- Biển số
- OF-733912
- Ngày cấp bằng
- 25/6/20
- Số km
- 2,937
- Động cơ
- 98,196 Mã lực
Em không đá bóng....em chỉ đi bộ thôi.Cụ về tĩnh dưỡng.
Chúc nhà thớt sớm ... Đá Bóng Được
Em không đá bóng....em chỉ đi bộ thôi.Cụ về tĩnh dưỡng.
Chúc nhà thớt sớm ... Đá Bóng Được
Em đang ở việt đức đây, đúng là cái bệnh viện này phải thay đổi toàn bộ cơ cấu, cách thức hoạt động. Sáng 6h người nhà bị đuổi ra, trưa 11h30 cho vào, 13h30 lại đuổi, đuổi ra nhưng có dám đi đâu đầu vì sợ khoa nó réo tên, nằm chờ chực như chó cả ngày. Bảo vệ thì hách dịch, y tá thì bố láo, ngay mấy con bán cơm cũng dựa hơi doạ bắt bệnh nhân phải ăn cơm nó cấp, không ăn thì phải viết cam kết, mà cơm thì chỉ đưa trưa với tối (sáng chịu đói, nếu tự mua ăn đau bụng nó đổ vấy cho ăn linh tinh), ai đời con nhà ngừoi ta vừa mổ xong còn hôn mê nó vẫn phát cháo (40k 1 suất trong khi tự đi mua có 30k ngay căng tin tầng 1 và đều là cùng nguồn cả). Bác sĩ em chưa tiếp xúc nên chưa biết nhưng nhiều người nhận xét tay nghề và thái độ của họ rất ok.Mịa hôm qua em đưa nhạc mẫu vào Việt Đức ở Phủ Doãn thấy nản kinh. Vào khám tự nguyện nhưng không thấy bảng hướng dẫn quy trình như nào nên cứ vào quầy nộp tiền thì nó chỉ ra xếp hàng lấy số. Mịa đã bấm số mà vẫn phải xếp hàng và có 2 nhân viên trực bấm lấy số cho. Xếp độ 15 phút đến lượt thì con bé trực lấy số trợn mắt bảo anh ra quầy kia khai khám gì rồi vào đây mới bấm số. Thế là lại quay ra khai vào tờ khai rồi quay lại xếp thêm 10 phút nữa. Đến lượt đưa tờ khai nó chả buồn đọc hỏi anh khám theo yêu cầu hay khám thường rồi quay ra bấm số ( đcm nó chứ bắt bố ra khai xong méo thèm đọc). Lấy số xong ra ngồi chờ tiếp 15p đến quầy đóng tiền. Con bé thu ngân mặt khinh khỉnh hỏi anh nộp bao nhiêu, em không biết hỏi thế anh phải nộp bao nhiêu, nó bảo anh nộp bao nhiêu cũng được, tối thiểu 500k, thế là em nộp 500k rồi vào cho bà vào khám. Vào bác sỹ hỏi ABC xong ghi phiếu đi siêu âm, chụp XQ, đo loãng xương. Sang khu siêu âm với chụp lại tiếp tục xếp hàng lấy số, đợi đến lượt con bé lấy số bảo anh thiếu tiền, phải ra quầy ban đầu nộp thêm tiền mới được lấy số. Thế là lại lộn về chỗ ban đầu lấy số xếp hàng nộp tiền lần 2 mất thêm 15p nữa (đcm nó lần nữa). Lấy số xong ra chờ ngoài cửa phòng siêu âm thấy có 2 bảng báo số, 1 bên là khám yêu cầu và 1 bên khám thường, nhưng bên khám yêu cầu thì số nhảy liên tục, bên khám thường thì 30p không lên nổi 1 số. Tức mình em phi vào hỏi thì con bé trực máy nó bảo anh thông cảm em phải ưu tiên cho bên khám yêu cầu trước, chán toàn tập.
Vào viện từ 9h sáng mà đến tận 2 giờ chiều mới chụp chiếu xong. E tự nhủ lần sau có việc sẽ vào viện tư khám cho nhanh chứ không chơi kiểu này nữa
Vậy sớm đi bộ nhaEm không đá bóng....em chỉ đi bộ thôi.
