- Biển số
- OF-431945
- Ngày cấp bằng
- 23/6/16
- Số km
- 12,373
- Động cơ
- 809,616 Mã lực
Mịa, ngoài đường 45 độ, trong ọp giới thiệu thịt chó, oi khói quá.
Đợt này lại bốt tiếp ẩm thực về dồi chó, bài viết thể hiện tác giả là một thằng chỉ ăn chó quán và chưa bao giờ tận mắt xem người ta làm hàng đừng nói đã trực tiếp phụ làm hoặc làm. Chưa kể, còn là một tay tục tỉu khi ví cái tăm rượu như cái vảy cá chứng tỏ chưa bao giờ biết thế nào là rượu tăm và cũng thậm chí còn không từng sống gần chỗ ao chuôm nào.
Bác thớt cứ hâm mộ mấy cái văn này của một thằng thợ viết tập tọng làm gì, nghe nồng nặc mùi giắm của cụ Vũ Bằng với mùi tanh đàm của cụ Nguyễn Tuân. Chịu khó vào of mà nghe các cụ chửi toshi cả bảy mươi đời bọn thợ viết ăn lương kia.
Câu này nghiêm trọng phết!Chúng ta không nên vì chó sủa mà bỏ lối đang đi ahihi
Câu này nghiêm trọng phết!
Câu này chỉ dùng cho những người đủ nhân cách và trong các tình huống không cãi thế nào được thì dùng để giữ sĩ diện thôi. Còn đa số dùng câu này cũng giống như một tiếng "ẳng" của loại khuyển. Bác có lẽ đã hơi vội nên thốt ra thế! Có phỏng?
Nhà cháu giống cụ, mông chó đẹp tóaEm vào ngắm mông chóa.
Khú khú
Trời nóng chứ, sao mình phải nóng.Câu này nghiêm trọng phết!
Câu này chỉ dùng cho những người đủ nhân cách và trong các tình huống không cãi thế nào được thì dùng để giữ sĩ diện thôi. Còn đa số dùng câu này cũng giống như một tiếng "ẳng" của loại khuyển. Bác có lẽ đã hơi vội nên thốt ra thế! Có phỏng?
Có nhẽ chủ thớt sẽ trả lời là tiết canh vịt ăn vơi hànhThịt chó với thịt người thì cái nào ngon hơn ạ
Ăn vậy kinh lắm a nhaCó nhẽ chủ thớt sẽ trả lời là tiết canh vịt ăn vơi hành![]()
Biết rồi, như thớt trước đã giới thiệu cho chủ thớt là phải ăn tiết +hành+kinh giới+thì là+hạt tiêu thâm, nháĂn vậy kinh lắm a nha
Khồng cụ ơi, đạo văn của cụ Thạch LamThớt trước về tiết canh, bác thớt cũng khuyến mại thêm bộ bàn tọa rất dày dặn của một nàng, báo hại anh em đỏ con mắt soi xem có cái gì dày lên dưới cái đáy quần din hay không, đương nhiên có liên tưởng đến loài hút máu vô tâm. Một cách quảng cáo Đì an na rất ấn tượng.
Đợt này lại bốt tiếp ẩm thực về dồi chó, bài viết thể hiện tác giả là một thằng chỉ ăn chó quán và chưa bao giờ tận mắt xem người ta làm hàng đừng nói đã trực tiếp phụ làm hoặc làm. Chưa kể, còn là một tay tục tỉu khi ví cái tăm rượu như cái vảy cá chứng tỏ chưa bao giờ biết thế nào là rượu tăm và cũng thậm chí còn không từng sống gần chỗ ao chuôm nào.
Bác thớt cứ hâm mộ mấy cái văn này của một thằng thợ viết tập tọng làm gì, nghe nồng nặc mùi giắm của cụ Vũ Bằng với mùi tanh đàm của cụ Nguyễn Tuân. Chịu khó vào of mà nghe các cụ chửi toshi cả bảy mươi đời bọn thợ viết ăn lương kia.
Nó nghiêm trọng theo zai nghĩ thôi, ahihi vì ở đây ko mặc nhiên gán gép vào ai cả, có thể là zai, có thể là em, hoặc có thể là bất kì cái gì đó, hoặc chính là có thể vì những em chó đó thôi, việc nó nó sủa việc mình chén dồi chó thì cứ chén.
Vậy nên là zai đọc nghĩ ngay là em gán ghép cho zai, thì mặc nhiên là zai cảm thấy thế, phải ko nào, đời con người có khi còn cực nhục hơn chó mấy lần ấy chứ, vì dăm câu ba điều sống ảo trên mạng mà mang bực tức vào người, hoặc thay đổi ý định một cách mơ hồ, đó mới là điều nên suy sét![]()