Em kể chuyện y phim hài cho các cụ, sự thật em trải qua
Hồi sv em ở ký túc Bk, phòng có sinh nhật uống đến 2h sáng hết rượu, em với 1 ông anh bật tường ra ngoài chiến tiếp. Tường ngăn giữa khu B7 và đường sông Sét ( nay là đường Trần Đại Nghĩa) khá cao tầm gần 3m, ông anh em thì 1m5, nhảy xuống ngã đến phịch 1 cái, mặt ngu luôn, em cao 1m75 + thể chất tốt nhảy xuống ngon lành không sao.
Em nhìn ổng hơi tập tễnh, hỏi đau ko bảo a ko sao (chắc do rượu éo biết đau), 2 thằng lê lết đi uống đến 5h sáng về ký túc. Ngủ đến 8h dậy kêu đau chân, em chở ra Bv Thanh Nhàn chụp, em ngồi ngoài chờ. Lúc sau ổng chụp xong ra mặt rất ngu, nhă nhó như cờ hó, em hỏi kết quả thế nào thì bảo "bác sĩ nói bình thường,... nhưng anh đau lắm".
Đm em nhìn phim chụp chân trái, mà rõ cái chân phải nó sưng vl to, điên quá em chửi :"Đm anh đau chân phải sao chụp chân trái ?" ổng lại mếu máo: "Anh định bảo nhưng nó ko cho nói, túm chân chụp xong đuổi ra."
Mẹ có ông anh ngáo cũng điên vl, nhưng thằng bác sĩ cũng như con card, em lại phải cho chụp phát nữa, bong cmn gân, mua thuốc với băng cố định hết 150k (to vl thời 2003 đấy nhé) rồi về.
Chuyện đó mãi là kỷ niệm của bọn em, huyền thoại về ngáo rượu, hơn chục năm rồi thi thoảng ae nhắc lại cười đau ruột