Em bảo dân Việt đang sướng quá mà ko biết.Đúng vậy!
Nhưng so sánh thế sẽ khập khiễng. Bệnh viện ngoài tuân thủ các quy định này kia của nghành y thì cũng liên quan tới hiến pháp,luật pháp của từng quốc gia. Ở đây đang nói trong nước thôi mà bác?
Vâng! Em cảm ơn. Em cũng biết ý thức phải làm sao cho phù hợp và tốt nhất ạ!Vậy sớm đi bộ nha
Khi làm cal rồi cụ dẫm nhẹ sẽ chóng liền xương hơn
Nhìn ảnh chụp em đoán chủ thớt vào 1 bệnh viện ở tuyến tỉnh nào đó, không phải TƯ.Nằm viện mấy ngày,trải nghiệm thái độ của y tá,bác sỹ...và cả các cháu thực tập.
Bác sỹ thì 5 người gặp đc 1 người ăn nói lịch sự,nhẹ nhàng
Y tá thì khinh khỉnh với bệnh nhân,( kể cả người lớn tuổi) hỏi đáp toàn trống không. Y tá đa phần ít tuổi,tầm ngoài 20.
Thực tập thì túm tụm,ồn ào,sáng đến thay quần áo rồi tụ tập buôn chuyện,chụp ảnh tự khoái....y tá,bác sỹ cần hỗ trợ nâng,đỡ bệnh nhân thì loanh quanh,như kiểu sờ vào bệnh dịch....
Chốt lại thì kể cả kiếm tiền mà thái độ như vậy liệu có xứng đáng với nghề?
Các cách moi tiền giờ thô thiển....( hẳn bằng hành động) chứ không nói bằng lời như xưa...
Thôi,nằm buồn,theo dõi những cảnh như thế thấy ngao ngán,viết vài dòng chua sẻ. Mong mọi người không bao giờ phải nằm viện!
Chúc các bác luôn mạnh khỏe!
Ai gạch đá em cũng nương tay tí nhé.
Ảnh các cháu thực tập đây:
Không có gì mà cụ.Vâng! Em cảm ơn. Em cũng biết ý thức phải làm sao cho phù hợp và tốt nhất ạ!
lão thớt mới ở bên giãy chết về Vn à?????????? hiện tượng này kg tất 100%, nhưng đa số là vậy.Nằm viện mấy ngày,trải nghiệm thái độ của y tá,bác sỹ...và cả các cháu thực tập.
Bác sỹ thì 5 người gặp đc 1 người ăn nói lịch sự,nhẹ nhàng
Y tá thì khinh khỉnh với bệnh nhân,( kể cả người lớn tuổi) hỏi đáp toàn trống không. Y tá đa phần ít tuổi,tầm ngoài 20.
Thực tập thì túm tụm,ồn ào,sáng đến thay quần áo rồi tụ tập buôn chuyện,chụp ảnh tự khoái....y tá,bác sỹ cần hỗ trợ nâng,đỡ bệnh nhân thì loanh quanh,như kiểu sờ vào bệnh dịch....
Chốt lại thì kể cả kiếm tiền mà thái độ như vậy liệu có xứng đáng với nghề?
Các cách moi tiền giờ thô thiển....( hẳn bằng hành động) chứ không nói bằng lời như xưa...
Thôi,nằm buồn,theo dõi những cảnh như thế thấy ngao ngán,viết vài dòng chua sẻ. Mong mọi người không bao giờ phải nằm viện!
Chúc các bác luôn mạnh khỏe!
Ai gạch đá em cũng nương tay tí nhé.
Ảnh các cháu thực tập đây:
Thì tăng giá viện lên, chi cho bác sĩ nhiều thì khỏi vòi chớ sao. Sợ luvs nó tăng giá lại la oai oáiEm có người nhà đang nằm viện. Được ng quen thân thiết ngay tại bệnh viện tư vấn phải thế này thế kia: bác sĩ trực tiếp từng này...lúc mổ thì gây mê từng này, bác sĩ mổ từng này, kíp mổ từng này....rất rõ ràng minh bạch. Những người k có điều kiện kinh tế, người nghèo thì sao đây...nghĩ nó chán.
Em cũng k phải chuyên môn nhưng sau phẫu thuật bao giờ cũng có giảm đau, nặng thì cả lọ truyền luôn, nhẹ thì viên Effragan loại sủiCá nhân em không bức xúc đến mức cần đưa cụ thể. Vấn đề em đưa trên này thì đa số là viện công. Và em cũng chứng kiến trong 2 ngày liên tục 2 ca mổ mà bệnh nhân đau đớn,kêu khóc ,người nhà họ phong bì,xin tiêm giảm đau mà còn khó kìa....
Em không có chuyên môn,không hiểu biết,tiện hỏi các bác luôn:
Khi phẫu thuật,mổ xẻ,đều gây tê,gây mê đúng không ạ? Sau khi hết thuốc thì có biện pháp giảm đau đi kèm không?
Như em đây khi bó bột,nắn khớp....xong họ đưa ngay thuốc giảm đau yêu cầu em uống....
Nhưng rất tiếc,em là thằng chịu đau tốt nên k cần uống.
Sao cụ biết là ko có học đạo đức nghề nghiệpToàn học cái cao siêu trong khi việc học đạo đức nghề nghiệp thì không có. Từ lớp 1 đã dạy cho các con tính khôn lỏi, khôn vặt thì thành quả đấy thôi.
Trước anh em nằm khoa ĐTri TC 2 đứa thực tập vào để tiêm còn hỏi khẽ hỏi nhau tiêm bắp ở đâu ấy nhỉ? Em bảo cút ngay, gọi cho ông anh, mấy bà y tá lười để cho thực tập làm. Đồng ý là cũng phải để thực tập mới có yta, bác sỹ nhưng như thế là không được. Tuyến TW thì còn khá ok chứ còn tuyến dưới thì em chẳng dám.
Có option giảm đau nâng cao riêngCá nhân em không bức xúc đến mức cần đưa cụ thể. Vấn đề em đưa trên này thì đa số là viện công. Và em cũng chứng kiến trong 2 ngày liên tục 2 ca mổ mà bệnh nhân đau đớn,kêu khóc ,người nhà họ phong bì,xin tiêm giảm đau mà còn khó kìa....
Em không có chuyên môn,không hiểu biết,tiện hỏi các bác luôn:
Khi phẫu thuật,mổ xẻ,đều gây tê,gây mê đúng không ạ? Sau khi hết thuốc thì có biện pháp giảm đau đi kèm không?
Như em đây khi bó bột,nắn khớp....xong họ đưa ngay thuốc giảm đau yêu cầu em uống....
Nhưng rất tiếc,em là thằng chịu đau tốt nên k cần uống.
Bệnh viện nào vậy cụ?Nằm viện mấy ngày,trải nghiệm thái độ của y tá,bác sỹ...và cả các cháu thực tập.
Bác sỹ thì 5 người gặp đc 1 người ăn nói lịch sự,nhẹ nhàng
Y tá thì khinh khỉnh với bệnh nhân,( kể cả người lớn tuổi) hỏi đáp toàn trống không. Y tá đa phần ít tuổi,tầm ngoài 20.
Thực tập thì túm tụm,ồn ào,sáng đến thay quần áo rồi tụ tập buôn chuyện,chụp ảnh tự khoái....y tá,bác sỹ cần hỗ trợ nâng,đỡ bệnh nhân thì loanh quanh,như kiểu sờ vào bệnh dịch....
Chốt lại thì kể cả kiếm tiền mà thái độ như vậy liệu có xứng đáng với nghề?
Các cách moi tiền giờ thô thiển....( hẳn bằng hành động) chứ không nói bằng lời như xưa...
Thôi,nằm buồn,theo dõi những cảnh như thế thấy ngao ngán,viết vài dòng chua sẻ. Mong mọi người không bao giờ phải nằm viện!
Chúc các bác luôn mạnh khỏe!
Ai gạch đá em cũng nương tay tí nhé.
Ảnh các cháu thực tập đây: