ngoại coi con rể còn hơn con đẻ,kể cả 2 cu con đẻ em vợ nó. xe cụ chạy vưỡn ngon chớ,nhòm nick cụ lại nhớ civic thế chứ lịEm cũng đang ở rể, nhà em to vật nhưng em để không về nhà ngoại cho tiện nhờ ông bà ngoại chăm cháu. Quan trọng là cu em cụ thế nào thôi, tự chủ được về kinh tế, đối nhân xử thế hài hoà là ok.
Hơn nữa ông bà ngoại em hiền lành thương con cháu nên vợ chồng em tểnh tềnh tênh.
khồng, xã em ko có cái thói nịnh nọt. Một tính em cực nể lão ấy là biết im lặng đúng thời điểm. Cụ nhà em uống tầm dăm chén là bắt đầu nói nhiều ( chém gió, nói phét và....cho ta đây là nhất í ) , lúc đấy con dê cứ ngồi yên nghe bố vợ chém thôi, bố vợ nói gì cũng gật gù, sai đúng gì cũng gật hết Em thì em chả im được, nói sai là em phải cãi ngay. Từ ngày bố vợ với con rể chung một nhà là em cũng bớt đc cái thói cãi lại phụ huynh, bố em bảo mẹ em là thằng này nó dạy được vợ . he heEm đã nói là cần khéo mồm; biết nịnh nọt rồi mà
XÃ nhà mợ hợp với phụ huynh của mợ rồikhồng, xã em ko có cái thói nịnh nọt. Một tính em cực nể lão ấy là biết im lặng đúng thời điểm. Cụ nhà em uống tầm dăm chén là bắt đầu nói nhiều ( chém gió, nói phét và....cho ta đây là nhất í ) , lúc đấy con dê cứ ngồi yên nghe bố vợ chém thôi, bố vợ nói gì cũng gật gù, sai đúng gì cũng gật hết Em thì em chả im được, nói sai là em phải cãi ngay. Từ ngày bố vợ với con rể chung một nhà là em cũng bớt đc cái thói cãi lại phụ huynh, bố em bảo mẹ em là thằng này nó dạy được vợ . he he
Khuyên thành thật cụ ko nên một tí nào.em cứ nghĩ đến cảnh cãi nhau, gấu nó mà nói kiểu "Anh biến đi", ''đi đâu cho khuất mắt tôi''... thì nhục ko để đâu cho hết. Em trong tương lai có thể cũng giống trường hợp cụ chủ. Nhà e dkien cũng ko thiếu, nhưng gấu cứ rủ về ở gần nhà ngoại (nhà gấu đã mua sẵn nhà cho bọn em - cách nhà ngoại có vài chục mét). Nghĩ cảnh bán-ở-rể như vậy e cũng rất lăn tăn.
Gấu sinh em bé rùi bảo hai vợ chồng về nhà ngoại chăm. Lần lữa thêm nhiều lần ko về nhà riêng của mình vì gấu thấy ở nhà ngoại sướng quá, đc bà hầu. Đc hơn năm khi cãi nhau Gấu bảo em " Anh ăn bám nhà tôi như thế này mà còn dám trở mặt mắng tôi à". Thế là li dịem cứ nghĩ đến cảnh cãi nhau, gấu nó mà nói kiểu "Anh biến đi", ''đi đâu cho khuất mắt tôi''... thì nhục ko để đâu cho hết. Em trong tương lai có thể cũng giống trường hợp cụ chủ. Nhà e dkien cũng ko thiếu, nhưng gấu cứ rủ về ở gần nhà ngoại (nhà gấu đã mua sẵn nhà cho bọn em - cách nhà ngoại có vài chục mét). Nghĩ cảnh bán-ở-rể như vậy e cũng rất lăn tăn.
Hèn thế còn kêu gì. Hoàn cảnh là do tự cái mặt mình tạo ra. Hèn thì có cả đàn nó dẫm vào mặt. Sống ra con người thì tự khắc chúng nó phải vãi đ.ái mà kiềng cái mặt ông ra. Có khuyên cũng chả làm theo nổi đâu. Tự ngẫm thôi.4 năm lấy vợ, tôi sống cảnh "chó chui gầm chạn"
Báo Vietnam Net / mục Đời sống
Nghe nói Tết này được nghỉ tới 9 ngày. Tôi muốn đưa vợ về thăm bố mẹ mình quá. Song vợ tôi lại muốn đi du lịch chứ nhất định không chịu về “cái chốn nhà quê lắm dĩn ấy”.
Chuyện một "gà trống nuôi con" từng hận vợ cũ và gia đình nhà vợ
Năm hết Tết đến, mối lo tiền bạc ngày một nặng gánh. Nhiều lúc tôi ước gì 10 năm mới có một cái Tết thôi. Bởi bên cạnh niềm vui của vô số người thì vẫn còn sự ấm ức của chàng rể sống nhờ nhà vợ là tôi.
Tôi biết, việc kể lể chẳng đáng mặt đàn ông chút nào. Song tôi cũng là con người với những tâm tư thường nhật. Lẽ nào đàn ông không được lên tiếng trước những áp bức cứ đè nặng trên đầu?
Đã 4 năm sống cảnh “chó chui gầm chạn” mà chỉ được về thăm bố mẹ đẻ có 4 lần. Ngày đầu tôi về thăm gia đình sau ngày cưới. Sau một đêm ngủ, vợ tôi chê nhà quê lắm dĩn cắn đỏ da, đồ ăn chém to kho mặn. Tôi bị vợ ép tức tốc về nhà ngoại. Lần thứ 2, 3 tôi về nhà nội do bố mẹ tôi ốm nặng phải nhập viện. Lần thứ 4 vợ chồng tôi về quê dự đám tang của ông nội. Hết!
Tôi thường phải nghe mẹ vợ thuyết giáo: “Con đã ở rể thì phải toàn tâm chăm lo cho bố mẹ vợ và vợ. Đừng có mà đứng đằng ngoại trông đằng nội nghe. Ăn cơm nhà vợ, ở nhà vợ thì phải chăm sóc cho nhà vợ thật chu đáo. Sau này cả cái cơ ngơi này sẽ chia cho vợ chồng con phần hơn”.
Đã 4 năm sống cảnh “chó chui gầm chạn” mà chỉ được về thăm bố mẹ đẻ có 4 lần. (Ảnh minh họa).
Tôi ậm ừ cho qua chuyện, còn trong lòng không phục. Thế này thì đến lúc vợ chồng tôi có con, tôi sẽ phải vừa làm bố vừa làm mẹ hầu con thôi.
Bố mẹ vợ tôi sinh một bề con gái. Chị vợ đã kết hôn và ra ở riêng. Còn cơ quan tôi cách xa nhà 50 km nên tôi đành ở tạm nhà vợ để tiện cho công việc.
Bố mẹ vợ cũng không muốn vợ chồng tôi dọn ra ngoài ở vì sợ tuổi già dễ bề gặp trái gió trở trời. Thương bố mẹ vợ, tôi buông mình trong kiếp ở rể. Thôi thì ăn nhiều ở hết bao nhiêu.
Ngày Tết ngày nhất, bố mẹ vợ không cho tôi về thăm bố mẹ đẻ. Tôi phải dọn dẹp nhà cửa, nấu mâm cúng suốt 3 ngày Tết. Bố vợ tôi bảo: “1 năm 365 ngày đã ở nhờ nhà vợ được thì Tết cũng về nhà làm gì. Lúc nào có công to việc lớn thì anh mới được về”.
Tết năm nào, mọi người trong nhà vợ tôi cũng đi chơi họ hàng, làng xóm láng giềng. Còn tôi trở thành thằng trông nhà tiếp khách bất đắc dĩ. Nghĩ mà muốn đập tung mọi thứ cho bõ tức.
Nhiều lúc có khách khứa đến chúc Tết, bố mẹ vợ tôi cứ thản nhiên giới thiệu: “Nhà thằng rể nghèo nên đành ở Tết đây”.
Nhiều người không biết chuyện đã oán trách tôi. Họ bảo: “Con không chê cha mẹ khó”. Sao vì muốn ăn sung mặc sướng mà không về thăm Tết nhà mình. Họ có biết đâu tôi đã bị bố mẹ vợ cản về thăm nhà. Tôi có uất ức mà chẳng dám nói ra.
Tôi còn nhớ Tết năm ngoái, anh chị vợ về ăn Tết nhà vợ thường tỏ ý khinh thường tôi. Anh rể bảo: “Nhất chú, được bám váy nhà vợ, chẳng phải lo đếch gì đến tiền bạc”.
Tôi nên làm gì để thoát khỏi kiếp đọa đày ở rể trong những ngày Tết sắp tới. Có lẽ nào tôi xin cơ quan cho lịch trực suốt mấy ngày Tết để khỏi phải chứng kiến cảnh chướng tai gai mắt ở nhà vợ? (Ảnh minh họa).
Quả thực, sinh hoạt phí của vợ chồng tôi vẫn phải nộp cho bố mẹ vợ đầy đủ. Tôi phải đi làm chính, làm thêm để thích ứng kịp với cuộc sống giàu sang nhà ngoại. Chứ tôi chưa từng cầm tiền của bố mẹ vợ lần nào.
Lúc cả nhà ăn lẩu uống rượu, tôi chẳng được ngồi tại mâm mấy phút vì còn phải lăng xăng đi tiếp thức ăn cho mọi người. Tôi chẳng khác gì bồi bàn cả.
Tối đến tôi thủ thỉ với vợ: “Anh là chồng em hay là thằng ở nhà em. Anh có thể chăm chỉ làm lụng việc nhà. Nhưng mọi người phải giữ sĩ diện cho anh lúc có khách chứ”.
Tôi tưởng vợ sẽ thấu hiểu nỗi lòng mình. Ai dè cô ấy bĩu môi: “Cưới 4 năm mà chưa đẻ được con là tại anh. Giờ anh lại bắt vợ làm việc nhà thì đến bao giờ mới được phát lì xì cho con hả?”.
Thì ra từ trước đến nay, cô ấy đổ lỗi hiếm muộn cho chồng. Trong khi bao nhiêu lần tôi giục cô ấy cùng tới viện kiểm tra đều bị chối từ.
Tết nữa lại sắp đến, tôi lại sắp thành thằng lao công dọn dẹp nhà cửa, xách đồ cho mẹ vợ, nấu nướng sắp cỗ.
Nghe nói Tết này được nghỉ tới 9 ngày. Tôi muốn đưa vợ về thăm bố mẹ mình quá. Song vợ tôi lại muốn đi du lịch chứ nhất định không chịu về “cái chốn nhà quê lắm dĩn ấy”.
Tôi nên làm gì để thoát khỏi kiếp đọa đày ở rể trong những ngày Tết sắp tới. Có lẽ nào tôi xin cơ quan cho lịch trực suốt mấy ngày Tết để khỏi phải chứng kiến cảnh chướng tai gai mắt ở nhà vợ?
Hay tôi cứ một mình về ăn Tết ở nhà bố mẹ đẻ? Hoặc tôi phải đưa điều kiện với vợ: Một là chung tay làm việc nhà trong ngày Tết, hai là đi du lịch? Các bạn thấy cách nào phù hợp nhất với tình cảnh của tôi lúc này?
Sao ko cho liên hoàn tát?Gấu sinh em bé rùi bảo hai vợ chồng về nhà ngoại chăm. Lần lữa thêm nhiều lần ko về nhà riêng của mình vì gấu thấy ở nhà ngoại sướng quá, đc bà hầu. Đc hơn năm khi cãi nhau Gấu bảo em " Anh ăn bám nhà tôi như thế này mà còn dám trở mặt mắng tôi à". Thế là li dị
Nhục lắm. Và phải mặt dày ạCụ nghĩ đớp đc đất nhà nó mà dễ sao nhục lắm đấy cụ ơi
Ah,nick cụ ấy là Tuyệt rồi đến diệt màCụ là của hi
Nhưng cụ thử ở tầm một năm xem
Cái này phải tính bằng vài chục niên nhưng mà các chú buồn bực còn nhanh chết hơn gia chủ.KhakhaCụ nghĩ đớp đc đất nhà nó mà dễ sao nhục lắm đấy cụ ơi
Ra xã hội người ta hỏi anh ở đâu, trả lời em ở rể nhà vợ, tự nhiên thấy người ta lẳng lặng im im đấy mợ. Nói chung cố thì cũng được nhưng nó không còn là thằng người nữa mà là thằng ngợm rồikhồng, xã em ko có cái thói nịnh nọt. Một tính em cực nể lão ấy là biết im lặng đúng thời điểm. Cụ nhà em uống tầm dăm chén là bắt đầu nói nhiều ( chém gió, nói phét và....cho ta đây là nhất í ) , lúc đấy con dê cứ ngồi yên nghe bố vợ chém thôi, bố vợ nói gì cũng gật gù, sai đúng gì cũng gật hết Em thì em chả im được, nói sai là em phải cãi ngay. Từ ngày bố vợ với con rể chung một nhà là em cũng bớt đc cái thói cãi lại phụ huynh, bố em bảo mẹ em là thằng này nó dạy được vợ . he he
êm không có những cái đó! những cái đó giả tại quá em nghĩ ko cần thiếtPhẢi khéo mồm, biết săn đón, nịnh nọt cụ ạ