- Biển số
- OF-110173
- Ngày cấp bằng
- 23/8/11
- Số km
- 1,079
- Động cơ
- 401,541 Mã lực
Nhà Chã chuẩn.Cụ đen nhỉ. Xem lại cách ăn ở xem sao.
Tất cả là do cách ăn ở mà ra cả
Nhà Chã chuẩn.Cụ đen nhỉ. Xem lại cách ăn ở xem sao.
Cứ bảo thiếu bác sỹ với cả bệnh viện quá tải nhưng vào viện này mới thấy không phải như vậy. Thực ra chỉ thiếu và căng ở những viện đầu ngành, không những Hà Nội mà cả miền Bắc dồn vào đấy.Vâng Cụ , cổ phần hoá rồi nhưng lại đang ngắc ngứ vì bị bỏ rơi . Thấy bảo bác sỹ vẫn còn chưa đc nhận lương tháng 6 .
Khi mình gọi đám đang hầu hạ mình bằng TỤI thì 1 lúc khác bị người ta gọi là Thằng/Con thì cũng ráng mà nghe nha thớt.Em thì cứ thấy hài lòng thì em tip thôi,còn thân quen đếch gì! Em nói mẹ thẳng ra là tụi y,bác sỹ 90% một duộc như nhau. Cứ hành động kiểu đó mệt mỏi lắm.
Hôm em lên bàn bó bột,nó bảo : đau đấy nhé! Em bảo thì vẫn đang đau rồi đấy thôi. Thế là xong.
Làm gì chả hiểu cái giọng đấy!
Em cũng Chia sẻ với cụ này, em vài năm trước đưa người nhà khám Vietduc mà ức chế cái vụ: khám gì- lấy số-khái sai-lấy số-nộp tiền-lây số-khai lại-lấy số..... mianochu mất bao nhiêu thời gian.Chia sẻ với bác.
Khi mình gọi đám đang hầu hạ mình bằng TỤI thì 1 lúc khác bị người ta gọi là Thằng/Con thì cũng ráng mà nghe nha thớt.
Qua cái thớt này, thiên hạ đã được biết nhà thớt là ai
Hay
Chả thế mà mấy vị tài chính tốt toàn vô viện tưToàn học cái cao siêu trong khi việc học đạo đức nghề nghiệp thì không có. Từ lớp 1 đã dạy cho các con tính khôn lỏi, khôn vặt thì thành quả đấy thôi.
Trước anh em nằm khoa ĐTri TC 2 đứa thực tập vào để tiêm còn hỏi khẽ hỏi nhau tiêm bắp ở đâu ấy nhỉ? Em bảo cút ngay, gọi cho ông anh, mấy bà y tá lười để cho thực tập làm. Đồng ý là cũng phải để thực tập mới có yta, bác sỹ nhưng như thế là không được. Tuyến TW thì còn khá ok chứ còn tuyến dưới thì em chẳng dám.
Em cũng Chia sẻ với cụ này, em vài năm trước đưa người nhà khám Vietduc mà ức chế cái vụ: khám gì- lấy số-khái sai-lấy số-nộp tiền-lây số-khai lại-lấy số..... mianochu mất bao nhiêu thời gian.
Kể cũng khó, giờ đa phần đồng nghiệp như vậy, 1 vài người khác biệt là ăn đòn ngay, gì chứ thị phi các kiểu lãnh đủ nên họ không dại. Hơn nữa, khi niềm nở với bệnh nhân, sẽ được các BN yêu mến mà tìm đến nhờ vả và hỏi han, khi không thể giúp được sẽ bị phản ánh này nọ, nên tốt nhất họ phải nhìn nhau mà làm là vậy. Cái này nó phải đồng bộ từ trên xuống.Nằm viện mấy ngày,trải nghiệm thái độ của y tá,bác sỹ...và cả các cháu thực tập.
Bác sỹ thì 5 người gặp đc 1 người ăn nói lịch sự,nhẹ nhàng
Y tá thì khinh khỉnh với bệnh nhân,( kể cả người lớn tuổi) hỏi đáp toàn trống không. Y tá đa phần ít tuổi,tầm ngoài 20.
Thực tập thì túm tụm,ồn ào,sáng đến thay quần áo rồi tụ tập buôn chuyện,chụp ảnh tự khoái....y tá,bác sỹ cần hỗ trợ nâng,đỡ bệnh nhân thì loanh quanh,như kiểu sờ vào bệnh dịch....
Chốt lại thì kể cả kiếm tiền mà thái độ như vậy liệu có xứng đáng với nghề?
Các cách moi tiền giờ thô thiển....( hẳn bằng hành động) chứ không nói bằng lời như xưa...
Thôi,nằm buồn,theo dõi những cảnh như thế thấy ngao ngán,viết vài dòng chua sẻ. Mong mọi người không bao giờ phải nằm viện!
Chúc các bác luôn mạnh khỏe!
Ai gạch đá em cũng nương tay tí nhé.
Ảnh các cháu thực tập đây:
Chúc cụ mau khỏi ạNằm viện mấy ngày,trải nghiệm thái độ của y tá,bác sỹ...và cả các cháu thực tập.
Bác sỹ thì 5 người gặp đc 1 người ăn nói lịch sự,nhẹ nhàng
Y tá thì khinh khỉnh với bệnh nhân,( kể cả người lớn tuổi) hỏi đáp toàn trống không. Y tá đa phần ít tuổi,tầm ngoài 20.
Thực tập thì túm tụm,ồn ào,sáng đến thay quần áo rồi tụ tập buôn chuyện,chụp ảnh tự khoái....y tá,bác sỹ cần hỗ trợ nâng,đỡ bệnh nhân thì loanh quanh,như kiểu sờ vào bệnh dịch....
Chốt lại thì kể cả kiếm tiền mà thái độ như vậy liệu có xứng đáng với nghề?
Các cách moi tiền giờ thô thiển....( hẳn bằng hành động) chứ không nói bằng lời như xưa...
Thôi,nằm buồn,theo dõi những cảnh như thế thấy ngao ngán,viết vài dòng chua sẻ. Mong mọi người không bao giờ phải nằm viện!
Chúc các bác luôn mạnh khỏe!
Ai gạch đá em cũng nương tay tí nhé.
Ảnh các cháu thực tập đây:
Sao cụ bị què mà lại chui vào nhà thương công vậy để phải tự leo thang gác đi bó bột ???Em là bị tai nạn. Đưa thẳng cấp cứu nhé! Mà việc đầu tiên là nộp tiền....mẹ...may trong người còn đủ tiền nộp cả cục luôn. Mồm chúng nó kêu nặng với nguy....lôi đi chụp,chiếu....xong phán bó nẹp....
Ờ rồi....nó cho nằm từ đêm đến 10h sáng còn bắt thằng què lê lết tự đi ký giấy,tự leo lên t2 để bó....may có các bệnh nhân khác sốc nách bê lên...
Cụ về chỗ em, cho 1 ông xe ôm 100k ông ấy cõng cụ đi khắp bệnh viện mấy vòng cũng được.Em là bị tai nạn. Đưa thẳng cấp cứu nhé! Mà việc đầu tiên là nộp tiền....mẹ...may trong người còn đủ tiền nộp cả cục luôn. Mồm chúng nó kêu nặng với nguy....lôi đi chụp,chiếu....xong phán bó nẹp....
Ờ rồi....nó cho nằm từ đêm đến 10h sáng còn bắt thằng què lê lết tự đi ký giấy,tự leo lên t2 để bó....may có các bệnh nhân khác sốc nách bê lên...
Em thấy viện này thoáng mát yên tĩnh , xe máy chạy vào tận cửa phòng nằm luôn nên tiện . Bác sỹ với y tá thì tư vấn dặn dò nhiệt tình , 11h đêm em hơi bị ứa máu ở chân răng , gọi phát là lên tiêm luôn cho 2 ống đông máu luôn . Ra viện cả tiền thuốc , tiền phòng dịch vụ tất tật hết 1.5tr .Cứ bảo thiếu bác sỹ với cả bệnh viện quá tải nhưng vào viện này mới thấy không phải như vậy. Thực ra chỉ thiếu và căng ở những viện đầu ngành, không những Hà Nội mà cả miền Bắc dồn vào đấy.
Xưa ở Sản Bạch Mai f1 nhà e đi tắm kẹp 2 xọi vào lách, vui đáo đểViện nào thế cụ? Lâu lắm em không phải chăm sóc người nhà nằm viện. Nhưng năm ngoái con ngan già nhà em sinh ở Từ Dũ em thấy từ bác sỹ, hộ lý, thậm chí cả lao công đều cực nhẹ nhàng, vui vẻ. Lúc hộ lý tắm cho con bé con nhà em em cho thêm tiền còn dứt khoát không lấy. Tất cả tiền viện phí đóng cho tài vụ hết. Chả mất đồng nào bên ngoài.
Cụ nói bệnh viện nào thế- Chứ em thấy Bạch mai và Việt Đức tốt mà- Đưa tiền ko nhận- Chỉ có khi ra viện cảm ơn tùy tâm thôiNằm viện mấy ngày,trải nghiệm thái độ của y tá,bác sỹ...và cả các cháu thực tập.
Bác sỹ thì 5 người gặp đc 1 người ăn nói lịch sự,nhẹ nhàng
Y tá thì khinh khỉnh với bệnh nhân,( kể cả người lớn tuổi) hỏi đáp toàn trống không. Y tá đa phần ít tuổi,tầm ngoài 20.
Thực tập thì túm tụm,ồn ào,sáng đến thay quần áo rồi tụ tập buôn chuyện,chụp ảnh tự khoái....y tá,bác sỹ cần hỗ trợ nâng,đỡ bệnh nhân thì loanh quanh,như kiểu sờ vào bệnh dịch....
Chốt lại thì kể cả kiếm tiền mà thái độ như vậy liệu có xứng đáng với nghề?
Các cách moi tiền giờ thô thiển....( hẳn bằng hành động) chứ không nói bằng lời như xưa...
Thôi,nằm buồn,theo dõi những cảnh như thế thấy ngao ngán,viết vài dòng chua sẻ. Mong mọi người không bao giờ phải nằm viện!
Chúc các bác luôn mạnh khỏe!
Ai gạch đá em cũng nương tay tí nhé.
Ảnh các cháu thực tập đây: